Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4663
Bạch Long
21/04/2024
Một phút sau, tiếng nổ ngưng lại.
Cá nổi lên trên mặt biển.
Ngọn sóng lớn cũng dần không còn.
Thế nhưng khi phóng tầm mắt ra nhìn, hơi thở mọi người đều như đình trệ.
Chỉ thấy Lâm Chính để hai tay ra sau lưng, vẫn đứng trên biển.
Cả người anh không hề hấn gì, quần áo trên người không bị tổn hại.
Kiêu ngạo đứng đó như không có chuyện gì xảy ra.
Người đế quốc Anh Hoa đều cực kỳ chấn động.
“Đùa à?”
“Không thể nào…”
“Hắn… là yêu quái sao?”
Mọi người trợn to mắt, há hốc miệng sợ hãi nhìn ra đó.
Lâm Chính tiếp tục sải bước về phía trước.
Chỉ huy của đối phương đâu còn dám do dự, lập tức gào lên: “Tiếp tục bắn! Tiếp tục bắn cho tôi”.
“Tuân lệnh!”
Pằng pằng pằng…
Vụ nổ dữ dội lại nhấn chìm Lâm Chính một lần nữa.
Thế nhưng vẫn không có tác dụng, Lâm Chính bước ra khỏi phạm vi của vụ nổ, tiến đến gần.
Pằng pằng pằng…
Hàng trăm chiếc máy bay chiến đấu tấn công Lâm Chính, mấy viên đạn 30mm bắn vào trên người Lâm Chính như mưa.
Nhưng lúc này Lâm Chính có cơ thể võ thần cực kỳ rắn chắc, đao thương không thể đâm xuyên qua. Mấy viên đạn này bắn trúng vào người anh cũng chỉ bị nghiền thành bột, không thể giết được anh.
Pằng pằng pằng…
Lại có thêm mấy chục tên lửa đạn đạo rơi xuống từ trên máy bay chiến đấu, sau đó là một vùng lửa thiêu đốt.
Cả mặt biển đều bị thiêu đốt.
Cảnh tượng đáng sợ này khiến tiểu đội quay phim khiếp sợ đến mức ngây người.
“Chắc thần y Lâm sẽ không bị người đế quốc Anh Hoa giết chết đâu nhỉ?”, một người phụ nữ trong tiểu đổi che miệng, nước mắt vô thức rơi xuống nói.
Mọi người cũng không biết cô ta lo cho thần y Lâm hay là bị cảnh tượng này dọa sợ đến mức bật khóc.
“Việc này nếu đổi thành ai cũng đã chết… e là thần y Lâm không cứu được nữa rồi”, người bên cạnh nói.
“Làm sao đây? Còn quay nữa không?”, có người nói.
“Quay chứ! Sao lại không quay?”
Đội trưởng nghiến răng nghiến lợi quát: “Càng như vậy, chúng ta càng phải cho thế giới biết thần y Lâm dũng cảm như thế nào. Bây giờ trên mạng đều đang nói xấu về thần y Lâm, nói cậu ấy là kẻ hèn nhát, nhưng họ hoàn toàn không biết gì về thần y Lâm cả. Thần y Lâm chẳng hề sợ hãi khi đối mặt với máy bay và đạn pháo của đế quốc Anh Hoa, chỉ một Nakagawa thì sao thần y Lâm có thể sợ đến nỗi không dám ứng chiến được chứ? Quay! Quay cho tốt vào cho tôi”.
“Vâng!”
Mọi người đều gật đầu.
Cá nổi lên trên mặt biển.
Ngọn sóng lớn cũng dần không còn.
Thế nhưng khi phóng tầm mắt ra nhìn, hơi thở mọi người đều như đình trệ.
Chỉ thấy Lâm Chính để hai tay ra sau lưng, vẫn đứng trên biển.
Cả người anh không hề hấn gì, quần áo trên người không bị tổn hại.
Kiêu ngạo đứng đó như không có chuyện gì xảy ra.
Người đế quốc Anh Hoa đều cực kỳ chấn động.
“Đùa à?”
“Không thể nào…”
“Hắn… là yêu quái sao?”
Mọi người trợn to mắt, há hốc miệng sợ hãi nhìn ra đó.
Lâm Chính tiếp tục sải bước về phía trước.
Chỉ huy của đối phương đâu còn dám do dự, lập tức gào lên: “Tiếp tục bắn! Tiếp tục bắn cho tôi”.
“Tuân lệnh!”
Pằng pằng pằng…
Vụ nổ dữ dội lại nhấn chìm Lâm Chính một lần nữa.
Thế nhưng vẫn không có tác dụng, Lâm Chính bước ra khỏi phạm vi của vụ nổ, tiến đến gần.
Pằng pằng pằng…
Hàng trăm chiếc máy bay chiến đấu tấn công Lâm Chính, mấy viên đạn 30mm bắn vào trên người Lâm Chính như mưa.
Nhưng lúc này Lâm Chính có cơ thể võ thần cực kỳ rắn chắc, đao thương không thể đâm xuyên qua. Mấy viên đạn này bắn trúng vào người anh cũng chỉ bị nghiền thành bột, không thể giết được anh.
Pằng pằng pằng…
Lại có thêm mấy chục tên lửa đạn đạo rơi xuống từ trên máy bay chiến đấu, sau đó là một vùng lửa thiêu đốt.
Cả mặt biển đều bị thiêu đốt.
Cảnh tượng đáng sợ này khiến tiểu đội quay phim khiếp sợ đến mức ngây người.
“Chắc thần y Lâm sẽ không bị người đế quốc Anh Hoa giết chết đâu nhỉ?”, một người phụ nữ trong tiểu đổi che miệng, nước mắt vô thức rơi xuống nói.
Mọi người cũng không biết cô ta lo cho thần y Lâm hay là bị cảnh tượng này dọa sợ đến mức bật khóc.
“Việc này nếu đổi thành ai cũng đã chết… e là thần y Lâm không cứu được nữa rồi”, người bên cạnh nói.
“Làm sao đây? Còn quay nữa không?”, có người nói.
“Quay chứ! Sao lại không quay?”
Đội trưởng nghiến răng nghiến lợi quát: “Càng như vậy, chúng ta càng phải cho thế giới biết thần y Lâm dũng cảm như thế nào. Bây giờ trên mạng đều đang nói xấu về thần y Lâm, nói cậu ấy là kẻ hèn nhát, nhưng họ hoàn toàn không biết gì về thần y Lâm cả. Thần y Lâm chẳng hề sợ hãi khi đối mặt với máy bay và đạn pháo của đế quốc Anh Hoa, chỉ một Nakagawa thì sao thần y Lâm có thể sợ đến nỗi không dám ứng chiến được chứ? Quay! Quay cho tốt vào cho tôi”.
“Vâng!”
Mọi người đều gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.