Ngược Ái

Chương 80: Đánh cuộc

Ngạn Thiến

18/03/2013



Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn chằm chằm vào ngọc bội trong tay nàng, nhớ tới câu nói của Lý Huyền Băng muốn nàng là Vương phi của hắn. Trong lòng phiền toái, con ngươi đen bán mị nhìn Hàn Ngữ Phong đột nhiên nói: ‘Ngày mai bổn vương sẽ nạp ngươi làm thiếp?’

‘Làm thiếp?’ Thân thể Hàn Ngữ Phong cứng ngắc, thấy hắn bộ dạng làm như là đã ban cho nàng ân huệ trời bể vậy, trên mặt bèn cố nở nụ cười.

‘Thế nào? Ngươi không muốn? Bổn vương không cần ngươi đồng ý, ta chỉ nói một tiếng để trong lòng ngươi có sự chuẩn bị thôi.’ Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn nàng châm chọc, nữ nhân này thật sự không biết tốt xấu.

‘Ta không muốn, nếu Vương gia cố ý làm như vậy, thì đừng trách ta làm cho ngươi khó xử trước mọi người?’ Hàn Ngữ Phong cố ý cự tuyệt, kiên quyết nói.

‘Hàn Ngữ Phong, được bổn vương để ý là phước của ngươi, đừng có không biết phân biệt tốt xấu… … tính nhẫn nại của bổn vương rất có giới hạn.’ Tư Mã Tuấn Lỗi giận tím mặt.

‘Tùy ngươi, nhưng ta đã thề, đời này kiếp này tuyệt đối không làm thiếp. Muốn ta làm thiếp ư, trừ phi ta chết.’ Hàn Ngữ Phong đối với lửa giận của hắn làm như không nhìn thấy.

‘Không làm thiếp? Chẳng lẽ ngươi muốn làm Vương phi? Ngươi cũng phải tự nhìn lại thân phận mình xem có xứng không chứ?’ Tư Mã Tuấn Lỗi không cười, nhíu chặt đôi mắt, thầm nghĩ, nàng đúng là không biết tự lượng sức.

Hàn Ngữ Phong lửa giận trong lòng đột nhiên dâng lên, nhìn hắn cười lạnh nói: ‘Ta không xứng sao? Có biết ngọc bội trong tay ngươi đại diện cho cái gì không?’

Tư Mã Tuấn Lỗi nhíu mày hoài nghi: ‘Đại biểu cho cái gì?’

‘Ha ha.’ Hàn Ngữ Phong cười lạnh một tiếng : ‘Vương phi. Ai có nó thì người đó chính là Vương phi của Lý Huyền Băng. Chỉ cần ta nguyện ý, ta chính Vương phi của hắn. Ngươi còn nói ta không xứng sao? Có lẽ ta cũng có thể là Vương phi của Tư Mã Tuấn Dật!’

Nhìn thấy nàng đắc ý cười, Tư Mã Tuấn Lỗi đột nhiên đưa tay nâng cằm nàng lên, cười cao ngạo: ‘Hàn Ngữ Phong, đừng quên ngươi đã là tàn hoa bại liễu. Ngươi đã là nữ nhân của bổn vương, có nam nhân nào sẽ để ý tới ngươi ư, đừng có nằm mơ.’



Hàn Ngữ Phong sắc mặt trắng bệch, không sai, nàng đã là tàn hoa bại liễu, nhưng tất cả đều do hắn mà ra, nàng trừng mắt nhìn hắn đầy oán giận, thầm nghĩ trong lòng, nàng sẽ đem tôn nghiêm cùng sinh mạng của chính mình đặt cược một lần. ‘Vậy chúng ta hãy đánh cuộc một phen, nếu Lý Huyền Băng nguyện ý cưới kẻ tàn hoa bại liễu này, ngươi sẽ phải thả ta. Nếu hắn không muốn, ta tùy ngươi xử trí, làm thiếp cũng thế nô tỳ cũng vậy, từ nay về sau không một câu oán hận.

‘Tốt, đây là ngươi tự mình nói, không phải bổn vương bức ngươi.’ Tư Mã Tuấn Lỗi thân thủ buông nàng ra, con ngươi đen có chút đắc ý, hắn hiểu rất rõ về nam nhân, ai lại muốn đi để ý tới nữ nhân đã thuộc về người khác chứ.

Lời vừa ra khỏi miệng, Hàn Ngữ Phong có chút hối hận, lần đặt cược này nàng thua chắc rồi, Lý Huyền Băng là Vương gia cao quý vô cùng, làm sao có thể cưới một kẻ tàn hoa bại liễu như nàng? Cho dù hắn cảm kích ơn cứu mạng, nhưng tôn nghiêm của một nam nhân sẽ không cho phép hắn cưới nàng.

Nhưng nàng đã chẳng còn đường lui rồi, trong lòng thở dài, nếu thua thì sao đây? Có gì khác biệt so với hiện tại không? Không có, hoàn toàn không có, nàng chỉ biết ôm một hi vọng nhỏ nhoi đợi trước thư phòng của Lý Huyền Băng. Truyện "Ngược Ái "

Lý Huyền Băng ôn nhu nhìn Hàn Ngữ Phong, Tư Mã Tuấn Lỗi đứng cạnh nhìn thấy tâm tình đột nhiên khó chịu ho nhẹ một tiếng.

‘Không biết Vương gia tìm ta có chuyện gì?’ Lý Huyền Băng mặt lạnh một hồi mới phát giác mình có phần thất thố. Truyện "Ngược Ái "

‘Vương gia còn nhớ ngày hôm qua Vương gia cùng bổn vương nói về chuyện của Hàn Ngữ Phong không?’ Tư Mã Tuấn Lỗi ánh mắt lóe tinh quang nhìn Hàn Ngữ Phong đang đứng ở nơi đó.

‘Nhớ rõ.’ Lý Huyền Băng sửng sốt, không rõ hắn nói đến chuyện này là có ý gì.

‘Ngươi muốn biết nàng vì cái gì cự tuyệt không?’ Tư Mã Tuấn Lỗi không nhanh không chậm nói cố ý làm cho câu nói trở nên hư hư thực thực.

‘Vì cái gì?’ Lý Huyền Băng liếc mắt nhìn Hàn Ngữ Phong một cái, quả nhiên là có ẩn tình.

‘Bởi vì nàng là nữ nhân của ta.’ Tư Mã Tuấn Lỗi nói chậm rãi rõ ràng.

Lý Huyền Băng sửng sốt, nữ nhân của hắn, vậy tại sao hôm qua hắn không nói gì, lại còn bảo nàng là nô tỳ trong phủ?



Hàn Ngữ Phong sắc mặt phẫn uất, nàng thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, làm nữ nhân không danh không phận của hắn là nhục nhã lớn nhất của nàng.

‘Vương gia nhất định nghi hoặc bổn vương ngày hôm qua vì sao chưa nói rõ, bởi vì nàng ở vương phủ vô danh vô phận, nhưng nàng đúng là nữ nhân của ta. Giờ bổn vương cấp nàng một cơ hội, nếu hiện tại Vương gia còn muốn nàng, bổn vương liền đem nàng tặng cho ngươi.’ Tư Mã Tuấn Lỗi thái độ thản nhiên, cơ hồ khẳng định hắn nhất định sẽ cự tuyệt.

Quả nhiên Lý Huyền Băng nghe đến ‘nàng đúng là nữ nhân của ta’ thì sắc mặt khẽ biến, hai tròng mắt lộ ra vẻ phức tạp, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Ngữ Phong, tựa hồ đang hỏi đây có phải là thật không?

Hàn Ngữ Phong đứng thất thần ở nơi đó? Tuy rằng nàng đã sớm biết kết quả nhưng giờ phút này nàng vẫn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

‘Nô tỳ cáo lui.’ Đủ rồi, đã đủ lắm rồi, bản thân đã làm nên tội gì mà phải chịu sự nhục nhã này, nàng xoay người bước ra ngoài.

‘Chờ một chút, ta nguyện ý.’ Lý Huyền Băng đột nhiên từ phía sau hô.

Một tiếng ta nguyện ý này làm Hàn Ngữ Phong đã ra gần khỏi cửa bỗng dừng cước bộ, xoay người lẳng lặng nhìn hắn, không thể tin vào những gì vừa nghe thấy.

Tư Mã Tuấn Lỗi lại càng khiếp sợ hơn, đứng dậy nhìn Lý Huyền Băng như nhìn quái vật, ‘Ngươi thật sự nguyện ý?’

Lý Huyền Băng giống như cười ‘ta nói vậy không đủ rõ ràng sao? Ta ngay tại đây lặp lại một lần ta nguyện ý, ta vẫn còn muốn Hàn Ngữ Phong.

Hàn Ngữ Phong nước mắt rơi, cảm động nhìn hắn, ân tình này sao nàng có thể nhận.

Lý Huyền Băng ôn nhu nhìn nàng, kéo tay nàng, ‘Ngữ Phong cùng ta đi thôi.’ Sau đó xoay người lại nói: ‘Vương gia ta đây cáo lui trước.’

Khi bóng dáng của Lý Huyền Băng đột nhiên biến mất ngoài cửa, một lúc sau Tư Mã Tuấn Lỗi mới giật mình tỉnh lại, phẫn nộ đuổi theo thì nhìn thấy Lý Huyền Băng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng đi về phía trước, đột nhiên hắn ôm lấy Hàn Ngữ Phong, nổi giận rống lên : ‘Đi theo ta.’

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngược Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook