Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt

Chương 8: Nhóc con bất lực

Tiểu Thời Khắc

10/01/2025

Ngọc Tử Hành còn dự định sẽ vệ sinh bể hoa sen trước Sơ nguyệt cư để Trầm Tích tập bơi, không vận động thì làm sao khỏe mạnh được.

Vệ Chiêu viên lần này có thai tương đối xui xẻo, không thể ra ngoài, nghe nói là cả người đều sưng lên, đến cả Hoàng thượng cũng không dám gặp nàng ta - âu cũng là nỗi bi ai ở chốn hậu cung phù phiếm này…

Sau mấy lần đưa Trầm Tích đến gặp mẫu thân, cũng vì chuyện thân hình của nàng ta có phần hơi đặc thù, nên tạm thời không đi nữa.

Trong cung lại đồn đại rằng Ngọc Tử Hành hà khắc với tam hoàng tử.

Nhưng rõ ràng mỗi lần Ngọc Tử Hành đến chỗ Thái hậu thỉnh an, ai nấy đều trông thấy thằng bé ngày càng hoạt bát, tràn trề sức sống, kẻ nào nỡ nói Ngọc Tử Hành ng.ược đ.ãi nó vậy?

Có điều giờ đây tiêu điểm của mọi sự chú ý đã từ Ngọc Tử Hành chuyển sang Ninh bảo lâm.

Hoàng thượng có lẽ chỉ yêu thích mẫu người diễm lệ như nàng ấy.

 

Nên sau khi Vệ Chiêu viên có thai, Ninh bảo lâm như tìm thấy mùa xuân mới, trong buổi yến tiệc ở Đoan Ngọ cung, nàng ta biểu diễn một màn “Hằng Nga Bái Nguyệt”, duyên dáng, thướt tha vô cùng, kết quả là, Hoàng thượng căn bản chẳng thể nhìn thêm một phi tần nào khác.

Chuyên nghiệp!

Ngọc Tử Hành hỏi Trầm Tích, “Ninh Bảo lâm xinh đẹp hay bản cung xinh đẹp?”

Trầm Tích nhắm mắt, bất lực đáp, “Chiêu nghi nương nương xinh đẹp.”



“Ngọc Tử Hành và Ninh bảo lâm rơi xuống nước, con sẽ cứu ai trước?”

“Con có thể không trả lời không?”

“Con nói xem.”

“Nương nương, chẳng phải đợt trước, người bảo sẽ dạy con tập bơi…”

Phục rồi, được rồi!

Đúng là nam nhân đều yêu bằng mắt, ai nấy đều thích những cô nương xinh đẹp.

Yến tiệc kết thúc, Hoàng thượng trực tiếp bế Ninh Bảo lâm hồi cung, Ngọc Tử Hành đánh chén no say thì dắt tay Trầm Tích trở về Sơ Nguyệt cư, thong dong rảo bước cho tiêu cơm.

“Nương nương, ngày mai con muốn đến gặp mẫu thân.”

“Vì sao, con sợ nàng ta buồn ư?”

Trầm Tích cúi mặt xuống, giả bộ không nghe thấy.

“Ta không thể làm cho nàng ấy vui vẻ, cả hậu cung này cũng không có ai có khả năng đó, Tích nhi, nếu như một người đem mọi niềm vui nỗi buồn của mình gửi gắm vào một kẻ khác, vậy thì người đó sẽ không bao giờ có thể thật tâm vui vẻ được nữa. Trừ phi, mẫu thân con có thể làm hoàng hậu…”

Phúc Bảo hoảng hốt nhìn tứ phía, may mà không có tai mắt nào ở đây.



“Nhưng Hoàng thượng đến chỗ Ninh Bảo lâm, nàng ấy có thể ngăn được ư?”

Trầm Tích lẩm bẩm, “Mẫu thân nói, chỉ cần con cố gắng…”

“Trầm Tích, có một loài chim, bản thân không thể bay cao lên được, nên chim non vừa mới nở đã ra sức giục nó bay cao, chuyện này thì cũng thôi đi, nhưng đem chuyện bản thân không thể bay cao đổ lên đầu chim non, thiên hạ nào có đạo lý đó?”

“Chiêu nghi nương nương, người lại m.ắng mẫu thân con rồi, con đều nghe được đó,”

“Hiểu được thì tốt, lời này chỉ có bản cung, Phúc Bảo và con nghe được, chỉ cần nó truyền ra ngoài, thì người tiết lộ, chính là con!”

Trầm Tích thở dài không nói nên lời.

 

Không lâu sau, Ninh Bảo lâm có thai, được thăng cấp thành Ninh tần, cao hơn Ngọc Tử Hành một phẩm.

Cùng lúc đó, Vệ chiêu viên sẩy thai, c.ái th.ai khi đó đã thành hình rồi…

Trầm Tích mặc quần áo chỉnh tề, đến trước mặt Ngọc Tử Hành, lạnh lùng nói, “Con phải quay về.”

Ngọc Tử Hành nuôi thằng bé ba tháng cực hiếm khi nghe nó chủ động nhắc về mẫu thân mình, chứ càng không nói đến chuyện muốn quay về.

Ngọc Tử Hành nắm tay Trầm Tích, “Chúng ta cùng đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook