Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 770
Bạch Long
19/04/2024
Lâm Chính nhíu mày, nhưng không lùi lại, mà lật tay tung nắm đấm.
Bốp!
Quyền chưởng giao nhau.
Hai người tách ra.
Nhưng cô gái nhẹ tựa lông hồng, dường như có một loại khí kéo lấy cô, cô nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Lâm Chính liên tiếp lùi về sau.
Mãn Thương Hải, Anh Tú nhìn mà sững sờ.
“Võ thuật nhà họ Lâm… quả nhiên rất kỳ lạ, đây mới thực sự là võ thuật cổ thực sự sao?”, Anh Mục khàn giọng nói.
Anh Tú trợn tròn mắt, không nói nên lời.
“Anh cũng mạnh đấy, nhưng với chiêu này thì không thể đánh bại tôi đâu, xem chiêu của tôi đây!”, cô gái mỉm cười, lại xông lên.
Tốc độ không nhanh.
Nhưng khi Lâm Chính phản công, cơ thể mềm mại của cô ta như con rắn vô cùng linh hoạt trốn khỏi đòn tấn công mạnh mẽ của Lâm Chính, mà sau khi tóm được cơ hội, đột nhiên dùng cánh tay tóm lấy cổ tay Lâm Chính, sau đó một cánh tay khác vươn ra, nhanh như tia chớp đánh vào chỗ dưới nách ba tấc.
Đây là đang muốn điểm huyệt!
Hô hấp của Lâm Phú căng thẳng.
Đám Mãn Thương Hải nhìn họ trừng trừng.
Không có gì bất ngờ, hai ngón tay điểm chính xác huyệt vị của Lâm Chính.
Lâm Chính bất động rồi…
Nhìn thấy Lâm Chính đột nhiên dừng lại, tất mọi người đều sững sờ, ai cũng vỗ tay hò reo.
“Được lắm”.
“Thắng rồi!”
“Tốt quá, cô Lâm thắng rồi!”
“Tôi nói rồi mà, đường đường là nhà họ Lâm sao có thể không đối phó được với một thằng nhãi ranh chứ?”
“Tên này chắc tiêu đời rồi nhỉ!”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là Mãn Thương Hải.
Ông ta nằm dưới đất, thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như ít nhất cũng giữ lại được nhà họ Mãn.
Tên này dù mạnh, nhưng dù sao vẫn không bằng nhà họ Lâm.
Chiêu kia đỉnh quá!
Cô gái nhếch khóe miệng, khẽ mỉm cười sau đó liền thu lại.
Thuật điểm huyệt cô ta học từ nhỏ đến lớn, mặc dù không quá tự tin về mảng dùng châm bạc, nhưng chiêu này thì cô ta dùng rất điêu luyện!
Chỉ là…
Cô gái còn chưa kịp đắc ý được bao lâu, Lâm Chính bị điểm huyệt lại cử động.
Bốp!
Quyền chưởng giao nhau.
Hai người tách ra.
Nhưng cô gái nhẹ tựa lông hồng, dường như có một loại khí kéo lấy cô, cô nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Lâm Chính liên tiếp lùi về sau.
Mãn Thương Hải, Anh Tú nhìn mà sững sờ.
“Võ thuật nhà họ Lâm… quả nhiên rất kỳ lạ, đây mới thực sự là võ thuật cổ thực sự sao?”, Anh Mục khàn giọng nói.
Anh Tú trợn tròn mắt, không nói nên lời.
“Anh cũng mạnh đấy, nhưng với chiêu này thì không thể đánh bại tôi đâu, xem chiêu của tôi đây!”, cô gái mỉm cười, lại xông lên.
Tốc độ không nhanh.
Nhưng khi Lâm Chính phản công, cơ thể mềm mại của cô ta như con rắn vô cùng linh hoạt trốn khỏi đòn tấn công mạnh mẽ của Lâm Chính, mà sau khi tóm được cơ hội, đột nhiên dùng cánh tay tóm lấy cổ tay Lâm Chính, sau đó một cánh tay khác vươn ra, nhanh như tia chớp đánh vào chỗ dưới nách ba tấc.
Đây là đang muốn điểm huyệt!
Hô hấp của Lâm Phú căng thẳng.
Đám Mãn Thương Hải nhìn họ trừng trừng.
Không có gì bất ngờ, hai ngón tay điểm chính xác huyệt vị của Lâm Chính.
Lâm Chính bất động rồi…
Nhìn thấy Lâm Chính đột nhiên dừng lại, tất mọi người đều sững sờ, ai cũng vỗ tay hò reo.
“Được lắm”.
“Thắng rồi!”
“Tốt quá, cô Lâm thắng rồi!”
“Tôi nói rồi mà, đường đường là nhà họ Lâm sao có thể không đối phó được với một thằng nhãi ranh chứ?”
“Tên này chắc tiêu đời rồi nhỉ!”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là Mãn Thương Hải.
Ông ta nằm dưới đất, thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như ít nhất cũng giữ lại được nhà họ Mãn.
Tên này dù mạnh, nhưng dù sao vẫn không bằng nhà họ Lâm.
Chiêu kia đỉnh quá!
Cô gái nhếch khóe miệng, khẽ mỉm cười sau đó liền thu lại.
Thuật điểm huyệt cô ta học từ nhỏ đến lớn, mặc dù không quá tự tin về mảng dùng châm bạc, nhưng chiêu này thì cô ta dùng rất điêu luyện!
Chỉ là…
Cô gái còn chưa kịp đắc ý được bao lâu, Lâm Chính bị điểm huyệt lại cử động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.