Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1163
Bạch Long
20/04/2024
“Phá Lãng, đây là tốt cho con, nghe lời mẹ, mau đi theo mẹ!”, Chu Đình sốt ruột, nhỏ giọng nói.
“Mẹ…”, Ứng Phá Lãng vẫn muốn nói gì đó.
Nhưng lúc này, bên kia lại vang lên giọng nói hờ hững.
“Ai cũng có thể đi, nhưng Ứng Phá Lãng anh… không được đi!”.
Anh nói xong, cả nhà Ứng Hùng đều run lên, đồng loạt nhìn sang người vừa lên tiếng.
Người lên tiếng… chính là Lâm Chính!
Toàn thân Chu Đình run lên, sắc mặt trắng bệch.
Ứng Hùng cũng trợn to mắt nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Điều ông ta không muốn nhìn thấy nhất vẫn xảy ra.
Ông ta không phải kẻ ngốc, với tình hình bây giờ… có lẽ Ứng Hoa Niên cũng không thể khống chế được nữa rồi.
“Thần y Lâm, cậu muốn thế nào?”, Ứng Hoa Niên hỏi.
“Lúc trước tôi đã nói điều kiện với nhà họ Ứng các ông, tôi không muốn lặp lại lần nữa”, Lâm Chính nhắm mắt lại, bình tĩnh nói: “Nhưng tôi muốn thay đổi điều kiện này một chút. Tôi vốn định đích thân xử lý Ứng Phá Lãng, nhưng bây giờ, tôi muốn các ông thay tôi xử lý người này, nghe rõ chưa?”.
Ngông cuồng!
Đúng là ngông cuồng tột cùng!
Tất cả người nhà họ Ứng đều tức đến đỏ bừng mặt, cả người run rẩy, chỉ muốn xông lên băm thây anh ra.
Ứng Hùng nổi giận, đâu thể chịu nổi cơn tức này, thế là định xông tới. Nhưng người bên cạnh lập tức ngăn ông ta lại, ra hiệu ông ta đừng nóng nảy.
“Gia chủ!”, Ứng Hùng vội vàng gọi Ứng Hoa Niên một tiếng.
Nếu thật sự trừng phạt Ứng Phá Lãng trước mặt mọi người, vậy thì không phải chỉ hi sinh con trai của ông ta, mà còn hi sinh uy nghiêm trăm đời của nhà họ Ứng!
Chuyện này mà truyền ra, người nhà họ Ứng không bị người ta chê cười hay sao?
“Thần y Lâm, hình như tôi chưa đồng ý với đề nghị của cậu nhỉ?”, Ứng Hoa Niên ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Lâm Chính.
“Đây không phải đề nghị, đây là yêu cầu. Nếu vẫn chưa đủ thẳng thắn thì ông cứ coi như đây là mệnh lệnh của tôi đi”, Lâm Chính nói.
“Khốn nạn!”.
“Thật là kiêu căng!”.
“Con mẹ mày nói thêm một câu nữa xem!”.
“Tao không xé nát miệng mày ra là không được mà!”.
Người nhà họ Ứng đã bị chọc giận hoàn toàn, lần này có tới mười mấy người nhà họ Ứng xông lên, bao vây lấy Lâm Chính.
Nhìn tư thế giống như chuẩn bị ra tay.
Long Thủ kinh hãi, vội vàng hét lên: “Các người đừng có làm bậy. Cuộc điện thoại vừa rồi các người cũng nghe thấy rồi đấy, vị đó đứng trên các người đã ra lệnh không được động vào thầy tôi. Nếu các người ra tay, các người làm sao giải thích với bên trên?”.
Câu nói này làm một số người của nhà họ Ứng sững sờ.
Nhưng đa số người nhà họ Ứng vẫn không kìm được cơn giận.
“Mẹ…”, Ứng Phá Lãng vẫn muốn nói gì đó.
Nhưng lúc này, bên kia lại vang lên giọng nói hờ hững.
“Ai cũng có thể đi, nhưng Ứng Phá Lãng anh… không được đi!”.
Anh nói xong, cả nhà Ứng Hùng đều run lên, đồng loạt nhìn sang người vừa lên tiếng.
Người lên tiếng… chính là Lâm Chính!
Toàn thân Chu Đình run lên, sắc mặt trắng bệch.
Ứng Hùng cũng trợn to mắt nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Điều ông ta không muốn nhìn thấy nhất vẫn xảy ra.
Ông ta không phải kẻ ngốc, với tình hình bây giờ… có lẽ Ứng Hoa Niên cũng không thể khống chế được nữa rồi.
“Thần y Lâm, cậu muốn thế nào?”, Ứng Hoa Niên hỏi.
“Lúc trước tôi đã nói điều kiện với nhà họ Ứng các ông, tôi không muốn lặp lại lần nữa”, Lâm Chính nhắm mắt lại, bình tĩnh nói: “Nhưng tôi muốn thay đổi điều kiện này một chút. Tôi vốn định đích thân xử lý Ứng Phá Lãng, nhưng bây giờ, tôi muốn các ông thay tôi xử lý người này, nghe rõ chưa?”.
Ngông cuồng!
Đúng là ngông cuồng tột cùng!
Tất cả người nhà họ Ứng đều tức đến đỏ bừng mặt, cả người run rẩy, chỉ muốn xông lên băm thây anh ra.
Ứng Hùng nổi giận, đâu thể chịu nổi cơn tức này, thế là định xông tới. Nhưng người bên cạnh lập tức ngăn ông ta lại, ra hiệu ông ta đừng nóng nảy.
“Gia chủ!”, Ứng Hùng vội vàng gọi Ứng Hoa Niên một tiếng.
Nếu thật sự trừng phạt Ứng Phá Lãng trước mặt mọi người, vậy thì không phải chỉ hi sinh con trai của ông ta, mà còn hi sinh uy nghiêm trăm đời của nhà họ Ứng!
Chuyện này mà truyền ra, người nhà họ Ứng không bị người ta chê cười hay sao?
“Thần y Lâm, hình như tôi chưa đồng ý với đề nghị của cậu nhỉ?”, Ứng Hoa Niên ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Lâm Chính.
“Đây không phải đề nghị, đây là yêu cầu. Nếu vẫn chưa đủ thẳng thắn thì ông cứ coi như đây là mệnh lệnh của tôi đi”, Lâm Chính nói.
“Khốn nạn!”.
“Thật là kiêu căng!”.
“Con mẹ mày nói thêm một câu nữa xem!”.
“Tao không xé nát miệng mày ra là không được mà!”.
Người nhà họ Ứng đã bị chọc giận hoàn toàn, lần này có tới mười mấy người nhà họ Ứng xông lên, bao vây lấy Lâm Chính.
Nhìn tư thế giống như chuẩn bị ra tay.
Long Thủ kinh hãi, vội vàng hét lên: “Các người đừng có làm bậy. Cuộc điện thoại vừa rồi các người cũng nghe thấy rồi đấy, vị đó đứng trên các người đã ra lệnh không được động vào thầy tôi. Nếu các người ra tay, các người làm sao giải thích với bên trên?”.
Câu nói này làm một số người của nhà họ Ứng sững sờ.
Nhưng đa số người nhà họ Ứng vẫn không kìm được cơn giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.