Chương 33:
Lão Trần Thố
31/12/2023
Cô chỉ mở hé cửa định cầm cơm liền đóng cửa luôn, ai ngờ vừa mở cửa, người đang đứng đợi không ai khác là Lăng Thanh Thầm.
“Bé yêu, cơm hộp của em tới rồi đây.”
“Ơ, sao hôm nay chú về sớm thế. ”
Tâm trạng tối tăm lập tức được khói lửa chiếu sáng, nỗi buồn của cô đã biến mất, cô cười nhảy lên người anh,“Lăng Thanh Thầm, chú thật tốt!”
Lăng Thanh Thầm chưa kịp chuẩn bị bị cô làm cho giật mình, một tay ôm cô một tay bảo vệ trà sữa và bánh kem,“Ai uiiii.”
Lúc này Bối Duyệt mới nhìn xuống dưới, nhìn trong tay anh có hộp giấy, ánh mắt phát sáng “Em cho rằng chú là cơm hộp của em.”
Lăng Thanh Thầm cúi đầu hôn lên môi cô,“Có lẽ, anh nên nói hoan nghênh nhấm nháp?”
Anh ôm lấy eo cô đi vào nhà, “Nhanh uống đi, kẻo tan hết đá. Còn có bánh kem matcha mà em thích, nếm thử xem.”
Không có cô gài nào có thể từ chối trà sữa, ăn kèm với bánh kem vừa lúc giảm bớt độ ngán. Đồ ngọt cũng món ăn khiến con người ta vui vẻ, ma lực thần kỳ, nhìn dáng vẻ cô híp mắt hưởng thụ, Lăng Thanh Thầm cảm thấy đầu tư mở một cửa hàng đồ ngọt là ý kiến không tồi?
Dáng vẻ ăn uống thỏa thích làm Lăng Thanh Thầm cũng bị ảnh hưởng,“Trà sữa uống ngon không em?”
Bối Duyệt gật đầu khen ngợi,“Rất ngon ạ, chú có muốn nếm thử không?”
Lăng Thanh Thầm không bao giờ động vào mấy thứ này, “Không cần.”
“Ngon lắm đấy, chú nếm thử mà.” Nhiệt tình mời chào.
“Anh không uống đâu.” Cự tuyệt lần 2 người lớn thường không thích mấy loại đồ ngọt này, Bối Duyệt từ bên này dịch tới ngồi trên đùi anh: “Thật sự rất ngon, chú nên nếm thử.” Lăng Thanh Thầm còn chưa kịp từ chối lần 3, thì môi cô đã chặn lại.
…… Hương vị thật không tồi, hơi ngọt.
Chú già trước đó còn định từ chối, bây giờ lại không cho Bối Duyệt tránh thoát “Đúng là không tồi, anh muốn nếm lại lần hai.”
Vòng tay ôm lấy eo nhỏ, Lăng Thanh Thầm lặng lẽ tăng sức lực, làm cô không tự chủ nhào về phía trước. Hai luồng mềm mại áp sát ngực anh, Lăng Thanh Thầm không khỏi xuân tâm nhộn nhạo.
Vị trà sữa còn trong miệng càng thêm ngọt ngào.
Chỉ hôn môi sao có thể thỏa mãn được anh, anh ôm chặt Bối Duyệt vào lòng, đôi tay quen cửa quen nẻo tiến vào xoa nắn da thịt.
Lòng bàn tay anh nóng như lửa đốt, như muốn đốt cháy da thịt cô.
Ngón tay có vết chai mỏng, di chuyển trên người khiến cô ngứa ngáy run rẩy. Cổ họng Bối Duyệt phát ra rên rỉ sung sướng, lọt vào tai Lăng Thanh Thầm giống như xuân dược càng làm anh hưng phấn khó lòng kiềm chế.
Nâng eo cô để cô ngồi lên dương vật nóng bỏng.
Cây gậy cứng rắn không làm Bối Duyệt kinh hoảng, ngược lại làm tiêu tan nỗi sợ sáng giờ của cô, như được cứu rỗi.
Anh cuồng nhiệt ôm ấp làm cô hết sức yên tâm.
“Bé yêu, nhớ anh sao?”
Anh dán vành tai cô, hô hấp nóng rực phả vào bên cổ cô kích thích từng đợt. Cô chôn mặt trước ngực anh, mềm mại trả lời. “ừmm…”
Núm vú bị bàn tay thô bạo xoa bóp mà đứng thẳng, xúc cảm tê dại truyền khắp toàn thân.
Dáng vẻ mềm mại, ngoan ngoãn như quay về trước kia chỉ dám nhìn lén anh. Lăng Thanh Thầm trở nên mềm lòng, trở mình đè cô xuống sô pha.
“Ở công ty anh rất nhớ em, trong đầu đều là hình ảnh của em.” Anh xoa ngực cô, hạ thân đặt giữa chân cô,”Đều tại em làm anh phân tâm, em phải chịu trách nhiệm.”
Bối Duyệt ngăn cản bàn tay đang náo loạn, “Vậy chú muốn thế nào?”
“Em vừa mới chia trà sữa cho chú mà. “
“Không đủ.”
Anh nâng hông dùng dương vật đâm mạnh hoa huyệt, không biết ngượng ngùng mà cọ xát, ám chỉ ham muốn của bản thân. Bối Duyệt bị làm cho ngứa ngáy, dâm huyệt tiết nước liên tục.
Cô nâng chân lên, nhẹ nhàng vuốt ve eo anh,”Vậy chú muốn thế nào?”
“Bé yêu, cơm hộp của em tới rồi đây.”
“Ơ, sao hôm nay chú về sớm thế. ”
Tâm trạng tối tăm lập tức được khói lửa chiếu sáng, nỗi buồn của cô đã biến mất, cô cười nhảy lên người anh,“Lăng Thanh Thầm, chú thật tốt!”
Lăng Thanh Thầm chưa kịp chuẩn bị bị cô làm cho giật mình, một tay ôm cô một tay bảo vệ trà sữa và bánh kem,“Ai uiiii.”
Lúc này Bối Duyệt mới nhìn xuống dưới, nhìn trong tay anh có hộp giấy, ánh mắt phát sáng “Em cho rằng chú là cơm hộp của em.”
Lăng Thanh Thầm cúi đầu hôn lên môi cô,“Có lẽ, anh nên nói hoan nghênh nhấm nháp?”
Anh ôm lấy eo cô đi vào nhà, “Nhanh uống đi, kẻo tan hết đá. Còn có bánh kem matcha mà em thích, nếm thử xem.”
Không có cô gài nào có thể từ chối trà sữa, ăn kèm với bánh kem vừa lúc giảm bớt độ ngán. Đồ ngọt cũng món ăn khiến con người ta vui vẻ, ma lực thần kỳ, nhìn dáng vẻ cô híp mắt hưởng thụ, Lăng Thanh Thầm cảm thấy đầu tư mở một cửa hàng đồ ngọt là ý kiến không tồi?
Dáng vẻ ăn uống thỏa thích làm Lăng Thanh Thầm cũng bị ảnh hưởng,“Trà sữa uống ngon không em?”
Bối Duyệt gật đầu khen ngợi,“Rất ngon ạ, chú có muốn nếm thử không?”
Lăng Thanh Thầm không bao giờ động vào mấy thứ này, “Không cần.”
“Ngon lắm đấy, chú nếm thử mà.” Nhiệt tình mời chào.
“Anh không uống đâu.” Cự tuyệt lần 2 người lớn thường không thích mấy loại đồ ngọt này, Bối Duyệt từ bên này dịch tới ngồi trên đùi anh: “Thật sự rất ngon, chú nên nếm thử.” Lăng Thanh Thầm còn chưa kịp từ chối lần 3, thì môi cô đã chặn lại.
…… Hương vị thật không tồi, hơi ngọt.
Chú già trước đó còn định từ chối, bây giờ lại không cho Bối Duyệt tránh thoát “Đúng là không tồi, anh muốn nếm lại lần hai.”
Vòng tay ôm lấy eo nhỏ, Lăng Thanh Thầm lặng lẽ tăng sức lực, làm cô không tự chủ nhào về phía trước. Hai luồng mềm mại áp sát ngực anh, Lăng Thanh Thầm không khỏi xuân tâm nhộn nhạo.
Vị trà sữa còn trong miệng càng thêm ngọt ngào.
Chỉ hôn môi sao có thể thỏa mãn được anh, anh ôm chặt Bối Duyệt vào lòng, đôi tay quen cửa quen nẻo tiến vào xoa nắn da thịt.
Lòng bàn tay anh nóng như lửa đốt, như muốn đốt cháy da thịt cô.
Ngón tay có vết chai mỏng, di chuyển trên người khiến cô ngứa ngáy run rẩy. Cổ họng Bối Duyệt phát ra rên rỉ sung sướng, lọt vào tai Lăng Thanh Thầm giống như xuân dược càng làm anh hưng phấn khó lòng kiềm chế.
Nâng eo cô để cô ngồi lên dương vật nóng bỏng.
Cây gậy cứng rắn không làm Bối Duyệt kinh hoảng, ngược lại làm tiêu tan nỗi sợ sáng giờ của cô, như được cứu rỗi.
Anh cuồng nhiệt ôm ấp làm cô hết sức yên tâm.
“Bé yêu, nhớ anh sao?”
Anh dán vành tai cô, hô hấp nóng rực phả vào bên cổ cô kích thích từng đợt. Cô chôn mặt trước ngực anh, mềm mại trả lời. “ừmm…”
Núm vú bị bàn tay thô bạo xoa bóp mà đứng thẳng, xúc cảm tê dại truyền khắp toàn thân.
Dáng vẻ mềm mại, ngoan ngoãn như quay về trước kia chỉ dám nhìn lén anh. Lăng Thanh Thầm trở nên mềm lòng, trở mình đè cô xuống sô pha.
“Ở công ty anh rất nhớ em, trong đầu đều là hình ảnh của em.” Anh xoa ngực cô, hạ thân đặt giữa chân cô,”Đều tại em làm anh phân tâm, em phải chịu trách nhiệm.”
Bối Duyệt ngăn cản bàn tay đang náo loạn, “Vậy chú muốn thế nào?”
“Em vừa mới chia trà sữa cho chú mà. “
“Không đủ.”
Anh nâng hông dùng dương vật đâm mạnh hoa huyệt, không biết ngượng ngùng mà cọ xát, ám chỉ ham muốn của bản thân. Bối Duyệt bị làm cho ngứa ngáy, dâm huyệt tiết nước liên tục.
Cô nâng chân lên, nhẹ nhàng vuốt ve eo anh,”Vậy chú muốn thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.