Người Cầm Quyền

Chương 811: Nghẹn khuất

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

02/11/2013

“Xem ra lần họp hội ý bí thư này, coi như tiêu rồi” Vuơng Vĩnh Ninh nghĩ thầm trong lòng, “Hàn Đông quả nhiên không chút do dự, vì Cục Công An, ngay cả quan hệ với cấp trên cũng khoe ra rồi”.

Ngồi đối diện với Lam Nghiệp, vẻ mặt của gã ta tuy rằng vẫn bình tĩnh nhưng Vương Vĩnh Ninh biết ngay giây phút này Lam Nghiệp đang lo lắng vô cùng, trong lòng căm phẫn Hàn Đông hơn bao giờ hết.

Tình hình cuộc họp hội ý đã đuợc Thành ủy và Ủy ban nhân dân thông báo. Nhiều người nghĩ răng Hàn Đông sẽ bị áp đặt, sẽ phải ưu tư bất an.

Nhưng hiện tại đã có sự thay đổi đột ngột, Hàn Đông không những không lo lắng, nguợc lại người lo lắng lại là Lam Nghiệp.

Đuơng nhiên còn có cả Phó bí thư Thành ủy Vuơng Vĩnh Ninh.

Chỉ có điều Vuơng Vĩnh Ninh không giống Lam Nghiệp. Dù sao Lam Nghiệp cũng là nhân vật số một của thành phố Ninh Hải, lại là ủy viên thuờng vụ Tỉnh ủy, ánh mắt mọi người đều nhìn vào y. Y tự nhiên trở thành tiêu điểm, vì vậy nói hớ một câu, người xấu hổ nhất vẫn là Lam Nghiệp.

Chính vì thế, dù cho cuộc họp Bí thư có kết quả không tốt đi chăng nữa, Vuơng Vĩnh Ninh cũng chỉ buồn bực một lúc, sau đó nghĩ thông được. Thậm chí có lúc còn cười trên nỗi đau của kẻ khác.

Tuy rằng lần này Hàn Đông cũng có thể được coi là chiếm thế thượng phong, qua mặt Lam Nghiệp, nhưng Hàn Đông ở Ninh Hải vị trí còn thấp, tiếp đó Lam Nghiệp chắc chắn sẽ không khách khí với Hàn Đông mà sẽ dùng mọi cách để đối phó hắn. Cho nên Vương Vĩnh Ninh có thể dự đóan truớc những khó khăn trùng trùng của Hàn Đông ở Ninh Hải sau này.

“Trải qua chuyện này, Lam Nghiệp chắc chắn sẽ coi Hàn Đông như cái gai trong mắt, e rằng sẽ lộ rõ bộ mặt giả tạo truớc đó. Mâu thuẫn hai bên sẽ càng bùng nổ. Mâu thuẫn sau này càng nhiều, đối với ta lại là một việc tốt.”

Vương Vĩnh Ninh bình tâm thông suốt, tâm tư tự nhiên không còn căng thẳng, nhưng y vẫn quyết định xát thêm muối vào vết thuơng của Lam Nghiệp:

- Bí Thư Lam, làm thế nào mà cả Bộ Công An cũng biết vậy? Cục Công An thành phố làm như vậy hoàn toàn khiến công tác của Thành ủy bị động rồi.

Tuy rằng y không đề cập tới Hàn Đông, nhưng thực tế đang nhằm vào hắn.

Cho đến hiện nay, Lam Nghiệp vẫn thể hiện một vẻ bề ngoài bình tĩnh, gã nói:

- Điều đó cho thấy lãnh đạo Bộ đối với Cục Công An thành phố Ninh Hải rất quan tâm, cũng là sự thúc giục và khích lệ đối với chúng ta đó, Thành ủy phải giám sát chặt chẽ, giúp Cục có thể tạo nhiều chiến công hơn nữa.

Vuơng Vĩnh Ninh gật đầu nói:

- Đúng vậy, bất luận thế nào thành phố Ninh Hải duới sự lãnh đạo của Thành ủy mới có được những thành tựu như hôm nay.

Kỳ thật trong lòng của y đối với Lam Nghiệp khinh miệt, thầm nghĩ Lam Nghiệp quả gian xảo.

Lam Nghiệp nghe Vuơng Vĩnh Ninh nói, cảm thấy khó chịu như vừa nuốt phải một con ruồi vậy.

Y hiểu được ý đồ của Vương Vĩnh Ninh, gã này muốn ở ngoài châm ngòi ly gián, hơn nữa còn đổ thêm dầu vào lửa, cũng như muốn mâu thuẫn của y với Hàn Đông thêm gay gắt, như vậy gã ta mới thu được lợi.

Tuy nhận thức được điều đó, nhưng Lam Nghiệp vẫn vô cùng căm hận Hàn Đông, không thể vì bị Vuơng Vĩnh Ninh lợi dụng mà kiềm bớt lại.

Còn nữa, nói rằng Vương Vĩnh Ninh đang trục lợi từ Lam Nghiệp, thật ra Lam Nghiệp cũng đang lợi dụng Vương Vĩnh Ninh trên mọi mặt.

Tất cả đều đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Vương Vĩnh Ninh ngồi ở văn phòng của Lam Nghiệp một lúc, liền cáo từ.

Trong lúc nói chuyện, Vương Vĩnh Ninh cố ý không đề cập đến đề tài thảo luận của Hội nghị Thường vụ ngày mai.

Theo sự sắp xếp trước đó, đề tài thảo luận ngày mai chủ yếu là điều chỉnh nhân sự của Cục Công An. Trước đây, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cũng đã mô phỏng đề án tương ứng và đã được Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh nhất trí tán thành. Đã đến lúc đánh một tiếng trống thật lớn khích lệ tinh thần, thay đổi nội bộ Cục Công An.

Sự việc đã phát triển đến đây, Hội nghị thường vụ ngày mai không thể tiếp tục đề tài thảo luận này được. Biện pháp tốt nhất lúc này là sửa đổi đề tài thảo luận một chút, coi như là một sự chuẩn bị.

Vương Vĩnh Ninh tự nhiên thấy vui vẻ vì ngày mai thấy Lam Nghiệp và Hàn Đông đối chọi nhau, vì vậy y cố ý không đề cập đến, tốt nhất Hội nghị thường vụ ngày mai nên đề xuất một việc gì đó, nói không chừng y có thể thu được một ít lợi lộc.

- Đáng ghét

Vương Vĩnh Ninh vừa đi, Lam Nghiệp đấm một cái thật mạnh xuống bàn, cắn chặt môi, trước mặt bất giác hiện lên một Hàn Đông với nụ cười thật tự tin.

Điều Lam Nghiệp tức giận nhất là Hàn Đông lại có thể dựa vào thế lực hậu thuẫn sau lưng để can thiệp vào tình hình Ninh Hải. Nếu không, sự việc lần này Lam Nghiệp không tới mức bị động như vậy.

Trước đây, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều biết Thành ủy phải nhằm vào Cục Công An, nhưng hiện tại Thành ủy căn bản không thể đối phó với Cục Công An. Cứ như thế này, chắc rằng có nhiều người sẽ đàm tiếu, dự đóan.

Lam Nghiệp thật ra là một người trọng sĩ diện, vì vậy trong lòng y rất căm phẫn vụ việc này.

Vừa lúc thư ký của y bước vào thông báo Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Trạch Phi đã tới.

Lam Nghiệp trong lòng bực bội, y biết rõ ý đồ của Chu Trạch Phi:

- Mời Trưởng ban Chu vào.

Bất luận như thế nào, y nhất định phải nói chuyện với Chu Trạch Phi mới được.

Không lâu sau, Chu Trạch Phi bước vào, ánh mắt thật nhanh lướt qua vẻ mặt của Lam Nghiệp, muốn tìm kiếm điều gì đó nhưng không thu hoạch được gì.



Sau khi Chu Trạch Phi đọc bài báo trên nhật báo Hoa Hạ, phản ứng đầu tiên là Hàn Đông rốt cuộc cũng ra đòn phản kích rồi, thủ đọan kế tiếp của hắn chắc chắn không chỉ có như vậy.

Cho nên gã ta cảm giác nhất định phải cùng bàn bạc với Lam Nghiệp về đề tài thảo luận ngày mai

Lúc gã nhìn thấy Vương Vĩnh Ninh đi ra, dù cho Vương Vĩnh Ninh không thể hiện thái độ gì nhưng Chu Trạch Phi cảm thấy bước đi của gã ta có phần nặng nề, xem ra trước đó gã ta đã cùng Lam Nghiệp thảo luận về Cục Công An, hơn nữa sự tình không mấy lạc quan.

- Bí thư Lam, nhật báo Hoa Hạ hôm nay ngài xem chưa

Chu Trạch Phi đi thẳng vào vấn đề.

Lam Nghiệp gật đầu, giọng điệu bình thản:

- Không ngờ hành động của Thành ủy lại có sức ảnh hưởng đến vậy. Trước đây Bi thư tỉnh ủy Âu Dương gọi điện tới cho biết lãnh đạo Bộ Công An hết sức hài lòng.

Chu Trạch Phi lập tức hiểu rõ, khó trách vừa nãy Vương Vĩnh Ninh thần thái có chút bất an bước ra. Xem ra Hàn Đông quả nhiên có sự chuẩn bị, bằng mối quan hệ rộng rãi khiến cho Thành ủy Ninh Hải phải để tâm đến Cục Công An. Sự việc nhất định phải thận trọng. Theo lời nói của Lam Nghiệp, Chu Trạch Phi thấy chút lực bất tòng tâm, còn có một chút tức giận.

Cho tới nay, Chu Trạch Phi vẫn kiên trì đứng bên cạnh Lam nghiệp, giữ vị trí Trưởng ban tổ chức cán bô Thành ủy, y cũng vì Lam Nghiệp có thể nắm giữ đại cục ở Ninh Hải mà lập nhiều công lao hiển hách. Trong hợp tác với Lam Nghiệp, y vẫn tương đối hiểu biết, Lam Nghiệp là người có thế lực mạnh, không tha thứ cho người khác làm trái ý gã. Đương nhiên điều này có liên quan tới chức Ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm Bí thư thành ủy. Thông thường, Bí thư thành ủy đều là những người có thế lực lớn, trong công việc đều là những người độc đóan. Chẳng qua Ninh Hải là thành phố cấp phó tỉnh, tình hình có phần phức tạp hơn các đơn vị khác, người nhìn vào không ít, rất nhiều quan chức nhúng tay vào. Lam Nghiệp tuy là Ủy viên thường vụ tỉnh ủy cũng chỉ có thể cố gắng khống chế đại cục Ninh Hải.

Hiện tại Hàn Đông là Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, sở hữu thế lực hậu thuẫn mạnh mẽ. E rằng những ngày tháng sau này của Lam Nghiệp sẽ không còn vui vẻ nữa. Chu Trạch Phi trong lòng tự hỏi:

“Hàn Đông mới đến được vài ngày đã khống chế cục diện Cục Công An, còn lợi dụng tạo thêm phong ba, còn có Ủy ban kỷ luật Đàm Vĩ đứng bên. Cứ thế này Hàn Đông sẽ để lại ấn tượng sâu sắc trong mắt các cán bộ thành phố. Tuy hiện tại Hàn Đông không thể khống chế Hội nghị thường vụ, muốn đề bạt một cán bộ không dễ nhưng có trong tay Ủy ban kỷ luật và Cục Công An, muốn ngăn cản một người tiến bước cũng không khó. Tóm lại một người quan chức không ít thì nhiều cũng có vài vấn đề và tật xấu, thật sự phải kiểm tra cẩn thận, khả năng không có mấy người trong sạch đây”

Lam Nghiệp cảm thấy Chu Trạch Phi có chút áp lực, nhưng gã không nói gì, cuối cùng tình hình hiện tại mọi người sẽ biết rất nhanh, bản thân có ngụy trang như thế nào cũng khó che giấu sự thật buồn bã này.

- Bí thư Lam, ông Trần ở phòng nhân sự tuổi tác cũng cao rồi, hơn nữa sức khỏe kém, ngài xem có phải đến lúc chọn người khác thích hợp hơn?

Chu Trạch Phi cất tiếng. Lần trước Hội ý bí thư đã “không bệnh mà chết”, vậy ngày mai tại Hội nghị thương vụ hãy điều chỉnh lại Trưởng phòng nhân sự ủy ban nhân dân thành phố đi. Phòng nhân sự trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố, công việc thường sẽ giao cho Ủy ban nhân dân thành phố quyết định. Nhưng với điều kiện hiện tại, Chu Trạch Phi biết rằng trong lòng Lam Nghiệp chắc chắn rất buồn bực. Cần tìm một cách mới để chỉnh đốn Hàn Đông, vậy Trưởng phòng nhân sự chính là một mục tiêu đúng đắn.

Lam Nghiệp gật đầu, y đương nhiên hiểu ý của Chu Trạch Phi, nhưng đây cũng chính là tâm ý của gã. Nếu trước đây, Lam Nghiệp chắc chắn sẽ không đoạt lấy cả vị trí Trưởng phòng Nhân sự, nhưng bởi vì sự tình cục Công an, khiến gã cảm thấy rất là nghẹn khuất, cho nên liền phải theo một mặt khác để Hàn đông biết mình lợi hại.

- Mặt khác, nhân sự huyện Dao Sơn ngày mai cũng sẽ xác định

Lam Nghiệp quyết định ngày mai tại hội nghị thường vụ, tuy rằng không thể nhằm vào quân của Cục Công An nhưng cũng không thể để cho Hàn Đông thoải mái. Cho nên tại Hội nghị thường vụ ngày mai phải thu xếp ổn thỏa cho một vài người quan trọng.

Lam Nghiệp bây giờ vì xấu hổ mà có chút tức tối, hành sự cũng không nghĩ ngợi quá nhiều nữa.

Chu Trạch Phi ghi chép lại chỉ thị của Lam Nghiệp, tuy rằng Lam Nghiệp thể hiện thanh thế mạnh mẽ nhưng Chu Trạch Phi hiểu rằng Lam Nghiệp một mặt bị Hàn Đông xúc phạm, mặt khác Lam Nghiệp rất đề phòng với Hàn Đông. Vấn đề nhân sự sẽ không dám kéo dài lâu, tránh Hàn Đông có thể dùng cách gì đó khiến gã trở tay không kịp.

Trong lòng y rất nặng nề, sự có mặt của Hàn Đông, đối với Thành ủy mà nói, là một sự kiện rất trọng đại, không có ai dám khinh thuờng hắn. Hàn Đông mới lộ chút khả năng tài giỏi đã chọc giận Lam Nghiệp, khiến gã mất đi vẻ bình thản ngày xưa. Cho thấy tên Hàn Đông hoàn tòan không phải là “ngọn đèn sắp tắt”, chỉ lo Thành ủy về sau sẽ càng thêm tranh đấu kịch liệt.

Chu Trạch Phi trong lòng thở dài, Hàn Đông là nhân vật chính của đời thứ ba họ Hàn, hẳn sẽ nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của thế lực Hàn gia to lớn. Tuy Hàn Đông ở Ninh Hải chưa thể khống chế đại cục, nhưng xét tới quá trình trưởng thành của hắn, hắn nhất định sẽ dùng mọi cách nhằm mở rộng sự ảnh hưởng với Ninh Hải. Sự việc của Cục Công An thành phố có thể xem là một trong những hành động của hắn ta.

“Chỉ sợ công việc về sau không tốt được nữa.”

Chu Trạch Phi hiểu rõ mâu thuẫn giữa Thành ủy và Ủy ban, chủ yếu nằm ở vấn đề nhân sự, thân là Trưởng ban tổ chức cán bộ, chắc chắn bên trong phải chịu áp lực rất lớn.

- Chủ tịch, người phóng viên này làm sao có thể biết được tình hình của Cục công an được?

Lâm Dũng cười nói hỏi han.

Xem tờ nhật báo Hoa Hạ hôm nay, trong lòng Lâm Dũng rất vui sướng, điều này không chỉ có ích cho Hội nghị thường vụ ngày mai, hơn nữa đối với chức vụ trợ lý Chủ tịch thành phố kiêm Cục trưởng Cục Công An của y mà nói, cũng coi như một chiến tích lớn. Mặc dù trên báo không nhắc đến tên Lâm Dũng, nhưng chỉ cần tuyên dương Cục Công An thành phố Ninh Hải cũng chính là công lao lớn nhất thuộc về y. Bất luận thế nào cũng không chạy đi đâu được.

Mặt khác, y có quan hệ với Phó bộ trưởng thường trực Bộ Công An Nghiêm Tùng Hồng, nay đơn vị trực thuộc quản lý của y được lên báo, thì ai muốn động đến y ắt phải có một lý do thỏa đáng mới được rồi.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Các phóng viên là người đi khắp nơi để đào bới các tin tức có ích. Vì vậy có bài viết này cũng không có gì là kỳ lạ. Có thể được lên nhật báo Hoa Hạ, chứng tỏ Cục Công An làm việc tốt lắm. Nhưng anh cũng không thể quá tự mãn, còn phải nắm chắc tất cả công việc.

Lâm Dũng gật đầu, trong lòng hiểu rằng nếu không làm theo ý Hàn Đông, làm sao có thể có bài báo này.

- Chủ tịch, tôi đã mô phỏng lại bản báo cáo liên quan rồi, ngài xem xem

Lâm Dũng đưa một phần báo cáo, vừa cười vừa nói:

- Ngoài ra, xe của cục công an thành phố có vẻ không đủ, có một vài cái đã qua kỳ phục vụ …

Hàn Đông cười rồi nói:

- Tôi biết rồi, anh không phải là đang đòi tiền đấy chứ, mang báo cáo đến đi, tôi sẽ phê duyệt.

Kinh tế Ninh Hải có thể được coi là không tồi, so với các thành phố phía Tây cao hơn nhiều lần. Bởi vậy nên tiêu tiền rất hoang phí. Nhưng tài chính của Ủy ban nhân dân cũng khá tốt nên Hàn Đông làm Chủ tịch thành phố cũng khá thoải mái, ít nhất không phải buồn vì vấn đề kinh tế.



Lâm Dũng nói:

- Cảm ơn Chủ tịch

Nói xong rút từ trong túi vài đơn xin trợ cấp ngân sách đã được soạn thảo.

Hàn Đông nhìn một cái, hiểu được tên nhóc này rất biết nắm cơ hội, đóan chừng sau khi đọc xong tờ báo, liền mượn cớ sọan ngay tờ đơn này. Hàn Đông làm việc cùng Lâm Dũng rất hợp ý, hơn nữa hắn hiểu rõ, xe công của Cục công an thực cự không đủ dùng. Vì vậy sau khi đọc qua báo cáo hắn liền lấy bút ký tên.

Sau đó, Hàn Đông suy nghĩ một cách kỹ lưỡng tờ đơn xin vốn của Cục Công An, sự việc này cần phải đem lên Hội nghị thường vụ quyết định, cũng không phải quá quan trọng.

Kỳ thực lần này hắn cũng là vạn bất đắc dĩ, nói cách khác Hàn Đông không thể dùng các mối quan hệ cấp trên để can thiệp một cách bừa bãi vào công việc dưới địa phương. Mặc dù lần này hắn sắp xếp rất chu đáo, cơ bản không trực tiếp ra mặt, chỉ là ở bên cạnh để điều khiển nhưng dùng quan hệ và không dùng quan hệ, hai khái niệm này hòan tòan khác nhau. Có điều lần này Hàn Đông không dùng đến sức mạnh của nhà họ Hàn mà nhờ vào quan hệ giữa họ Hàn và Nguyên Hằng Kiện. Hắn mượn cớ gọi điện nói chuyện với Nguyên Hằng Kiện vài câu, cộng thêm bản tin tức đó thúc đẩy, vậy là tình hình của Cục Công An Ninh Hải căn bản không thể xảy ra vấn đề gì nữa rồi.

Hàn Đông ngẩng đầu lên nói:

- Báo cáo này tôi đã xem qua, rất khả thi, ngày mai sẽ trình lên Hội nghị thường vụ.

Lâm Dũng vội vã gật đầu:

- Chủ tịch, ngày mai tôi cũng tham dự Hội nghị, ngài nói xem tôi có cần chuẩn bị chút gì không?

Hàn Đông tức giận nói:

- Chuẩn bị gì? Ngày mai tham dự để trình bày tình hình công tác là ổn rồi, còn muốn làm gì nữa.

Lâm Dũng cười nham hiểm:

- Tôi chỉ muốn xem sắc mặt của một vài người thôi.

Hàn Đông trợn mắt nhìn Lâm Dũng, từ lúc thân thiết với anh ta, hắn dần nhận ra tên này rất có ý tứ, thông minh tháo vát lại có chút ranh mãnh, thọat nhìn có vẻ tùy tiện nhưng làm việc lại cực kỳ cẩn thận.

Lâm Dũng ngượng cười, đứng lên nói:

- Vậy tôi không làm phiền Chủ tịch nữa, tình hình của Cục Công An vẫn còn rối ren lắm đó.

Hàn Đông gật đầu:

- Đi đi, tôi lo được rồi.

- Chủ tịch yên tâm, có tôi ở đây, không thành vấn đề,

Lâm Dũng nói bừa.

Qua thời gian tiếp xúc, Lâm Dũng đối với cấp trên Hàn Đông rất khâm phục, cảm thấy rất hợp ý.

Chiều thứ 4, Hội nghị thường vụ chính thức khai mạc tại phòng họp tầng 8 Thành ủy.

Mười ba Ủy viên thường vụ tất cả đều có mặt. Mọi người có mặt đều hút thuốc, cả hội trường phủ một màu khói trắng, cảm giác có thêm vài phần áp lực đè nén.

Trợ lý Chủ tịch, Cục trưởng Cục Công An thành phố Lâm Dũng đang đọc báo cáo giới thiệu tình hình công tác của Cục thời gian gần đây. Các Ủy viên thường vụ tuy mỗi người một ý, nhưng ít nhất đều thể hiện mình đang chăm chú lắng nghe.

Lâm Dũng đọc rõ ràng, âm thanh vang vọng trong hội trường.

Lâm Dũng đang nói về công tác của Cục vừa qua, kèm thêm một tràng các con số, còn đề cập đến vấn đề thiếu sót ở chỗ nào, còn tự phê bình kiểm điểm, thái độ cực kỳ liêm chính. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là những khó khăn còn tồn tại của Cục, hy vọng được sự quan tâm ủng hộ của lãnh đạo.

Nhìn thấy Lâm Dũng ở đó nói như vậy, Lam Nghiệp trong lòng tức nghẹn. Tên này vốn không hợp với mình, nếu không xét đến thân thế sau lưng của gã, sớm đã điều đến vị trí khác dưỡng già rồi. Nhưng xem ra bây giờ muốn động tới tên này e rằng khó hơn xưa rất nhiều.

-công tác của cục công an làm rất tốt, thật sự đã hòan thành được nhiều việc. Tờ nhật báo Hoa Hạ hôm qua tôi tin mọi người đều đã đọc rồi, tôi không nói nhiều nữa. Chỉ mong Cục Công An giữ vững thành tích, lập thêm nhiều chiến công

Lam Nghiệp nói một cách thản nhiên, trong lòng lại cảm thấy như vừa nuốt phải một con ruồi.

Ánh mắt của Hàn Đông lướu qua gương mặt của Lam Nghiệp, bây giờ tâm trạng của Lam Nghiệp có lẽ rất buồn bực, nhưng anh ta vẫn phải căng mặt để biểu dương, cảm giác đó tuyệt đối vô cùng khó xử.

Các ủy viên thường vụ trong hội cũng yên lặng lắng nghe Lam Nghiệp nói, mọi người đều biết, Lam Nghiệp hiện tại phải bóp chặt mũi để biểu dương cục công an.

Những người có mặt, đều là lần đầu tiên lãnh giáo thủ đoạn của Hàn Đông.

Thời gian trước, mọi người đều ôm tâm trạng được xem phim hay, muốn xem Hàn Đông bị đám người liên minh của Lam Nghiệp chèn ép, sẽ biểu hiện như thế nào, trong tâm của họ, lần này hành động của Hàn Đông thông qua cục công an, quả thật đã gây phiền đến một số người, khiến nhóm người Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh liên minh lại, lần này ngày tháng của Hàn Đông chắc chắn vô cùng khó qua.

Vốn dĩ mọi người thấy được, cuộc họp ủy viên hôm nay, chắc chắn là cuộc họp mà Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh xử Hàn Đông.

Nhưng sự việc đã vội chuyển hướng, Hàn Đông bất giác xoay chuyển lại cục thế, đã giữ được cục công an.

Đây có thể là thắng lợi quá lớn của Hàn Đông, cho dù Hàn Đông thông qua quan hệ nào để đạt được mục đích, nhưng kết quả thắng tất cả, Hàn Đông thông qua quan hệ, thủ đoạn của hắn, khiến Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh không dám ra tay với cục công an thành phố, đây là sự thật, dù thế nào cũng không che giấu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook