Chương 19:
Cửu Linh
24/04/2024
Cô bây giờ có thẻ có thân phận, tới nơi này là quyết định đột ngột, ai sẽ mang nhiều tiền mặt như vậy trên người.
"Sao vậy, cô gái bí ẩn, hôm nay không mang tiền mặt sao?"
"Ừm.....ông chủ Hi nơi này có thể ghi nợ không?"
Kể từ sau bữa tiệc Đường Duy Quân càng thêm im lặng, mỗi ngày ngoại trừ tập thể hình chính là tập thể hình, Thẩm Đông Chí cũng không quá lo lắng, cô hiểu rất rõ Đường Duy Quân, cho dù anh không hiểu hoặc là không ủng hộ những chuyện mình đang làm, nhưng anh nhất định sẽ đứng về phía cô.
Hoài Sâm vô cung coi trọng việc Ngọc Văn kết thúc không lâu đã công khai đấu thầu, thời gian định vào giữa tháng sau.
Vì lần đấu thầu này mà Hàn Thành càng lúc càng bận rộn , Thẩm Đông Chí dành chút thời gian đi tế bái Đường Đại Sơn , lúc trước vì không có tiền mua đất ở nghĩa trang, cho nên chỉ có thể gửi tro cốt ông tại chùa, về sau Hàn Thành cứu cô ra, cô mới chuyển Đường Đại Sơn về nghĩa trang Thọ Xương .
Đường Đại Sơn lúc còn sống là người văn nhã, thích nhất chính là vào thời điểm trời mưa ngồi trong rừng trúc phía sân sau của nhà họ Đường uống chén trà xanh hoặc uống một chén rượu, hôm nay thời tiết lại có mưa phùn rả rích, Thẩm Đông Chí cảm thấy có thể đến thăm ông vào lúc này, ông chắc chắn sẽ rất vui.
Cô đặt một bình rượu lá trúc cùng một bó lục cúc ở trước mộ, Thẩm Đông Chí cũng không biết nên nói gì với Đường Đại Sơn, nghĩ bụng chỉ nói.
"Cha, anh trai rất tốt, cha yên tâm."
*
Nghĩa trang Thọ Xương có vị trí địa lý vô cùng tốt, giá khoảng 30.000 NDT một mét vuông, cách hai bảo vật phong thuỷ của Tân Kinh là Tần Sơn và Hồ Sơn không xa, cho nên Thẩm Đông Chí tiện đường ghé quán cà phê, vừa vặn có thể trả tiền nợ lần trước.
Mưa phùn khiến Hồ Sơn càng thêm mỹ lệ mông lung, anh đèn quán cà phê là màu vàng ấm cùng sương mù bay lưng chừng giữa núi càng làm tăng thêm mấy phần ấm áp cho nơi đây.
Cô cảm thấy chỉ nghe tiếng mưa rơi tâm trạng đã rất thoải mái rồi, hôm nay lầu hai không có bật nhạc, Thẩm Đông Chí ngồi tại vị trí cũ, vẫn là Rubosta như cũ. Kết quả lần này nhân viên phục vụ thế mà hụt tay, làm đổ cà phê lên người cô.
"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi......"
Hôm nay Tẩm Đông Chí mặc chiếc váy liền thân, cổ chữ V khoét sâu, màu xanh tím đậm, thuộc bộ sưu tập Xuân Hạ cao cấp của Elie Saab, cổ áo hở đến gần eo, cà phê không chỉ làm hỏng trang phục của cô mà da thịt lộ ra ngoài cùng trên đùi đều bị dính nước, khó trách nhân viên phục vụ lại bị dọa thành cái dạng này.
Có điều cũng không trách nhân viên phục vụ được, là Thẩm Đông Chí vừa rồi đến nghĩa trang đã không dùng ô, sàn nhà nơi này quá sạch sẽ, lại đánh bóng loáng trơn trượt, mấy giọt nước trên người cô chảy xuống, hại nhân viên phục vụ giẫm lên mới bị trượt chân.
Cô cầm lấy khăn giấy, nhân viên phục vụ vừa nói xin lỗi vừa lau vết cà phê trên người Thẩm Đông Chí, cô cúi đầu chỉnh quần áo, đưa tay kéo khăn giấy. Bất chợt, một chiếc khăn lụa mềm mại đưa tới tay cô.
Cô ngẩng đầu nhìn lên, là Chu Hi Nghiêu.
"Dùng cái này."
Anh giơ tay đưa khăn sạch đến, Thẩm Đông Chí phục vụ rời đi, tự cầm khăn cúi đầu giúp Thẩm Đông Chí lau cà phê trên thân người.
"Trên lầu có kem trị bỏng cùng phòng tắm, có muốn đi thay quần áo không?
"Sao vậy, cô gái bí ẩn, hôm nay không mang tiền mặt sao?"
"Ừm.....ông chủ Hi nơi này có thể ghi nợ không?"
Kể từ sau bữa tiệc Đường Duy Quân càng thêm im lặng, mỗi ngày ngoại trừ tập thể hình chính là tập thể hình, Thẩm Đông Chí cũng không quá lo lắng, cô hiểu rất rõ Đường Duy Quân, cho dù anh không hiểu hoặc là không ủng hộ những chuyện mình đang làm, nhưng anh nhất định sẽ đứng về phía cô.
Hoài Sâm vô cung coi trọng việc Ngọc Văn kết thúc không lâu đã công khai đấu thầu, thời gian định vào giữa tháng sau.
Vì lần đấu thầu này mà Hàn Thành càng lúc càng bận rộn , Thẩm Đông Chí dành chút thời gian đi tế bái Đường Đại Sơn , lúc trước vì không có tiền mua đất ở nghĩa trang, cho nên chỉ có thể gửi tro cốt ông tại chùa, về sau Hàn Thành cứu cô ra, cô mới chuyển Đường Đại Sơn về nghĩa trang Thọ Xương .
Đường Đại Sơn lúc còn sống là người văn nhã, thích nhất chính là vào thời điểm trời mưa ngồi trong rừng trúc phía sân sau của nhà họ Đường uống chén trà xanh hoặc uống một chén rượu, hôm nay thời tiết lại có mưa phùn rả rích, Thẩm Đông Chí cảm thấy có thể đến thăm ông vào lúc này, ông chắc chắn sẽ rất vui.
Cô đặt một bình rượu lá trúc cùng một bó lục cúc ở trước mộ, Thẩm Đông Chí cũng không biết nên nói gì với Đường Đại Sơn, nghĩ bụng chỉ nói.
"Cha, anh trai rất tốt, cha yên tâm."
*
Nghĩa trang Thọ Xương có vị trí địa lý vô cùng tốt, giá khoảng 30.000 NDT một mét vuông, cách hai bảo vật phong thuỷ của Tân Kinh là Tần Sơn và Hồ Sơn không xa, cho nên Thẩm Đông Chí tiện đường ghé quán cà phê, vừa vặn có thể trả tiền nợ lần trước.
Mưa phùn khiến Hồ Sơn càng thêm mỹ lệ mông lung, anh đèn quán cà phê là màu vàng ấm cùng sương mù bay lưng chừng giữa núi càng làm tăng thêm mấy phần ấm áp cho nơi đây.
Cô cảm thấy chỉ nghe tiếng mưa rơi tâm trạng đã rất thoải mái rồi, hôm nay lầu hai không có bật nhạc, Thẩm Đông Chí ngồi tại vị trí cũ, vẫn là Rubosta như cũ. Kết quả lần này nhân viên phục vụ thế mà hụt tay, làm đổ cà phê lên người cô.
"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi......"
Hôm nay Tẩm Đông Chí mặc chiếc váy liền thân, cổ chữ V khoét sâu, màu xanh tím đậm, thuộc bộ sưu tập Xuân Hạ cao cấp của Elie Saab, cổ áo hở đến gần eo, cà phê không chỉ làm hỏng trang phục của cô mà da thịt lộ ra ngoài cùng trên đùi đều bị dính nước, khó trách nhân viên phục vụ lại bị dọa thành cái dạng này.
Có điều cũng không trách nhân viên phục vụ được, là Thẩm Đông Chí vừa rồi đến nghĩa trang đã không dùng ô, sàn nhà nơi này quá sạch sẽ, lại đánh bóng loáng trơn trượt, mấy giọt nước trên người cô chảy xuống, hại nhân viên phục vụ giẫm lên mới bị trượt chân.
Cô cầm lấy khăn giấy, nhân viên phục vụ vừa nói xin lỗi vừa lau vết cà phê trên người Thẩm Đông Chí, cô cúi đầu chỉnh quần áo, đưa tay kéo khăn giấy. Bất chợt, một chiếc khăn lụa mềm mại đưa tới tay cô.
Cô ngẩng đầu nhìn lên, là Chu Hi Nghiêu.
"Dùng cái này."
Anh giơ tay đưa khăn sạch đến, Thẩm Đông Chí phục vụ rời đi, tự cầm khăn cúi đầu giúp Thẩm Đông Chí lau cà phê trên thân người.
"Trên lầu có kem trị bỏng cùng phòng tắm, có muốn đi thay quần áo không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.