Chương 39: .2: Ở Chung (2)
Ương Noãn
17/02/2024
“A... A... Ưm... Anh trai...” Thân thể cô cứng đờ, tiếp nhận sự va chạm mạnh mẽ.
Mỗi lần như vậy, cặp mông của cô đều bị hắn đâm nhô cao lên, eo thon võng xuống tạo thành một đường cong tuyệt mỹ. Lúc cô ngồi xuống, hắn lại giữ lấy eo cô, ấn mạnh một cái, để huyệt mật của cô có thể nuốt trọn thứ to lớn của hắn.
Dương vật tráng kiện của hắn ở bên trong tiểu huyệt trắng nõn của cô, không ngừng ra ra vào vào, khí lực mạnh đến đáng sợ. Bao tinh hoàn vẫn còn ở chỗ mông của cô, theo mỗi cú nhấp của hắn, lại phát ra những tiếng “bạch bạch bạch” vang vọng.
“Ưm! Ưm! A...” Cô leo lên người hắn, hai mắt tràn ngập hơi nước, khóe mắt cũng ướt sũng, giống như lúc nào cũng có thể bị hắn đâm đến phát khóc.
Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, có người đang đi lên lầu. Cô và Mạc Nhiên đều nghe được, nhưng cả hai đều đang hãm sâu trong vòng xoáy dục vọng, đại não đã sớm không nghĩ được gì nữa. Hai thân thể dính chặt lấy nhau, nhất thời khó có thể tách ra được.
Mãi đến khi tiếng bước chân kia dừng lại ở bên ngoài cửa.
Tống Lai Yên sợ hãi vô cùng, cô suýt chút nữa đã kêu lên thành tiếng. Cũng may mà Mạc Nhiên phản ứng nhanh, lập tức bịt miệng cô lại.
Hắn rút dương vật ra khỏi người cô, bên trong tiểu huyệt lập tức chảy ra ái dịch.
“Lạch cạch.”
Phòng ngủ tắt đèn, bên trong nhất thời đen kịt một mảnh.
Ngay tại giây phút cô cảm thấy bất an nhất thì Mạc Nhiên lập tức quay người ôm lấy cô. Cô lập tức cảm thấy an tâm trở lại, ngoan ngoãn nằm xuống.
Hai người vẫn nằm trên giường như trước, cô nằm ngay dưới thân hắn.
Dương vật vẫn chưa được thỏa mãn lại một lần nữa đâm thẳng vào trong tiểu huyệt ấm áp trơn trượt của cô.
Tống Lai Yên kịch liệt thở dốc, mười ngón tay cũng phát run, dùng sức ôm chặt lấy lưng hắn.
“Mạc Nhiên.”
Người ở bên ngoài lên tiếng, đó là cha ruột của hắn, cũng là cha dượng của cô.
“Con ra ngoài một chút, cha có chuyện muốn nói với con.”
Tống Lai Yên cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi, cả người căng thẳng vô cùng.
Cô giảm âm lượng tới mức nhỏ nhất, nhắc nhở hắn: “Cha anh tìm anh kìa...”
Hắn đặt ngón trỏ lên miệng cô, ý bảo cô im lặng.
“Anh... Không làm nữa...” Cô sợ chết đi được.
Một khi gây ra tiếng động để Lý Ngạn Vỹ nghe được, ông ta đẩy cửa tiến vào thì sẽ lập tức nhìn thấy cảnh tượng anh trai em gái đang làm tình với nhau.
Nhưng Mạc Nhiên lại chẳng kiêng kỵ chút nào, hắn một lần nữa ngăn chặn đôi môi của cô, tiến sâu vào trong hoa huyệt của cô.
“Con trai, con trai?” Lý Ngạn Vỹ gần như là dán chặt lỗ tai lên cánh cửa: “Con ngủ rồi à?”
Im lặng.
Một giây, hai giây, ba giây...
Bên trong không có tiếng đáp lại, Lý Ngạn Vỹ đành phải thở dài một hơi, chậm rãi đi xuống.
Tống Lai Yên thở phào một hơi, cảm thấy mình sắp ngất đi đến nơi rồi.
Đến khi tiếng bước chân tắt hẳn, những tiếng rên rỉ không dứt lại bắt đầu vang lên trong căn phòng ngủ tối tăm.
Từ đó về sau, Tống Lai Yên không bao giờ dám tùy tiện trêu chọc Mạc Nhiên nữa, nhất là khi hai người ở trong nhà.
Mỗi lần như vậy, cặp mông của cô đều bị hắn đâm nhô cao lên, eo thon võng xuống tạo thành một đường cong tuyệt mỹ. Lúc cô ngồi xuống, hắn lại giữ lấy eo cô, ấn mạnh một cái, để huyệt mật của cô có thể nuốt trọn thứ to lớn của hắn.
Dương vật tráng kiện của hắn ở bên trong tiểu huyệt trắng nõn của cô, không ngừng ra ra vào vào, khí lực mạnh đến đáng sợ. Bao tinh hoàn vẫn còn ở chỗ mông của cô, theo mỗi cú nhấp của hắn, lại phát ra những tiếng “bạch bạch bạch” vang vọng.
“Ưm! Ưm! A...” Cô leo lên người hắn, hai mắt tràn ngập hơi nước, khóe mắt cũng ướt sũng, giống như lúc nào cũng có thể bị hắn đâm đến phát khóc.
Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, có người đang đi lên lầu. Cô và Mạc Nhiên đều nghe được, nhưng cả hai đều đang hãm sâu trong vòng xoáy dục vọng, đại não đã sớm không nghĩ được gì nữa. Hai thân thể dính chặt lấy nhau, nhất thời khó có thể tách ra được.
Mãi đến khi tiếng bước chân kia dừng lại ở bên ngoài cửa.
Tống Lai Yên sợ hãi vô cùng, cô suýt chút nữa đã kêu lên thành tiếng. Cũng may mà Mạc Nhiên phản ứng nhanh, lập tức bịt miệng cô lại.
Hắn rút dương vật ra khỏi người cô, bên trong tiểu huyệt lập tức chảy ra ái dịch.
“Lạch cạch.”
Phòng ngủ tắt đèn, bên trong nhất thời đen kịt một mảnh.
Ngay tại giây phút cô cảm thấy bất an nhất thì Mạc Nhiên lập tức quay người ôm lấy cô. Cô lập tức cảm thấy an tâm trở lại, ngoan ngoãn nằm xuống.
Hai người vẫn nằm trên giường như trước, cô nằm ngay dưới thân hắn.
Dương vật vẫn chưa được thỏa mãn lại một lần nữa đâm thẳng vào trong tiểu huyệt ấm áp trơn trượt của cô.
Tống Lai Yên kịch liệt thở dốc, mười ngón tay cũng phát run, dùng sức ôm chặt lấy lưng hắn.
“Mạc Nhiên.”
Người ở bên ngoài lên tiếng, đó là cha ruột của hắn, cũng là cha dượng của cô.
“Con ra ngoài một chút, cha có chuyện muốn nói với con.”
Tống Lai Yên cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi, cả người căng thẳng vô cùng.
Cô giảm âm lượng tới mức nhỏ nhất, nhắc nhở hắn: “Cha anh tìm anh kìa...”
Hắn đặt ngón trỏ lên miệng cô, ý bảo cô im lặng.
“Anh... Không làm nữa...” Cô sợ chết đi được.
Một khi gây ra tiếng động để Lý Ngạn Vỹ nghe được, ông ta đẩy cửa tiến vào thì sẽ lập tức nhìn thấy cảnh tượng anh trai em gái đang làm tình với nhau.
Nhưng Mạc Nhiên lại chẳng kiêng kỵ chút nào, hắn một lần nữa ngăn chặn đôi môi của cô, tiến sâu vào trong hoa huyệt của cô.
“Con trai, con trai?” Lý Ngạn Vỹ gần như là dán chặt lỗ tai lên cánh cửa: “Con ngủ rồi à?”
Im lặng.
Một giây, hai giây, ba giây...
Bên trong không có tiếng đáp lại, Lý Ngạn Vỹ đành phải thở dài một hơi, chậm rãi đi xuống.
Tống Lai Yên thở phào một hơi, cảm thấy mình sắp ngất đi đến nơi rồi.
Đến khi tiếng bước chân tắt hẳn, những tiếng rên rỉ không dứt lại bắt đầu vang lên trong căn phòng ngủ tối tăm.
Từ đó về sau, Tống Lai Yên không bao giờ dám tùy tiện trêu chọc Mạc Nhiên nữa, nhất là khi hai người ở trong nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.