Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 2516
Bạch Long
20/04/2024
“Dừng tay! Không ai được làm bừa!”.
Long Tinh Hồng quát một tiếng rồi bước tới.
“Long Tinh Hồng, cô là người của đội trật tự mà như bù nhìn vậy sao? Bây giờ có một kẻ như ác ma giết chóc ở Đông Hoàng Giáo chúng ta như vậy, cô không những làm thinh, mà còn ra mặt bảo vệ anh ta? Cô có rắp tâm gì hả?”, một đệ tử của Quỷ Thủ chỉ vào Long Tinh Hồng, nói đầy oán trách.
“Việc này…”, Long Tinh Hồng có chút á khẩu.
“Giết chóc giáo chúng của Đông Hoàng Giáo? Tôi làm vậy là trừ hại cho Đông Hoàng Giáo! Trưởng lão Quỷ Thủ của các anh phá hoại môn quy, giết hại đệ tử, tội ác tày trời, các anh còn muốn trả thù cho ông ta sao?”, Lâm Chính mặt không cảm xúc, nhìn chằm chằm những đệ tử kia.
Những đệ tử này ai nấy ăn mặc xa hoa, tu vi cũng không thấp.
Hiển nhiên bọn họ đều là những đệ tử tinh nhuệ của Lệ Vương Cung, được đích thân Quỷ Thủ truyền thụ võ công, có địa vị cực cao trong Lệ Vương Cung.
Quỷ Thủ mà không chết, thì bọn họ sẽ được hưởng thụ cuộc sống ăn ngon mặc đẹp.
Bây giờ Quỷ Thủ đã chết, bọn họ đương nhiên tức giận bất bình, cảm thấy Lâm Chính đã cướp đi mọi thứ của bọn họ, nên cũng vô cùng căm hận anh.
“Đừng nói hươu nói vượn nữa! Họ Lâm kia! Anh không thể đại diện cho Đông Hoàng Giáo chúng tôi được!”, một đệ tử tức giận mắng.
“Nếu tôi không thể đại diện cho Đông Hoàng Giáo thì tôi muốn hỏi, các anh là đệ tử của Quỷ Thủ sao?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Đương nhiên rồi”.
“Câu này của anh là có ý gì? Anh muốn sỉ nhục chúng tôi sao?”.
Mọi người tức giận hỏi.
“Tôi không rảnh để sỉ nhục các anh, tôi chỉ muốn hỏi các anh một câu, nếu Quỷ Thủ đã là sư phụ của các anh, thì các anh có nghe lời ông ta không?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Lời của sư phụ, đương nhiên chúng tôi sẽ nghe theo rồi”.
“Vậy tại sao sư phụ các anh lệnh cho các anh cướp lại nhẫn Đông Hoàng, mà các anh lại làm ngơ?”, Lâm Chính lập tức hỏi.
Anh vừa dứt lời, những người kia đều á khẩu.
“Nếu các anh đã nghĩ cho sư phụ của mình thì được, các anh hãy đi cướp nhẫn Đông Hoàng về đi!”, Lâm Chính quát.
“Việc này…”
Bọn họ lắp bắp, sắc mặt trở nên khó coi.
“Sao nào? Không dám hả?”, Lâm Chính hỏi vặn lại.
“Sư phụ đã chết, cho dù cướp được nhẫn thì có thể làm được gì chứ?”, có người hừ một tiếng.
“Không thể nói như vậy được, nếu trở thành giáo chủ Đông Hoàng Giáo thì sẽ mở được mật khố, trong mật khố có thần dược tuyệt đỉnh khởi tử hồi sinh. Nếu các anh muốn cứu sư phụ của mình thì lấy nhẫn là được. Như vậy chẳng phải vừa có thể cứu sư phụ các anh, lại vừa có thể hoàn thành tâm nguyện của ông ta sao? Không tốt hơn à?”, Lâm Chính bình thản nói.
Sắc mặt bọn họ lập tức trở nên tái mét.
Cướp nhẫn?
Đùa chắc?
Bây giờ nhẫn đang nằm trong tay Tô Mạc Vân! Bọn họ làm gì có thực lực mà cướp chứ?
Long Tinh Hồng quát một tiếng rồi bước tới.
“Long Tinh Hồng, cô là người của đội trật tự mà như bù nhìn vậy sao? Bây giờ có một kẻ như ác ma giết chóc ở Đông Hoàng Giáo chúng ta như vậy, cô không những làm thinh, mà còn ra mặt bảo vệ anh ta? Cô có rắp tâm gì hả?”, một đệ tử của Quỷ Thủ chỉ vào Long Tinh Hồng, nói đầy oán trách.
“Việc này…”, Long Tinh Hồng có chút á khẩu.
“Giết chóc giáo chúng của Đông Hoàng Giáo? Tôi làm vậy là trừ hại cho Đông Hoàng Giáo! Trưởng lão Quỷ Thủ của các anh phá hoại môn quy, giết hại đệ tử, tội ác tày trời, các anh còn muốn trả thù cho ông ta sao?”, Lâm Chính mặt không cảm xúc, nhìn chằm chằm những đệ tử kia.
Những đệ tử này ai nấy ăn mặc xa hoa, tu vi cũng không thấp.
Hiển nhiên bọn họ đều là những đệ tử tinh nhuệ của Lệ Vương Cung, được đích thân Quỷ Thủ truyền thụ võ công, có địa vị cực cao trong Lệ Vương Cung.
Quỷ Thủ mà không chết, thì bọn họ sẽ được hưởng thụ cuộc sống ăn ngon mặc đẹp.
Bây giờ Quỷ Thủ đã chết, bọn họ đương nhiên tức giận bất bình, cảm thấy Lâm Chính đã cướp đi mọi thứ của bọn họ, nên cũng vô cùng căm hận anh.
“Đừng nói hươu nói vượn nữa! Họ Lâm kia! Anh không thể đại diện cho Đông Hoàng Giáo chúng tôi được!”, một đệ tử tức giận mắng.
“Nếu tôi không thể đại diện cho Đông Hoàng Giáo thì tôi muốn hỏi, các anh là đệ tử của Quỷ Thủ sao?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Đương nhiên rồi”.
“Câu này của anh là có ý gì? Anh muốn sỉ nhục chúng tôi sao?”.
Mọi người tức giận hỏi.
“Tôi không rảnh để sỉ nhục các anh, tôi chỉ muốn hỏi các anh một câu, nếu Quỷ Thủ đã là sư phụ của các anh, thì các anh có nghe lời ông ta không?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Lời của sư phụ, đương nhiên chúng tôi sẽ nghe theo rồi”.
“Vậy tại sao sư phụ các anh lệnh cho các anh cướp lại nhẫn Đông Hoàng, mà các anh lại làm ngơ?”, Lâm Chính lập tức hỏi.
Anh vừa dứt lời, những người kia đều á khẩu.
“Nếu các anh đã nghĩ cho sư phụ của mình thì được, các anh hãy đi cướp nhẫn Đông Hoàng về đi!”, Lâm Chính quát.
“Việc này…”
Bọn họ lắp bắp, sắc mặt trở nên khó coi.
“Sao nào? Không dám hả?”, Lâm Chính hỏi vặn lại.
“Sư phụ đã chết, cho dù cướp được nhẫn thì có thể làm được gì chứ?”, có người hừ một tiếng.
“Không thể nói như vậy được, nếu trở thành giáo chủ Đông Hoàng Giáo thì sẽ mở được mật khố, trong mật khố có thần dược tuyệt đỉnh khởi tử hồi sinh. Nếu các anh muốn cứu sư phụ của mình thì lấy nhẫn là được. Như vậy chẳng phải vừa có thể cứu sư phụ các anh, lại vừa có thể hoàn thành tâm nguyện của ông ta sao? Không tốt hơn à?”, Lâm Chính bình thản nói.
Sắc mặt bọn họ lập tức trở nên tái mét.
Cướp nhẫn?
Đùa chắc?
Bây giờ nhẫn đang nằm trong tay Tô Mạc Vân! Bọn họ làm gì có thực lực mà cướp chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.