Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6788: C5209: Chương 5209
Bạch Long
10/09/2024
“Tôi ư? Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là mạng của ba người đều nằm trong tay tôi. Tôi sẽ cho ba người một cơ hội, nói cho tôi nghe một câu chuyện mà tôi cảm thấy hứng thú. Nếu câu chuyện đó khiến tôi đủ vui vẻ, tôi có thể để hộp sọ của các người trở thành một cái móc treo trên vòng cổ của tôi?”, cô gái hở hững liếc nhìn ba người, như thể cô ta đang nói chuyện gì đó rất dễ dàng.
Nghe đến đây, Thần Nữ Thái Vũ vô cùng tức giận.
Mặt Thái Thương Long không chút biểu cảm, ánh mắt lóe lên vẻ cảnh giác.
Còn về Lâm Chính, tâm trạng anh không hề dao động, cứ như không nghe thấy gì.
“Thật ngông cuồng! Rốt cuộc cô là ai? Lại dám nói ra những lời kiêu ngạo như vậy?”, Thần Nữ Thái Vũ hừ một tiếng, trên người đằng đằng sát khí.
Tuy biết thực lực của người này không hề tầm thường mạnh, nhưng trong hoàn cảnh này, bà ta sẽ không nhu nhược rụt rè.
Muốn đánh thì đánh!
Thần Nữ Thái Vũ đã sợ ai bao giờ đâu?
Lâm Chính đã chuẩn bị cho trường hợp tồi tệ nhất.
Lúc này Thái Thương Long không nhẫn nhịn được lên tiếng: “Đại nhân, xin hỏi lần này đại nhân đến núi O Nha này là vì pháp bảo gì? Đại nhân cứ việc nói, có lẽ… chúng tôi có khả năng lấy được nó”.
“Các người có thể lấy nó cho tôi sao?”
Lông mày cô gái hơi cau lại, thờ ơ nói: “Nếu vậy thì các người đi lấy Thái Vũ Thần Quan cho tôi đi!”
“Thái Vũ Thần Quan ư?”, Thái Thương Long ngơ ngác, rõ ràng không biết thứ đồ này.
Sắc mặt Thần Nữ Thái Vũ thay đổi, bà ta tức giận hét lên: “Không thể nào! Thái Vũ Thần Quan là quan tài gỗ mà tiên tổ của thần điện Thái Vũ đã ngủ yên! Nếu như đoạt lấy quan tài, không chỉ sẽ bị tổ tiên nguyền rủa suốt đời suốt kiếp, mà còn bị coi là bất kính, trở thành kẻ phản đồ của thần điện Thái Vũ, sao có thể làm vậy được chứ?”
“Bất kính? Sao thế? Bà là người của thần điện Thái Vũ à?”
Ánh mắt cô gái như bốc lửa, cười khẩy hỏi.
“Tôi là người kế nhiệm cuối cùng của thần điện Thái Vũ! Rốt cuộc cô là ai?”, Thần Nữ Thái Vũ hỏi.
“Tôi sao?.. Dùng ma khí thì đương nhiên là người trong ma đạo! Ha ha, bà là Thần Nữ Thái Vũ thì việc này dễ rồi! Bây giờ tôi cho bà hai lựa chọn. Một là dẫn tôi đến phần mộ của tổ tiên Thái Vũ, đoạt lấy Thái Vũ Thần Quan. Hai là tôi giết chết bà, sau đó tự mình đến thần điện Thái Vũ lấy quan tài, bà chọn đi”, cô gái cười nhạt nói.
Khoảnh khắc cô gái dứt lời, Thần Nữ Thái Vũ đã không nhẫn nhịn được nữa, một tay vung móng vuốt, hung hăng đâm về phía cô ta.
“Chết đi cho tôi!”
Bà ta gầm lên, dường như đã dùng hết toàn bộ sức lực.
Nhưng giây tiếp theo…
Vèo!
Cô gái giơ tay bắt lấy một chưởng đáng sợ của Thần Nữ Thái Vũ.
“Cái gì?”
Thần Nữ Thái Vũ hít một hơi thật sâu.
Cô gái đó khẽ dùng sức.
Vút!
Cơ thể của Thần Nữ Thái Vũ bật ra như một mũi tên, đâm vào vách núi.
Nghe đến đây, Thần Nữ Thái Vũ vô cùng tức giận.
Mặt Thái Thương Long không chút biểu cảm, ánh mắt lóe lên vẻ cảnh giác.
Còn về Lâm Chính, tâm trạng anh không hề dao động, cứ như không nghe thấy gì.
“Thật ngông cuồng! Rốt cuộc cô là ai? Lại dám nói ra những lời kiêu ngạo như vậy?”, Thần Nữ Thái Vũ hừ một tiếng, trên người đằng đằng sát khí.
Tuy biết thực lực của người này không hề tầm thường mạnh, nhưng trong hoàn cảnh này, bà ta sẽ không nhu nhược rụt rè.
Muốn đánh thì đánh!
Thần Nữ Thái Vũ đã sợ ai bao giờ đâu?
Lâm Chính đã chuẩn bị cho trường hợp tồi tệ nhất.
Lúc này Thái Thương Long không nhẫn nhịn được lên tiếng: “Đại nhân, xin hỏi lần này đại nhân đến núi O Nha này là vì pháp bảo gì? Đại nhân cứ việc nói, có lẽ… chúng tôi có khả năng lấy được nó”.
“Các người có thể lấy nó cho tôi sao?”
Lông mày cô gái hơi cau lại, thờ ơ nói: “Nếu vậy thì các người đi lấy Thái Vũ Thần Quan cho tôi đi!”
“Thái Vũ Thần Quan ư?”, Thái Thương Long ngơ ngác, rõ ràng không biết thứ đồ này.
Sắc mặt Thần Nữ Thái Vũ thay đổi, bà ta tức giận hét lên: “Không thể nào! Thái Vũ Thần Quan là quan tài gỗ mà tiên tổ của thần điện Thái Vũ đã ngủ yên! Nếu như đoạt lấy quan tài, không chỉ sẽ bị tổ tiên nguyền rủa suốt đời suốt kiếp, mà còn bị coi là bất kính, trở thành kẻ phản đồ của thần điện Thái Vũ, sao có thể làm vậy được chứ?”
“Bất kính? Sao thế? Bà là người của thần điện Thái Vũ à?”
Ánh mắt cô gái như bốc lửa, cười khẩy hỏi.
“Tôi là người kế nhiệm cuối cùng của thần điện Thái Vũ! Rốt cuộc cô là ai?”, Thần Nữ Thái Vũ hỏi.
“Tôi sao?.. Dùng ma khí thì đương nhiên là người trong ma đạo! Ha ha, bà là Thần Nữ Thái Vũ thì việc này dễ rồi! Bây giờ tôi cho bà hai lựa chọn. Một là dẫn tôi đến phần mộ của tổ tiên Thái Vũ, đoạt lấy Thái Vũ Thần Quan. Hai là tôi giết chết bà, sau đó tự mình đến thần điện Thái Vũ lấy quan tài, bà chọn đi”, cô gái cười nhạt nói.
Khoảnh khắc cô gái dứt lời, Thần Nữ Thái Vũ đã không nhẫn nhịn được nữa, một tay vung móng vuốt, hung hăng đâm về phía cô ta.
“Chết đi cho tôi!”
Bà ta gầm lên, dường như đã dùng hết toàn bộ sức lực.
Nhưng giây tiếp theo…
Vèo!
Cô gái giơ tay bắt lấy một chưởng đáng sợ của Thần Nữ Thái Vũ.
“Cái gì?”
Thần Nữ Thái Vũ hít một hơi thật sâu.
Cô gái đó khẽ dùng sức.
Vút!
Cơ thể của Thần Nữ Thái Vũ bật ra như một mũi tên, đâm vào vách núi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.