Chương 28:
Lão Trần Thố
31/12/2023
Anh vừa tiến vào, Bối Duyệt thỏa mãn mà ôm lấy anh, hấp thụ cảm giác ấm áp trên người anh.
Hương vị quen thuộc làm cô vô cùng yên tâm.
Mặt cô cọ vào ngực anh, muốn tìm một vị trí thoải mái. Lại không biết rằng điều này khiến Lăng Thanh Thầm càng thêm phiền não, hương thơm của cô gái nhỏ đi vào mũi anh.
Cơ thể cô mềm mại, hai khối thịt trước ngực không chút giấu diếm cọ vào người anh.
Chỉ trong nháy mắt, bên dưới đã có phản ứng.
Lăng Thanh Thầm khẽ thở dài xê dịch ra xa một ít, Bối Duyệt lại theo sát anh.
Lăng Thanh Thầm ngửa đầu có chút mất tự nhiên “Duyệt Duyệt… có phải chúng ta nằm gần nhau quá không?.”
“Lăng Thanh Thầm… Trên người của chú thật nóng, chú đang ngại sao?”
“Không phải, anh chỉ thấy có chút nóng.”
“À.” Bối Duyệt ôm eo anh: “Nhưng em có hơi lạnh, chú ôm em chặt thêm một xíu.”
Lăng Thanh Thầm bị tra tấn quá sức, len lén dịch chân che giấu phản ứng của mình, dương vật đã cứng đau. Lăn lộn một hồi áo ngủ của anh đã xốc lên một góc, Bối Duyệt vuốt cơ bụng lỏa lồ ở bên ngoài, “Lăng Thanh Thầm, chú cứng quá đi.”
Độ ấm trong phòng lập tức tăng cao.
“À… cái em nói là eo chú.”
Cô lại tò mò mà đi xuống xem xét,“ừm… thật ra, chỗ nào cũng cứng.”
Lăng Thanh Thầm nhanh chóng nắm lấy tay cô, “Bối Duyệt, ngoan ngoãn ngủ đi.”
“Dạ.”
Cô ngoan ngoãn khép miệng, không quá vài giây cô lại hỏi, “Lăng Thanh Thầm, chú không khó chịu sao? Em giúp chú……”
Gân xanh trên trán anh lại nổi lên, đương nhiên là khó chịu rồi, “Em ngoan ngoãn nằm im, anh sẽ không sao.”
“Dạ.”
“Vậy chú đừng cố nhịn coi chừng hỏng mất.”
“Hỏng rồi, sau nay em lấy cái gì mà xài?”
“Hay là… Chú ghét bỏ em bị Vương Vĩ…”
Lăng Thanh Thầm không nhịn được nữa xoay người đè cô dưới thân, “Không được nói mấy lời nói này.” Bụng nhỏ anh đè cô, cự vật nóng bỏng cứng rắn chạm vào người cô, “Hửm? Biết chưa?”
“Dạ…” Mang theo âm thanh kiều mị.
Đệch, càng cứng.
“Chú thật nóng.” Bối Duyệt cảm thán, nhịn không được câu lấy cổ anh, “Không muốn em nói chuyện, vậy lấp kín miệng em đi.”
Nếu tiếp tục thờ ơ, Lăng Thanh Thầm không phải đàn ông.
Anh đón nhận ánh mắt khiêu khích ái muội, hung hăng ngậm lấy môi cô. Hung ác cạy hàm răng cô ra, ở trong miệng cô tùy ý càn quét. Đầu lưỡi chống hàm trên, nhiệt tình liếm láp làm cô ngứa ngáy.
Yết hầu khó khăn phát ra tiếng rên, tiểu huyệt bắt đầu tiết dâm thủy.
Cô ôm chặt thân hình cường tráng, dương vật ở giữa chân cô bắt đầu cọ xát, hai người hôn qua hôn lại hồi lâu.
Lăng Thanh Thầm một tay âu yếm người cô, một tay khác đã thâm nhập vào áo ngủ.
Trên người cô có mùi của anh, đây được xem như anh đã đánh dấu chủ quyền. Hương thơm dụ hoặc làm anh muốn nuốt cô vào bụng, bàn tay bá đạo sờ loạn trong áo ngủ cô muốn làm gì thì làm.
Hai khối thịt mềm được bàn tay anh thay phiên đùa bỡn, đầu vú mềm mại bị anh nhéo vài cái đã run rẩy đứng thẳng.
“Bé yêu…” Anh tùy ý xoa nắn, hô hấp nóng rực phả bên cổ cô.
“Vật nhỏ, phát dục thật tốt.” Anh ở trên cổ cô tàn nhẫn mút một cái, nghĩ đến việc không thể lưu lại dấu vết ở đây liền lui xuống dưới ngực cô, mút vào thật mạnh lưu lại mấy dấu hôn hồng hồng.
“Vú em to quá.” Ngày thường giấu trong lớp áo không thể nhìn ra, nơi này lại lớn đến thế.
Lăng Thanh Thầm cọ cọ bụng nhỏ, cắm dương vật thô to vào giữa chân cô, mạnh mẽ làm cô bị đau.
Anh thở hổn hển, ghé vào tai cô hỏi, “Bé ơi, em nghĩ kỹ rồi sao?”
Anh nhịn không được nữa rồi.
Hương vị quen thuộc làm cô vô cùng yên tâm.
Mặt cô cọ vào ngực anh, muốn tìm một vị trí thoải mái. Lại không biết rằng điều này khiến Lăng Thanh Thầm càng thêm phiền não, hương thơm của cô gái nhỏ đi vào mũi anh.
Cơ thể cô mềm mại, hai khối thịt trước ngực không chút giấu diếm cọ vào người anh.
Chỉ trong nháy mắt, bên dưới đã có phản ứng.
Lăng Thanh Thầm khẽ thở dài xê dịch ra xa một ít, Bối Duyệt lại theo sát anh.
Lăng Thanh Thầm ngửa đầu có chút mất tự nhiên “Duyệt Duyệt… có phải chúng ta nằm gần nhau quá không?.”
“Lăng Thanh Thầm… Trên người của chú thật nóng, chú đang ngại sao?”
“Không phải, anh chỉ thấy có chút nóng.”
“À.” Bối Duyệt ôm eo anh: “Nhưng em có hơi lạnh, chú ôm em chặt thêm một xíu.”
Lăng Thanh Thầm bị tra tấn quá sức, len lén dịch chân che giấu phản ứng của mình, dương vật đã cứng đau. Lăn lộn một hồi áo ngủ của anh đã xốc lên một góc, Bối Duyệt vuốt cơ bụng lỏa lồ ở bên ngoài, “Lăng Thanh Thầm, chú cứng quá đi.”
Độ ấm trong phòng lập tức tăng cao.
“À… cái em nói là eo chú.”
Cô lại tò mò mà đi xuống xem xét,“ừm… thật ra, chỗ nào cũng cứng.”
Lăng Thanh Thầm nhanh chóng nắm lấy tay cô, “Bối Duyệt, ngoan ngoãn ngủ đi.”
“Dạ.”
Cô ngoan ngoãn khép miệng, không quá vài giây cô lại hỏi, “Lăng Thanh Thầm, chú không khó chịu sao? Em giúp chú……”
Gân xanh trên trán anh lại nổi lên, đương nhiên là khó chịu rồi, “Em ngoan ngoãn nằm im, anh sẽ không sao.”
“Dạ.”
“Vậy chú đừng cố nhịn coi chừng hỏng mất.”
“Hỏng rồi, sau nay em lấy cái gì mà xài?”
“Hay là… Chú ghét bỏ em bị Vương Vĩ…”
Lăng Thanh Thầm không nhịn được nữa xoay người đè cô dưới thân, “Không được nói mấy lời nói này.” Bụng nhỏ anh đè cô, cự vật nóng bỏng cứng rắn chạm vào người cô, “Hửm? Biết chưa?”
“Dạ…” Mang theo âm thanh kiều mị.
Đệch, càng cứng.
“Chú thật nóng.” Bối Duyệt cảm thán, nhịn không được câu lấy cổ anh, “Không muốn em nói chuyện, vậy lấp kín miệng em đi.”
Nếu tiếp tục thờ ơ, Lăng Thanh Thầm không phải đàn ông.
Anh đón nhận ánh mắt khiêu khích ái muội, hung hăng ngậm lấy môi cô. Hung ác cạy hàm răng cô ra, ở trong miệng cô tùy ý càn quét. Đầu lưỡi chống hàm trên, nhiệt tình liếm láp làm cô ngứa ngáy.
Yết hầu khó khăn phát ra tiếng rên, tiểu huyệt bắt đầu tiết dâm thủy.
Cô ôm chặt thân hình cường tráng, dương vật ở giữa chân cô bắt đầu cọ xát, hai người hôn qua hôn lại hồi lâu.
Lăng Thanh Thầm một tay âu yếm người cô, một tay khác đã thâm nhập vào áo ngủ.
Trên người cô có mùi của anh, đây được xem như anh đã đánh dấu chủ quyền. Hương thơm dụ hoặc làm anh muốn nuốt cô vào bụng, bàn tay bá đạo sờ loạn trong áo ngủ cô muốn làm gì thì làm.
Hai khối thịt mềm được bàn tay anh thay phiên đùa bỡn, đầu vú mềm mại bị anh nhéo vài cái đã run rẩy đứng thẳng.
“Bé yêu…” Anh tùy ý xoa nắn, hô hấp nóng rực phả bên cổ cô.
“Vật nhỏ, phát dục thật tốt.” Anh ở trên cổ cô tàn nhẫn mút một cái, nghĩ đến việc không thể lưu lại dấu vết ở đây liền lui xuống dưới ngực cô, mút vào thật mạnh lưu lại mấy dấu hôn hồng hồng.
“Vú em to quá.” Ngày thường giấu trong lớp áo không thể nhìn ra, nơi này lại lớn đến thế.
Lăng Thanh Thầm cọ cọ bụng nhỏ, cắm dương vật thô to vào giữa chân cô, mạnh mẽ làm cô bị đau.
Anh thở hổn hển, ghé vào tai cô hỏi, “Bé ơi, em nghĩ kỹ rồi sao?”
Anh nhịn không được nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.