Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 9:
Triệu Sử Giác
21/06/2024
Người này có giá trị tình báo cực cao, nhưng cũng có tính không xác định cực cao.
Kỳ Xán ngước mắt, gọi người câm đang chuẩn bị về phòng đọc 'Tâm Kinh' lại.
Thời Thính trừng mắt nhìn, làm gì vậy?
Nhiệm vụ của cô rất bận rộn.
Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi nhìn Thời Thính, mở miệng hỏi: "Cô có ý kiến gì với tôi sao?"
Anh cũng rất tò mò, hình như trước khi kết hôn Thời Thính và anh chỉ có duyên gặp mặt một lần, cô tích lũy nhiều chán ghét với anh như vậy từ khi nào.
Người câm giật mình sững sờ nhìn anh, như là không biết vì sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy.
Kỳ Xán hít sâu một hơi, ánh mắt thâm thúy ẩn giấu mục đích của mình.
Nếu như cô thật sự biết trước được tin tức thông qua một số con đường nào đó, giống như trong lúc vô tình, báo trước anh sẽ bị đầu độc.
Vậy anh có thể sử dụng nó để có thêm thông tin về "tương lai" không?
Anh là một doanh nhân thành đạt, biết nên làm như thế nào.
Kỳ Xán thản nhiên mở miệng: "Sau lễ đính hôn, chúng ta chính là vợ chồng chưa cưới. Cô có ý kiến gì thì có thể nói."
Người câm im lặng vài giây.
Bảo tôi đưa ra ý kiến, có phải anh đang khinh thường tôi không thể nói chuyện không???
Kỳ Xán: "......"
Không phải.
Thời Thính càng xem càng cảm thấy đúng, hận không thể đem nội dung cốt truyện đen tối cô nhìn thấy ném vào trong đầu anh!
Anh không thể tưởng tượng được mình có bao nhiêu thần kinh sau khi phát bệnh đâu, không chỉ bị bệnh tâm thần, đau mắt đỏ, mà còn là một tên biến thái!
Kỳ Xán: "..."
Không chỉ có như thế này như thế này với tôi, như này như này, còn muốn ép tôi nói chuyện, ép tôi kêu ra tiếng! Ấn tôi, bắt tôi điên cuồng hàng đêm, phát rồ! Táng tận lương tâm!
Kỳ Xán không thể nhịn được nữa mà chống trán, làm sao anh có thể?
Anh không nên hỏi.
Bề ngoài Thời Thính: Lạnh nhạt như hoa cúc, hai tròng mắt ươn ướt, lắc đầu phủ nhận.
Trong lòng Thời Thính: Đồ đàn ông bạo lực gia đình, điên khùng, cặn bã, tôi chỉ là một cô bé đáng thương yên tĩnh như vậy, tôi đã làm sai cái gì?!
Kỳ Xán xoay người rời đi.
Gặp bác sĩ đi. Ngày mai đi gặp bác sĩ.
Thời Thính càng nói càng kích động, càng kích động con số trở nên càng nhanh, cuối cùng cô ngửa mặt lên trời thét dài.
Còn nói để cho tôi đưa ra ý kiến? A a a!
Tôi muốn ẻ trên đầu anh!
Một chân Kỳ Xán đá văng cửa.
Bệnh tâm thần, anh còn rất tức giận?
Trong lòng Thời Thính mắng chửi đĩnh đạc, bề ngoài lại làm bộ thâm tình nhìn theo.
Thật sự là chủ động tìm mắng!
Bóng lưng Kỳ Xán đi nhanh hơn.
Đợi đến khi Thời Thính đi về phòng mình, bỏ lại tên đàn ông bệnh thần kinh ra sau đầu, thoải mái nằm ở trên giường.
Nhìn dãy số ở góc trên bên phải, tâm tình của cô vô cùng tốt.
[31095/100000000]
Chỉ trong một đêm, con số này đã nhảy lên tới hơn ba vạn. Mặc dù có vẻ rất ít so với con số cần đạt được, nhưng đây là một khởi đầu rất tốt!
Còn gì kích động hơn là nói chuyện với chính mình, lắng nghe nội tâm của mình, cuối cùng giải phóng lối ra của mình? Quả thực Thời Thính tràn ngập động lực, lập tức tính toán kế hoạch một trăm triệu của mình.
Trên mạng nói, một ngày người bình thường sẽ nói khoảng 5000 câu.
Nếu như dựa theo tiến độ này, muốn nói đủ một trăm triệu câu, cần 54 năm.
Nhưng Thời Thính không phải người bình thường, cô đã dần dần có kế hoạch ban đầu.
Mỗi số nguyên giống như là một mục tiêu mang tính giai đoạn, cần phải đột phá từng chút một, cuối cùng đột phá cửa ải lớn nhất. Căn cứ tình huống trước mắt, nội dung cốt truyện phát sinh điều chỉnh khi đạt tới 1000/10000, nếu không có gì bất ngờ xảy ra kế tiếp chính là mười vạn, một trăm vạn, một ngàn vạn cùng một trăm triệu —— đạt tới con số cuối cùng cô sẽ khỏi hẳn!
Tuy rằng tốc độ tăng trưởng hôm nay là tình huống ngoài ý muốn, nhưng mười vạn câu cũng không khó.
Thời Thính suy nghĩ một lát, lấy điện thoại di động ra.
Bắt đầu tỉ mỉ chọn lựa tài liệu đọc trong lòng của mình.
Đọc nhanh trong lòng, không phí đầu óc, tính bền vững mạnh, có thể vững bước gia tăng số liệu!
Cuối cùng Thời Thính chọn kỹ ba quyển sách, làm sách đọc trước khi ngủ.
Theo thứ tự là: "Kim Cương Kinh", "Địa Tạng Kinh" và "Cố chấp mãnh liệt yêu: Tổng tài Lang anh điên rồi"
Cô thật sự là một cô gái nhỏ có nội hàm!
-----
Ở bên kia, Kỳ Xán đè nén lửa giận trở về căn phòng được phòng hộ nghiêm mật trên tầng cao nhất của mình.
Trợ lý Thẩm và mấy trợ lý trung tâm đã chờ ở đó, dò xét thấy vẻ mặt Kỳ đại thiếu là mồ hôi đầm đìa, run rẩy báo cáo kết quả điều tra buổi tối với anh.
Trong toàn bộ quá trình khách mời vào sân, nghi thức tiệc tùng, khách mời rời đi, tổng cộng chỉ có mấy người sờ qua cái ly kia, bọn họ đã bắt đầu âm thầm quan sát, sẽ mau chóng tìm ra kết quả, bù đắp sai lầm cho công tác lần này.
"Ừm." Kỳ Xán nhíu mi, nghe người bình thường phát biểu, tâm tình tốt hơn một chút.
Nhưng mà, anh cũng không ôm hy vọng.
Người xuống tay kia, tất nhiên rất khó tìm được.
Bởi vì cho dù dựa theo lời người câm kia, "vốn dĩ" anh không có phát hiện chuyện mình bị đầu độc, nhưng Kỳ Xán là người hiểu rõ mình nhất.
Lần bị thương kia đã khiến anh trở nên nghi ngờ, nhạy cảm, không tin tưởng mọi thứ, cực kỳ quan tâm đến sức khỏe an toàn của mình.
Nếu như "vốn dĩ" anh không có phát hiện ra khác thường, hơn phân nửa là tra xét cũng không có phát hiện ra cái gì. Có lẽ là như cô nói, sau khi Alkaloid ngừng hoạt động sẽ không còn lưu lại. Còn có một loại khả năng là ... chính bản thân người xuống tay bị quạt gió thêm củi, cũng không biết bản thân mình mang theo độc, cho nên không có sơ hở.
Như vậy, mới có thể lặng lẽ không một tiếng động, không có bất kỳ dấu vết gì, chậm rãi đầu độc anh.
Kỳ Xán ngước mắt, gọi người câm đang chuẩn bị về phòng đọc 'Tâm Kinh' lại.
Thời Thính trừng mắt nhìn, làm gì vậy?
Nhiệm vụ của cô rất bận rộn.
Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi nhìn Thời Thính, mở miệng hỏi: "Cô có ý kiến gì với tôi sao?"
Anh cũng rất tò mò, hình như trước khi kết hôn Thời Thính và anh chỉ có duyên gặp mặt một lần, cô tích lũy nhiều chán ghét với anh như vậy từ khi nào.
Người câm giật mình sững sờ nhìn anh, như là không biết vì sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy.
Kỳ Xán hít sâu một hơi, ánh mắt thâm thúy ẩn giấu mục đích của mình.
Nếu như cô thật sự biết trước được tin tức thông qua một số con đường nào đó, giống như trong lúc vô tình, báo trước anh sẽ bị đầu độc.
Vậy anh có thể sử dụng nó để có thêm thông tin về "tương lai" không?
Anh là một doanh nhân thành đạt, biết nên làm như thế nào.
Kỳ Xán thản nhiên mở miệng: "Sau lễ đính hôn, chúng ta chính là vợ chồng chưa cưới. Cô có ý kiến gì thì có thể nói."
Người câm im lặng vài giây.
Bảo tôi đưa ra ý kiến, có phải anh đang khinh thường tôi không thể nói chuyện không???
Kỳ Xán: "......"
Không phải.
Thời Thính càng xem càng cảm thấy đúng, hận không thể đem nội dung cốt truyện đen tối cô nhìn thấy ném vào trong đầu anh!
Anh không thể tưởng tượng được mình có bao nhiêu thần kinh sau khi phát bệnh đâu, không chỉ bị bệnh tâm thần, đau mắt đỏ, mà còn là một tên biến thái!
Kỳ Xán: "..."
Không chỉ có như thế này như thế này với tôi, như này như này, còn muốn ép tôi nói chuyện, ép tôi kêu ra tiếng! Ấn tôi, bắt tôi điên cuồng hàng đêm, phát rồ! Táng tận lương tâm!
Kỳ Xán không thể nhịn được nữa mà chống trán, làm sao anh có thể?
Anh không nên hỏi.
Bề ngoài Thời Thính: Lạnh nhạt như hoa cúc, hai tròng mắt ươn ướt, lắc đầu phủ nhận.
Trong lòng Thời Thính: Đồ đàn ông bạo lực gia đình, điên khùng, cặn bã, tôi chỉ là một cô bé đáng thương yên tĩnh như vậy, tôi đã làm sai cái gì?!
Kỳ Xán xoay người rời đi.
Gặp bác sĩ đi. Ngày mai đi gặp bác sĩ.
Thời Thính càng nói càng kích động, càng kích động con số trở nên càng nhanh, cuối cùng cô ngửa mặt lên trời thét dài.
Còn nói để cho tôi đưa ra ý kiến? A a a!
Tôi muốn ẻ trên đầu anh!
Một chân Kỳ Xán đá văng cửa.
Bệnh tâm thần, anh còn rất tức giận?
Trong lòng Thời Thính mắng chửi đĩnh đạc, bề ngoài lại làm bộ thâm tình nhìn theo.
Thật sự là chủ động tìm mắng!
Bóng lưng Kỳ Xán đi nhanh hơn.
Đợi đến khi Thời Thính đi về phòng mình, bỏ lại tên đàn ông bệnh thần kinh ra sau đầu, thoải mái nằm ở trên giường.
Nhìn dãy số ở góc trên bên phải, tâm tình của cô vô cùng tốt.
[31095/100000000]
Chỉ trong một đêm, con số này đã nhảy lên tới hơn ba vạn. Mặc dù có vẻ rất ít so với con số cần đạt được, nhưng đây là một khởi đầu rất tốt!
Còn gì kích động hơn là nói chuyện với chính mình, lắng nghe nội tâm của mình, cuối cùng giải phóng lối ra của mình? Quả thực Thời Thính tràn ngập động lực, lập tức tính toán kế hoạch một trăm triệu của mình.
Trên mạng nói, một ngày người bình thường sẽ nói khoảng 5000 câu.
Nếu như dựa theo tiến độ này, muốn nói đủ một trăm triệu câu, cần 54 năm.
Nhưng Thời Thính không phải người bình thường, cô đã dần dần có kế hoạch ban đầu.
Mỗi số nguyên giống như là một mục tiêu mang tính giai đoạn, cần phải đột phá từng chút một, cuối cùng đột phá cửa ải lớn nhất. Căn cứ tình huống trước mắt, nội dung cốt truyện phát sinh điều chỉnh khi đạt tới 1000/10000, nếu không có gì bất ngờ xảy ra kế tiếp chính là mười vạn, một trăm vạn, một ngàn vạn cùng một trăm triệu —— đạt tới con số cuối cùng cô sẽ khỏi hẳn!
Tuy rằng tốc độ tăng trưởng hôm nay là tình huống ngoài ý muốn, nhưng mười vạn câu cũng không khó.
Thời Thính suy nghĩ một lát, lấy điện thoại di động ra.
Bắt đầu tỉ mỉ chọn lựa tài liệu đọc trong lòng của mình.
Đọc nhanh trong lòng, không phí đầu óc, tính bền vững mạnh, có thể vững bước gia tăng số liệu!
Cuối cùng Thời Thính chọn kỹ ba quyển sách, làm sách đọc trước khi ngủ.
Theo thứ tự là: "Kim Cương Kinh", "Địa Tạng Kinh" và "Cố chấp mãnh liệt yêu: Tổng tài Lang anh điên rồi"
Cô thật sự là một cô gái nhỏ có nội hàm!
-----
Ở bên kia, Kỳ Xán đè nén lửa giận trở về căn phòng được phòng hộ nghiêm mật trên tầng cao nhất của mình.
Trợ lý Thẩm và mấy trợ lý trung tâm đã chờ ở đó, dò xét thấy vẻ mặt Kỳ đại thiếu là mồ hôi đầm đìa, run rẩy báo cáo kết quả điều tra buổi tối với anh.
Trong toàn bộ quá trình khách mời vào sân, nghi thức tiệc tùng, khách mời rời đi, tổng cộng chỉ có mấy người sờ qua cái ly kia, bọn họ đã bắt đầu âm thầm quan sát, sẽ mau chóng tìm ra kết quả, bù đắp sai lầm cho công tác lần này.
"Ừm." Kỳ Xán nhíu mi, nghe người bình thường phát biểu, tâm tình tốt hơn một chút.
Nhưng mà, anh cũng không ôm hy vọng.
Người xuống tay kia, tất nhiên rất khó tìm được.
Bởi vì cho dù dựa theo lời người câm kia, "vốn dĩ" anh không có phát hiện chuyện mình bị đầu độc, nhưng Kỳ Xán là người hiểu rõ mình nhất.
Lần bị thương kia đã khiến anh trở nên nghi ngờ, nhạy cảm, không tin tưởng mọi thứ, cực kỳ quan tâm đến sức khỏe an toàn của mình.
Nếu như "vốn dĩ" anh không có phát hiện ra khác thường, hơn phân nửa là tra xét cũng không có phát hiện ra cái gì. Có lẽ là như cô nói, sau khi Alkaloid ngừng hoạt động sẽ không còn lưu lại. Còn có một loại khả năng là ... chính bản thân người xuống tay bị quạt gió thêm củi, cũng không biết bản thân mình mang theo độc, cho nên không có sơ hở.
Như vậy, mới có thể lặng lẽ không một tiếng động, không có bất kỳ dấu vết gì, chậm rãi đầu độc anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.