Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 2100
Bạch Long
20/04/2024
Thật ra làm gì có Sát Long Cốt Châm Quyết!
Những thứ đó chỉ để lừa hai người kia thôi.
Chưởng đó là kết quả khi Lâm Chính dùng chân khí toàn thân phóng ra ngoài.
Đương nhiên, Lâm Chính làm vậy cũng là có mục đích.
Dùng nó để uy hiếp Ưng Các!
Anh tin rằng lần này Ưng Các phái hai người họ đến đây không phải thật sự muốn thâu tóm Dương Hoa ngay.
Nếu có thể thâu tóm thì tất nhiên là tốt nhất, nhưng chỉ dựa vào một câu nói của Ưng Các mà muốn nuốt gọn Dương Hoa thì không hiện thực cho lắm.
Mục đích chủ yếu của đôi nam nữ này thật ra là muốn thăm dò độ nông sâu của Lâm Chính.
Nếu đã là thăm dò, đương nhiên Lâm Chính sẽ không cho bọn họ cơ hội. Bọn họ càng không hiểu được Lâm Chính, Lâm Chính càng thể hiện ra dáng vẻ như người trời cho bọn họ thấy sợ.
Chỉ là Ưng Các chung quy cũng là Ưng Các.
Lần uy hiếp này có thể mang lại sự yên tĩnh cho anh trong thời gian ngắn.
Sau sự yên tĩnh, chắc chắn sẽ là một trận giông bão mãnh liệt…
“Không ngờ lại bị Ưng Các nhắm tới… Xem ra ngày tháng sau này không được bình yên nữa rồi”.
“Nhưng vậy cũng tốt… Ưng Các có quan hệ mật thiết với nhà họ Lâm, đại hội mở ra, nhà họ Lâm chắc chắn sẽ hội họp với Ưng Các. Nếu xóa bỏ Ưng Các trước lúc đó, nhà họ Lâm sẽ như mất đi một cánh tay, chuyện này có lợi ích rất lớn cho kế hoạch sau này của mình”.
Ánh mắt Lâm Chính nghiêm nghị, trong đồng tử lóe lên tia sáng lấp lánh.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi”, Lâm Chính hô lên.
Cửa được mở ra, Mã Hải bước nhanh vào.
“Chủ tịch Lâm, văn phòng trên tầng cao nhất cần được sửa chữa, văn phòng tạm thời của cậu đã được bố trí ở tầng này. Ngoài ra, tôi đã bảo Từ Thiên và Cung Hỉ Vân tăng cường lực lượng bảo vệ xung quanh công ty”, Mã Hải cung kính nói.
“Bây giờ hai người kia đang ở đâu?”, Lâm Chính hỏi.
“Đã đưa đến bệnh viện thành phố”.
“Lát nữa đến bệnh viện thành phố xem sao”.
Lâm Chính đứng dậy.
“Cậu sao vậy?”, Mã Hải ngạc nhiên, sau đó vội nói: “Chủ tịch Lâm, cậu… định đến bệnh viện thành phố làm gì?”.
“Tôi phải hỏi người của Ưng Các. Đi thôi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Mã Hải kinh ngạc, vội vàng chuẩn bị xe.
Hai tiếng sau.
Lâm Chính thay bộ quần áo khác, đi theo Mã Hải đến bệnh viện.
Đôi nam nữ đó đang được phẫu thuật, hai cảnh sát canh giữ ở bên ngoài, đợi hai người hồi phục thì lấy lời khai.
Đương nhiên Lâm Chính không đến vì hai người đó.
Anh ngồi ở hành lang, nhắm mắt dưỡng thần.
Những thứ đó chỉ để lừa hai người kia thôi.
Chưởng đó là kết quả khi Lâm Chính dùng chân khí toàn thân phóng ra ngoài.
Đương nhiên, Lâm Chính làm vậy cũng là có mục đích.
Dùng nó để uy hiếp Ưng Các!
Anh tin rằng lần này Ưng Các phái hai người họ đến đây không phải thật sự muốn thâu tóm Dương Hoa ngay.
Nếu có thể thâu tóm thì tất nhiên là tốt nhất, nhưng chỉ dựa vào một câu nói của Ưng Các mà muốn nuốt gọn Dương Hoa thì không hiện thực cho lắm.
Mục đích chủ yếu của đôi nam nữ này thật ra là muốn thăm dò độ nông sâu của Lâm Chính.
Nếu đã là thăm dò, đương nhiên Lâm Chính sẽ không cho bọn họ cơ hội. Bọn họ càng không hiểu được Lâm Chính, Lâm Chính càng thể hiện ra dáng vẻ như người trời cho bọn họ thấy sợ.
Chỉ là Ưng Các chung quy cũng là Ưng Các.
Lần uy hiếp này có thể mang lại sự yên tĩnh cho anh trong thời gian ngắn.
Sau sự yên tĩnh, chắc chắn sẽ là một trận giông bão mãnh liệt…
“Không ngờ lại bị Ưng Các nhắm tới… Xem ra ngày tháng sau này không được bình yên nữa rồi”.
“Nhưng vậy cũng tốt… Ưng Các có quan hệ mật thiết với nhà họ Lâm, đại hội mở ra, nhà họ Lâm chắc chắn sẽ hội họp với Ưng Các. Nếu xóa bỏ Ưng Các trước lúc đó, nhà họ Lâm sẽ như mất đi một cánh tay, chuyện này có lợi ích rất lớn cho kế hoạch sau này của mình”.
Ánh mắt Lâm Chính nghiêm nghị, trong đồng tử lóe lên tia sáng lấp lánh.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi”, Lâm Chính hô lên.
Cửa được mở ra, Mã Hải bước nhanh vào.
“Chủ tịch Lâm, văn phòng trên tầng cao nhất cần được sửa chữa, văn phòng tạm thời của cậu đã được bố trí ở tầng này. Ngoài ra, tôi đã bảo Từ Thiên và Cung Hỉ Vân tăng cường lực lượng bảo vệ xung quanh công ty”, Mã Hải cung kính nói.
“Bây giờ hai người kia đang ở đâu?”, Lâm Chính hỏi.
“Đã đưa đến bệnh viện thành phố”.
“Lát nữa đến bệnh viện thành phố xem sao”.
Lâm Chính đứng dậy.
“Cậu sao vậy?”, Mã Hải ngạc nhiên, sau đó vội nói: “Chủ tịch Lâm, cậu… định đến bệnh viện thành phố làm gì?”.
“Tôi phải hỏi người của Ưng Các. Đi thôi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Mã Hải kinh ngạc, vội vàng chuẩn bị xe.
Hai tiếng sau.
Lâm Chính thay bộ quần áo khác, đi theo Mã Hải đến bệnh viện.
Đôi nam nữ đó đang được phẫu thuật, hai cảnh sát canh giữ ở bên ngoài, đợi hai người hồi phục thì lấy lời khai.
Đương nhiên Lâm Chính không đến vì hai người đó.
Anh ngồi ở hành lang, nhắm mắt dưỡng thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.