Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 731
Bạch Long
19/04/2024
“Thằng khốn kia, mày dám lo chuyện bao đồng? Có tin tao ném mày ra ngoài không?”.
Gã cao to đầu hói gào lên, sau đó định xông tới cướp người.
Một giây sau.
Vù!
Lâm Chính đột nhiên đạp chân ra.
Gã cao to không kịp đề phòng, bị đạp bay đi, ngã mạnh xuống đất, ôm bụng mãi không đứng lên được.
“Hả?”.
Quản lý Trình vừa định ra ngoài nhíu mày, liếc nhìn Lâm Chính.
“Cậu là ai?”.
“Kẻ nào đánh em vợ tôi?”, Lâm Chính hỏi.
“Cậu chủ nhỏ đánh đấy, sao hả? Cậu không phục à?”, quản lý Trình khẽ cười hỏi.
“Vậy thì bảo cậu chủ nhỏ đến gặp tôi đi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Ha ha…”, quản lý Trình bật cười, sau đó nhìn chằm chằm Lâm Chính, cười nhạt nói: “Nhóc con, cậu còn trẻ quá, không biết cách đối nhân xử thế. Cậu tưởng tôi đang bắt nạt các cậu sao? Sai rồi, tôi đang bảo vệ các cậu! Dù sao các cậu cũng là khách của Đế Cung chúng tôi, sao tôi lại vô duyên vô cớ gây sự với các cậu được?”.
“Thế là sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Em vợ cậu đã được cậu chủ nhỏ nhắm trúng, cậu chủ nhỏ muốn mời cô ta vào phòng uống rượu, kết quả em vợ cậu lại tát cậu chủ nhỏ. Nhóc, cậu có biết cậu chủ nhỏ là ai không? Ngay cả ông chủ chúng tôi cũng không dám đắc tội! Em vợ cậu sao có thể dây vào được… Nếu tôi không dẫn hai người này đến chỗ cậu chủ nhỏ chơi một đêm, tôi sợ tối nay mấy người các cậu đều sẽ bốc hơi khỏi thế gian! Tôi đang cứu các cậu đấy! Hiểu chưa?”.
Vừa nói xong, mấy người đám cậu chủ Lôi sợ đến mức mặt trắng bệch.
Ngay cả ông chủ của Karaoke Đế Cung cũng không dám đắc tội, đây là sự tồn tại cấp bậc nào…
“Nói vậy là… tôi còn phải cảm ơn ông?”, Lâm Chính hỏi lại.
“Không cần khách sáo, các cậu chỉ cần phối hợp với tôi là được, sáng mai tôi sẽ đưa hai người họ về nhà an toàn. Các cậu muốn làm gì thì làm đi, hiểu chưa? Đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa!”, quản lý lạnh lùng nói, sai người sang bắt người.
“Nhưng nếu tôi không giao các cô ấy ra thì sao?”.
Lâm Chính đột nhiên nói một câu.
Mọi người nghe vậy đều sững sờ.
“Người trẻ tuổi, cậu đừng có rượu mời không uống, uống rượu phạt!”, quản lý Trình nổi giận.
“Câu nói này tôi trả lại cho ông, mau đi gọi cậu chủ nhỏ đó tới đây đi, bảo cậu ta quỳ xuống trước mặt em vợ tôi và bạn của cô ấy, xin lỗi hai người họ. Nếu không, tôi sẽ khiến cậu ta tối nay không thể rời khỏi Giang Thành”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Lời nói bá đạo đến thế nào.
Lâm Tử Ngữ nhìn Lâm Chính với ánh mắt tràn đầy sùng bái.
Tô Tiểu Khuynh thì vô cùng lo lắng.
Mặc dù cô ấy còn nhỏ tuổi, nhưng cô ấy không ngốc.
Anh rể nhìn như có chút quan hệ, nhưng sao có thể là đối thủ của loại người này…
Đám cậu chủ Lôi càng không tin.
Gã cao to đầu hói gào lên, sau đó định xông tới cướp người.
Một giây sau.
Vù!
Lâm Chính đột nhiên đạp chân ra.
Gã cao to không kịp đề phòng, bị đạp bay đi, ngã mạnh xuống đất, ôm bụng mãi không đứng lên được.
“Hả?”.
Quản lý Trình vừa định ra ngoài nhíu mày, liếc nhìn Lâm Chính.
“Cậu là ai?”.
“Kẻ nào đánh em vợ tôi?”, Lâm Chính hỏi.
“Cậu chủ nhỏ đánh đấy, sao hả? Cậu không phục à?”, quản lý Trình khẽ cười hỏi.
“Vậy thì bảo cậu chủ nhỏ đến gặp tôi đi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Ha ha…”, quản lý Trình bật cười, sau đó nhìn chằm chằm Lâm Chính, cười nhạt nói: “Nhóc con, cậu còn trẻ quá, không biết cách đối nhân xử thế. Cậu tưởng tôi đang bắt nạt các cậu sao? Sai rồi, tôi đang bảo vệ các cậu! Dù sao các cậu cũng là khách của Đế Cung chúng tôi, sao tôi lại vô duyên vô cớ gây sự với các cậu được?”.
“Thế là sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Em vợ cậu đã được cậu chủ nhỏ nhắm trúng, cậu chủ nhỏ muốn mời cô ta vào phòng uống rượu, kết quả em vợ cậu lại tát cậu chủ nhỏ. Nhóc, cậu có biết cậu chủ nhỏ là ai không? Ngay cả ông chủ chúng tôi cũng không dám đắc tội! Em vợ cậu sao có thể dây vào được… Nếu tôi không dẫn hai người này đến chỗ cậu chủ nhỏ chơi một đêm, tôi sợ tối nay mấy người các cậu đều sẽ bốc hơi khỏi thế gian! Tôi đang cứu các cậu đấy! Hiểu chưa?”.
Vừa nói xong, mấy người đám cậu chủ Lôi sợ đến mức mặt trắng bệch.
Ngay cả ông chủ của Karaoke Đế Cung cũng không dám đắc tội, đây là sự tồn tại cấp bậc nào…
“Nói vậy là… tôi còn phải cảm ơn ông?”, Lâm Chính hỏi lại.
“Không cần khách sáo, các cậu chỉ cần phối hợp với tôi là được, sáng mai tôi sẽ đưa hai người họ về nhà an toàn. Các cậu muốn làm gì thì làm đi, hiểu chưa? Đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa!”, quản lý lạnh lùng nói, sai người sang bắt người.
“Nhưng nếu tôi không giao các cô ấy ra thì sao?”.
Lâm Chính đột nhiên nói một câu.
Mọi người nghe vậy đều sững sờ.
“Người trẻ tuổi, cậu đừng có rượu mời không uống, uống rượu phạt!”, quản lý Trình nổi giận.
“Câu nói này tôi trả lại cho ông, mau đi gọi cậu chủ nhỏ đó tới đây đi, bảo cậu ta quỳ xuống trước mặt em vợ tôi và bạn của cô ấy, xin lỗi hai người họ. Nếu không, tôi sẽ khiến cậu ta tối nay không thể rời khỏi Giang Thành”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Lời nói bá đạo đến thế nào.
Lâm Tử Ngữ nhìn Lâm Chính với ánh mắt tràn đầy sùng bái.
Tô Tiểu Khuynh thì vô cùng lo lắng.
Mặc dù cô ấy còn nhỏ tuổi, nhưng cô ấy không ngốc.
Anh rể nhìn như có chút quan hệ, nhưng sao có thể là đối thủ của loại người này…
Đám cậu chủ Lôi càng không tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.