Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1500
Bạch Long
20/04/2024
Khẩu khí vô cùng ngông cuồng!
Ai nấy đều cực kỳ phẫn nộ!
Hùng Trưởng Bạch tức phát điên.
Đúng lúc này, xe của Lâm Chính lái tới trước cổng, sau đó anh mở cửa xuống xe.
“Thần y Lâm đến rồi!”.
Có người kích động kêu lên.
Tất cả lập tức quay sang nhìn Lâm Chính.
“Là thần y Lâm! Thần y Lâm đến rồi!”.
“Cuối cùng thần y Lâm cũng xuất hiện!”.
“Ha ha, lần này thì có kịch hay xem rồi”.
Rất nhiều người tỏ vẻ kích động và hưng phấn.
Dù sao đây cũng là thần y thiên tài đã đánh bại Y Vương Hàn Thành, nổi tiếng cả nước.
“Lát nữa chụp cho cẩn thận, không được bỏ sót góc máy nào, cố gắng tập trung vào vẻ mặt của hai người họ, chắc chắn ngày mai sẽ có tít hay”.
“Yên tâm đi chị Vương, tôi nhất định sẽ chụp cẩn thận”.
Đám phóng viên cũng trở nên kích động, lập tức ùa về phía Lâm Chính.
“Thần y Lâm, xin hỏi anh có suy nghĩ gì về lời thách đấu của ông lão này?”.
“Thần y Lâm, anh nghĩ mình có thể thắng được ông lão này không?”.
“Thần y Lâm, anh sẽ nhận lời thách đấu của ông lão này chứ?”.
Các phóng viên tranh nhau đặt câu hỏi, mồm năm miệng mười, vô cùng hỗn loạn.
Lâm Chính không trả lời, mà đi về phía Hùng Trưởng Bạch.
“Cuối cùng thầy cũng đến rồi! Nếu thầy không đến thì chắc là nơi này sẽ loạn lên mất”, Hùng Trưởng Bạch như nhìn thấy cứu tinh, vội bước tới đón.
“Là ai muốn thách đấu?”, Lâm Chính hỏi.
“Tôi!”.
Không chờ Hùng Trưởng Bạch trả lời, ông lão kia đã lạnh lùng lên tiếng.
Lâm Chính ngoảnh sang nhìn ông ta.
“Ông là ai?”.
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là hôm nay, tại đây, sẽ quyết định ai mới thực sự là thần y số một Hoa Quốc”, ông lão nói.
“Ai là thần y số một quan trọng đến vậy sao?”.
“Đối với một số người không quan trọng, nhưng đối với người như tôi thì rất quan trọng”, ông lão lạnh lùng đáp: “Thần y Lâm, cậu không dám à?”.
“Tại sao tôi phải thi với ông?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Vậy là cậu vẫn không dám hả?”, ông lão hừ một tiếng.
“Ha ha ha, đường đường thần y Lâm mà bị thầy của chúng ta làm cho sợ chết khiếp”.
“Tôi còn tưởng thần y Lâm lợi hại đến mức nào chứ, hóa ra là chém gió!”.
Những người ở bên cạnh ông lão lập tức cười mỉa mai.
Ai nấy đều cực kỳ phẫn nộ!
Hùng Trưởng Bạch tức phát điên.
Đúng lúc này, xe của Lâm Chính lái tới trước cổng, sau đó anh mở cửa xuống xe.
“Thần y Lâm đến rồi!”.
Có người kích động kêu lên.
Tất cả lập tức quay sang nhìn Lâm Chính.
“Là thần y Lâm! Thần y Lâm đến rồi!”.
“Cuối cùng thần y Lâm cũng xuất hiện!”.
“Ha ha, lần này thì có kịch hay xem rồi”.
Rất nhiều người tỏ vẻ kích động và hưng phấn.
Dù sao đây cũng là thần y thiên tài đã đánh bại Y Vương Hàn Thành, nổi tiếng cả nước.
“Lát nữa chụp cho cẩn thận, không được bỏ sót góc máy nào, cố gắng tập trung vào vẻ mặt của hai người họ, chắc chắn ngày mai sẽ có tít hay”.
“Yên tâm đi chị Vương, tôi nhất định sẽ chụp cẩn thận”.
Đám phóng viên cũng trở nên kích động, lập tức ùa về phía Lâm Chính.
“Thần y Lâm, xin hỏi anh có suy nghĩ gì về lời thách đấu của ông lão này?”.
“Thần y Lâm, anh nghĩ mình có thể thắng được ông lão này không?”.
“Thần y Lâm, anh sẽ nhận lời thách đấu của ông lão này chứ?”.
Các phóng viên tranh nhau đặt câu hỏi, mồm năm miệng mười, vô cùng hỗn loạn.
Lâm Chính không trả lời, mà đi về phía Hùng Trưởng Bạch.
“Cuối cùng thầy cũng đến rồi! Nếu thầy không đến thì chắc là nơi này sẽ loạn lên mất”, Hùng Trưởng Bạch như nhìn thấy cứu tinh, vội bước tới đón.
“Là ai muốn thách đấu?”, Lâm Chính hỏi.
“Tôi!”.
Không chờ Hùng Trưởng Bạch trả lời, ông lão kia đã lạnh lùng lên tiếng.
Lâm Chính ngoảnh sang nhìn ông ta.
“Ông là ai?”.
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là hôm nay, tại đây, sẽ quyết định ai mới thực sự là thần y số một Hoa Quốc”, ông lão nói.
“Ai là thần y số một quan trọng đến vậy sao?”.
“Đối với một số người không quan trọng, nhưng đối với người như tôi thì rất quan trọng”, ông lão lạnh lùng đáp: “Thần y Lâm, cậu không dám à?”.
“Tại sao tôi phải thi với ông?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Vậy là cậu vẫn không dám hả?”, ông lão hừ một tiếng.
“Ha ha ha, đường đường thần y Lâm mà bị thầy của chúng ta làm cho sợ chết khiếp”.
“Tôi còn tưởng thần y Lâm lợi hại đến mức nào chứ, hóa ra là chém gió!”.
Những người ở bên cạnh ông lão lập tức cười mỉa mai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.