Chương 18:
Cửu Linh
24/04/2024
Phong cách trang trí kiểu hiện đại, lại sử dụng rất nhiều gỗ lim làm gia tăng cảm giác chắc chắn, tiếp đến sử dụng kính để tăng độ trong suốt, lại thêm sự mát lạnh truyền đến từ đá cẩm thạch mang đến cảm giác mát mẻ, toàn bộ tầng hai cho người cảm nhận được sự kết hợp hoàn mỹ giữa cổ điển cùng hiện đại.
Tầng hai rất rộng, cách bài trí cũng rất thoáng đãng, Thẩm Đông Chí thường ngồi ở vị trí bàn dài bên trái cửa sổ.
"Chào cô, cô muốn dùng gì ạ? "
Buổi tối không có mấy người, chỉ có một nữ phục vụ mặc đồng phục ở lại túc trực.
"Cho tôi một ly Robusta, thêm một ít nước đá."
"Dạ được."
Rất nhanh thức uống của Thẩm Đông Chí đã được bưng tới, cô cầm uống một ngụm, có cảm giác mát mẻ tỉnh táo. Nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cảnh sắc Hồ Sơn rất đẹp, ban đêm còn có sương mù, xuyên qua cửa sổ trong suốt từ trần đến sàn nhà đặc biệt mông lung .
"Có thể tắt nhạc ở đây không ?"
Giờ phút này Thẩm Đông Chí cần nhất chính là sự yên tĩnh tuyệt đối, âm nhạc êm dịu cũng là quấy rầy.
Cà phê ở đây đều là mới xay, quy trình phức tạp, xung quanh rất yên tĩnh, cộng thêm cơn say chếch choáng, không đến một lát Thẩm Đông Chí đã tựa đầu vào cửa sổ thủy tinh ngủ thϊếp đi.
"Hạ ánh đèn xuống."
Không biết đã qua bao lâu, quầy bar bên kia đột nhiên truyền tới giọng nam trầm thấp. Nhân viên phục vụ tại quầy vội vàng chỉnh đèn xuống mức thấp nhất, người đàn ông bưng cốc cà phê mà Thẩm Đông Chí đã gọi để ngay trước mặt cô , sau đó ngồi tựa lưng vào chỗ đối diện.
Người đàn ông họ Hi tên Nghiêu, là ông chủ nơi này, có vẻ còn rất trẻ.
Thẩm Đông Chí đến đây hơn một năm, cũng coi như biết đến anh, nguyên nhân Hi Nghiêu cảm thấy hứng thú với cô có chút đơn giản cũng có chút kì lạ.
Trong thời đại sử dụng mạng internet rộng rãi như hiện nay, Thẩm Đông Chí chỉ toàn dùng tiền mặt để trả, không sử dụng thẻ ngân hàng thanh toán hay thanh toán qua điện thoại mà cũng chưa từng dẫn một người bạn nào tới đây.
Hi Nghiêu từng hỏi qua tên cô, Thẩm Đông Chí chỉ trả lời hai chữ, bí mật.
"Cạch, cạch, cạch. "
Chu Hi Nghiêu cúi người vươn tay gõ trên mặt bàn, Thẩm Đông Chí rất nhanh đã mở mắt.
"Cà phê của cô đã sẵn sàng."
Người đàn ông ở trước mặt mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu xám nhạt, lại có giọng nói khiến người ta thấy dễ chịu, Thẩm Đông Chí nhịn không được muốn trêu anh một câu.
"Anh thức khuya như vậy, là đang chờ tôi sao?"
Chu Hi Nghiêu nhếch môi cười yếu ớt, đẩy đĩa nhỏ cùng thìa cà phê đến trước mặt Thẩm Đông Chí.
"Hôm nay vẫn dùng tiền mặt?
Thẩm Đông Chí hơi suy tư, hôm nay cô vừa mới chính thức dùng thân phận mới, nếu như lại quét thẻ ở đây, về sau có người tra được sợ rằng sẽ có điều hoài nghi.
Sự thận trọng luôn là một lý do khiến Hàn Thành thích Thâm Đông Chí.
"Đúng vậy, vẫn dùng tiền mặt."
Cà phê vẫn là khẩu vị Thẩm Đông Chí thích, cô uống hai ngụm, cảm thấy rất hài lòng, lại phát hiện Chu Hi Nghiêu luôn một mực nhìn cô.
Chu Hi Nghiêu rất hiếu kì, trong khoảng hơn một năm qua, mỗi lầnThẩm Đông Chí đến đây đều yên lặng, thậm chí có chút xa cách, nhưng hôm nay có vẻ cô rất vui, hay nói cách khác là rất phấn khích .
Ngồi một lúc đến hai giờ, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, lúc này Thẩm Đông Chí mới đứng dậy đi đến quầy thu ngân tính tiền, kết quả mở ra túi tiền ra xem mới biết, bên trong chỉ có 500 tệ tiền mặt.
Tầng hai rất rộng, cách bài trí cũng rất thoáng đãng, Thẩm Đông Chí thường ngồi ở vị trí bàn dài bên trái cửa sổ.
"Chào cô, cô muốn dùng gì ạ? "
Buổi tối không có mấy người, chỉ có một nữ phục vụ mặc đồng phục ở lại túc trực.
"Cho tôi một ly Robusta, thêm một ít nước đá."
"Dạ được."
Rất nhanh thức uống của Thẩm Đông Chí đã được bưng tới, cô cầm uống một ngụm, có cảm giác mát mẻ tỉnh táo. Nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cảnh sắc Hồ Sơn rất đẹp, ban đêm còn có sương mù, xuyên qua cửa sổ trong suốt từ trần đến sàn nhà đặc biệt mông lung .
"Có thể tắt nhạc ở đây không ?"
Giờ phút này Thẩm Đông Chí cần nhất chính là sự yên tĩnh tuyệt đối, âm nhạc êm dịu cũng là quấy rầy.
Cà phê ở đây đều là mới xay, quy trình phức tạp, xung quanh rất yên tĩnh, cộng thêm cơn say chếch choáng, không đến một lát Thẩm Đông Chí đã tựa đầu vào cửa sổ thủy tinh ngủ thϊếp đi.
"Hạ ánh đèn xuống."
Không biết đã qua bao lâu, quầy bar bên kia đột nhiên truyền tới giọng nam trầm thấp. Nhân viên phục vụ tại quầy vội vàng chỉnh đèn xuống mức thấp nhất, người đàn ông bưng cốc cà phê mà Thẩm Đông Chí đã gọi để ngay trước mặt cô , sau đó ngồi tựa lưng vào chỗ đối diện.
Người đàn ông họ Hi tên Nghiêu, là ông chủ nơi này, có vẻ còn rất trẻ.
Thẩm Đông Chí đến đây hơn một năm, cũng coi như biết đến anh, nguyên nhân Hi Nghiêu cảm thấy hứng thú với cô có chút đơn giản cũng có chút kì lạ.
Trong thời đại sử dụng mạng internet rộng rãi như hiện nay, Thẩm Đông Chí chỉ toàn dùng tiền mặt để trả, không sử dụng thẻ ngân hàng thanh toán hay thanh toán qua điện thoại mà cũng chưa từng dẫn một người bạn nào tới đây.
Hi Nghiêu từng hỏi qua tên cô, Thẩm Đông Chí chỉ trả lời hai chữ, bí mật.
"Cạch, cạch, cạch. "
Chu Hi Nghiêu cúi người vươn tay gõ trên mặt bàn, Thẩm Đông Chí rất nhanh đã mở mắt.
"Cà phê của cô đã sẵn sàng."
Người đàn ông ở trước mặt mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu xám nhạt, lại có giọng nói khiến người ta thấy dễ chịu, Thẩm Đông Chí nhịn không được muốn trêu anh một câu.
"Anh thức khuya như vậy, là đang chờ tôi sao?"
Chu Hi Nghiêu nhếch môi cười yếu ớt, đẩy đĩa nhỏ cùng thìa cà phê đến trước mặt Thẩm Đông Chí.
"Hôm nay vẫn dùng tiền mặt?
Thẩm Đông Chí hơi suy tư, hôm nay cô vừa mới chính thức dùng thân phận mới, nếu như lại quét thẻ ở đây, về sau có người tra được sợ rằng sẽ có điều hoài nghi.
Sự thận trọng luôn là một lý do khiến Hàn Thành thích Thâm Đông Chí.
"Đúng vậy, vẫn dùng tiền mặt."
Cà phê vẫn là khẩu vị Thẩm Đông Chí thích, cô uống hai ngụm, cảm thấy rất hài lòng, lại phát hiện Chu Hi Nghiêu luôn một mực nhìn cô.
Chu Hi Nghiêu rất hiếu kì, trong khoảng hơn một năm qua, mỗi lầnThẩm Đông Chí đến đây đều yên lặng, thậm chí có chút xa cách, nhưng hôm nay có vẻ cô rất vui, hay nói cách khác là rất phấn khích .
Ngồi một lúc đến hai giờ, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, lúc này Thẩm Đông Chí mới đứng dậy đi đến quầy thu ngân tính tiền, kết quả mở ra túi tiền ra xem mới biết, bên trong chỉ có 500 tệ tiền mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.