Chương 36:
Lão Trần Thố
31/12/2023
Ai ngờ bé yêu kẹp quá chặt, anh lập tức bắn ra.
Lăng Thanh Thầm đành phải chống lại dâm huyệt, ước chừng bắn nửa phút không cam lòng mà ngừng lại.
Chú già cảm thấy thất bại mà gục đầu bên cổ cô, oán giận in dấu răng lên vai cô.
Lần sau, lần sau nhất định phải lâu hơn.
Chẳng lẽ anh thật sự già rồi sao?
Lăng Thanh Thầm âm thầm hạ quyết tâm, về sau thời gian rèn luyện mỗi ngày phải thêm nửa giờ!
Bối Duyệt hoàn toàn không biết tâm trạng thất bại của anh, nếu cô biết nhất định phải mắng anh một trận. Lăn lộn cô thời gian dài như vậy còn chưa đủ, còn muốn hơn một giờ, là muốn cắm nát tiểu huyệt cô sao?!
Côn thịt anh kích cỡ vừa thô to vừa dài, cắm lâu sẽ làm tiểu huyệt đau rát.
Người này thật tham lam!
Cơ mà lăn lộn một phen cũng có chỗ tốt, đó là… Cô đói bụng.
Ăn cơm xong, Bối Duyệt ngồi bên cửa sổ vừa phơi nắng vừa đọc sách. Chương trình học của lớp 12 chủ yếu là ôn tập, cô có thể tự mình học.
Thấy dáng vẻ cô hấp thụ tri thức và ánh mặt trời, da thịt trắng nõn được ánh nắng chiếu rọi càng thêm ấm áp, khóe miệng giương lên cũng làm anh yêu thích vô cùng.
Nhưng mà Lăng Thanh Thầm rất không vui vì cô vứt anh sang một bên, anh lại bắt đầu không an phận.
Duỗi thẳng chân để song song cùng chân cô. Trong chốc lát lại nắm lấy tay cô ngắm nghía, trắng nõn thon dài rất là đẹp.
Thấy trên mu bàn tay cô có vết sẹo, “Xảy ra chuyện gì?”
“Dạ? Cái này à, khi còn nhỏ bị bỏng.” Cô nhẹ nhàng trả lời lại tiếp tục quay đầu đọc sách.
Cô bâng quơ trả lời, Lăng Thanh Thầm lại rất đau lòng.
Nghĩ lúc đó cô còn nhỏ đứng trong bếp, khi bị bỏng chắc rất nhiều. Nói không chừng còn không có ai dỗ chỉ có thể trốn ở nơi không người khóc thút thít. Anh chỉ tưởng tượng thôi mà đã đau lòng vô cùng.
Vội vàng nắm lấy tay cô hôn hôn lên vết sẹo.
Bối Duyệt không biết nguyên do, cảm thấy hơi ngứa. Liên tục rút tay về “Đáng ghét, em nhột.”
Ánh mắt Lăng Thanh Thầm đầy ngập nhu tình nhưng không được đền đáp, tất cả hóa thành giận dỗi, “Anh về nhà sớm muốn ở cùng em, còn em chỉ có học tập.”
Cuối cùng cô cũng buông sách trong tay, “Vậy chú muốn thế nào?”
Đôi mắt Lăng Thanh Thầm sáng quắc lên, ánh mắt dừng trên đôi môi đỏ mọng ướt át. Lúc làm tình môi cô đã bị anh liếm mút đỏ bừng, Lăng Thanh Thầm nhìn nhìn lại ngứa ngáy.
Anh dơ tay lên, Bối Duyệt thuận theo mà ngồi xuống.
Cô nhéo mặt anh “Chú nha, già đầu còn làm nũng.”
Cô thành công chọc trúng nỗi đau của anh, chú già tức giận cúi đầu gặm cắn môi cô. Bối Duyệt cơm nước xong xuôi lấy trà sữa uống tiếp, cho nên trong miệng cô toàn vị ngọt của trà sữa.
Lăng Thanh Thầm cảm thấy trà sữa quán này không tồi, hôn lên rất có mùi vị.
Anh liếm qua răng cô, đầu lưỡi quét mọi ngóc ngách một vòng. Lúc sau lại mút lấy môi cô, bá đạo mà nồng nhiệt.
Bối Duyệt phát hiện ra hô hấp anh càng lúc càng thô, lòng bàn tay ấm áp dán lên lưng cô ôm chặt cứng. Vật cứng dưới mông cô cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Tình yêu cuồng nhiệt của chú già chỉ dừng lại ở ôm hôn, mỗi lần đều nhiệt liệt khó dứt. Thế nên… Bối Duyệt không thở nổi.
Bàn tay ôm cổ anh lại đi xuống dưới, dừng trên vai anh nhẹ nhàng vỗ vỗ. Lúc này Lăng Thanh Thầm mới buông cô ra, trông có chút dục cầu bất mãn*.
*dục cầu bất mãn: tình dục không được thỏa mãn.
Bối Duyệt ngứa ngáy mà vặn vẹo mông, lại phát hiện cự vật kia đã rất cứng. Bàn tay anh ôm eo cô.
Đôi mắt dục vọng thâm trầm, hô hấp cũng dần dồn dập nóng hổi.
Cô cố ý nghiền nát côn thịt, khiến cả người anh máu nóng phun trào. Trêu chọc đủ rồi lại từ trên người anh nhảy xuống, ném xuống một câu: “Lăng Thanh Thầm, tuổi này của chú không nên túng dục quá độ, phải chú ý dưỡng thận nào.”
Lăng Thanh Thầm đành phải chống lại dâm huyệt, ước chừng bắn nửa phút không cam lòng mà ngừng lại.
Chú già cảm thấy thất bại mà gục đầu bên cổ cô, oán giận in dấu răng lên vai cô.
Lần sau, lần sau nhất định phải lâu hơn.
Chẳng lẽ anh thật sự già rồi sao?
Lăng Thanh Thầm âm thầm hạ quyết tâm, về sau thời gian rèn luyện mỗi ngày phải thêm nửa giờ!
Bối Duyệt hoàn toàn không biết tâm trạng thất bại của anh, nếu cô biết nhất định phải mắng anh một trận. Lăn lộn cô thời gian dài như vậy còn chưa đủ, còn muốn hơn một giờ, là muốn cắm nát tiểu huyệt cô sao?!
Côn thịt anh kích cỡ vừa thô to vừa dài, cắm lâu sẽ làm tiểu huyệt đau rát.
Người này thật tham lam!
Cơ mà lăn lộn một phen cũng có chỗ tốt, đó là… Cô đói bụng.
Ăn cơm xong, Bối Duyệt ngồi bên cửa sổ vừa phơi nắng vừa đọc sách. Chương trình học của lớp 12 chủ yếu là ôn tập, cô có thể tự mình học.
Thấy dáng vẻ cô hấp thụ tri thức và ánh mặt trời, da thịt trắng nõn được ánh nắng chiếu rọi càng thêm ấm áp, khóe miệng giương lên cũng làm anh yêu thích vô cùng.
Nhưng mà Lăng Thanh Thầm rất không vui vì cô vứt anh sang một bên, anh lại bắt đầu không an phận.
Duỗi thẳng chân để song song cùng chân cô. Trong chốc lát lại nắm lấy tay cô ngắm nghía, trắng nõn thon dài rất là đẹp.
Thấy trên mu bàn tay cô có vết sẹo, “Xảy ra chuyện gì?”
“Dạ? Cái này à, khi còn nhỏ bị bỏng.” Cô nhẹ nhàng trả lời lại tiếp tục quay đầu đọc sách.
Cô bâng quơ trả lời, Lăng Thanh Thầm lại rất đau lòng.
Nghĩ lúc đó cô còn nhỏ đứng trong bếp, khi bị bỏng chắc rất nhiều. Nói không chừng còn không có ai dỗ chỉ có thể trốn ở nơi không người khóc thút thít. Anh chỉ tưởng tượng thôi mà đã đau lòng vô cùng.
Vội vàng nắm lấy tay cô hôn hôn lên vết sẹo.
Bối Duyệt không biết nguyên do, cảm thấy hơi ngứa. Liên tục rút tay về “Đáng ghét, em nhột.”
Ánh mắt Lăng Thanh Thầm đầy ngập nhu tình nhưng không được đền đáp, tất cả hóa thành giận dỗi, “Anh về nhà sớm muốn ở cùng em, còn em chỉ có học tập.”
Cuối cùng cô cũng buông sách trong tay, “Vậy chú muốn thế nào?”
Đôi mắt Lăng Thanh Thầm sáng quắc lên, ánh mắt dừng trên đôi môi đỏ mọng ướt át. Lúc làm tình môi cô đã bị anh liếm mút đỏ bừng, Lăng Thanh Thầm nhìn nhìn lại ngứa ngáy.
Anh dơ tay lên, Bối Duyệt thuận theo mà ngồi xuống.
Cô nhéo mặt anh “Chú nha, già đầu còn làm nũng.”
Cô thành công chọc trúng nỗi đau của anh, chú già tức giận cúi đầu gặm cắn môi cô. Bối Duyệt cơm nước xong xuôi lấy trà sữa uống tiếp, cho nên trong miệng cô toàn vị ngọt của trà sữa.
Lăng Thanh Thầm cảm thấy trà sữa quán này không tồi, hôn lên rất có mùi vị.
Anh liếm qua răng cô, đầu lưỡi quét mọi ngóc ngách một vòng. Lúc sau lại mút lấy môi cô, bá đạo mà nồng nhiệt.
Bối Duyệt phát hiện ra hô hấp anh càng lúc càng thô, lòng bàn tay ấm áp dán lên lưng cô ôm chặt cứng. Vật cứng dưới mông cô cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Tình yêu cuồng nhiệt của chú già chỉ dừng lại ở ôm hôn, mỗi lần đều nhiệt liệt khó dứt. Thế nên… Bối Duyệt không thở nổi.
Bàn tay ôm cổ anh lại đi xuống dưới, dừng trên vai anh nhẹ nhàng vỗ vỗ. Lúc này Lăng Thanh Thầm mới buông cô ra, trông có chút dục cầu bất mãn*.
*dục cầu bất mãn: tình dục không được thỏa mãn.
Bối Duyệt ngứa ngáy mà vặn vẹo mông, lại phát hiện cự vật kia đã rất cứng. Bàn tay anh ôm eo cô.
Đôi mắt dục vọng thâm trầm, hô hấp cũng dần dồn dập nóng hổi.
Cô cố ý nghiền nát côn thịt, khiến cả người anh máu nóng phun trào. Trêu chọc đủ rồi lại từ trên người anh nhảy xuống, ném xuống một câu: “Lăng Thanh Thầm, tuổi này của chú không nên túng dục quá độ, phải chú ý dưỡng thận nào.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.