Chương 636: Bị ép buộc
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
10/09/2013
Trên Hội nghị Tỉnh ủy lần này, bộ máy lãnh đạo thành phố Tân Châu cũng đã được xác định.
Nguyên Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương thành phố Tân Châu vì tham ô cùng với những vấn đề về tác phong sinh hoạt, bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam. Nguyên Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh, Chủ tịch Khâu Thụy của Mặt trận Tổ quốc vì vấn đề tác phong sinh hoạt cũng xin nghỉ hưu sớm.
Căn cứ vào quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nguyên Phó Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Ngô Gia Tân đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu, Hoàng Văn Vận được đề cử làm Chủ tịch thành phố Tân Châu, nguyên Chánh văn phòng Mặt trận Tổ quốc tỉnh Lục Nhân làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nguyên Phó Chủ nhiệm văn phòng tỉnh Cổ Phàm Hàn làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, được đề cử làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nguyên Trưởng phòng giám sát Cục Công an tỉnh Đồng Vinh Bảo làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Bí thư Đảng ủy Công an, nguyên cán bộ trưởng phòng Ban Tuyên giáo tỉnh Mã Minh làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo, nguyên Phó trưởng ban Tuyên giáo thành phố Tân Châu Dương Minh Phong làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố.
Biết được sự bố trí một loạt nhân sự này, Hàn Đông không khỏi than thầm, xem ra lần này Tỉnh ủy thật sự muốn chia cắt toàn diện mấy vị trí ở Tân Châu rồi.
Những Ủy viên thường vụ mới đến nhận chức ở đây đều được phân công đến từ những đơn vị khác nhau, phía sau đều có những bối cảnh khác nhau.
Những tin tức này là Cổ Phàm Hàn, thư ký của Phạm Đồng Huy nói cho Hàn Đông biết.
Cổ Phàm Hàn mới được đề bạt lên cấp phó giám đốc sở chưa lâu, lần này điều xuống dưới để đến thành phố Tân Châu chỉ có thể leo lên được vị trí Phó Chủ tịch thường trực thành phố mà thôi. Nhưng chỉ cần anh ta làm tốt, với cơ sở thành phố Tân Châu hiện nay, tương lai không xa cũng có thể phát triển vượt bậc, thăng chức ở Tân Châu, hoặc cũng có thể đến thành phố khác thăng chức.
Vì muốn đến nhậm chức ở Tân Châu, nên Cổ Phàm Hàn gọi điện thoại cho Hàn Đông trước, nói tình hình cụ thể, đồng thời còn muốn mời Hàn Đông ăn cơm.
Nhân sự ở thành phố Tân Châu tuy trải qua một đợt thay đổi lớn, nhưng những người quay chung quanh Hàn Đông cơ bản lại không có thay đổi gì nhiều. Thậm chí Hoàng Văn Vận còn nhanh chóng chiếm lấy vị trí Chủ tịch thành phố rồi.
Cho nên Cổ Phàm Hàn hy vọng được Hàn Đông giúp đỡ, như vậy rất tốt cho việc khai triển công việc ở thành phố Tân Châu.
Hàn Đông cũng hiểu được ý của Cổ Phàm Hàn. Quan hệ của hai người trước đây cũng không tệ, hơn nữa, vì sự phát triển của Tân Châu cho nên Hàn Đông sẵn sàng giới thiệu anh ta với Hoàng Văn Vận.
- Sau này sẽ phải gọi anh là Chủ tịch thành phố Cổ rồi, mấy ngày nay cũng không tiện lắm, chờ anh đến thành phố Tân Châu rồi thì tôi mời anh và Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận dùng cơm.
Cổ Phàm Hàn vui vẻ nói:
- Được, cứ theo sự sắp xếp của Bí thư Hàn đi.
Tuy bổ nhiệm của Tỉnh ủy vẫn chưa thông báo chính thức, Hàn Đông vẫn chưa đến Vinh Châu nhận chức, nhưng Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng đã thông qua, thì mọi chuyện xem như ván đã đóng thuyền. Trừ phi lúc này Hàn Đông bị phát hiện vấn đề nghiêm trọng nào đó, còn không thì tuyệt đối không dễ dàng thay đổi.
Vừa mới nhận điện thoại, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Hầu Hoa Đông liền gọi điện thoại tới:
- Chủ tịch thành phố Hàn, Ban tổ chức cán bộ tỉnh thông báo, ngày mai Trưởng ban Tiêu muốn đưa thông báo bổ nhiệm Bí thư Thành ủy tới.
Hàn Đông đáp:
- Tôi đã biết rồi. Anh thông báo với mọi người, đến lúc đó cùng đi đón.
Giờ Hàn Đông cũng xem như là chủ nhân của thành phố Tân Châu, chủ trì công tác Thành ủy, chỉ chờ sau khi Tỉnh ủy tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm thì mới có thể thật sự buông hết mọi việc ở thành phố Tân Châu này.
Hàn Đông không nhận chức Bí thư Thành ủy, mà lại được Tỉnh ủy điều đi. Điều này khiến trong lòng Hầu Hoa Đông hơi lo lắng, lại có chút thất vọng. Dù sao quan hệ giữa anh ta và Hàn Đông cũng không tệ lắm, nếu như Hàn Đông được làm Bí thư Thành ủy, thì công việc của anh ta cũng dễ dàng hơn một ít. Mà một Bí thư Thành ủy mới tới làm thì phải bắt đầu lại từ đầu.
Lần này biên độ Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự của thành phố Tân Châu là khá lớn, Hàn Đông hiểu được mình còn phải ở yên ở thành phố Tân Châu mấy ngày nữa mới có thể đến nhận chức ở thành phố Vinh Châu.
Tuy rằng trước đây Hàn Đông từng làm việc ở Vinh Châu, nhưng đều công tác ở huyện, với lại thời gian cũng đã khá lâu rồi, bây giờ đối với thành phố Vinh Châu cũng không hiểu gì lắm.
Đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn reng lên, Hàn Đông nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi vị nào?
- Bí thư Hàn, xin chào, tôi là Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Ngô Gia Tân, không quấy rầy anh chứ?
Hàn Đông sửng sốt, không ngờ Ngô Gia Tân lại gọi điện thoại cho mình nhanh đến thế, bèn đáp:
- Xin chào Bí thư Ngô, anh có chỉ thị gì ạ?
Ngô Gia Tân cười ha hả:
- Bí thư Hàn, sao tôi dám chỉ thị anh chứ? Tôi cũng chỉ là không có việc gì khác, muốn liên lạc với anh trước một chút thôi. Chắc hẳn anh cũng đã biết, ngày mai tôi phải đến thành phố Tân Châu.
- Bí thư Ngô khách sáo quá, hoan nghênh Bí thư Ngô đến thành phố Tân Châu.
Lần này Ngô Gia Tân gọi điện thoại trên thực tế cũng là tôn trọng Hàn Đông, mặt khác anh ta cũng muốn có mối quan hệ tốt với người của Hàn Đông. Tuy anh ta biết, thân tín của Hàn Đông là Hoàng Văn Vận lần này được đề bạt làm Chủ tịch thành phố, có lẽ Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố khó chung sống hòa bình, nhưng anh ta cảm thấy, chỉ cần mình nắm chắc, như vậy khả năng song phương hợp tác cũng rất lớn, trước hết cứ chung sức làm tốt công tác thì đã là cơ sở tốt để hợp tác rồi.
Tiếp đó, điện thoại của Hàn Đông không ngừng bận rộn. Biết Hàn Đông sắp đến Vinh Châu làm Bí thư Thành ủy, nhiều người gọi điện thoại tới, tỏ ý mời Hàn Đông dùng cơm.
Hơn 11 giờ, ngay cả Chu Chính cũng biết tin này. Anh đến thẳng phòng Hàn Đông, thấy Hàn Đông đang nghe điện thoại, bèn làm vẻ mặt “tôi biết chính xác như thế”, lẳng lặng ngồi yên trước mặt Hàn Đông.
Hàn Đông nghe điện thoại xong, nói:
- Cậu không đi làm, chạy đến chỗ tôi làm gì?
Chu Chính cười hắc hắc, nói:
- Lãnh đạo, anh lại quay về thành phố Vinh Châu rồi. Tỉnh ủy sao lại bố trí như thế, anh ở thành phố Tân Châu này đang làm rất tốt mà.
Hàn Đông cười nói:
- Ở đâu mà chẳng phải làm việc như nhau. Thân là cán bộ Đảng viên, tất nhiên phải phục tùng sự sắp xếp của Đảng và tổ chức mới được.
- Chuyện này đâu có giống. Anh làm lãnh đạo đã tạo cơ sở cho thành phố Tân Châu tốt như vậy, có thể thấy là sẽ gặt được thành quả thắng lợi rồi, Tỉnh ủy lại điều anh đi vào lúc này…
Hàn Đông tức giận nói:
- Được rồi, cậu không cần bênh vực kẻ yếu ở đây đâu. Tỉnh ủy đã quyết định rồi, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, cậu cứ làm tốt chuyện của mình là được.
Chu Chính nói:
- Lãnh đạo, anh cũng mang em về Vinh Châu đi.
Hàn Đông cười cười, lập tức lắc đầu nói:
- Thôi đi, tình hình thành phố Vinh Châu chỉ sợ là rất phức tạp, cậu vẫn nên ở lại Tân Châu làm đi.
Chu Chính vội la lên:
- Chính vì quá phức tạp nên anh phải để cho em đi theo, cũng có thể giúp anh đấu tranh anh dũng mà.
Hàn Đông đáp:
- Tôi không mang theo người nào cả. Cậu cứ an tâm ở thành phố Tân Châu làm tốt công tác là được rồi.
Chu Chính thở dài một hơi.
- Em đã hỏi thử, thành phố Vinh Châu lần này cũng đã rút đi nhiều lãnh đạo trọng yếu, mấy năm nay tình hình ở Vinh Châu thay đổi rất nhiều, lần này lãnh đạo quay về, đối diện với một đám rắc rối lộn xộn, em cảm thấy anh vẫn nên mang theo vài người tin cẩn về thì hơn.
Hàn Đông cũng không ừ hử gì, mỉm cười nói:
- Tình hình dù phức tạp cũng đã có nhà nước, không có gì mà không giải quyết được.
Thấy Hàn Đông có lòng tin như vậy, Chu Chính cũng không nói thêm:
- Được rồi, vậy tối nay chúng ta ăn bữa cơm, xem như là tiễn anh. Em đoán là mấy ngày nay người mời anh dùng cơm rất nhiều, xuống tay sớm một chút cho thỏa đáng.
Hàn Đông gật đầu, cũng phải rời thành phố Tân Châu ngay rồi, nên cũng không tranh cãi gì nữa, họp mặt với mọi người một chút cũng tốt, dù sao đến thành phố Vinh Châu rồi thì không tiện
Đang nói, Nguyên Á Văn cũng tới, anh ta vừa bước vào cửa đã thấy Chu Chính ở đấy, cười nói:
- Thằng nhóc cậu cũng khá nhiệt tâm đấy.
Chu Chính cười đắc ý.
- Anh tới chậm rồi, em đã hẹn lãnh đạo tối nay cùng ăn cơm rồi.
Tiễn Chu Chính và Nguyên Á Văn xong, Hàn Đông mới vừa quay lại ngồi xuống, Hoàng Văn Vận lại tới. Anh ta cũng đã nhận được thông báo, nhân viên công tác của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy ngày mai sẽ đến thành phố tiến hành khảo sát, xác định và đánh giá công khai.
Vì Hoàng Văn Vận lần này từ cấp phó giám đốc sở được đề bạt lên làm cán bộ cấp giám đốc sở, nên trình tự thủ tục cũng phức tạp một chút. Nhưng vì hiện giờ thành phố Tân Châu đang trong thời kỳ đặc biệt, cho nên trình tự đề bạt cán bộ cũng đơn giản nhưng cũng chặt chẽ hơn bình thường nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tối nay anh có việc gì không, tôi muốn mời anh dùng cơm.
Hoàng Văn Vận cũng không nói đến chuyện công tác.
Hàn Đông ngẫm nghĩ rồi trả lời:
- Ừ, thế này vậy, tôi có hẹn với Chu Chính và Nguyên Á Văn tối nay cùng nhau ăn cơm, đến lúc đó cùng nhau đi đi.
Điện thoại trên bàn lại reo lên, Hàn Đông bất đắc dĩ cười cười, nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi ai ạ?
Trong điện thoại là một giọng nói xa lạ:
- Bí thư Hàn, anh khỏe chứ? Tôi là Chánh Văn phòng Thành ủy Vinh Châu, Bì Trí Ba…
Hàn Đông không khỏi hơi khó chịu. Thành ủy vừa mới đưa tin xuống, bản thân mình còn chưa đến Vinh Châu nhận chức, Bì Trí Ba này lại tự tiện gọi điện thoại đến đây xum xoe rồi, thật cũng quá luồn cúi rồi…
Đối với hạng người thích luồn cúi này, Hàn Đông vẫn rất khó chịu trong lòng, nhưng cũng không tỏ vẻ bất mãn ngay, chỉ thản nhiên nói vài câu rồi cúp điện thoại.
Hàn Đông lắc lắc đầu.
- Bây giờ thật sự có mấy người biết cách luồn cúi thế nào ấy, sao không tập trung tư tưởng vào những việc đang làm nhỉ?
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Điều này cũng không trách được, chuyện anh đi Vinh Châu cũng đã xác định rồi, nếu người của văn phòng Thành ủy Vinh Châu mà không biểu hiện gì, thì dường như khó chấp nhận được. Đang ở trong thể chế, nhiều khi cũng bị gò bó mà, chẳng phải có câu nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ sao? Tôi thấy thân trong quan trường cũng thân bất do kỷ. Nếu họ không gọi điện thoại đến tỏ vẻ với anh, thì lại lo rằng không biết lãnh đạo có ý kiến gì không?
Hàn Đông không khỏi cười khổ nói:
- Tập quán như thế, cũng hết cách
Hoàng Văn Vận nói như vậy, tâm trạng Hàn Đông cũng khá hơn một chút, không còn phản cảm với Bì Trí Ba như lúc nãy.
Hoàng Văn Vận nói đúng, thân trong quan trường, có những lúc không thể không làm những chuyện mà mình không muốn làm, ngay cả đổi lại là chính mình, cũng đôi khi không tránh khỏi phải thỏa hiệp.
Thành phố Vinh Châu vừa mới xảy ra sự biến đổi, mình lại lập tức phải đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Vinh Châu, thì người của Văn phòng Thành ủy Vinh Châu cẩn thận một chút cũng có thể hiểu được.
Nguyên Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương thành phố Tân Châu vì tham ô cùng với những vấn đề về tác phong sinh hoạt, bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam. Nguyên Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh, Chủ tịch Khâu Thụy của Mặt trận Tổ quốc vì vấn đề tác phong sinh hoạt cũng xin nghỉ hưu sớm.
Căn cứ vào quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nguyên Phó Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Ngô Gia Tân đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu, Hoàng Văn Vận được đề cử làm Chủ tịch thành phố Tân Châu, nguyên Chánh văn phòng Mặt trận Tổ quốc tỉnh Lục Nhân làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nguyên Phó Chủ nhiệm văn phòng tỉnh Cổ Phàm Hàn làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, được đề cử làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nguyên Trưởng phòng giám sát Cục Công an tỉnh Đồng Vinh Bảo làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Bí thư Đảng ủy Công an, nguyên cán bộ trưởng phòng Ban Tuyên giáo tỉnh Mã Minh làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo, nguyên Phó trưởng ban Tuyên giáo thành phố Tân Châu Dương Minh Phong làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố.
Biết được sự bố trí một loạt nhân sự này, Hàn Đông không khỏi than thầm, xem ra lần này Tỉnh ủy thật sự muốn chia cắt toàn diện mấy vị trí ở Tân Châu rồi.
Những Ủy viên thường vụ mới đến nhận chức ở đây đều được phân công đến từ những đơn vị khác nhau, phía sau đều có những bối cảnh khác nhau.
Những tin tức này là Cổ Phàm Hàn, thư ký của Phạm Đồng Huy nói cho Hàn Đông biết.
Cổ Phàm Hàn mới được đề bạt lên cấp phó giám đốc sở chưa lâu, lần này điều xuống dưới để đến thành phố Tân Châu chỉ có thể leo lên được vị trí Phó Chủ tịch thường trực thành phố mà thôi. Nhưng chỉ cần anh ta làm tốt, với cơ sở thành phố Tân Châu hiện nay, tương lai không xa cũng có thể phát triển vượt bậc, thăng chức ở Tân Châu, hoặc cũng có thể đến thành phố khác thăng chức.
Vì muốn đến nhậm chức ở Tân Châu, nên Cổ Phàm Hàn gọi điện thoại cho Hàn Đông trước, nói tình hình cụ thể, đồng thời còn muốn mời Hàn Đông ăn cơm.
Nhân sự ở thành phố Tân Châu tuy trải qua một đợt thay đổi lớn, nhưng những người quay chung quanh Hàn Đông cơ bản lại không có thay đổi gì nhiều. Thậm chí Hoàng Văn Vận còn nhanh chóng chiếm lấy vị trí Chủ tịch thành phố rồi.
Cho nên Cổ Phàm Hàn hy vọng được Hàn Đông giúp đỡ, như vậy rất tốt cho việc khai triển công việc ở thành phố Tân Châu.
Hàn Đông cũng hiểu được ý của Cổ Phàm Hàn. Quan hệ của hai người trước đây cũng không tệ, hơn nữa, vì sự phát triển của Tân Châu cho nên Hàn Đông sẵn sàng giới thiệu anh ta với Hoàng Văn Vận.
- Sau này sẽ phải gọi anh là Chủ tịch thành phố Cổ rồi, mấy ngày nay cũng không tiện lắm, chờ anh đến thành phố Tân Châu rồi thì tôi mời anh và Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận dùng cơm.
Cổ Phàm Hàn vui vẻ nói:
- Được, cứ theo sự sắp xếp của Bí thư Hàn đi.
Tuy bổ nhiệm của Tỉnh ủy vẫn chưa thông báo chính thức, Hàn Đông vẫn chưa đến Vinh Châu nhận chức, nhưng Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng đã thông qua, thì mọi chuyện xem như ván đã đóng thuyền. Trừ phi lúc này Hàn Đông bị phát hiện vấn đề nghiêm trọng nào đó, còn không thì tuyệt đối không dễ dàng thay đổi.
Vừa mới nhận điện thoại, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Hầu Hoa Đông liền gọi điện thoại tới:
- Chủ tịch thành phố Hàn, Ban tổ chức cán bộ tỉnh thông báo, ngày mai Trưởng ban Tiêu muốn đưa thông báo bổ nhiệm Bí thư Thành ủy tới.
Hàn Đông đáp:
- Tôi đã biết rồi. Anh thông báo với mọi người, đến lúc đó cùng đi đón.
Giờ Hàn Đông cũng xem như là chủ nhân của thành phố Tân Châu, chủ trì công tác Thành ủy, chỉ chờ sau khi Tỉnh ủy tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm thì mới có thể thật sự buông hết mọi việc ở thành phố Tân Châu này.
Hàn Đông không nhận chức Bí thư Thành ủy, mà lại được Tỉnh ủy điều đi. Điều này khiến trong lòng Hầu Hoa Đông hơi lo lắng, lại có chút thất vọng. Dù sao quan hệ giữa anh ta và Hàn Đông cũng không tệ lắm, nếu như Hàn Đông được làm Bí thư Thành ủy, thì công việc của anh ta cũng dễ dàng hơn một ít. Mà một Bí thư Thành ủy mới tới làm thì phải bắt đầu lại từ đầu.
Lần này biên độ Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự của thành phố Tân Châu là khá lớn, Hàn Đông hiểu được mình còn phải ở yên ở thành phố Tân Châu mấy ngày nữa mới có thể đến nhận chức ở thành phố Vinh Châu.
Tuy rằng trước đây Hàn Đông từng làm việc ở Vinh Châu, nhưng đều công tác ở huyện, với lại thời gian cũng đã khá lâu rồi, bây giờ đối với thành phố Vinh Châu cũng không hiểu gì lắm.
Đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn reng lên, Hàn Đông nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi vị nào?
- Bí thư Hàn, xin chào, tôi là Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Ngô Gia Tân, không quấy rầy anh chứ?
Hàn Đông sửng sốt, không ngờ Ngô Gia Tân lại gọi điện thoại cho mình nhanh đến thế, bèn đáp:
- Xin chào Bí thư Ngô, anh có chỉ thị gì ạ?
Ngô Gia Tân cười ha hả:
- Bí thư Hàn, sao tôi dám chỉ thị anh chứ? Tôi cũng chỉ là không có việc gì khác, muốn liên lạc với anh trước một chút thôi. Chắc hẳn anh cũng đã biết, ngày mai tôi phải đến thành phố Tân Châu.
- Bí thư Ngô khách sáo quá, hoan nghênh Bí thư Ngô đến thành phố Tân Châu.
Lần này Ngô Gia Tân gọi điện thoại trên thực tế cũng là tôn trọng Hàn Đông, mặt khác anh ta cũng muốn có mối quan hệ tốt với người của Hàn Đông. Tuy anh ta biết, thân tín của Hàn Đông là Hoàng Văn Vận lần này được đề bạt làm Chủ tịch thành phố, có lẽ Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố khó chung sống hòa bình, nhưng anh ta cảm thấy, chỉ cần mình nắm chắc, như vậy khả năng song phương hợp tác cũng rất lớn, trước hết cứ chung sức làm tốt công tác thì đã là cơ sở tốt để hợp tác rồi.
Tiếp đó, điện thoại của Hàn Đông không ngừng bận rộn. Biết Hàn Đông sắp đến Vinh Châu làm Bí thư Thành ủy, nhiều người gọi điện thoại tới, tỏ ý mời Hàn Đông dùng cơm.
Hơn 11 giờ, ngay cả Chu Chính cũng biết tin này. Anh đến thẳng phòng Hàn Đông, thấy Hàn Đông đang nghe điện thoại, bèn làm vẻ mặt “tôi biết chính xác như thế”, lẳng lặng ngồi yên trước mặt Hàn Đông.
Hàn Đông nghe điện thoại xong, nói:
- Cậu không đi làm, chạy đến chỗ tôi làm gì?
Chu Chính cười hắc hắc, nói:
- Lãnh đạo, anh lại quay về thành phố Vinh Châu rồi. Tỉnh ủy sao lại bố trí như thế, anh ở thành phố Tân Châu này đang làm rất tốt mà.
Hàn Đông cười nói:
- Ở đâu mà chẳng phải làm việc như nhau. Thân là cán bộ Đảng viên, tất nhiên phải phục tùng sự sắp xếp của Đảng và tổ chức mới được.
- Chuyện này đâu có giống. Anh làm lãnh đạo đã tạo cơ sở cho thành phố Tân Châu tốt như vậy, có thể thấy là sẽ gặt được thành quả thắng lợi rồi, Tỉnh ủy lại điều anh đi vào lúc này…
Hàn Đông tức giận nói:
- Được rồi, cậu không cần bênh vực kẻ yếu ở đây đâu. Tỉnh ủy đã quyết định rồi, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, cậu cứ làm tốt chuyện của mình là được.
Chu Chính nói:
- Lãnh đạo, anh cũng mang em về Vinh Châu đi.
Hàn Đông cười cười, lập tức lắc đầu nói:
- Thôi đi, tình hình thành phố Vinh Châu chỉ sợ là rất phức tạp, cậu vẫn nên ở lại Tân Châu làm đi.
Chu Chính vội la lên:
- Chính vì quá phức tạp nên anh phải để cho em đi theo, cũng có thể giúp anh đấu tranh anh dũng mà.
Hàn Đông đáp:
- Tôi không mang theo người nào cả. Cậu cứ an tâm ở thành phố Tân Châu làm tốt công tác là được rồi.
Chu Chính thở dài một hơi.
- Em đã hỏi thử, thành phố Vinh Châu lần này cũng đã rút đi nhiều lãnh đạo trọng yếu, mấy năm nay tình hình ở Vinh Châu thay đổi rất nhiều, lần này lãnh đạo quay về, đối diện với một đám rắc rối lộn xộn, em cảm thấy anh vẫn nên mang theo vài người tin cẩn về thì hơn.
Hàn Đông cũng không ừ hử gì, mỉm cười nói:
- Tình hình dù phức tạp cũng đã có nhà nước, không có gì mà không giải quyết được.
Thấy Hàn Đông có lòng tin như vậy, Chu Chính cũng không nói thêm:
- Được rồi, vậy tối nay chúng ta ăn bữa cơm, xem như là tiễn anh. Em đoán là mấy ngày nay người mời anh dùng cơm rất nhiều, xuống tay sớm một chút cho thỏa đáng.
Hàn Đông gật đầu, cũng phải rời thành phố Tân Châu ngay rồi, nên cũng không tranh cãi gì nữa, họp mặt với mọi người một chút cũng tốt, dù sao đến thành phố Vinh Châu rồi thì không tiện
Đang nói, Nguyên Á Văn cũng tới, anh ta vừa bước vào cửa đã thấy Chu Chính ở đấy, cười nói:
- Thằng nhóc cậu cũng khá nhiệt tâm đấy.
Chu Chính cười đắc ý.
- Anh tới chậm rồi, em đã hẹn lãnh đạo tối nay cùng ăn cơm rồi.
Tiễn Chu Chính và Nguyên Á Văn xong, Hàn Đông mới vừa quay lại ngồi xuống, Hoàng Văn Vận lại tới. Anh ta cũng đã nhận được thông báo, nhân viên công tác của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy ngày mai sẽ đến thành phố tiến hành khảo sát, xác định và đánh giá công khai.
Vì Hoàng Văn Vận lần này từ cấp phó giám đốc sở được đề bạt lên làm cán bộ cấp giám đốc sở, nên trình tự thủ tục cũng phức tạp một chút. Nhưng vì hiện giờ thành phố Tân Châu đang trong thời kỳ đặc biệt, cho nên trình tự đề bạt cán bộ cũng đơn giản nhưng cũng chặt chẽ hơn bình thường nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tối nay anh có việc gì không, tôi muốn mời anh dùng cơm.
Hoàng Văn Vận cũng không nói đến chuyện công tác.
Hàn Đông ngẫm nghĩ rồi trả lời:
- Ừ, thế này vậy, tôi có hẹn với Chu Chính và Nguyên Á Văn tối nay cùng nhau ăn cơm, đến lúc đó cùng nhau đi đi.
Điện thoại trên bàn lại reo lên, Hàn Đông bất đắc dĩ cười cười, nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi ai ạ?
Trong điện thoại là một giọng nói xa lạ:
- Bí thư Hàn, anh khỏe chứ? Tôi là Chánh Văn phòng Thành ủy Vinh Châu, Bì Trí Ba…
Hàn Đông không khỏi hơi khó chịu. Thành ủy vừa mới đưa tin xuống, bản thân mình còn chưa đến Vinh Châu nhận chức, Bì Trí Ba này lại tự tiện gọi điện thoại đến đây xum xoe rồi, thật cũng quá luồn cúi rồi…
Đối với hạng người thích luồn cúi này, Hàn Đông vẫn rất khó chịu trong lòng, nhưng cũng không tỏ vẻ bất mãn ngay, chỉ thản nhiên nói vài câu rồi cúp điện thoại.
Hàn Đông lắc lắc đầu.
- Bây giờ thật sự có mấy người biết cách luồn cúi thế nào ấy, sao không tập trung tư tưởng vào những việc đang làm nhỉ?
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Điều này cũng không trách được, chuyện anh đi Vinh Châu cũng đã xác định rồi, nếu người của văn phòng Thành ủy Vinh Châu mà không biểu hiện gì, thì dường như khó chấp nhận được. Đang ở trong thể chế, nhiều khi cũng bị gò bó mà, chẳng phải có câu nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ sao? Tôi thấy thân trong quan trường cũng thân bất do kỷ. Nếu họ không gọi điện thoại đến tỏ vẻ với anh, thì lại lo rằng không biết lãnh đạo có ý kiến gì không?
Hàn Đông không khỏi cười khổ nói:
- Tập quán như thế, cũng hết cách
Hoàng Văn Vận nói như vậy, tâm trạng Hàn Đông cũng khá hơn một chút, không còn phản cảm với Bì Trí Ba như lúc nãy.
Hoàng Văn Vận nói đúng, thân trong quan trường, có những lúc không thể không làm những chuyện mà mình không muốn làm, ngay cả đổi lại là chính mình, cũng đôi khi không tránh khỏi phải thỏa hiệp.
Thành phố Vinh Châu vừa mới xảy ra sự biến đổi, mình lại lập tức phải đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Vinh Châu, thì người của Văn phòng Thành ủy Vinh Châu cẩn thận một chút cũng có thể hiểu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.