Quyển 1 - Chương 33: Ly La công chúa
Luyến Nguyệt Nhi
01/11/2014
"Đã xảy ra chuyện gì?" Rất nhiều thị vệ truy đuổi hò hét tuy không làm kinh động đến Hoàng
Thượng, ngược lại kinh động đến công chúa Ly La mà Hoàng Thượng sủng ái
nhất.
"Tham kiến Ly La công chúa." Bọn thị vệ hướng về công chúa hành lễ, sau đó đứng lên.
"Khởi bẩm công chúa, có người ban đêm xông vào hoàng cung bắt đi hai ngự y." Thị vệ trưởng cầm đầu nói.
"Hả?" Ly La công chúa nhíu mày, dường như đối với chuyện thích khách tiến cung chỉ bắt ngự y đi rất tò mò.
"Đi thôi, thích khách chạy hướng nào. Bản công chúa cũng đi xem."
"Công chúa không được. Nguy hiểm lắm."
Vừa nghe Ly La công chúa cũng muốn đi truy thích khách, bọn thị vệ đều phản đối. Tuy Ly La công chúa không giống nữ tử yếu đuối bình thường, văn thao vũ lược không thua nam nhi. Nhưng không thể để nàng mạo hiểm được, nếu không hoàng thượng sẽ hái đầu của bọn họ xuống.
"Dài dòng cái gì? Còn chậm trễ nữa, thích khách sẽ ra khỏi cung ." Ly La công chúa vượt trước mọi người liếc mắt một cái, mặc dù dung mạo xinh đẹp, nhưng lại có một đôi mắt trong sáng hữu thần, làm cho người ta không dám nghịch ý với nàng.
"Vâng, phải." Ly La công chúa cố ý như thế, bọn thị vệ cũng bất đắc dĩ. Đành mang theo nàng, có điều cũng đã âm thầm thề, mặc kệ có tìm được thích khách hay không, nhưng nhất định không thể để cho công chúa gặp chuyện không may.
Ly La mang theo thị vệ theo phương hướng Âu Dương Tĩnh chạy đuổi theo. Kết quả còn chưa kịp nhìn thấy người đã nghe thấy tiếng đánh nhau truyền đến. Đoàn người chạy nhanh đi qua lập tức thấy: Một nữ tử mặc áo đỏ đang giao đấu với thị vệ của thái tử. Còn thái tử thì đứng ở một bên xem.
"Công chúa, nữ tử áo đỏ chính là người xâm nhập hoàng cung."
Ly La nghe bọn thị vệ nói, khóe môi câu lên, vẻ mặt trên khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm kia lại thêm phong tình vạn chủng. Nàng không nói hai lời, trực tiếp cất bước đi tới chỗ bọn họ.
"Hoàng huynh ——"
Thái tử nghe được tiếng phía sau, nhìn lại, là Thất muội của mình. Gật đầu:
"Thất muội cũng bị kinh động à."
"Tham kiến Thái tử điện hạ." Thị vệ cũng hướng về Thái tử hành lễ.
"Tất cả đứng lên đi." Đúng vậy, Thái tử là một tuấn nam, nhưng dường như cũng là cái mặt than đen. Vẻ mặt lạnh lùng lãnh mạc.
"Tạ Thái tử điện hạ." Bọn thị vệ đứng lên, im lặng ở một bên.
Thị vệ của Thái tử bản lĩnh không kém, nhưng Âu Dương Tĩnh không có nhàn tâm cùng bọn chúng dây dưa. Dưới khăn che mặt khóe môi câu lên, trực tiếp lấy ngọc tiêu, bộp bộp hai cái đánh trúng bọn chúng. Phịch một tiếng, thị vệ Thái tử bị bỏ xa.
Âu Dương Tĩnh lập tức nắm hai ngự y theo hướng phía ngoài hoàng cung bay đi.
Thái tử vẻ mặt tính toán, ý định tự mình đuổi theo.
"Hoàng huynh, muội đi với." Không đợi Thái tử đuổi theo, Ly La công chúa đã muốn dẫn đầu thi triển khinh công bay đi.
"Thất muội ——" Thái tử đưa tay muốn ngăn trở, nhưng lại không kịp, đành phải vội vàng hướng về phía thị vệ bên người quát: "Thất thần cái gì, còn không mau theo bản Thái tử đuổi theo."
Dứt lời, hắn dẫn đầu chạy đi. Mà bọn thị vệ cũng lập tức theo sát ngay sau lưng hắn.
. . . . . .
Âu Dương Tĩnh cảm giác được phía sau có người đuổi theo, hơi nghiêng đầu đã thấy, Ly La công chúa cũng là mặc trên người váy hoa phiêu phiêu. Khóe môi bĩu một cái, nàng cũng không có thời gian dây dưa với vị công chúa này. Dưới chân lúc này càng tăng nhanh tốc độ, nháy mắt, nàng đã mang theo hai ngự y cách bên ngoài hai trượng.
"Khinh công lợi hại thật." Ly La nhìn Âu Dương Tĩnh trong nháy mắt đã đi xa, tươi cười càng thêm sâu. Có điều cũng không chịu buông tha, cũng thi triển khinh công chạy theo.
"Tham kiến Ly La công chúa." Bọn thị vệ hướng về công chúa hành lễ, sau đó đứng lên.
"Khởi bẩm công chúa, có người ban đêm xông vào hoàng cung bắt đi hai ngự y." Thị vệ trưởng cầm đầu nói.
"Hả?" Ly La công chúa nhíu mày, dường như đối với chuyện thích khách tiến cung chỉ bắt ngự y đi rất tò mò.
"Đi thôi, thích khách chạy hướng nào. Bản công chúa cũng đi xem."
"Công chúa không được. Nguy hiểm lắm."
Vừa nghe Ly La công chúa cũng muốn đi truy thích khách, bọn thị vệ đều phản đối. Tuy Ly La công chúa không giống nữ tử yếu đuối bình thường, văn thao vũ lược không thua nam nhi. Nhưng không thể để nàng mạo hiểm được, nếu không hoàng thượng sẽ hái đầu của bọn họ xuống.
"Dài dòng cái gì? Còn chậm trễ nữa, thích khách sẽ ra khỏi cung ." Ly La công chúa vượt trước mọi người liếc mắt một cái, mặc dù dung mạo xinh đẹp, nhưng lại có một đôi mắt trong sáng hữu thần, làm cho người ta không dám nghịch ý với nàng.
"Vâng, phải." Ly La công chúa cố ý như thế, bọn thị vệ cũng bất đắc dĩ. Đành mang theo nàng, có điều cũng đã âm thầm thề, mặc kệ có tìm được thích khách hay không, nhưng nhất định không thể để cho công chúa gặp chuyện không may.
Ly La mang theo thị vệ theo phương hướng Âu Dương Tĩnh chạy đuổi theo. Kết quả còn chưa kịp nhìn thấy người đã nghe thấy tiếng đánh nhau truyền đến. Đoàn người chạy nhanh đi qua lập tức thấy: Một nữ tử mặc áo đỏ đang giao đấu với thị vệ của thái tử. Còn thái tử thì đứng ở một bên xem.
"Công chúa, nữ tử áo đỏ chính là người xâm nhập hoàng cung."
Ly La nghe bọn thị vệ nói, khóe môi câu lên, vẻ mặt trên khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm kia lại thêm phong tình vạn chủng. Nàng không nói hai lời, trực tiếp cất bước đi tới chỗ bọn họ.
"Hoàng huynh ——"
Thái tử nghe được tiếng phía sau, nhìn lại, là Thất muội của mình. Gật đầu:
"Thất muội cũng bị kinh động à."
"Tham kiến Thái tử điện hạ." Thị vệ cũng hướng về Thái tử hành lễ.
"Tất cả đứng lên đi." Đúng vậy, Thái tử là một tuấn nam, nhưng dường như cũng là cái mặt than đen. Vẻ mặt lạnh lùng lãnh mạc.
"Tạ Thái tử điện hạ." Bọn thị vệ đứng lên, im lặng ở một bên.
Thị vệ của Thái tử bản lĩnh không kém, nhưng Âu Dương Tĩnh không có nhàn tâm cùng bọn chúng dây dưa. Dưới khăn che mặt khóe môi câu lên, trực tiếp lấy ngọc tiêu, bộp bộp hai cái đánh trúng bọn chúng. Phịch một tiếng, thị vệ Thái tử bị bỏ xa.
Âu Dương Tĩnh lập tức nắm hai ngự y theo hướng phía ngoài hoàng cung bay đi.
Thái tử vẻ mặt tính toán, ý định tự mình đuổi theo.
"Hoàng huynh, muội đi với." Không đợi Thái tử đuổi theo, Ly La công chúa đã muốn dẫn đầu thi triển khinh công bay đi.
"Thất muội ——" Thái tử đưa tay muốn ngăn trở, nhưng lại không kịp, đành phải vội vàng hướng về phía thị vệ bên người quát: "Thất thần cái gì, còn không mau theo bản Thái tử đuổi theo."
Dứt lời, hắn dẫn đầu chạy đi. Mà bọn thị vệ cũng lập tức theo sát ngay sau lưng hắn.
. . . . . .
Âu Dương Tĩnh cảm giác được phía sau có người đuổi theo, hơi nghiêng đầu đã thấy, Ly La công chúa cũng là mặc trên người váy hoa phiêu phiêu. Khóe môi bĩu một cái, nàng cũng không có thời gian dây dưa với vị công chúa này. Dưới chân lúc này càng tăng nhanh tốc độ, nháy mắt, nàng đã mang theo hai ngự y cách bên ngoài hai trượng.
"Khinh công lợi hại thật." Ly La nhìn Âu Dương Tĩnh trong nháy mắt đã đi xa, tươi cười càng thêm sâu. Có điều cũng không chịu buông tha, cũng thi triển khinh công chạy theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.