Chương 73: C73: Chương 73
Trữ viễn
04/09/2024
Nghe đạo diễn giảng giải về kịch bản quay tuyên truyền xong, Mạc Tịnh Ngôn khoang tay trước ngực, không cười hỏi: "Đạo diễn, nếu là tuyên truyền chống hút thuốc, vì sao lại có màn tôi và ai đó phải tiếp xúc thân thể với nhau? Ý của tôi là...màn tôi đến tước đi điếu thuốc của nàng thì không vấn đề gì, thế nhưng tại sao phải từ phía sau ôm nàng với tư thế khó hiểu như thế mới được? " Đây quả thực là hành vi bán hủ trong truyền thuyết! Câu nói sau Mạc Tịnh Ngôn không có thốt ra.
Vương Tử Hựu nghe qua lời của Mạc Tịnh Ngôn, nhận thấy trong đó có hai điểm chú ý, thứ nhất là bản thân nàng từ "Tiểu Hựu" bị giáng xuống thành "ai đó". Thứ hai là nàng hoàn toàn không muốn tiếp xúc thân thể với mình.
Chết sống cũng không cam tâm bị đối đãi như thế!
Đạo diễn muốn giải thích, Vương Tử Hựu lại vỗ vai hắn, cười vô cùng sáng lạn: "Đạo diễn, Mạc tỷ nói thế nào cũng là lão tiền bối, chúng ta nên nghe theo lời của nàng vậy."
Lão tiền bối?! Mạc Tịnh Ngôn trừng mắt liếc nàng.
Vương Tử Hựu cũng mặc kệ Mạc Tịnh Ngôn đứng ở một bên dùng mắt bắn ra bão tố gươm đao, nói tiếp: "Hoặc là chỉnh sửa một chút, đổi thành tôi từ đằng sau ôm lấy Mạc tỷ?" Mạc Tịnh Ngôn muốn phản bác, Vương Tử Hựu đột nhiên nói lớn gần như hét lên: "Quyết định như vậy đi đạo diễn, anh xem Mạc tỷ dường như là người phù hợp với những nhân vật bị vuốt ve ôm ấp đúng không? Thẹn thùng, ôn nhu, yếu đuối, tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy..."
"Phốc!" 80 thật sự nhịn không được.
Mạc Tịnh Ngôn thật muốn tại chỗ chưởng bay tên tiểu quỷ miệng lưỡi trơn tru kia, thế nhưng khi nhìn vào đôi mắt sáng xinh đẹp của nàng, mọi lời nói đều bị ngăn lại ở yết hầu.
Chẳng lẽ trời sinh ta ra là để nàng áp bách sao? Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy da đầu từng đợt rung lên bỗng ngộ ra một chân lý: Muốn lăn lộn ở giới văn nghệ lâu dài thì việc đầu tiên là phải luyên cho da mặt phải dày, luyện cho đến mức có thể chống đỡ hàng ngàn vạn mũi tên mới là chân lý sáng suốt nhất.
Đạo diễn quay tuyên truyền là một người rất trẻ tuổi, bộ phim tuyên truyền này cũng là tác phẩm đầu tay của anh ta. Cha của anh là một đạo diễn được trọng vọng, con trai ra mắt đương nhiên làm cha phải là chỗ dựa vững chắc cho con, tìm Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu, hai diễn viên nổi tiếng nhất hiện nay trợ giúp con trai ông ta. Đáng tiếc cha hắn danh tiếng to lớn nhưng Mạc Tịnh Ngôn và Vương Tử Hựu lửa giận còn lớn hơn, khí thế của đạo diễn trẻ hoàn toàn bị hai cô gái đang giận dỗi vùi lấp mất rồi.
"Action!"
Cảnh quay đầu tiên, Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu sóng vai đứng bên hồ, yêu cầu trên khuôn mặt phải làm như "ẩn nhẫn đau đớn" ý muốn tuyên truyền thái độ về chuyện hút thuốc với mọi người bằng ánh mắt "thần sắc kêu gọi". Bên trái các nàng quạt lớn thổi đến, làm tung mái tóc dài đen nhánh, ống kính đặc tả hai người.
Bên hồ vốn lạnh lẽo đủ khiến người đứng xem phải nổi da gà, Mạc Tịnh Ngôn và Vương Tử Hựu có thể trấn định tự nhiên duy mỹ, đích thật là phải luyện tập. Đối với nghệ sĩ, bốn mùa đều là xuân.
"Thật sự....rất hoàn mỹ!" Đạo diễn trẻ mắt nhìn màn hình, híp mắt trông chờ mong ngóng. Quả nhiên giống với trong truyền thuyết, Vương Tử Hựu cùng Mạc Tịnh Ngôn thật xứng đôi, tuy hai người khí chất khác nhau, nhưng lại hài hòa đến thần kỳ. Ngũ quan Vương Tử Hựu tuy rất nữ tính, nhưng ánh mắt sáng ngời, bất cứ lúc nào cũng tỏa ra một loại tự tin, đứng cạnh những người khác càng mạnh mẽ khí khái. Tướng mạo Mạc Tịnh Ngôn so với Vương Tử Hựu càng thêm quật cường, nhưng mặc kệ là nàng cười hay không cười vẫn phát ra cảm giác nhu hòa, rất mâu thuẫn, khí chất của nàng không thể khái quát trong dăm ba câu. Mà hai nữ minh tinh nóng bỏng cùng xuất hiện trong một tấm hình, xinh đẹp kinh diễm đến nỗi một cái màn hình nho nhỏ dường như cũng không chứa nổi.
Kế tiếp Mạc Tịnh Ngôn thay một bộ áo ngủ màu đen sa mỏng, phía trên cởi bỏ hai chiếc nút, bị đạo diễn bắt ngậm một điếu thuốc chưa đốt, bắt chéo chân ngồi bên hồ. Mạc Tịnh Ngôn chưa bao giờ hút thuốc, cho nên hình ảnh nàng hút thuốc hiện lên trên màn ảnh không khỏi khiến Vương Tử Hựu há hốc mồm.
Mạc Tịnh Ngôn ngồi bắt chéo chân, một cánh tay gác lên đầu gối, ngón tay mảnh khảnh cầm điếu thuốc, ngồi trên nệm, ánh mắt có chút cô đơn nhìn về phía trước. Bởi vì là tuyên truyền công ích nên Mạc Tịnh Ngôn trang điểm rất nhẹ, nhưng vì đồ trang sức trang nhã nên càng tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của nàng. Vương Tử Hựu nhìn nàng trái tim đập bình bình.
Sao lại...đẹp trai như vậy!
Quay đến cảnh Vương Tử Hựu mặc áo trắng chậm rãi từ phía sau đến gần Mạc Tịnh Ngôn, hai tay luồn qua vai nàng, kéo nàng vào trong ngực.
Đạo diễn trẻ cuồng loạn nuốt nước miếng, màn ảnh xuất hiện hình ảnh nửa người trên của các nàng, tóc đen của Vương Tử Hựu rơi vào vai Mạc Tịnh Ngôn, nhẹ nhàng trêu chọc cổ nàng, có chút nhột nhạt. Dựa theo yêu cầu đạo diễn, Mạc Tịnh Ngôn phải quay đầu nhìn vào mắt Vương Tử Hựu, phát hiện trong mắt nàng tràn đầy tình cảm, ôn nhu cùng động tình đều tràn ngập. Trong lòng Mạc Tịnh Ngôn mãnh liệt nhói lên, trên mặt không kiềm chế được mà trở nên nóng lên, thế nhưng hiện tại đang quay tuyên truyền, cảm xúc cũng vừa vặn, nàng không có ý muốn hô CUT, rất mâu thuẫn chỉ vì một ánh nhìn đơn giản của Vương Tử Hựu mà trở nên thẹn thùng xấu hổ.
Hơi thở của Vương Tử Hựu dần nặng nề, ngón tay trượt lên trên mu bàn tay Mạc Tịnh Ngôn cầm điếu thuốc, động tác chậm chạp mềm mại, từng tế bào trên mu bàn tay Mạc Tịnh Ngôn đều nhảy dựng lên, quá chú tâm đến nổi cảm nhận được cả sự tê dại.
Mu bàn tay chỉ bị chạm vào thôi, tại sao Mạc Tịnh Ngôn lại có cảm giác sắc tình này khiến cho cô choáng váng?
Cuối cùng toàn bộ bàn tay Vương Tử Hựu ôm chặt lấy tay nàng, ngón tay đang cầm thuốc co lại, nàng cảm nhận được hành động này mạnh mà như không.
Trước kia đạo diễn trẻ từng nghe danh Vương Tử Hựu "Quay một lần là đạt" của Vương Tử Hựu. mà Mạc Tịnh Ngôn cử chỉ kinh người, sức hấp dẫn rất lớn, không ngờ quay tuyên truyền có một lần đã có thể thông qua, tình cảm biểu hiện rất đúng chỗ không có gì để bắt bẻ, ống kính hiện tại còn đặc tả khuôn mặt các nàng, rất dễ lộ ra khuyết điểm thế nhưng các nàng có thể diễn đến hoàn mỹ không có lời nào để nói, đạo diễn trẻ cũng không biết phải nói gì hơn.
Quay phim đã xong, nhưng Vương Tử Hựu vẫn ôm Mạc Tịnh Ngôn, chặt chẽ, tuyệt không muốn buông ra.
Tuy là đầu mùa xuân, nhưng bên hồ rộng rãi, cảm giác từng cơn mát lạnh lùa qua sa mỏng của Mạc Tịnh Ngôn bị hơi ấm của Vương Tử Hựu bao trùm lấy, cảm giác quen thuộc đã lâu càng khiến hốc mắt nàng vài lần nóng lên, nhưng nàng không thể làm trò cười khi đang làm việc, cố nén cảm xúc bộc lộ ra trên mặt, cùng với không biết phải đáp lại cái ôm của Vương Tử Hựu như thế nào, chỉ ngơ ngác không nhúc nhích, mặc kệ để nàng ôm.
"Tịnh..." tiếng nói của Vương Tử Hựu rất nhẹ, chỉ có Mạc Tịnh Ngôn mới có thể nghe thấy "Trong khoảng thời gian này thật xin lỗi, nhưng thật sự tạm thời em không thể thoát ra tình cảnh này, thế nhưng sự thật không giống như chị nghĩ...Em làm sao có được chị rồi lại không quan tâm chị được, trong lòng chị em chính là loại người như vậy sao? Chỉ là..."
Mạc Tịnh Ngôn trách móc nói: "Có phải là Cố đạo diễn kia uy hiếp em?"
Vương Tử Hựu thật không ngờ trực giác của Mạc Tịnh Ngôn lại nhạy cảm như vậy. Hay là lời đồn đãi kia đã đến tai nàng rồi sao? Không có lửa làm sao có khói, chuyện gì cũng có nguồn gốc của nó, lúc này đây Vương Tử Hựu không rõ chính mình đối với những chuyện "đồn đại lung tung" kia rốt cuộc là chán ghét hay là ưa thích.
Nàng đã hỏi đến nước này, Vương Tử Hựu thật sự vô lực giấu diếm sự thật: "Chúng ta bị ghi âm rồi"
"Ghi âm?"
Vương Tử Hựu buông nàng ra: "Lát nữa chị lên xe của em đi..." Nói xong liền cùng trợ lý đi ra ngoài.
Trợ lý Tiếu giúp Mạc Tịnh Ngôn lấy áo khoác cùng cà phê nóng, Mạc Tịnh Ngôn bưng cà phê nhưng không uống, đứng tại chỗ suy nghĩ, càng nghĩ càng nổi giận, thấy chiếc G500 màu trắng của Vương Tử Hựu chạy dọc theo bờ hồ về phía trước, rồi biến mất sau rừng cây, 80 gọi nàng lên xe, thần sắc Mạc Tịnh Ngôn hoảng hốt leo lên.
"80, đi vào rừng cây kia trước đi..."
80 dùng tiểu não cũng biết rõ Mạc Tịnh Ngôn muốn đi đâu. Kỳ thật nàng cũng không phản đối Mạc Tịnh Ngôn yêu đương với nữ minh tinh khác, thế nhưng đây chẳng qua là ý nghĩ của mình, không thể đại diện cho cả công ty. Nếu như chủ quản biết Mạc Tịnh Ngôn đang quen một cô gái, lại còn là người trong ngành, chẳng những trong ngành mà còn cùng công ty, hơn nữa còn là nữ minh tinh đang được công ty trọng dụng nhất..Đoán chừng thế chiến lại muốn bộc phát.
80 biết rõ giấy không gói được lửa, vô luận chân tướng sự thật trước sao gì cũng bị phát hiện hay là khi yêu người ta luôn muốn bộc lộ ra, nàng đều không muốn để ý. Trời cũng muốn vũ mẫu phải lập gia đình, Đại Nguyên càng không quản, 80 chỉ còn cách để mặc mọi chuyện.
Vốn định nói chuyện với Mạc Tịnh Ngôn về Cố Hồng Trình và Vương Tử Hựu, nhưng Tô Trì muốn nàng tạm thời chưa nói ra, tất nhiên nàng cũng khá băn khoăn cho nên 80 đành im lặng.
Mạc Tịnh Ngôn xuống xe, đi dọc theo con đường quanh bờ hồ để vào rừng cây, mang giày cao gót nên nàng cực kỳ gian nan mới đi nổi, nếu không phải Vương Tử Hựu đi xe Jeep, đoán chừng cũng sẽ khó có thể đi vào đây. Lúc này nàng bất đắc dĩ nghĩ đến việc nàng tặng loại xe Jeep G500 cho Tiểu Hựu là có dự đoán trước? Vốn chỉ thấy kiểu dáng mạnh mẽ tươi sáng lại không gò bó kia phù hợp với một Tiểu Hựu diêm dúa, kết quả còn giúp cho việc hai người gặp mặt ở nơi không có người dễ dàng hơn, thật sự là nhất cử lưỡng tiện đến không ngờ.
Đi gần 20 phút mới nhìn thấy xe Vương Tử Hựu, đến gần loáng thoáng nghe thấy nàng đang nói chuyện điện thoại, khẩu khí hoàn toàn không tốt.
"Tôi vì cái gì phải tối đến nhà bà hả! Tôi bận rộn bao nhiêu việc!...Bà uy hiếp tôi? Lão thái bà đi chết đi....đừng...đừng làm nũng với tôi, ói chết bây giờ..." Thấy Mạc Tịnh Ngôn đến, Vương Tử Hựu vội vàng cúp điện thoại.
Mạc Tịnh Ngôn kéo cửa xe ngồi vào ghế bên cạnh tài xế nói: "Em cùng đạo diễn kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Vương Tử Hựu nhíu mày, để tay lên vô lăng không nói lời nào
"Vừa rồi là điện thoại của bà ta?"
Vẫn là im lặng.
Mạc Tịnh Ngôn không chịu được, thò tay ôm chặt khuôn mặt Vương Tử Hựu buộc nàng phải quay qua nhìn thẳng vào mình: "Chúng ta bị bà ta thu âm khi làm chuyện gì đó, cho nên bà ta dùng nó để áp chế em buộc em phải ở bên cạnh bà ta đúng không? Kết quả em thật sự làm theo, đối với tôi lạnh nhạt?"
Vương Tử Hựu xin lỗi: "Đây đều là lỗi của em..."
"Lỗi của em? Bà ta làm sao theo dõi chúng ta?"
"Là Nicco ngu ngốc kia bị bà ta lợi dụng. Bữa dạ tiệc năm mới vừa rồi nàng tặng em con thú nhồi bông. Bên trong có cài máy nghe trộm!" Nghĩ đến Nicco, Vương Tử Hựu lại hận nghiến răng, thực cảm thấy dùng đầu gối đánh cô ta vẫn chưa đủ hả giận.
Mạc Tịnh Ngôn nhớ lại một chút, đêm đó Vương Tử Hựu mang con thú nhồi bông lên xe, sau đó còn ôm mình leo lên xe, sau đó hai người bọn họ ở trong xe...khí huyết dâng lên, Mạc Tịnh Ngôn lập tức cảm thấy mặt nóng rát. Nàng còn tưởng là lời yêu bị ghi âm lại, rốt cuộc...đúng là đang làm tình bị người khác nghe thấy ?
Thật là buồn ói! Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy đổ mồ hôi lạnh.
Mặc dù đối với Mạc Tịnh Ngôn thẳng thắn chuyện này, nhưng Vương Tử Hựu vẫn sợ nhất chính là bị Mạc Tịnh Ngôn truy hỏi về mối quan hệ giữa nàng và Cố Hồng Trình, nàng thật sự không biết nên kể từ đâu, nhất định sẽ xem thường mình! Vì thế Vương Tử Hựu có ý định nhanh chóng kết thúc vấn đề này: "Mạc tỷ, không có gì nữa, bà ta chỉ muốn em ở bên cạnh bà ta một thời gian ngắn, đợi bà ta chán rồi sẽ chấm dứt trò chơi nhàm chán này, khi đó em sẽ..."
Mạc Tịnh Ngôn nhìn nàng với vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Quen bà ta một thời gian ngắn? Có ý gì? Em cùng bà ta..."
Vương Tử Hựu nhảy dựng lên: "Em và bà ta chưa hề làm việc gì, đừng nhìn ánh mắt như vậy nhìn em!'
"Vậy sao em còn muốn ở bên cạnh bà ta để mặc bà ta tùy ý bày bố? Em lo lắng cái gì? Sợ mối quan hệ của chúng ta bị phát hiện ảnh hưởng đến sự nghiệp chúng ta?"
Ánh mắt Vương Tử Hựu mềm lại: "Mạc tỷ, với em mà nói cái giới nghệ sĩ này không là gì cả, danh hiệu, hay danh tiếng cũng chỉ là đá lót đường để em đi vào thế giới của chị. Hiện tại chị đã yêu em, không cần quan tâm những điều khác, điều em lo lắng chính là sự nghiệp của chị. Chị có tình yêu lớn với diễn xuất, sao có thể vì em mà phải mất đi tất cả những gì chị yêu thích chứ? Em không..."
Mạc Tịnh Ngôn như đang ở trong mùa đông lại dầm mình trong sương , cả người cứng đờ.
"Là em quá mức vội vàng xao động, vô luận là ở đâu đều nghĩ muốn chị...nếu như em không gây ra lỗi lầm thì sẽ không để cho người khác thừa dịp hãm hại. Em làm sai tự em gánh chịu....cho nên..."
"Nói đùa gì thế" Mạc Tịnh Ngôn ngắt lời nàng... nàng thật sự nổi giận "Cái gì mà em tự mình gánh chịu hả? Vậy em xem tôi là cái gì? Có phúc cùng hưởng, có họa để mặc em gánh chịu, em cho rằng tôi là loại con gái như vậy sao?"
"Không..."
"Em vì tôi mà gia nhập ngành giải trí, mặc kệ như thế nào hôm nay đụng chuyện tôi đều phải có trách nhiệm. Em đem lòng mình cùng thân thể giao cho tôi, em là người con gái của tôi, tôi sẽ bảo vệ em." Mạc Tịnh Ngôn bưng lấy khuôn mặt Vương Tử Hựu hôn nàng.
Vương Tử Hựu trong lòng đau xót khó chịu. Mạc Tịnh Ngôn đối với nàng ngày càng thực tâm, ngày càng bao dung, trong lòng nàng lại thấp thõm.
Mạc tỷ, nếu như chị biết em đã bán đứng tôn nghiêm của mình để đến bên cạnh chị, chị vẫn sẽ nguyện ý yêu em như vậy sao?
Vương Tử Hựu thực không muốn nghĩ đến thời điểm đó, nàng sợ hãi bị Mạc Tịnh Ngôn chán ghét, mỗi lần ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu nàng đều khiến tim nàng đau nhói.
Vạn nhất Cố Hồng Trình đem ghi âm của nàng cùng Mạc Tịnh Ngôn giao cho giới truyền thông hoặc phát tán trên mạng, đồng thời kể cho Mạc Tịnh Ngôn nghe những gì mình trải qua, thì kết quả sẽ như thế nào đây? Kết quả chính là Vương Tử Hựu chỉ còn lại hai bàn tay trắng.
Đến cùng nên làm thế nào?.
Vương Tử Hựu nghe qua lời của Mạc Tịnh Ngôn, nhận thấy trong đó có hai điểm chú ý, thứ nhất là bản thân nàng từ "Tiểu Hựu" bị giáng xuống thành "ai đó". Thứ hai là nàng hoàn toàn không muốn tiếp xúc thân thể với mình.
Chết sống cũng không cam tâm bị đối đãi như thế!
Đạo diễn muốn giải thích, Vương Tử Hựu lại vỗ vai hắn, cười vô cùng sáng lạn: "Đạo diễn, Mạc tỷ nói thế nào cũng là lão tiền bối, chúng ta nên nghe theo lời của nàng vậy."
Lão tiền bối?! Mạc Tịnh Ngôn trừng mắt liếc nàng.
Vương Tử Hựu cũng mặc kệ Mạc Tịnh Ngôn đứng ở một bên dùng mắt bắn ra bão tố gươm đao, nói tiếp: "Hoặc là chỉnh sửa một chút, đổi thành tôi từ đằng sau ôm lấy Mạc tỷ?" Mạc Tịnh Ngôn muốn phản bác, Vương Tử Hựu đột nhiên nói lớn gần như hét lên: "Quyết định như vậy đi đạo diễn, anh xem Mạc tỷ dường như là người phù hợp với những nhân vật bị vuốt ve ôm ấp đúng không? Thẹn thùng, ôn nhu, yếu đuối, tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy..."
"Phốc!" 80 thật sự nhịn không được.
Mạc Tịnh Ngôn thật muốn tại chỗ chưởng bay tên tiểu quỷ miệng lưỡi trơn tru kia, thế nhưng khi nhìn vào đôi mắt sáng xinh đẹp của nàng, mọi lời nói đều bị ngăn lại ở yết hầu.
Chẳng lẽ trời sinh ta ra là để nàng áp bách sao? Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy da đầu từng đợt rung lên bỗng ngộ ra một chân lý: Muốn lăn lộn ở giới văn nghệ lâu dài thì việc đầu tiên là phải luyên cho da mặt phải dày, luyện cho đến mức có thể chống đỡ hàng ngàn vạn mũi tên mới là chân lý sáng suốt nhất.
Đạo diễn quay tuyên truyền là một người rất trẻ tuổi, bộ phim tuyên truyền này cũng là tác phẩm đầu tay của anh ta. Cha của anh là một đạo diễn được trọng vọng, con trai ra mắt đương nhiên làm cha phải là chỗ dựa vững chắc cho con, tìm Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu, hai diễn viên nổi tiếng nhất hiện nay trợ giúp con trai ông ta. Đáng tiếc cha hắn danh tiếng to lớn nhưng Mạc Tịnh Ngôn và Vương Tử Hựu lửa giận còn lớn hơn, khí thế của đạo diễn trẻ hoàn toàn bị hai cô gái đang giận dỗi vùi lấp mất rồi.
"Action!"
Cảnh quay đầu tiên, Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu sóng vai đứng bên hồ, yêu cầu trên khuôn mặt phải làm như "ẩn nhẫn đau đớn" ý muốn tuyên truyền thái độ về chuyện hút thuốc với mọi người bằng ánh mắt "thần sắc kêu gọi". Bên trái các nàng quạt lớn thổi đến, làm tung mái tóc dài đen nhánh, ống kính đặc tả hai người.
Bên hồ vốn lạnh lẽo đủ khiến người đứng xem phải nổi da gà, Mạc Tịnh Ngôn và Vương Tử Hựu có thể trấn định tự nhiên duy mỹ, đích thật là phải luyện tập. Đối với nghệ sĩ, bốn mùa đều là xuân.
"Thật sự....rất hoàn mỹ!" Đạo diễn trẻ mắt nhìn màn hình, híp mắt trông chờ mong ngóng. Quả nhiên giống với trong truyền thuyết, Vương Tử Hựu cùng Mạc Tịnh Ngôn thật xứng đôi, tuy hai người khí chất khác nhau, nhưng lại hài hòa đến thần kỳ. Ngũ quan Vương Tử Hựu tuy rất nữ tính, nhưng ánh mắt sáng ngời, bất cứ lúc nào cũng tỏa ra một loại tự tin, đứng cạnh những người khác càng mạnh mẽ khí khái. Tướng mạo Mạc Tịnh Ngôn so với Vương Tử Hựu càng thêm quật cường, nhưng mặc kệ là nàng cười hay không cười vẫn phát ra cảm giác nhu hòa, rất mâu thuẫn, khí chất của nàng không thể khái quát trong dăm ba câu. Mà hai nữ minh tinh nóng bỏng cùng xuất hiện trong một tấm hình, xinh đẹp kinh diễm đến nỗi một cái màn hình nho nhỏ dường như cũng không chứa nổi.
Kế tiếp Mạc Tịnh Ngôn thay một bộ áo ngủ màu đen sa mỏng, phía trên cởi bỏ hai chiếc nút, bị đạo diễn bắt ngậm một điếu thuốc chưa đốt, bắt chéo chân ngồi bên hồ. Mạc Tịnh Ngôn chưa bao giờ hút thuốc, cho nên hình ảnh nàng hút thuốc hiện lên trên màn ảnh không khỏi khiến Vương Tử Hựu há hốc mồm.
Mạc Tịnh Ngôn ngồi bắt chéo chân, một cánh tay gác lên đầu gối, ngón tay mảnh khảnh cầm điếu thuốc, ngồi trên nệm, ánh mắt có chút cô đơn nhìn về phía trước. Bởi vì là tuyên truyền công ích nên Mạc Tịnh Ngôn trang điểm rất nhẹ, nhưng vì đồ trang sức trang nhã nên càng tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của nàng. Vương Tử Hựu nhìn nàng trái tim đập bình bình.
Sao lại...đẹp trai như vậy!
Quay đến cảnh Vương Tử Hựu mặc áo trắng chậm rãi từ phía sau đến gần Mạc Tịnh Ngôn, hai tay luồn qua vai nàng, kéo nàng vào trong ngực.
Đạo diễn trẻ cuồng loạn nuốt nước miếng, màn ảnh xuất hiện hình ảnh nửa người trên của các nàng, tóc đen của Vương Tử Hựu rơi vào vai Mạc Tịnh Ngôn, nhẹ nhàng trêu chọc cổ nàng, có chút nhột nhạt. Dựa theo yêu cầu đạo diễn, Mạc Tịnh Ngôn phải quay đầu nhìn vào mắt Vương Tử Hựu, phát hiện trong mắt nàng tràn đầy tình cảm, ôn nhu cùng động tình đều tràn ngập. Trong lòng Mạc Tịnh Ngôn mãnh liệt nhói lên, trên mặt không kiềm chế được mà trở nên nóng lên, thế nhưng hiện tại đang quay tuyên truyền, cảm xúc cũng vừa vặn, nàng không có ý muốn hô CUT, rất mâu thuẫn chỉ vì một ánh nhìn đơn giản của Vương Tử Hựu mà trở nên thẹn thùng xấu hổ.
Hơi thở của Vương Tử Hựu dần nặng nề, ngón tay trượt lên trên mu bàn tay Mạc Tịnh Ngôn cầm điếu thuốc, động tác chậm chạp mềm mại, từng tế bào trên mu bàn tay Mạc Tịnh Ngôn đều nhảy dựng lên, quá chú tâm đến nổi cảm nhận được cả sự tê dại.
Mu bàn tay chỉ bị chạm vào thôi, tại sao Mạc Tịnh Ngôn lại có cảm giác sắc tình này khiến cho cô choáng váng?
Cuối cùng toàn bộ bàn tay Vương Tử Hựu ôm chặt lấy tay nàng, ngón tay đang cầm thuốc co lại, nàng cảm nhận được hành động này mạnh mà như không.
Trước kia đạo diễn trẻ từng nghe danh Vương Tử Hựu "Quay một lần là đạt" của Vương Tử Hựu. mà Mạc Tịnh Ngôn cử chỉ kinh người, sức hấp dẫn rất lớn, không ngờ quay tuyên truyền có một lần đã có thể thông qua, tình cảm biểu hiện rất đúng chỗ không có gì để bắt bẻ, ống kính hiện tại còn đặc tả khuôn mặt các nàng, rất dễ lộ ra khuyết điểm thế nhưng các nàng có thể diễn đến hoàn mỹ không có lời nào để nói, đạo diễn trẻ cũng không biết phải nói gì hơn.
Quay phim đã xong, nhưng Vương Tử Hựu vẫn ôm Mạc Tịnh Ngôn, chặt chẽ, tuyệt không muốn buông ra.
Tuy là đầu mùa xuân, nhưng bên hồ rộng rãi, cảm giác từng cơn mát lạnh lùa qua sa mỏng của Mạc Tịnh Ngôn bị hơi ấm của Vương Tử Hựu bao trùm lấy, cảm giác quen thuộc đã lâu càng khiến hốc mắt nàng vài lần nóng lên, nhưng nàng không thể làm trò cười khi đang làm việc, cố nén cảm xúc bộc lộ ra trên mặt, cùng với không biết phải đáp lại cái ôm của Vương Tử Hựu như thế nào, chỉ ngơ ngác không nhúc nhích, mặc kệ để nàng ôm.
"Tịnh..." tiếng nói của Vương Tử Hựu rất nhẹ, chỉ có Mạc Tịnh Ngôn mới có thể nghe thấy "Trong khoảng thời gian này thật xin lỗi, nhưng thật sự tạm thời em không thể thoát ra tình cảnh này, thế nhưng sự thật không giống như chị nghĩ...Em làm sao có được chị rồi lại không quan tâm chị được, trong lòng chị em chính là loại người như vậy sao? Chỉ là..."
Mạc Tịnh Ngôn trách móc nói: "Có phải là Cố đạo diễn kia uy hiếp em?"
Vương Tử Hựu thật không ngờ trực giác của Mạc Tịnh Ngôn lại nhạy cảm như vậy. Hay là lời đồn đãi kia đã đến tai nàng rồi sao? Không có lửa làm sao có khói, chuyện gì cũng có nguồn gốc của nó, lúc này đây Vương Tử Hựu không rõ chính mình đối với những chuyện "đồn đại lung tung" kia rốt cuộc là chán ghét hay là ưa thích.
Nàng đã hỏi đến nước này, Vương Tử Hựu thật sự vô lực giấu diếm sự thật: "Chúng ta bị ghi âm rồi"
"Ghi âm?"
Vương Tử Hựu buông nàng ra: "Lát nữa chị lên xe của em đi..." Nói xong liền cùng trợ lý đi ra ngoài.
Trợ lý Tiếu giúp Mạc Tịnh Ngôn lấy áo khoác cùng cà phê nóng, Mạc Tịnh Ngôn bưng cà phê nhưng không uống, đứng tại chỗ suy nghĩ, càng nghĩ càng nổi giận, thấy chiếc G500 màu trắng của Vương Tử Hựu chạy dọc theo bờ hồ về phía trước, rồi biến mất sau rừng cây, 80 gọi nàng lên xe, thần sắc Mạc Tịnh Ngôn hoảng hốt leo lên.
"80, đi vào rừng cây kia trước đi..."
80 dùng tiểu não cũng biết rõ Mạc Tịnh Ngôn muốn đi đâu. Kỳ thật nàng cũng không phản đối Mạc Tịnh Ngôn yêu đương với nữ minh tinh khác, thế nhưng đây chẳng qua là ý nghĩ của mình, không thể đại diện cho cả công ty. Nếu như chủ quản biết Mạc Tịnh Ngôn đang quen một cô gái, lại còn là người trong ngành, chẳng những trong ngành mà còn cùng công ty, hơn nữa còn là nữ minh tinh đang được công ty trọng dụng nhất..Đoán chừng thế chiến lại muốn bộc phát.
80 biết rõ giấy không gói được lửa, vô luận chân tướng sự thật trước sao gì cũng bị phát hiện hay là khi yêu người ta luôn muốn bộc lộ ra, nàng đều không muốn để ý. Trời cũng muốn vũ mẫu phải lập gia đình, Đại Nguyên càng không quản, 80 chỉ còn cách để mặc mọi chuyện.
Vốn định nói chuyện với Mạc Tịnh Ngôn về Cố Hồng Trình và Vương Tử Hựu, nhưng Tô Trì muốn nàng tạm thời chưa nói ra, tất nhiên nàng cũng khá băn khoăn cho nên 80 đành im lặng.
Mạc Tịnh Ngôn xuống xe, đi dọc theo con đường quanh bờ hồ để vào rừng cây, mang giày cao gót nên nàng cực kỳ gian nan mới đi nổi, nếu không phải Vương Tử Hựu đi xe Jeep, đoán chừng cũng sẽ khó có thể đi vào đây. Lúc này nàng bất đắc dĩ nghĩ đến việc nàng tặng loại xe Jeep G500 cho Tiểu Hựu là có dự đoán trước? Vốn chỉ thấy kiểu dáng mạnh mẽ tươi sáng lại không gò bó kia phù hợp với một Tiểu Hựu diêm dúa, kết quả còn giúp cho việc hai người gặp mặt ở nơi không có người dễ dàng hơn, thật sự là nhất cử lưỡng tiện đến không ngờ.
Đi gần 20 phút mới nhìn thấy xe Vương Tử Hựu, đến gần loáng thoáng nghe thấy nàng đang nói chuyện điện thoại, khẩu khí hoàn toàn không tốt.
"Tôi vì cái gì phải tối đến nhà bà hả! Tôi bận rộn bao nhiêu việc!...Bà uy hiếp tôi? Lão thái bà đi chết đi....đừng...đừng làm nũng với tôi, ói chết bây giờ..." Thấy Mạc Tịnh Ngôn đến, Vương Tử Hựu vội vàng cúp điện thoại.
Mạc Tịnh Ngôn kéo cửa xe ngồi vào ghế bên cạnh tài xế nói: "Em cùng đạo diễn kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Vương Tử Hựu nhíu mày, để tay lên vô lăng không nói lời nào
"Vừa rồi là điện thoại của bà ta?"
Vẫn là im lặng.
Mạc Tịnh Ngôn không chịu được, thò tay ôm chặt khuôn mặt Vương Tử Hựu buộc nàng phải quay qua nhìn thẳng vào mình: "Chúng ta bị bà ta thu âm khi làm chuyện gì đó, cho nên bà ta dùng nó để áp chế em buộc em phải ở bên cạnh bà ta đúng không? Kết quả em thật sự làm theo, đối với tôi lạnh nhạt?"
Vương Tử Hựu xin lỗi: "Đây đều là lỗi của em..."
"Lỗi của em? Bà ta làm sao theo dõi chúng ta?"
"Là Nicco ngu ngốc kia bị bà ta lợi dụng. Bữa dạ tiệc năm mới vừa rồi nàng tặng em con thú nhồi bông. Bên trong có cài máy nghe trộm!" Nghĩ đến Nicco, Vương Tử Hựu lại hận nghiến răng, thực cảm thấy dùng đầu gối đánh cô ta vẫn chưa đủ hả giận.
Mạc Tịnh Ngôn nhớ lại một chút, đêm đó Vương Tử Hựu mang con thú nhồi bông lên xe, sau đó còn ôm mình leo lên xe, sau đó hai người bọn họ ở trong xe...khí huyết dâng lên, Mạc Tịnh Ngôn lập tức cảm thấy mặt nóng rát. Nàng còn tưởng là lời yêu bị ghi âm lại, rốt cuộc...đúng là đang làm tình bị người khác nghe thấy ?
Thật là buồn ói! Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy đổ mồ hôi lạnh.
Mặc dù đối với Mạc Tịnh Ngôn thẳng thắn chuyện này, nhưng Vương Tử Hựu vẫn sợ nhất chính là bị Mạc Tịnh Ngôn truy hỏi về mối quan hệ giữa nàng và Cố Hồng Trình, nàng thật sự không biết nên kể từ đâu, nhất định sẽ xem thường mình! Vì thế Vương Tử Hựu có ý định nhanh chóng kết thúc vấn đề này: "Mạc tỷ, không có gì nữa, bà ta chỉ muốn em ở bên cạnh bà ta một thời gian ngắn, đợi bà ta chán rồi sẽ chấm dứt trò chơi nhàm chán này, khi đó em sẽ..."
Mạc Tịnh Ngôn nhìn nàng với vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Quen bà ta một thời gian ngắn? Có ý gì? Em cùng bà ta..."
Vương Tử Hựu nhảy dựng lên: "Em và bà ta chưa hề làm việc gì, đừng nhìn ánh mắt như vậy nhìn em!'
"Vậy sao em còn muốn ở bên cạnh bà ta để mặc bà ta tùy ý bày bố? Em lo lắng cái gì? Sợ mối quan hệ của chúng ta bị phát hiện ảnh hưởng đến sự nghiệp chúng ta?"
Ánh mắt Vương Tử Hựu mềm lại: "Mạc tỷ, với em mà nói cái giới nghệ sĩ này không là gì cả, danh hiệu, hay danh tiếng cũng chỉ là đá lót đường để em đi vào thế giới của chị. Hiện tại chị đã yêu em, không cần quan tâm những điều khác, điều em lo lắng chính là sự nghiệp của chị. Chị có tình yêu lớn với diễn xuất, sao có thể vì em mà phải mất đi tất cả những gì chị yêu thích chứ? Em không..."
Mạc Tịnh Ngôn như đang ở trong mùa đông lại dầm mình trong sương , cả người cứng đờ.
"Là em quá mức vội vàng xao động, vô luận là ở đâu đều nghĩ muốn chị...nếu như em không gây ra lỗi lầm thì sẽ không để cho người khác thừa dịp hãm hại. Em làm sai tự em gánh chịu....cho nên..."
"Nói đùa gì thế" Mạc Tịnh Ngôn ngắt lời nàng... nàng thật sự nổi giận "Cái gì mà em tự mình gánh chịu hả? Vậy em xem tôi là cái gì? Có phúc cùng hưởng, có họa để mặc em gánh chịu, em cho rằng tôi là loại con gái như vậy sao?"
"Không..."
"Em vì tôi mà gia nhập ngành giải trí, mặc kệ như thế nào hôm nay đụng chuyện tôi đều phải có trách nhiệm. Em đem lòng mình cùng thân thể giao cho tôi, em là người con gái của tôi, tôi sẽ bảo vệ em." Mạc Tịnh Ngôn bưng lấy khuôn mặt Vương Tử Hựu hôn nàng.
Vương Tử Hựu trong lòng đau xót khó chịu. Mạc Tịnh Ngôn đối với nàng ngày càng thực tâm, ngày càng bao dung, trong lòng nàng lại thấp thõm.
Mạc tỷ, nếu như chị biết em đã bán đứng tôn nghiêm của mình để đến bên cạnh chị, chị vẫn sẽ nguyện ý yêu em như vậy sao?
Vương Tử Hựu thực không muốn nghĩ đến thời điểm đó, nàng sợ hãi bị Mạc Tịnh Ngôn chán ghét, mỗi lần ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu nàng đều khiến tim nàng đau nhói.
Vạn nhất Cố Hồng Trình đem ghi âm của nàng cùng Mạc Tịnh Ngôn giao cho giới truyền thông hoặc phát tán trên mạng, đồng thời kể cho Mạc Tịnh Ngôn nghe những gì mình trải qua, thì kết quả sẽ như thế nào đây? Kết quả chính là Vương Tử Hựu chỉ còn lại hai bàn tay trắng.
Đến cùng nên làm thế nào?.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.