Người Đầu Tiên Em Yêu

Chương 3: Tâm sự

Thiên Băng

20/02/2017

Tối 8h anh sang rước nó, anh rủ nó đi bar, nó hơi sợ vì theo nó nghĩ những nơi đó rất phức tạp. Nhưng vì nhỏ Nhi và cậu năn nỉ hết lời rủ rê nó nên nó đành miễn cưỡng đi theo. À giới thiệu chút, hôm nay nó mặc một chiếc áo pull trắng, có in chữ Bag Girl, mặc chiếc short đen và mang đôi bốt đen cao tới mắt cá chân, tóc nó búi cao để phất phơ vài cọng ôm lấy khuôn mặt phúng phính của nó, trang điểm nhẹ, trông nó trẻ con và cá tính. Nhỏ cũng nhí nhảnh và gợi cảm với chiếc áo croptop trắng hở vòng 2 hoàn hảo, chiếc quần short trắng, giày cao gót màu đen 7cm, trang điểm nhẹ, mái tóc màu hồng xõa ra xoăn bồng bềnh . Cậu mặc chiếc áo sơ mi trắng để hở 2 cúc áo, quần jean xanh đen và đôi giày đen , tóc hung đỏ vuốt dựng lên, tai phải đeo chiếc khuyên n tay đầu lâu đen , trông cậu rất lãng tử. Anh phong độ với chiếc áo thun đen đầy nam tính, đi kèm với áo khoác đen bằng da ngoài, mái tóc vàng nhẹ kiểu undercut Hàn,, quần jean trắng và giày đen, tai phải anh đính một viên kim cương nhỏ. Còn hắn với chiếc áo sơ mi đen, quâfn đen, giầy đen nốt, mái tóc bạch kim hơi rối, tai phải đeo chiếc khuyên hình thánh giá, đầu khuyên gắn viên ruby nhỏ, nhìn hắn thêm lạnh lùng không kém quyến rũ.

------------

Nó nhăn mặt khi bước vào trong . "Ồn ào" Anh, cậu và hắn nói có chuyện bàn nên vào phòng vip . nó ở ngoaì với nhỏ. Nhỏ gọi cho nó ly cooktai, nhỏ ly rượu vang. Ngồi được 1 lúc, bỗng có tụi râu xanh nhởn nhơ lại chọc ghẹo 2 tụi nó, nhỏ lạnh lùng bảo nó sang né bên, nhỏ xử đẹp tụi kia Cùng lúc đó tụi hắn đi ra chỉ thấy có hắn và cậu nên nó lên tiếng hỏi :

- anh Trọng Vỹ đâu huh ?

Đáp lại lời nó, hắn lạnh lùng kéo nó vào phòng vip "Umh tay của chân dài hắn thật ấm " - Nó nghĩ. Nó được biết anh có việc nên đi rồi. Sau một hồi lăn lê lết nó la làng đòi về, thế là hắn chở nó về theo lời anh dặn, bỏ lại hai đứa khùng đang ngồi cãi lộn (lại cãi :V) .

---------

Quay lại với hắn và nó, ra khỏi bar là nó lại mè nheo với hắn đi hóng mát, thế là hắn lại còng lưng chở nó đi. Chiếc BMW đen lao trong màn đêm dừng trước 1 dòng sông nhỏ. Nó xuống ngồi bệch xuôsng cỏ xanh mướt tay chống cằm nghĩ mơ màng. Hắn ngắm nhìn nó. "Nhỏ này cũng dễ thươngphết chứ nhỉ, hơi ngốc thì phải !? ". Cảm nhận có người đang nhìn nó quay sang, tim đập lệch một nhịp, rồi đập nhanh . Nó nhìn hắn vô tư nói :

- Ê chân daì, tôi bị bệnh ha gì vậy ?

Hắn nhíu mày : - Gì ?

- Là bệnh tim ha gì á, tim tôi đập rất nhanh, uhm không đều nữa.. khi nhìn anh _ Nó lí nhí



Hắn bật cười trước cô ngốc này :

- Cô đã từng yêu ai chưa ?

- Có chứ, ba mẹ tôi này, nhỏ Nhi, anh Vỹ, .. giờ hình như anh nữa .. hihi

"Cái gì thế, cái con nhỏ này, là trời nó nai yêu tôi, đúng là đại ngốc "

Hắn lại cười : - Không phải vậy ^^

Thấy nó nhìn hắn không chớp mắt, hắn vơ vơ tay trước mặt nó : - Này này..

Nó chợt phì cười : - Anh cười rất đẹp, mà tôi không mê đâu nhé, mà sao anh lạnh lùng như vậy, anh cười sẽ đẹp hơn

Hắn lại nhìn nó : - Cô muốn biết không, tôi sẽ kể cô nghe.

Nó gật nhẹ , nghiêng đầu nhìn hắn. Còn hắn không hiểu sao lại mở lời tâm sự với nó nữa, chã biết tại sao nhưng không quan trọng. Hắn bắt đầu kể...

.... 3 năm trước, trên cánh đồng bồ công anh xanh mướt ,người con trai đang đuổi theo cô gái đang đuổi bắt nhau



-Đố anh bắt được em này, hihii..

Tiếng cười trong trẻo của cô gái trong nắng mai. Ai nhìn vào cũng thấy họ thật hạnh phúc. Vậy mà chỉ ngày hôm sau, một xấp ảnh được vứt xuống bàn làm việc của hắn, thằng bạn thân của hắn - là cậu - Minh Kỳ quát lớn : - Mày sáng mắt ra đi, còn nếu chưa thì đến bar Lazy đi

Hắn bất thần nhìn những tấm ảnh rồi điên cuồng phóng xe đi đến bar cậu chỉ. Bước vào phòng vip, hắn ngỡ ngàng nhìn cô, đáp lại hắn là nụ cười khẩy... Không, hắn không thể khóc, hắn nhìn cô mở lời :

- Chia tay đi.

Cô im lặng. Hắn đâu biết hắn vừa rời đi cô đã bật khóc to, vội kéo áo lên rồi xô ngã người đàn ông trước mặt. Cô chạy nhanh ra ngoài. Còn hắn, Hắn lao xe ra khỏi bar. Hết rồi. Còn đâu là cô bé trong sáng với nụ cười vô tư như trước nữa. Hắn trách tại sao ông trời lại đối với hắn như vạy, hắn làm gì sai. Chiếc BMW lao vào xé tan màn đêm. Và theo thời gian hắn dần lạnh lùng, trừ cậu, nhỏ và anh hắn không tiếp xúc nhiều với ai cả, hắn hận cô,lại vô cảm với con gái. Nhưng từ khi về VN hắn gặp nó, chỉ mới có một ngày mà hắn lại nói chuyện còn tâm sự với nó nữa. Lại nghĩ đến nó, hắn quay sang nhìn nó phì cười, hắn tâm sự mà nó đi ngủ, vậy ai nghe ? Hắn đưa tay vuốt tóc nó, nhe lay nó dậy : - Di di, dậy đi tôi đưa cô về, trễ rồi.

Nó dụi dụi mắt rồi gãi đầu nhìn hắn cười :

-uhm sorry tôi ngủ quên, hì hì, về thoi

Thế là hắn đưa nó về, nó hồn nhiên như con điên thẳng cẳng phắn đi ngủ. Còn hắn khác nó, hắn đang nghĩ về nó " Di Di ngốc, cô thật đặc biệt, ngủ ngon" . Đêm nay một hắn mất ngủ, vì nó..

------------

* Cô - Phạm Tịnh Hân : hiền lành dễ thương xinh xắn với cặp mắt đen to tròn, khi nổi giận rất đáng sợ, có võ, mái tóc thẳng dài màu tím nhẹ, mũi cao, môi đỏ mọng như trái cherry, 1m64, nhà giàu, lúc trước vì người cha độc ác mà phản bội hắn, rất thương nó, sau dính anh =]]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Người Đầu Tiên Em Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook