Chương 919: Chủ động từ chức
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
19/11/2013
- Công tác thí điểm nông thôn mới ở thị trấn Miếu Câu khiến tôi nhìn thấy hi vọng phát triển nhanh chóng của nông thôn, đồng chí Hàn Đông
làm rất tốt công tác này, khởi xướng cho việc mở rộng ra cả nước, chỉ
cần tiếp tục đi sâu thì nhất định có thể tạo ra nền tảng vững chắc, đồng thời giải quyết triệt để, nhanh chóng các vấn đề về nông nghiệp, nông
thôn và nông dân của nước ta.
Sau khi thị sát công tác thí điểm nông thôn mới ở thị trấn Miếu Câu, Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Tôn Thiệu nói với Hàn Đông bằng vẻ mặt vui sướng.
Hàn Đông khẽ cười, nói:
- Bộ trưởng Tôn quá khen, chúng tôi chỉ mới llàm thử một chút lợi ích, còn phải làm nhiều hơn.
Tôn Thiệu gật đầu, hài lòng nói:
- Chuyến đi lần này đến Ninh Hải làm cho tôi nhận thấy sự quan tâm rất lớn đối với công tác nông thôn của thành phố Ninh Hải, điều này rất đáng quý, hiện nay tại Trung Quốc có một quan điểm khá phổ biến, đó chính là tìm đủ mọi cách để theo đuổi sự phát triển kinh tế, theo đuổi tổng sản lượng, tập trung quá nhiều tinh lực vào công nghiệp, điều này dẫn đến sự chênh lệch càng ngày càng lớn giữa kinh tế nông thôn và kinh tế thành thị, sự phát triển lạc hậu của nông thôn, mức sống của nông dân không được nâng lên một cách hiệu quả, đặc biệt là ở vùng nông thôn phía Trung Tây, tình hình càng ngày càng tệ hơn. Cùng với sự phát triển kinh tế không ngừng thì sự tồn tại của cục diện này là vô cùng bất lợi, chúng ta phải quyết tâm giải quyết, thành phố Ninh Hải có thể nói là đang đi trước Trung Quốc.
Da mặt ngăm đen, thân hình cao lớn, có lẽ do niềm vui trong lòng nên giọng nói cũng rất lớn.
Quả thật Hàn Đông cũng có nghe qua tên của Tôn Thiệu, tính tình người này khá nóng nảy, ban đầu là Phó chủ tịch thường trực của một tỉnh ở phía Tây, lúc đó y rất coi trọng công tác nông nghiệp, làm việc hết sức chăm chỉ, sau đó được Trung ương trọng dụng, trở thành Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp, hai năm nay dưới sự lãnh đạo của y, Bộ Nông nghiệp cũng đưa ra một số chính sách có lợi cho nông thôn, chỉ có điều nói tóm lại, do sự chú ý của chính phủ các cấp, các địa phương chủ yếu là ở việc làm thế nào để làm tốt công tác tổng sản lượng kinh tế, còn nông nghiệp là một lĩnh vực không dễ dàng đưa ra con số, vì vậy hiệu quả rất nhỏ.
Trải qua lần tiếp xúc này, Hàn Đông cảm thấy Tôn Thiệu rất có tình cảm với nông thôn, cũng tràn đầy sự lo lắng. Khi dùng cơm trưa, thậm chí Tôn Thiệu còn nói đến chuyện y lớn lên ở nông thôn, hiểu được sự khó khăn của nông thôn, yêu cầu Hàn Đông nhất định phải làm tốt công tác thí điểm này. Ngoài ra y còn nói sau khi trở về Yến Kinh, nếu Hàn Đông cần gì, y có thể ủng hộ nhiều hơn nữa.
Hàn Đông rất vui vì điều này, mặc dù nói với gia thế, thân phận của Hàn Đông, làm công tác này nhất định sẽ gây sự chú ý của cấp cao, nhưng có thể nhận được sự ủng hộ, đồng thuận từ trái tim của một người có thực lực như Tôn Thiệu là điều rất quan trọng.
Một người muốn trưởng thành thật sự, không phải chỉ cần có được sự thừa nhận của thế lực mình đang gia nhập, mà còn phải nhận được sự đồng thuận của các thế lực khác lớn hơn, chỉ như vậy mới có thể thật sự đi lên vị trí cao. Dù sao với tình hình hiện nay vẫn chưa có một hệ thống nào có thể có thực lực nắm trong tay toàn bộ Trung Quốc.
Tiễn Tôn Thiệu đi, Hàn Đông trở về Ủy ban nhân dân thành phố, ngay lập tức mở cuộc họp Hội nghị thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Trong cuộc họp, Hàn Đông để Lôi Hữu Hạ giới thiệu về tình hình công tác thí điểm, sau đó để cho mọi người thảo luận về việc làm thế nào để thúc đẩy phát triển công tác thí điểm cho có hiệu quả.
Hiện tại nhóm Phó chủ tịch thành phố của Ủy ban nhân dân thành phố đều một lòng một dạ dồn vào công tác, dẫu sao cho đến bây giờ sức mạnh của Hàn Đông là điều không còn nghi ngờ, bọn họ có muốn lười biếng cũng không được, nếu để Hàn Đông không hài lòng, mặc dù không nhất định điều chỉnh những vị trí có thể điều chỉnh của bọn họ, nhưng điều chỉnh phân công của bọn họ lại là một chuyện rất thoải mái, cho nên bọn họ phải chăm chỉ làm tốt công tác mới có thể giữ lại được lợi ích đã có.
Chỉ cần mọi người đều quan tâm đến công việc thì bất kể xuất phát từ mục đích gì, Hàn Đông cũng sẽ không dễ dàng động đến bọn họ. Đối với một người lãnh đạo, điều quan trọng là phải vận động mọi người tích cực làm việc, chứ không phải đấu tranh để biến họ thành người của mình, đây là điều không thực tế.
- Ồ, ý kiến của mọi người đều rất hay, tăng cường lãnh đạo, ủng hộ tài chính, những mặt này đều phải hướng dẫn, thực thi từng bước, nhưng hiện tại tôi cho rằng có một chuyện có thể từng bước thực hiện. Sự phát triển kinh tế của nông thôn vốn lạc hậu, mỗi năm nông dân đều trồng trọt vất vả, tất cả đất đai, thu hoạch cũng không nhiều, nhưng vẫn cứ phải nộp thuế nông nghiệp cho quốc gia, mặc dù làm ruộng nộp thuế là chuyện tất nhiên nhưng chúng ta là nước xã hội chủ nghĩa, dùng đủ mọi cách để cải thiện đời sống của người dân, giúp cho bà con có thể an cư lạc nghiệp là bổn phận của chúng ta, với điều kiện cho phép, miễn thuế nông nghiệp là chuyện rất khả thi, cũng là việc cần làm. Mọi người cũng hiểu rõ tình hình tài chính của quận Tân Giang, mặc dù nói ngay lập tức miễn toàn bộ thuế nông nghiệp trong quận nhất định sẽ gây nên ảnh hưởng không nhỏ, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu miễn thuế nông nghiệp cho thị trấn Miếu Câu trước, chắc hẳn sẽ không có ảnh hưởng quá lớn, sau đó chỉ cần điều kiện của địa phương cho phép, cũng có thể từng bước miễn thuế nông nghiệp.
Hàn Đông đưa ra đề nghị, lập tức làm không khí cuộc họp trở nên nóng lên, tất nhiên chủ yếu là đồng ý, hùa theo.
Do thị trấn Miếu Câu là thị trấn thí điểm việc xây dựng nông thôn mới, cho nên mặc dù miễn toàn bộ thuế nông nghiệp cho thị trấn là chuyện lớn nhưng tất cả đều được thực hiện trên tiền đề thí điểm, vì vậy cũng không cần phải thông qua quyết định của Hội nghị thường vụ. Còn sau này nếu muốn mở rộng sang các địa phương khác thì tất nhiên quyền định đoạt sẽ nằm trong tay Hội nghị thường vụ.
Hàn Đông sở dĩ đề ra việc miễn toàn bộ thuế nông nghiệp của thị trấn Miếu Câu, thật sự cũng là thích ứng với xu hướng lịch sử.
Cùng với việc quốc gia coi trọng vấn đề tam nông, trong tương lai cả nước đều sẽ tiến hành miễn thuế nông nghiệp, còn hiện tại mặc dù thời gian còn sớm nhưng điều kiện của thành phố Ninh Hải không tồi tí nào, vì vậy Hàn Đông liền bắt đầu áp dụng trước, cũng coi như là giúp nông dân của thành phố Ninh Hải giảm bớt gánh nặng càng sớm càng tốt.
Tuy chỉ là miễn thuế trên phạm vi nhỏ, nhưng việc làm này của Hàn Đông vẫn nhận được sự hưởng ứng không nhỏ, trước tiên là việc một phóng viên lan tin này ra ngoài, người phóng viên này bắt đầu từ công tác thí điểm nông thôn mới, rất quan tâm đến tình hình của thị trấn Miếu Câu, hiện tại nhận được một số tư liệu sống như vậy, tất nhiên sẽ vô cùng vui sướng, thông qua một cuộc điều tra, liền kết hợp với chuyện miễn thuế nông nghiệp trong thành phố rồi viết ra một bản tin, trực tiếp đưa lên Nhật báo Trung Quốc.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều thảo luận sôi nổi liên quan về công tác thí điểm nông thôn mới thành phố Ninh Hải, có người khen và cũng có người chê.
Còn Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Tôn Thiệu sau khi nhìn thấy bài viết này liền đặc biệt gọi cho Hàn Đông, khen ngợi và động viên việc làm của Hàn Đông.
Thậm chí ngay cả ông của Hàn Đông, ông cụ Hàn cũng gọi điện thoại đến, khen ngợi việc làm này của Hàn Đông, còn động viên Hàn Đông hành động phải mở rộng ra một chút, bước chân cũng lớn hơn một chút.
- Lời của Trương Dưỡng Hạo toát ra được bộ mặt đời sống của những người dân bình thường, còn tình trạng cuộc sống của nông dân cho tới nay càng khó khăn hơn, trong lịch sử phong kiến dù là thời kỳ hoàng kim thì những ngày tháng mà người nông dân trải qua cũng không dễ dàng gì. Còn hiện nay, thực lực kinh tế của Trung Quốc chúng ta không ngừng phát triển, vì vậy nhất định phải giải quyết thật triệt để các vấn đề của nông dân, thiết thực làm cho mức sống của họ không ngừng được nâng cao theo kịp đà phát triển của nền kinh tế nước nhà, chuyện này cháu làm rất tốt, nhất định phải kiên trì làm cho tốt.
Nhận được sự khích lệ của ông nội, trong lòng Hàn Đông cảm thấy vô cùng vui sướng, cùng với sự nâng cao về mặt địa vị của Hàn Đông thì mặc dù ông nội rất hài lòng về hắn, nhưng ngược lại trước đây rất hiếm người mở miệng khích lệ Hàn Đông như vậy, bây giờ vì chuyện miễn thuế nông nghiệp của thị trấn Miếu Câu nên ông nội ưu ái gọi điện thoại khen ngợi hắn, điều này cũng biểu thị sự quan tâm trong lòng ông cụ đối với nông nghiệp và nông dân.
- Thưa ông, con đã nghĩ qua rồi, chỉ cần tài chính của thành phố cho phép, chỉ cần không gây ra những ảnh hưởng không có lợi cho sự phát triển kinh tế của Ninh Hải thì con sẽ triển khai công tác này trên phạm vi toàn thành phố càng nhanh càng tốt, ngoài ra, con cho rằng việc miễn thuế nông nghiệp không chỉ là ảnh hưởng khiến cho thu nhập tài chính giảm bớt, hơn nữa cũng có thể thông qua việc thúc đẩy phát triển kinh tế nông thôn mà tăng thu thuế từ phương diện khác.
- Suy nghĩ của con rất tốt, phát triển kinh tế cũng không nhất định phải dựa vào việc thúc đẩy công nghiệp, nông nghiệp có tiềm năng rất lớn, chỉ cần biết khai thác thì nhất định sẽ có cách.
Ông nội nói động viên.
Kết thúc cuộc nói chuyện, ông cụ Hàn đầu tóc bạc phơ, vẻ mặt vui mừng ngồi trước bàn giấy.
Cùng với việc tuổi tác ngày càng lớn, ông cụ cơ bản hiếm khi ra ngoài, cả ngày chỉ ở trong tứ hợp viện, cũng không tiếp xúc với người bên ngoài, chỉ lâu lâu nói chuyện với các chiến hữu qua điện thoại, nhưng ông rất quan tâm đến sự phát triển của Đảng và Nhà nước, có sự kiện nào quan trọng, ông đều nắm rõ, tất nhiên chưa tới lúc cần thiết, ông cũng sẽ không ra tay.
Đối với đứa cháu tên Hàn Đông này, ông cụ cảm thấy rất hài lòng và cũng tràn trề hi vọng.
Đang nghĩ ngợi này nọ thì nhân viên điềm đạm nhẹ nhàng bước tới, nói:
- Thưa ngài, Phó Chủ tịch Cổ gọi điện thoại đến.
- Được rồi, mời cậu ấy vào.
Ông cụ gật đầu, nói.
Ông cụ Hàn rất vừa lòng đối với người thay thế mà chiến hữu đã chọn.
Vẫn còn hơn một năm, Cổ Thần Dương sẽ vác lên vai gánh nặng, hiện tại trên cơ bản, điều kiện về mọi mặt đều đã trải đệm tốt rồi, chuyện bàn giao cũng sẽ không gặp vấn đề gì.
Tất nhiên Cổ Thần Dương có thể thăng chức thuận lợi và trong tương lai thuận lợi nắm trong tay quyền lực, điều này không tách rời với sự hộ tống của ông cụ, nếu không thì với thủ đoạn của Long Chính Bang, dù Cổ Thần Dương lên chức thì tình hình sẽ rất khó khăn.
Còn nhìn từ tình hình hiện tại, sau khi Cổ Thần Dương lên chức, trên cơ bản là có thể điều khiển đại cục, điều này rất có lợi cho sự phát triển của Trung Quốc.
Ông cụ Hàn vừa suy nghĩ vừa nghe điện thoại.
Cổ Thần Dương gọi điện thoại tới, một mặt là muốn hỏi thăm ông cụ Hàn, mặt khác y cũng nhắc đến những gì Hàn Đông đã làm ở thành phố Ninh Hải và được mọi người khen ngợi.
Thậm chí trong ý của Cổ Thần Dương còn có một ý khác, đó chính là có thể tăng thêm gánh nặng cho Hàn Đông, để Hàn Đông có thêm không gian phát huy.
Về điểm này, ông cụ Hàn chỉ tỏ ý rằng Hàn Đông cần nhiều kinh nghiệm hơn, cần làm nhiều chuyện thiết thực hơn ở cơ sở.
Sau Tết dương lịch năm 2001, tin tức liên quan đến Lam Nghiệp cũng dần dần lan ra trong thể chế Ninh Hải.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên dưới thành phố Ninh Hải đều thảo luận chuyện này.
- Nghe nói Lam Nghiệp sắp đến Hội đồng nhân dân tỉnh rồi.
- Có vẻ lão tự mình đi tìm các lãnh đạo lão thành ở Trung ương.
- Chỉ sợ không phải vậy thôi, nói gì đi nữa thì lão đường đường là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, sẽ có quyền hơn một Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân, cho dù có bực tức hơn nữa thì cũng sẽ không chủ động lùi bước.
- Nói ra thì việc lão đi đến Hội đồng nhân dân, cuộc sống còn dễ chịu hơn.
Sau khi thị sát công tác thí điểm nông thôn mới ở thị trấn Miếu Câu, Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Tôn Thiệu nói với Hàn Đông bằng vẻ mặt vui sướng.
Hàn Đông khẽ cười, nói:
- Bộ trưởng Tôn quá khen, chúng tôi chỉ mới llàm thử một chút lợi ích, còn phải làm nhiều hơn.
Tôn Thiệu gật đầu, hài lòng nói:
- Chuyến đi lần này đến Ninh Hải làm cho tôi nhận thấy sự quan tâm rất lớn đối với công tác nông thôn của thành phố Ninh Hải, điều này rất đáng quý, hiện nay tại Trung Quốc có một quan điểm khá phổ biến, đó chính là tìm đủ mọi cách để theo đuổi sự phát triển kinh tế, theo đuổi tổng sản lượng, tập trung quá nhiều tinh lực vào công nghiệp, điều này dẫn đến sự chênh lệch càng ngày càng lớn giữa kinh tế nông thôn và kinh tế thành thị, sự phát triển lạc hậu của nông thôn, mức sống của nông dân không được nâng lên một cách hiệu quả, đặc biệt là ở vùng nông thôn phía Trung Tây, tình hình càng ngày càng tệ hơn. Cùng với sự phát triển kinh tế không ngừng thì sự tồn tại của cục diện này là vô cùng bất lợi, chúng ta phải quyết tâm giải quyết, thành phố Ninh Hải có thể nói là đang đi trước Trung Quốc.
Da mặt ngăm đen, thân hình cao lớn, có lẽ do niềm vui trong lòng nên giọng nói cũng rất lớn.
Quả thật Hàn Đông cũng có nghe qua tên của Tôn Thiệu, tính tình người này khá nóng nảy, ban đầu là Phó chủ tịch thường trực của một tỉnh ở phía Tây, lúc đó y rất coi trọng công tác nông nghiệp, làm việc hết sức chăm chỉ, sau đó được Trung ương trọng dụng, trở thành Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp, hai năm nay dưới sự lãnh đạo của y, Bộ Nông nghiệp cũng đưa ra một số chính sách có lợi cho nông thôn, chỉ có điều nói tóm lại, do sự chú ý của chính phủ các cấp, các địa phương chủ yếu là ở việc làm thế nào để làm tốt công tác tổng sản lượng kinh tế, còn nông nghiệp là một lĩnh vực không dễ dàng đưa ra con số, vì vậy hiệu quả rất nhỏ.
Trải qua lần tiếp xúc này, Hàn Đông cảm thấy Tôn Thiệu rất có tình cảm với nông thôn, cũng tràn đầy sự lo lắng. Khi dùng cơm trưa, thậm chí Tôn Thiệu còn nói đến chuyện y lớn lên ở nông thôn, hiểu được sự khó khăn của nông thôn, yêu cầu Hàn Đông nhất định phải làm tốt công tác thí điểm này. Ngoài ra y còn nói sau khi trở về Yến Kinh, nếu Hàn Đông cần gì, y có thể ủng hộ nhiều hơn nữa.
Hàn Đông rất vui vì điều này, mặc dù nói với gia thế, thân phận của Hàn Đông, làm công tác này nhất định sẽ gây sự chú ý của cấp cao, nhưng có thể nhận được sự ủng hộ, đồng thuận từ trái tim của một người có thực lực như Tôn Thiệu là điều rất quan trọng.
Một người muốn trưởng thành thật sự, không phải chỉ cần có được sự thừa nhận của thế lực mình đang gia nhập, mà còn phải nhận được sự đồng thuận của các thế lực khác lớn hơn, chỉ như vậy mới có thể thật sự đi lên vị trí cao. Dù sao với tình hình hiện nay vẫn chưa có một hệ thống nào có thể có thực lực nắm trong tay toàn bộ Trung Quốc.
Tiễn Tôn Thiệu đi, Hàn Đông trở về Ủy ban nhân dân thành phố, ngay lập tức mở cuộc họp Hội nghị thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Trong cuộc họp, Hàn Đông để Lôi Hữu Hạ giới thiệu về tình hình công tác thí điểm, sau đó để cho mọi người thảo luận về việc làm thế nào để thúc đẩy phát triển công tác thí điểm cho có hiệu quả.
Hiện tại nhóm Phó chủ tịch thành phố của Ủy ban nhân dân thành phố đều một lòng một dạ dồn vào công tác, dẫu sao cho đến bây giờ sức mạnh của Hàn Đông là điều không còn nghi ngờ, bọn họ có muốn lười biếng cũng không được, nếu để Hàn Đông không hài lòng, mặc dù không nhất định điều chỉnh những vị trí có thể điều chỉnh của bọn họ, nhưng điều chỉnh phân công của bọn họ lại là một chuyện rất thoải mái, cho nên bọn họ phải chăm chỉ làm tốt công tác mới có thể giữ lại được lợi ích đã có.
Chỉ cần mọi người đều quan tâm đến công việc thì bất kể xuất phát từ mục đích gì, Hàn Đông cũng sẽ không dễ dàng động đến bọn họ. Đối với một người lãnh đạo, điều quan trọng là phải vận động mọi người tích cực làm việc, chứ không phải đấu tranh để biến họ thành người của mình, đây là điều không thực tế.
- Ồ, ý kiến của mọi người đều rất hay, tăng cường lãnh đạo, ủng hộ tài chính, những mặt này đều phải hướng dẫn, thực thi từng bước, nhưng hiện tại tôi cho rằng có một chuyện có thể từng bước thực hiện. Sự phát triển kinh tế của nông thôn vốn lạc hậu, mỗi năm nông dân đều trồng trọt vất vả, tất cả đất đai, thu hoạch cũng không nhiều, nhưng vẫn cứ phải nộp thuế nông nghiệp cho quốc gia, mặc dù làm ruộng nộp thuế là chuyện tất nhiên nhưng chúng ta là nước xã hội chủ nghĩa, dùng đủ mọi cách để cải thiện đời sống của người dân, giúp cho bà con có thể an cư lạc nghiệp là bổn phận của chúng ta, với điều kiện cho phép, miễn thuế nông nghiệp là chuyện rất khả thi, cũng là việc cần làm. Mọi người cũng hiểu rõ tình hình tài chính của quận Tân Giang, mặc dù nói ngay lập tức miễn toàn bộ thuế nông nghiệp trong quận nhất định sẽ gây nên ảnh hưởng không nhỏ, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu miễn thuế nông nghiệp cho thị trấn Miếu Câu trước, chắc hẳn sẽ không có ảnh hưởng quá lớn, sau đó chỉ cần điều kiện của địa phương cho phép, cũng có thể từng bước miễn thuế nông nghiệp.
Hàn Đông đưa ra đề nghị, lập tức làm không khí cuộc họp trở nên nóng lên, tất nhiên chủ yếu là đồng ý, hùa theo.
Do thị trấn Miếu Câu là thị trấn thí điểm việc xây dựng nông thôn mới, cho nên mặc dù miễn toàn bộ thuế nông nghiệp cho thị trấn là chuyện lớn nhưng tất cả đều được thực hiện trên tiền đề thí điểm, vì vậy cũng không cần phải thông qua quyết định của Hội nghị thường vụ. Còn sau này nếu muốn mở rộng sang các địa phương khác thì tất nhiên quyền định đoạt sẽ nằm trong tay Hội nghị thường vụ.
Hàn Đông sở dĩ đề ra việc miễn toàn bộ thuế nông nghiệp của thị trấn Miếu Câu, thật sự cũng là thích ứng với xu hướng lịch sử.
Cùng với việc quốc gia coi trọng vấn đề tam nông, trong tương lai cả nước đều sẽ tiến hành miễn thuế nông nghiệp, còn hiện tại mặc dù thời gian còn sớm nhưng điều kiện của thành phố Ninh Hải không tồi tí nào, vì vậy Hàn Đông liền bắt đầu áp dụng trước, cũng coi như là giúp nông dân của thành phố Ninh Hải giảm bớt gánh nặng càng sớm càng tốt.
Tuy chỉ là miễn thuế trên phạm vi nhỏ, nhưng việc làm này của Hàn Đông vẫn nhận được sự hưởng ứng không nhỏ, trước tiên là việc một phóng viên lan tin này ra ngoài, người phóng viên này bắt đầu từ công tác thí điểm nông thôn mới, rất quan tâm đến tình hình của thị trấn Miếu Câu, hiện tại nhận được một số tư liệu sống như vậy, tất nhiên sẽ vô cùng vui sướng, thông qua một cuộc điều tra, liền kết hợp với chuyện miễn thuế nông nghiệp trong thành phố rồi viết ra một bản tin, trực tiếp đưa lên Nhật báo Trung Quốc.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều thảo luận sôi nổi liên quan về công tác thí điểm nông thôn mới thành phố Ninh Hải, có người khen và cũng có người chê.
Còn Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Tôn Thiệu sau khi nhìn thấy bài viết này liền đặc biệt gọi cho Hàn Đông, khen ngợi và động viên việc làm của Hàn Đông.
Thậm chí ngay cả ông của Hàn Đông, ông cụ Hàn cũng gọi điện thoại đến, khen ngợi việc làm này của Hàn Đông, còn động viên Hàn Đông hành động phải mở rộng ra một chút, bước chân cũng lớn hơn một chút.
- Lời của Trương Dưỡng Hạo toát ra được bộ mặt đời sống của những người dân bình thường, còn tình trạng cuộc sống của nông dân cho tới nay càng khó khăn hơn, trong lịch sử phong kiến dù là thời kỳ hoàng kim thì những ngày tháng mà người nông dân trải qua cũng không dễ dàng gì. Còn hiện nay, thực lực kinh tế của Trung Quốc chúng ta không ngừng phát triển, vì vậy nhất định phải giải quyết thật triệt để các vấn đề của nông dân, thiết thực làm cho mức sống của họ không ngừng được nâng cao theo kịp đà phát triển của nền kinh tế nước nhà, chuyện này cháu làm rất tốt, nhất định phải kiên trì làm cho tốt.
Nhận được sự khích lệ của ông nội, trong lòng Hàn Đông cảm thấy vô cùng vui sướng, cùng với sự nâng cao về mặt địa vị của Hàn Đông thì mặc dù ông nội rất hài lòng về hắn, nhưng ngược lại trước đây rất hiếm người mở miệng khích lệ Hàn Đông như vậy, bây giờ vì chuyện miễn thuế nông nghiệp của thị trấn Miếu Câu nên ông nội ưu ái gọi điện thoại khen ngợi hắn, điều này cũng biểu thị sự quan tâm trong lòng ông cụ đối với nông nghiệp và nông dân.
- Thưa ông, con đã nghĩ qua rồi, chỉ cần tài chính của thành phố cho phép, chỉ cần không gây ra những ảnh hưởng không có lợi cho sự phát triển kinh tế của Ninh Hải thì con sẽ triển khai công tác này trên phạm vi toàn thành phố càng nhanh càng tốt, ngoài ra, con cho rằng việc miễn thuế nông nghiệp không chỉ là ảnh hưởng khiến cho thu nhập tài chính giảm bớt, hơn nữa cũng có thể thông qua việc thúc đẩy phát triển kinh tế nông thôn mà tăng thu thuế từ phương diện khác.
- Suy nghĩ của con rất tốt, phát triển kinh tế cũng không nhất định phải dựa vào việc thúc đẩy công nghiệp, nông nghiệp có tiềm năng rất lớn, chỉ cần biết khai thác thì nhất định sẽ có cách.
Ông nội nói động viên.
Kết thúc cuộc nói chuyện, ông cụ Hàn đầu tóc bạc phơ, vẻ mặt vui mừng ngồi trước bàn giấy.
Cùng với việc tuổi tác ngày càng lớn, ông cụ cơ bản hiếm khi ra ngoài, cả ngày chỉ ở trong tứ hợp viện, cũng không tiếp xúc với người bên ngoài, chỉ lâu lâu nói chuyện với các chiến hữu qua điện thoại, nhưng ông rất quan tâm đến sự phát triển của Đảng và Nhà nước, có sự kiện nào quan trọng, ông đều nắm rõ, tất nhiên chưa tới lúc cần thiết, ông cũng sẽ không ra tay.
Đối với đứa cháu tên Hàn Đông này, ông cụ cảm thấy rất hài lòng và cũng tràn trề hi vọng.
Đang nghĩ ngợi này nọ thì nhân viên điềm đạm nhẹ nhàng bước tới, nói:
- Thưa ngài, Phó Chủ tịch Cổ gọi điện thoại đến.
- Được rồi, mời cậu ấy vào.
Ông cụ gật đầu, nói.
Ông cụ Hàn rất vừa lòng đối với người thay thế mà chiến hữu đã chọn.
Vẫn còn hơn một năm, Cổ Thần Dương sẽ vác lên vai gánh nặng, hiện tại trên cơ bản, điều kiện về mọi mặt đều đã trải đệm tốt rồi, chuyện bàn giao cũng sẽ không gặp vấn đề gì.
Tất nhiên Cổ Thần Dương có thể thăng chức thuận lợi và trong tương lai thuận lợi nắm trong tay quyền lực, điều này không tách rời với sự hộ tống của ông cụ, nếu không thì với thủ đoạn của Long Chính Bang, dù Cổ Thần Dương lên chức thì tình hình sẽ rất khó khăn.
Còn nhìn từ tình hình hiện tại, sau khi Cổ Thần Dương lên chức, trên cơ bản là có thể điều khiển đại cục, điều này rất có lợi cho sự phát triển của Trung Quốc.
Ông cụ Hàn vừa suy nghĩ vừa nghe điện thoại.
Cổ Thần Dương gọi điện thoại tới, một mặt là muốn hỏi thăm ông cụ Hàn, mặt khác y cũng nhắc đến những gì Hàn Đông đã làm ở thành phố Ninh Hải và được mọi người khen ngợi.
Thậm chí trong ý của Cổ Thần Dương còn có một ý khác, đó chính là có thể tăng thêm gánh nặng cho Hàn Đông, để Hàn Đông có thêm không gian phát huy.
Về điểm này, ông cụ Hàn chỉ tỏ ý rằng Hàn Đông cần nhiều kinh nghiệm hơn, cần làm nhiều chuyện thiết thực hơn ở cơ sở.
Sau Tết dương lịch năm 2001, tin tức liên quan đến Lam Nghiệp cũng dần dần lan ra trong thể chế Ninh Hải.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên dưới thành phố Ninh Hải đều thảo luận chuyện này.
- Nghe nói Lam Nghiệp sắp đến Hội đồng nhân dân tỉnh rồi.
- Có vẻ lão tự mình đi tìm các lãnh đạo lão thành ở Trung ương.
- Chỉ sợ không phải vậy thôi, nói gì đi nữa thì lão đường đường là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, sẽ có quyền hơn một Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân, cho dù có bực tức hơn nữa thì cũng sẽ không chủ động lùi bước.
- Nói ra thì việc lão đi đến Hội đồng nhân dân, cuộc sống còn dễ chịu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.