Chương 73: Cần phải giải thích
Nàng Bun
11/02/2024
Đám cưới nhỏ, hạnh phúc to của đôi bạn trẻ Duy Mạnh và Bảo Nhi chính thức khép lại vào lúc mười giờ.
Nhóm bạn Hải Phòng đã về trước đó một tiếng. Những người bạn thân thiết từ thuở tắm mưa của Mạnh cũng vừa từ biệt. A Tử say khướt nằm lại nhà hàng, năm anh em còn lại vui chơi nhưng không quên nhiệm vụ, họ theo Mạnh và Nhi bước ra khỏi đó.
Tiết trời cuối thu sắp chuyển đông gọi những cơn gió lạnh tràn về làm da người tê tái. Bộ quần áo mặc nhà mềm mại bằng vải cotton không đủ ủ ấm cho Nhi trong luồng gió lạnh. Vừa bước khỏi nhà hàng, người Nhi khẽ run lên. Ngay lập tức Mạnh kéo Nhi sát vào lòng.
Mùa đông này hẳn là sẽ không lạnh, suy nghĩ ấy làm Nhi ấm áp quá chừng, lòng Nhi miên man hạnh phúc. Đôi mắt Nhi long lanh ngước nhìn người chồng Nhi yêu thương nhất đang che chở cho Nhi không chỉ trước cơn gió lạnh. Vậy là… từ ngày hôm nay, Nhi đã là phụ nữ có chồng, một người chồng thực sự, người mà Nhi yêu đến cháy bỏng, thương đến nghẹn lòng, người yêu thương Nhi bằng tất cả những gì người ấy có, cũng giống như Nhi…
Nhi mơ màng hít hà mùi hương nam tính tỏa ra từ người ấy. Khóe miệng anh khẽ cong lên khi cúi xuống nhìn ngắm cô vợ nhỏ bé đang nép sát trong lòng. Tim anh không khỏi reo mừng làm anh run lên nhè nhẹ.
– Nhi!
Tiếng quát giật giọng làm Nhi và Mạnh bừng tỉnh khỏi cơn mơ màng.
Mẹ?
Nhi sững sờ. Sao mẹ lại biết Nhi ở đây mà đến?
– Con Nhi, mày đang làm cái gì?
Nhi run run nhìn mẹ, cô định lao đến bên mẹ nhưng Mạnh vẫn giữ chặt Nhi.
– Mẹ! Con…
Cô Lan mặt đỏ bừng bừng, mắt cô long lên, cô xông vào kéo Nhi khỏi Mạnh nhưng Mạnh đâu để cô làm thế, Mạnh vẫn ôm chặt lấy Nhi. Mấy vệ sĩ ngay lập tức kéo cô ra khỏi hai người.
– Tao chờ mày ở đây suốt từ bảy giờ, tao quá thất vọng về mày Nhi ạ!
– Mẹ, giờ đã muộn rồi, mẹ cứ về nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng con sẽ sang nhà giải thích mọi chuyện với bố mẹ.
Mạnh lên tiếng, dù anh biết trong mắt mẹ vợ anh lúc này, anh là con quái vật đáng ghê tởm nhất trên đời.
Thái độ ghê tởm Mạnh mà Nhi đọc được trong mắt mẹ làm Nhi xót xa. Cô Lan không thèm trả lời Mạnh, cô chỉ khinh bỉ liếc anh một cái rồi tiếp tục mắng Nhi.
– Mày làm cái gì thế này hả Nhi? Đạo nghĩa mày để đâu, cái đầu ăn học bao năm tao cho mày mày vứt đi đâu rồi? Thằng khốn này có thế nào thì nó cũng đã là chồng của chị mày, mày vẫn còn không tỉnh ngộ mà tránh xa nó ra, mày lại còn… làm vợ lẽ của nó… hả Nhi?
Cô Lan nghẹn lại vì quá đau đớn. Nỗi căm phẫn làm gương mặt cô tối sầm, đôi mắt đỏ ngầu giận dữ.
Cô cứ nghĩ con Nhi nhà cô đang đi công tác nước ngoài, vậy mà tối nay con Linh trong cơn tức giận mất kiểm soát đã gọi điện báo cô con Nhi và chồng nó tổ chức đám cưới ở nhà hàng Hồng Hạc này. Cô lập tức tất tả đến để xông vào bắt quả tang hai đứa chúng nó, bắt con Nhi phải về nhà ngay lập tức, ai dè mấy vệ sĩ ở bên ngoài đã ngăn cô lại.
– Nhi không phải vợ lẽ của con, con chỉ có một vợ, vợ con là Nhi, con sẽ giải thích cho bố mẹ hiểu sau.
Mạnh lạnh lùng nói, anh không muốn giải thích với bố mẹ anh, nhưng với bố mẹ Nhi, cô chú cần biết sự thật. Chắc chắn cô chú cần phải hiểu mọi chuyện, nếu không, Nhi sẽ không bao giờ có được hạnh phúc, cô chú cũng sẽ không bao giờ nhẹ lòng, không bao giờ tha thứ được cho hai người.
– Mày… mày không có tư cách để gọi tao là mẹ, tao không có loại con rể như mày.
Cô Lan nhìn Mạnh bằng ánh mắt căm hờn. Nhi vùng khỏi Mạnh rồi lao đến quỳ xin mẹ.
– Mẹ… chính anh Mạnh đã cứu con khỏi tay tên khốn kiếp Hoàng Tùng, người yêu cũ của chị Linh, nếu không có anh Mạnh, con không biết đã bị hắn làm gì nữa… mẹ hãy cho chúng con cơ hội giải thích đi mẹ!
Cô Lan ngạc nhiên tròn mắt khi nghe Nhi nhắc đến Hoàng Tùng, chàng rể hụt mà cô chưa một lần gặp mặt.
– Hoàng Tùng? Không phải nó với con Linh đã chia tay rồi sao? Nó liên quan gì đến chúng mày nữa?
– Hắn không những không liên quan mà còn là kẻ gây ra tất cả những chuyện này, chúng ta về nhà rồi nói chuyện đi mẹ.
Mạnh biết không thể để bố mẹ Nhi phải hiểu sai về Nhi và anh thêm nữa, anh quyết định cùng cô Lan và Nhi về nhà Nhi. Theo sau xe Mạnh, xe của năm anh em vệ sĩ vẫn bám theo một bước không rời.
Chú Hải chưa biết chuyện, hôm nay chú đi làm về muộn, lúc chú về thì cô Lan đã đi khỏi nhà. Thế nên, khi nghe tiếng chuông gọi cổng, chú bước ra, thấy Mạnh đi cùng Nhi và vợ, chú không khỏi ngỡ ngàng.
– Em đi đâu giờ mới về, lại còn về cùng hai đứa chúng nó? Còn Mạnh, mày không ở nhà chăm vợ mày đi, về đây làm gì?
Điều chú ngạc nhiên nhất là con Nhi lại xuất hiện ở đây, lại còn có vẻ quấn quýt bên thằng Mạnh, không phải nó đang ở nước ngoài sao, mà không lẽ nó không hận thằng Mạnh? Chú vừa liếc qua gương mặt rạng rỡ của hai đứa chúng nó là đã biết chuyện không yên ổn rồi.
Chú bực bội mở cổng cho ba người rồi theo sau cả ba bước vào phòng khách.
Nhóm bạn Hải Phòng đã về trước đó một tiếng. Những người bạn thân thiết từ thuở tắm mưa của Mạnh cũng vừa từ biệt. A Tử say khướt nằm lại nhà hàng, năm anh em còn lại vui chơi nhưng không quên nhiệm vụ, họ theo Mạnh và Nhi bước ra khỏi đó.
Tiết trời cuối thu sắp chuyển đông gọi những cơn gió lạnh tràn về làm da người tê tái. Bộ quần áo mặc nhà mềm mại bằng vải cotton không đủ ủ ấm cho Nhi trong luồng gió lạnh. Vừa bước khỏi nhà hàng, người Nhi khẽ run lên. Ngay lập tức Mạnh kéo Nhi sát vào lòng.
Mùa đông này hẳn là sẽ không lạnh, suy nghĩ ấy làm Nhi ấm áp quá chừng, lòng Nhi miên man hạnh phúc. Đôi mắt Nhi long lanh ngước nhìn người chồng Nhi yêu thương nhất đang che chở cho Nhi không chỉ trước cơn gió lạnh. Vậy là… từ ngày hôm nay, Nhi đã là phụ nữ có chồng, một người chồng thực sự, người mà Nhi yêu đến cháy bỏng, thương đến nghẹn lòng, người yêu thương Nhi bằng tất cả những gì người ấy có, cũng giống như Nhi…
Nhi mơ màng hít hà mùi hương nam tính tỏa ra từ người ấy. Khóe miệng anh khẽ cong lên khi cúi xuống nhìn ngắm cô vợ nhỏ bé đang nép sát trong lòng. Tim anh không khỏi reo mừng làm anh run lên nhè nhẹ.
– Nhi!
Tiếng quát giật giọng làm Nhi và Mạnh bừng tỉnh khỏi cơn mơ màng.
Mẹ?
Nhi sững sờ. Sao mẹ lại biết Nhi ở đây mà đến?
– Con Nhi, mày đang làm cái gì?
Nhi run run nhìn mẹ, cô định lao đến bên mẹ nhưng Mạnh vẫn giữ chặt Nhi.
– Mẹ! Con…
Cô Lan mặt đỏ bừng bừng, mắt cô long lên, cô xông vào kéo Nhi khỏi Mạnh nhưng Mạnh đâu để cô làm thế, Mạnh vẫn ôm chặt lấy Nhi. Mấy vệ sĩ ngay lập tức kéo cô ra khỏi hai người.
– Tao chờ mày ở đây suốt từ bảy giờ, tao quá thất vọng về mày Nhi ạ!
– Mẹ, giờ đã muộn rồi, mẹ cứ về nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng con sẽ sang nhà giải thích mọi chuyện với bố mẹ.
Mạnh lên tiếng, dù anh biết trong mắt mẹ vợ anh lúc này, anh là con quái vật đáng ghê tởm nhất trên đời.
Thái độ ghê tởm Mạnh mà Nhi đọc được trong mắt mẹ làm Nhi xót xa. Cô Lan không thèm trả lời Mạnh, cô chỉ khinh bỉ liếc anh một cái rồi tiếp tục mắng Nhi.
– Mày làm cái gì thế này hả Nhi? Đạo nghĩa mày để đâu, cái đầu ăn học bao năm tao cho mày mày vứt đi đâu rồi? Thằng khốn này có thế nào thì nó cũng đã là chồng của chị mày, mày vẫn còn không tỉnh ngộ mà tránh xa nó ra, mày lại còn… làm vợ lẽ của nó… hả Nhi?
Cô Lan nghẹn lại vì quá đau đớn. Nỗi căm phẫn làm gương mặt cô tối sầm, đôi mắt đỏ ngầu giận dữ.
Cô cứ nghĩ con Nhi nhà cô đang đi công tác nước ngoài, vậy mà tối nay con Linh trong cơn tức giận mất kiểm soát đã gọi điện báo cô con Nhi và chồng nó tổ chức đám cưới ở nhà hàng Hồng Hạc này. Cô lập tức tất tả đến để xông vào bắt quả tang hai đứa chúng nó, bắt con Nhi phải về nhà ngay lập tức, ai dè mấy vệ sĩ ở bên ngoài đã ngăn cô lại.
– Nhi không phải vợ lẽ của con, con chỉ có một vợ, vợ con là Nhi, con sẽ giải thích cho bố mẹ hiểu sau.
Mạnh lạnh lùng nói, anh không muốn giải thích với bố mẹ anh, nhưng với bố mẹ Nhi, cô chú cần biết sự thật. Chắc chắn cô chú cần phải hiểu mọi chuyện, nếu không, Nhi sẽ không bao giờ có được hạnh phúc, cô chú cũng sẽ không bao giờ nhẹ lòng, không bao giờ tha thứ được cho hai người.
– Mày… mày không có tư cách để gọi tao là mẹ, tao không có loại con rể như mày.
Cô Lan nhìn Mạnh bằng ánh mắt căm hờn. Nhi vùng khỏi Mạnh rồi lao đến quỳ xin mẹ.
– Mẹ… chính anh Mạnh đã cứu con khỏi tay tên khốn kiếp Hoàng Tùng, người yêu cũ của chị Linh, nếu không có anh Mạnh, con không biết đã bị hắn làm gì nữa… mẹ hãy cho chúng con cơ hội giải thích đi mẹ!
Cô Lan ngạc nhiên tròn mắt khi nghe Nhi nhắc đến Hoàng Tùng, chàng rể hụt mà cô chưa một lần gặp mặt.
– Hoàng Tùng? Không phải nó với con Linh đã chia tay rồi sao? Nó liên quan gì đến chúng mày nữa?
– Hắn không những không liên quan mà còn là kẻ gây ra tất cả những chuyện này, chúng ta về nhà rồi nói chuyện đi mẹ.
Mạnh biết không thể để bố mẹ Nhi phải hiểu sai về Nhi và anh thêm nữa, anh quyết định cùng cô Lan và Nhi về nhà Nhi. Theo sau xe Mạnh, xe của năm anh em vệ sĩ vẫn bám theo một bước không rời.
Chú Hải chưa biết chuyện, hôm nay chú đi làm về muộn, lúc chú về thì cô Lan đã đi khỏi nhà. Thế nên, khi nghe tiếng chuông gọi cổng, chú bước ra, thấy Mạnh đi cùng Nhi và vợ, chú không khỏi ngỡ ngàng.
– Em đi đâu giờ mới về, lại còn về cùng hai đứa chúng nó? Còn Mạnh, mày không ở nhà chăm vợ mày đi, về đây làm gì?
Điều chú ngạc nhiên nhất là con Nhi lại xuất hiện ở đây, lại còn có vẻ quấn quýt bên thằng Mạnh, không phải nó đang ở nước ngoài sao, mà không lẽ nó không hận thằng Mạnh? Chú vừa liếc qua gương mặt rạng rỡ của hai đứa chúng nó là đã biết chuyện không yên ổn rồi.
Chú bực bội mở cổng cho ba người rồi theo sau cả ba bước vào phòng khách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.