Chương 29: Thân phận của Triệu Mặc Lâm
Soc 2k
26/01/2024
Lúc đầu nàng ta tức giận không chịu lên chờ tướng quân kia đổi ý, nhưng mặc nhiên nam nhân kia chỉ một mực quan tâm đến chủ nhân của chiếc kiệu đầu tiên không đoái hoài gì đến nàng.
Cuối cùng trước sự thúc giục của các tướng sĩ Cẩm Tuệ đành phải bước lên chiếc kiệu thứ hai mà khôn tự nguyện một chút nào cả.
Tướng quân nhìn ánh mắt khinh thường, đùa đâu mà ả ta nghĩ mình là ai cơ chứ, ả ta không biết rằng ở Sở quốc địa vị của Vương gia còn hơn cả hoàng đế cơ à.
Đương nhiên người bọn họ lấy lòng phải là vị Vương Phi này rồi, vì không thể đích thân đến đón tân nương nên trước khi đi Vương gia đã phải cử đích thân Y đi đón.
Dặn dò đủ mọi điều là phải chiếu cố Vương Phi như thế nào, không được để nàng thiếu thốn một chút gì, khiến cho Y lúc đầu khá là hoang mang.
Bởi Vương gia của bọn họ từ trước đến nay vô cùng lạnh lùng, ngay đến cả hoành huynh ruột của mình là Triệu Mặc Thanh cũng phải nhìn sắc mặt của Vương gia mà hành sử cơ mà.
Điều đó cho thấy Vương gia rất để tâm đến Vương Phi, vì vậy nhân cơ hội này hắn phải thể hiện cho thật tốt mới được.
Mà cũng đúng thôi, lần đầu tiên hắn gặp được một nữ nhân xinh đẹp đến nhường đấy, Sở quốc tuy nhiều nữ nhân đẹp nhưng không ai có thể sánh bằng với vị Vương Phi này.
Cùng lúc đó ở Sở quốc, vị Vương gia mà mọi người ca tụng đang ở trong phòng hướng mắt về phía Nam Quốc ánh mắt trông mong.
Bên dưới thuộc hạ thấy chủ tử như thế liền hỏi:
“Chủ nhân sao người không đích thân đi đón Vương Phi, người đã trải qua bao nhiêu gian nan mới tìm được kẽ hở thời không để tìm gặp nàng mà?”.
Triệu Mặc Lâm lắc đầu nói:
"Thiên đế rất yêu thương nữ nhi này, lần trước khi nàng mới ra đời ta đã lộ diện một lần, sau lầm đó Thiên đế ngoài mặt không để ý nhưng sau lưng lại điều tra thân thế ta ".
Rồi chàng âm trầm nói tiếp:
"Bằng chứng là lần lịch kiếp này, ta đã phải tìm nàng mất bao lâu mới gặp được, Thiên đế cất giấu hành tung của nàng quá kĩ, bây giờ nếu ta rời nước Sở có lẽ thiên đế sẽ cảm ứng được ta ngay ".
Tên thị vệ không hiểu vội nói:
"Chủ nhân ta không hiểu người đã phong ấn một phần sức mạnh của mình rồi làm sao Thiên đế có thể cảm nhận được chứ ".
Triệu Mặc Lâm từ từ nói:
"Pháp bảo lung linh của ta được đặt ở Sở quốc, nếu ta rời khỏi Sở quốc sẽ mất đi công hiệu của pháp bảo.
Lần trước ta chỉ đi tìm nàng một lúc thôi mà hồ ly chín đuôi đã cảm ứng được ta nên mặc dù rất muốn ta cũng không thể rời đi."
Tên thị vệ gật gù như đã hiểu, chủ nhân của hắn là thiên hoàng của nhân giới quyền uy thiên hạ.
Một trăm năm trước đã có một lời tiên tri nói rằng sau một trăm năm thiên hoàng sẽ gặp một kiếp nạn vô cùng lớn mà người có thể giải lời nguyền này là nữ nhân có thân phận cao quý của thần giới.
Lúc đó các trưởng lão trong tộc đã vô cùng lo lắng vội họp bàn tìm cách đối phó, thiên hoàng của bọn họ trời sinh tính cách lạnh lùng chưa bao giờ gần nữ nhân nhưng lần này bọn họ phải cố tìm cách để hóa giải kiếp nạn cho người.
Mà nữ nhân có thân phận cao quý chỉ có ở thần tộc, bọn họ qua điều tra phát hiện ra thiên hậu của thần giới đang mang long thai.
Thế là bắt đầu từ phút giây ấy, bọn họ cầu mong long thai trong bụng thiên hậu là nữ tử.
Thiên hậu cùng Thiên đế xuống nhân gian sinh sống bọn họ cũng nhờ các linh thú để ý hộ.
Đúng theo nguyện vọng của bọn họ cuối cùng công chúa thần giới cũng được sinh ra đời, ngày nàng ra đời thiên tượng thay đổi đúng theo những gì đã được báo trước.
Tuy nhiên một điều mà khiến cho các trưởng lão ngạc nhiên đó là thần hoàng của bọn họ lại chủ động tiếp cận vị công chúa thần giới đó khiến cho các trưởng lão vô cùng vui mừng.
Vì thế mới có một màn tặng quà đặc sắc kia, tuy nhiên bẵng đi một thời gian bọn họ bất ngờ rằng không tìm thấy tung tích của công chúa thần giới kia nữa.
Các trưởng lão ra sức đi tìm kiếm nhưng cũng không có một chút manh mối gì, công chúa như biến mất khỏi thế gian.
Tất cả người trong tộc ai cũng lo lắng, lo lắng sự an nguy của thần hoàng bởi vì lời tiên đoán kia sắp đến gần.
Cuối cùng đại trưởng lão đã dùng một trăm năm tu luyện kết hợp với gương quá khứ và tương lai mới tìm được tung tích của công chúa thần giới.
Thần hoàng liền phong ấn sức mạnh của mình để chuyển thế xuống trần gian làm Vương gia Sở Quốc như hiện giờ.
Tuy nhiên cho dù đã phong ấn sức mạnh, xuống nhân gian đầu thai nhưng vẫn không kiềm chế được sức mạnh vốn có của mình.
Mà Thiên đế vẫn truy tìm hành tung của người đã tặng lễ vật cho nữ nhi của ông.
Tuy sức mạnh hai người không phân cao thấp nhưng thân là vãn bối Triệu Mạc Lâm không muốn cứng đối cứng với ông, đến thời điểm thích hợp lúc đó chàng sẽ đến tận thần giới cầu thân.
Cuối cùng trước sự thúc giục của các tướng sĩ Cẩm Tuệ đành phải bước lên chiếc kiệu thứ hai mà khôn tự nguyện một chút nào cả.
Tướng quân nhìn ánh mắt khinh thường, đùa đâu mà ả ta nghĩ mình là ai cơ chứ, ả ta không biết rằng ở Sở quốc địa vị của Vương gia còn hơn cả hoàng đế cơ à.
Đương nhiên người bọn họ lấy lòng phải là vị Vương Phi này rồi, vì không thể đích thân đến đón tân nương nên trước khi đi Vương gia đã phải cử đích thân Y đi đón.
Dặn dò đủ mọi điều là phải chiếu cố Vương Phi như thế nào, không được để nàng thiếu thốn một chút gì, khiến cho Y lúc đầu khá là hoang mang.
Bởi Vương gia của bọn họ từ trước đến nay vô cùng lạnh lùng, ngay đến cả hoành huynh ruột của mình là Triệu Mặc Thanh cũng phải nhìn sắc mặt của Vương gia mà hành sử cơ mà.
Điều đó cho thấy Vương gia rất để tâm đến Vương Phi, vì vậy nhân cơ hội này hắn phải thể hiện cho thật tốt mới được.
Mà cũng đúng thôi, lần đầu tiên hắn gặp được một nữ nhân xinh đẹp đến nhường đấy, Sở quốc tuy nhiều nữ nhân đẹp nhưng không ai có thể sánh bằng với vị Vương Phi này.
Cùng lúc đó ở Sở quốc, vị Vương gia mà mọi người ca tụng đang ở trong phòng hướng mắt về phía Nam Quốc ánh mắt trông mong.
Bên dưới thuộc hạ thấy chủ tử như thế liền hỏi:
“Chủ nhân sao người không đích thân đi đón Vương Phi, người đã trải qua bao nhiêu gian nan mới tìm được kẽ hở thời không để tìm gặp nàng mà?”.
Triệu Mặc Lâm lắc đầu nói:
"Thiên đế rất yêu thương nữ nhi này, lần trước khi nàng mới ra đời ta đã lộ diện một lần, sau lầm đó Thiên đế ngoài mặt không để ý nhưng sau lưng lại điều tra thân thế ta ".
Rồi chàng âm trầm nói tiếp:
"Bằng chứng là lần lịch kiếp này, ta đã phải tìm nàng mất bao lâu mới gặp được, Thiên đế cất giấu hành tung của nàng quá kĩ, bây giờ nếu ta rời nước Sở có lẽ thiên đế sẽ cảm ứng được ta ngay ".
Tên thị vệ không hiểu vội nói:
"Chủ nhân ta không hiểu người đã phong ấn một phần sức mạnh của mình rồi làm sao Thiên đế có thể cảm nhận được chứ ".
Triệu Mặc Lâm từ từ nói:
"Pháp bảo lung linh của ta được đặt ở Sở quốc, nếu ta rời khỏi Sở quốc sẽ mất đi công hiệu của pháp bảo.
Lần trước ta chỉ đi tìm nàng một lúc thôi mà hồ ly chín đuôi đã cảm ứng được ta nên mặc dù rất muốn ta cũng không thể rời đi."
Tên thị vệ gật gù như đã hiểu, chủ nhân của hắn là thiên hoàng của nhân giới quyền uy thiên hạ.
Một trăm năm trước đã có một lời tiên tri nói rằng sau một trăm năm thiên hoàng sẽ gặp một kiếp nạn vô cùng lớn mà người có thể giải lời nguyền này là nữ nhân có thân phận cao quý của thần giới.
Lúc đó các trưởng lão trong tộc đã vô cùng lo lắng vội họp bàn tìm cách đối phó, thiên hoàng của bọn họ trời sinh tính cách lạnh lùng chưa bao giờ gần nữ nhân nhưng lần này bọn họ phải cố tìm cách để hóa giải kiếp nạn cho người.
Mà nữ nhân có thân phận cao quý chỉ có ở thần tộc, bọn họ qua điều tra phát hiện ra thiên hậu của thần giới đang mang long thai.
Thế là bắt đầu từ phút giây ấy, bọn họ cầu mong long thai trong bụng thiên hậu là nữ tử.
Thiên hậu cùng Thiên đế xuống nhân gian sinh sống bọn họ cũng nhờ các linh thú để ý hộ.
Đúng theo nguyện vọng của bọn họ cuối cùng công chúa thần giới cũng được sinh ra đời, ngày nàng ra đời thiên tượng thay đổi đúng theo những gì đã được báo trước.
Tuy nhiên một điều mà khiến cho các trưởng lão ngạc nhiên đó là thần hoàng của bọn họ lại chủ động tiếp cận vị công chúa thần giới đó khiến cho các trưởng lão vô cùng vui mừng.
Vì thế mới có một màn tặng quà đặc sắc kia, tuy nhiên bẵng đi một thời gian bọn họ bất ngờ rằng không tìm thấy tung tích của công chúa thần giới kia nữa.
Các trưởng lão ra sức đi tìm kiếm nhưng cũng không có một chút manh mối gì, công chúa như biến mất khỏi thế gian.
Tất cả người trong tộc ai cũng lo lắng, lo lắng sự an nguy của thần hoàng bởi vì lời tiên đoán kia sắp đến gần.
Cuối cùng đại trưởng lão đã dùng một trăm năm tu luyện kết hợp với gương quá khứ và tương lai mới tìm được tung tích của công chúa thần giới.
Thần hoàng liền phong ấn sức mạnh của mình để chuyển thế xuống trần gian làm Vương gia Sở Quốc như hiện giờ.
Tuy nhiên cho dù đã phong ấn sức mạnh, xuống nhân gian đầu thai nhưng vẫn không kiềm chế được sức mạnh vốn có của mình.
Mà Thiên đế vẫn truy tìm hành tung của người đã tặng lễ vật cho nữ nhi của ông.
Tuy sức mạnh hai người không phân cao thấp nhưng thân là vãn bối Triệu Mạc Lâm không muốn cứng đối cứng với ông, đến thời điểm thích hợp lúc đó chàng sẽ đến tận thần giới cầu thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.