Chương 40: Kịch Liệt (1)
Ương Noãn
17/02/2024
Cho dù trên người vẫn còn áo lót và áo ngực, nhưng mỗi lần bắn nhào nặn bầu ngực của cô thì cảm xúc vẫn luôn luôn rõ ràng như vậy.
Bầu ngực trắng nõn và mềm mại bị nhào nặn không thương tiếc, dần dần lộ ra hình dáng quyến rũ dưới lớp quần áo.
“Ưm... A...” những tiếng rên rỉ của Tống Lai Yên quyến rũ và thoải mái hơn trước kia rất nhiều.
Đầu gối của Mạc Nhiên chen vào giữa hai chân cô, ma sát với bắp đùi của cô. Quần lót của cô như ẩn như hiện dưới gấu váy, lúc này đã ướt đẫm một mảng.
Loại phản ứng cơ thể này đối với Tống Lai Yên mà nói đã không còn xa lạ gì nữa. Hiện giờ, cho dù cô chỉ hôn Mạc Nhiên thì hạ thể cũng đều có phản ứng, rỉ nước không thôi, giống như hoan nghênh hắn tiến vào bất cứ lúc nào.
Luồng nhiệt giữa hai chân cô càng lúc càng tỏa ra mãnh liệt, hạ thể ẩm ướt tản ra hương thơm đặc trung. Mạc Nhiên ngửi thấy mùi hương này thì dục vọng trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Đột nhiên, hắn lại ngừng lại, mặc dù tay vẫn đang ôm eo cô nhưng lại không có bất kỳ động tác nào khác.
Cô thở hổn hển, cứ tưởng là hắn đang chuẩn bị cho bước kế tiếp, nhưng lại không ngờ Mạc Nhiên lại rời khỏi thân thể cô.
Cô ngẩn người nhìn hắn, vô thức hỏi: “Anh, sao thế?”
Hắn không trả lời cô, mà ôm lấy cô, sau đó bắt đầu chỉnh lại quần áo cho cô.
Cô để tùy ý hắn chỉnh lại quần áo cho mình, tiếc nuối hỏi: “Không làm sao?”
Hắn khẽ hôn lên trán cô một cái: “Lát nữa tới khách sạn.”
“Nhưng khách sạn cách nơi này rất xa, gần đây chẳng có cái nào cả, vừa đi vừa về chẳng phải rất mất thời gian sao?”
Mạc Nhiên không nói gì, nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan xen, hai người đi ra ngoài.
May mắn đêm đó cô và hắn không làm.
Mỗi lần Mạc Nhiên đều đưa cô đến tận cửa nhà, nhìn cô đi vào, đóng cửa lại rồi mới rời đi.
Dạo gần đây hắn không được ở chung với cô nữa, bởi vì Mạc Chỉ Lan đã về rồi.
Tống Lai Yên và hắn quấn quýt một hồi, sau đó mới lưu luyến không rời mà tách nhau ra.
Trong lúc cô ăn cơm, Tô Bội Bình cứ nhìn chằm chằm vào cô như dò xét. Cô bị bà ta nhìn đến mức run cả người, thực sự không chịu nổi nữa, chủ động lên tiếng: “Mẹ, có chuyện gì thế?”
Kết quả, Tô Bội Tình lại cười nhạt một tiếng: “Câu này nên là mẹ hỏi con mới đúng.”
Tống Lai Yên không kịp phỏng đoán, bởi vì câu tiếp theo của Tô Bội Tình đã khiến cô lập tức cứng người: “Thành thật khai báo cho mẹ, có phải con phát sinh quan hệ nam nữ rồi không?”
Tống Lai Yên nghe xong thì lập tức đề phòng.
“Không có!” Mặc dù trong lòng cô lúc này vô cùng sợ hãi, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ không có chuyện gì, lập tức lên tiếng bác bỏ.
“Lại còn dám giảo biện!” Tô Bội Tình gằn từng chữ nói, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tống Lai Yên. Tống Lai Yên căng thẳng vô cùng, thân thể cũng không nhịn được mà hơi run rẩy.
“Con đừng cho là mẹ không biết gì, hiện giờ mẹ không nói ra là vì nể mặt con. Mẹ cũng không muốn mất mặt trước chú Lý của con nên không nói chuyện này trước mặt ông ấy. Con tốt nhất là thành thật nói cho mẹ nghe!”
Tống Lai Yên nghe xong thì trái tim đập thình thịch: “Mẹ... Con thực sự không biết mẹ đang nói cái gì.”
“Rầm!” Tô Bội Tình vỗ bàn cái rầm một cái, cả người giận tím mặt.
“Mẹ bảo con đừng dính dáng đến nó, thế mà con lại dám cùng nó vụng trộm!”
Đầu óc Tống Lai Yên trống rỗng, nhưng cho dù có đánh chết cũng không nói.
Tô Bội Tình lôi cô vào trong phòng, lôi vật chứng từ trong ngăn kéo ra, ném thẳng lên bàn: “Nói cho rõ ràng! Thứ này sao lại ở đây?”
Tống Lai Yên nhìn thứ ném lên bàn, đại não chợt nổ tung.
Thứ mà Tô Bội Tình lôi ra chính là bao cao su!
Nếu như chỉ là một chiếc bao cao su nguyên vẹn thì không sao, cô hoàn toàn có thể nói là trường học có buổi ngoại khóa giáo dục giới tính nên phát cho học sinh. Nhưng mà chiếc bao cao su kia lại được sử dụng rồi! Bên ngoài bao cao su còn có giấy vệ sinh quấn quanh, rõ ràng là Tô Bội Tình lấy nó từ trong thùng rác ra.
Có một lần dọn dẹp không cẩn thận, cũng chỉ có duy nhất một lần đó, thế mà lại bị phát hiện.
Giây phút này, trái tim Tống Lai Yên như ngừng đập. Cô há hốc miệng, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
“Bốp” một tiếng vang lên, mặt của cô bị đánh nghiêng sang một bên.
Tống Lai Yên nghe thấy tiếng bản thân mình thở hổn hển giống như sắp tắt thở. Cô run rẩy vươn tay ôm lấy bên má trái bị Tô Bội Tình tát, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Bầu ngực trắng nõn và mềm mại bị nhào nặn không thương tiếc, dần dần lộ ra hình dáng quyến rũ dưới lớp quần áo.
“Ưm... A...” những tiếng rên rỉ của Tống Lai Yên quyến rũ và thoải mái hơn trước kia rất nhiều.
Đầu gối của Mạc Nhiên chen vào giữa hai chân cô, ma sát với bắp đùi của cô. Quần lót của cô như ẩn như hiện dưới gấu váy, lúc này đã ướt đẫm một mảng.
Loại phản ứng cơ thể này đối với Tống Lai Yên mà nói đã không còn xa lạ gì nữa. Hiện giờ, cho dù cô chỉ hôn Mạc Nhiên thì hạ thể cũng đều có phản ứng, rỉ nước không thôi, giống như hoan nghênh hắn tiến vào bất cứ lúc nào.
Luồng nhiệt giữa hai chân cô càng lúc càng tỏa ra mãnh liệt, hạ thể ẩm ướt tản ra hương thơm đặc trung. Mạc Nhiên ngửi thấy mùi hương này thì dục vọng trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Đột nhiên, hắn lại ngừng lại, mặc dù tay vẫn đang ôm eo cô nhưng lại không có bất kỳ động tác nào khác.
Cô thở hổn hển, cứ tưởng là hắn đang chuẩn bị cho bước kế tiếp, nhưng lại không ngờ Mạc Nhiên lại rời khỏi thân thể cô.
Cô ngẩn người nhìn hắn, vô thức hỏi: “Anh, sao thế?”
Hắn không trả lời cô, mà ôm lấy cô, sau đó bắt đầu chỉnh lại quần áo cho cô.
Cô để tùy ý hắn chỉnh lại quần áo cho mình, tiếc nuối hỏi: “Không làm sao?”
Hắn khẽ hôn lên trán cô một cái: “Lát nữa tới khách sạn.”
“Nhưng khách sạn cách nơi này rất xa, gần đây chẳng có cái nào cả, vừa đi vừa về chẳng phải rất mất thời gian sao?”
Mạc Nhiên không nói gì, nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan xen, hai người đi ra ngoài.
May mắn đêm đó cô và hắn không làm.
Mỗi lần Mạc Nhiên đều đưa cô đến tận cửa nhà, nhìn cô đi vào, đóng cửa lại rồi mới rời đi.
Dạo gần đây hắn không được ở chung với cô nữa, bởi vì Mạc Chỉ Lan đã về rồi.
Tống Lai Yên và hắn quấn quýt một hồi, sau đó mới lưu luyến không rời mà tách nhau ra.
Trong lúc cô ăn cơm, Tô Bội Bình cứ nhìn chằm chằm vào cô như dò xét. Cô bị bà ta nhìn đến mức run cả người, thực sự không chịu nổi nữa, chủ động lên tiếng: “Mẹ, có chuyện gì thế?”
Kết quả, Tô Bội Tình lại cười nhạt một tiếng: “Câu này nên là mẹ hỏi con mới đúng.”
Tống Lai Yên không kịp phỏng đoán, bởi vì câu tiếp theo của Tô Bội Tình đã khiến cô lập tức cứng người: “Thành thật khai báo cho mẹ, có phải con phát sinh quan hệ nam nữ rồi không?”
Tống Lai Yên nghe xong thì lập tức đề phòng.
“Không có!” Mặc dù trong lòng cô lúc này vô cùng sợ hãi, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ không có chuyện gì, lập tức lên tiếng bác bỏ.
“Lại còn dám giảo biện!” Tô Bội Tình gằn từng chữ nói, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tống Lai Yên. Tống Lai Yên căng thẳng vô cùng, thân thể cũng không nhịn được mà hơi run rẩy.
“Con đừng cho là mẹ không biết gì, hiện giờ mẹ không nói ra là vì nể mặt con. Mẹ cũng không muốn mất mặt trước chú Lý của con nên không nói chuyện này trước mặt ông ấy. Con tốt nhất là thành thật nói cho mẹ nghe!”
Tống Lai Yên nghe xong thì trái tim đập thình thịch: “Mẹ... Con thực sự không biết mẹ đang nói cái gì.”
“Rầm!” Tô Bội Tình vỗ bàn cái rầm một cái, cả người giận tím mặt.
“Mẹ bảo con đừng dính dáng đến nó, thế mà con lại dám cùng nó vụng trộm!”
Đầu óc Tống Lai Yên trống rỗng, nhưng cho dù có đánh chết cũng không nói.
Tô Bội Tình lôi cô vào trong phòng, lôi vật chứng từ trong ngăn kéo ra, ném thẳng lên bàn: “Nói cho rõ ràng! Thứ này sao lại ở đây?”
Tống Lai Yên nhìn thứ ném lên bàn, đại não chợt nổ tung.
Thứ mà Tô Bội Tình lôi ra chính là bao cao su!
Nếu như chỉ là một chiếc bao cao su nguyên vẹn thì không sao, cô hoàn toàn có thể nói là trường học có buổi ngoại khóa giáo dục giới tính nên phát cho học sinh. Nhưng mà chiếc bao cao su kia lại được sử dụng rồi! Bên ngoài bao cao su còn có giấy vệ sinh quấn quanh, rõ ràng là Tô Bội Tình lấy nó từ trong thùng rác ra.
Có một lần dọn dẹp không cẩn thận, cũng chỉ có duy nhất một lần đó, thế mà lại bị phát hiện.
Giây phút này, trái tim Tống Lai Yên như ngừng đập. Cô há hốc miệng, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
“Bốp” một tiếng vang lên, mặt của cô bị đánh nghiêng sang một bên.
Tống Lai Yên nghe thấy tiếng bản thân mình thở hổn hển giống như sắp tắt thở. Cô run rẩy vươn tay ôm lấy bên má trái bị Tô Bội Tình tát, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.