Người Nhà Bất Công, Tôi Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ.
Chương 41: Bệnh đau đầu của bà Ngụy
Phì Nga Phác Hỏa
18/11/2024
Vì thế, Ngụy Gia Lương trong mắt lộ ra vẻ vội vã, thúc giục: "Mày còn là một đứa trẻ, làm sao hiểu được những chuyện nguy hiểm này. Giờ có biết bao người đang âm thầm lợi dụng mày, mau chóng giao hết mọi thứ ra!"
"Đúng vậy!" Đỗ Tư Tuệ cũng ở một bên khuyên nhủ: "Chúng ta là người lớn, làm sao có thể đứng nhìn con gặp chuyện? Mau giao mạng lưới tình báo ra, nói rõ hết mọi chuyện thì sau này cứ lo mà học hành cho tốt."
"Ha ha!" Ngụy Hoằng không nhịn được mà bật cười.
Quả nhiên, vợ chồng bọn họ lại vô liêm sỉ như thường.
Thật ra, ông nội cậu có cái mạng lưới tình báo gì đâu?
Cái gọi là các tài liệu đen chỉ là ảo tưởng, thực ra cậu chỉ là người biết quá nhiều bí mật mà thôi.
"Mày cười cái gì?" Ngụy Gia Lương tức giận nói: "Mày nhanh một lên chút, tập đoàn chúng ta đang hợp tác với Tập đoàn Cẩm Giang trong một dự án lớn, ông Tạ không hề nhượng bộ, nếu mày có thể cung cấp thông tin thì tao sẽ giúp mày khiến ông ta phải trả giá!"
"Ông đúng là biết mơ đẹp mà." Ngụy Hoằng cầm đũa, cười mỉa mai: "Nếu có làm gì, đó là giúp Tạ Tổng đối phó ông, làm sao lại giúp ông đánh bại ông ấy được?"
"Mày điên rồi sao?" Ngụy Gia Lương tức giận đập tay lên bàn khiến người hầu xung quanh hoảng sợ.
"Anh cả, sao anh có thể giúp người ngoài chống lại ba mẹ mình?" Ngụy Thắng bất mãn nói: "Ngụy Thị là công sức của cả gia đình chúng ta, anh không thể đối xử như vậy!"
"Người ngoài? Cậu mới là người ngoài!" Ngụy Hoằng ném đũa xuống bàn, mắng: "Nhắc nhở cậu một câu, Ngụy Thị là công sức cả đời của ông nội tôi, không phải công lao của cha cậu. Đừng tưởng rằng đổi họ là có thể chiếm đoạt quyền thừa kế. Nếu muốn thu lợi mà không phải nỗ lực thì hãy về thừa kế tài sản của cha cậu đi!"
Ba người đối diện đều tức giận đến đỏ mặt.
Bữa cơm không vui chóng vánh kết thúc và khi Ngụy Hoằng ăn xong chuẩn bị lên lầu thì...
Đỗ Tư Tuệ đột nhiên ôm đầu, mặt đầy đau khổ, chậm rãi ngã xuống.
Ngụy Gia Lương và Ngụy Thắng vội vàng chạy tới đỡ, người hầu hoảng loạn cuống cuồng.
"Phu nhân, phu nhân, bà sao vậy?"
"Mẹ, mẹ có sao không? Có phải lại bị đau đầu không?"
"Mau gọi bác sĩ gia đình, gọi bác sĩ nhanh lên!"
Mọi người hỗn loạn, tay chân rối loạn.
Ngụy Hoằng chỉ dừng lại hành động lên lầu, đi tới quầy bar tự rót một ly rượu rồi ngồi xuống ghế sa lông, nhàn nhã xem cảnh náo loạn.
Cậu không quan tâm Đỗ Tư Tuệ đau ốm gì, chỉ đơn giản là muốn xem trò vui.
Trước kia, bà ta có huyết áp cao, đau đầu, mất ngủ... Ngụy Hoằng đã từng bỏ công chăm sóc bà, học cách điều dưỡng từ các sách thuốc cổ truyền, tự mình chữa trị cho bà.
Cậu đã tỉ mỉ điều dưỡng cho bà, từ xoa bóp đến châm cứu khiến Đỗ Tư Tuệ mỗi ngày đều tinh thần tươi tỉnh, hết đau đầu và mất ngủ.
Đáng tiếc, lâu ngày qua, bà ta đã quên hết công lao của Ngụy Hoằng.
Những ngày gần đây, bà ta tức giận khiến bệnh cũ tái phát nên cậu cũng muốn cho bà ta nếm lại chút đau khổ.
"Đúng vậy!" Đỗ Tư Tuệ cũng ở một bên khuyên nhủ: "Chúng ta là người lớn, làm sao có thể đứng nhìn con gặp chuyện? Mau giao mạng lưới tình báo ra, nói rõ hết mọi chuyện thì sau này cứ lo mà học hành cho tốt."
"Ha ha!" Ngụy Hoằng không nhịn được mà bật cười.
Quả nhiên, vợ chồng bọn họ lại vô liêm sỉ như thường.
Thật ra, ông nội cậu có cái mạng lưới tình báo gì đâu?
Cái gọi là các tài liệu đen chỉ là ảo tưởng, thực ra cậu chỉ là người biết quá nhiều bí mật mà thôi.
"Mày cười cái gì?" Ngụy Gia Lương tức giận nói: "Mày nhanh một lên chút, tập đoàn chúng ta đang hợp tác với Tập đoàn Cẩm Giang trong một dự án lớn, ông Tạ không hề nhượng bộ, nếu mày có thể cung cấp thông tin thì tao sẽ giúp mày khiến ông ta phải trả giá!"
"Ông đúng là biết mơ đẹp mà." Ngụy Hoằng cầm đũa, cười mỉa mai: "Nếu có làm gì, đó là giúp Tạ Tổng đối phó ông, làm sao lại giúp ông đánh bại ông ấy được?"
"Mày điên rồi sao?" Ngụy Gia Lương tức giận đập tay lên bàn khiến người hầu xung quanh hoảng sợ.
"Anh cả, sao anh có thể giúp người ngoài chống lại ba mẹ mình?" Ngụy Thắng bất mãn nói: "Ngụy Thị là công sức của cả gia đình chúng ta, anh không thể đối xử như vậy!"
"Người ngoài? Cậu mới là người ngoài!" Ngụy Hoằng ném đũa xuống bàn, mắng: "Nhắc nhở cậu một câu, Ngụy Thị là công sức cả đời của ông nội tôi, không phải công lao của cha cậu. Đừng tưởng rằng đổi họ là có thể chiếm đoạt quyền thừa kế. Nếu muốn thu lợi mà không phải nỗ lực thì hãy về thừa kế tài sản của cha cậu đi!"
Ba người đối diện đều tức giận đến đỏ mặt.
Bữa cơm không vui chóng vánh kết thúc và khi Ngụy Hoằng ăn xong chuẩn bị lên lầu thì...
Đỗ Tư Tuệ đột nhiên ôm đầu, mặt đầy đau khổ, chậm rãi ngã xuống.
Ngụy Gia Lương và Ngụy Thắng vội vàng chạy tới đỡ, người hầu hoảng loạn cuống cuồng.
"Phu nhân, phu nhân, bà sao vậy?"
"Mẹ, mẹ có sao không? Có phải lại bị đau đầu không?"
"Mau gọi bác sĩ gia đình, gọi bác sĩ nhanh lên!"
Mọi người hỗn loạn, tay chân rối loạn.
Ngụy Hoằng chỉ dừng lại hành động lên lầu, đi tới quầy bar tự rót một ly rượu rồi ngồi xuống ghế sa lông, nhàn nhã xem cảnh náo loạn.
Cậu không quan tâm Đỗ Tư Tuệ đau ốm gì, chỉ đơn giản là muốn xem trò vui.
Trước kia, bà ta có huyết áp cao, đau đầu, mất ngủ... Ngụy Hoằng đã từng bỏ công chăm sóc bà, học cách điều dưỡng từ các sách thuốc cổ truyền, tự mình chữa trị cho bà.
Cậu đã tỉ mỉ điều dưỡng cho bà, từ xoa bóp đến châm cứu khiến Đỗ Tư Tuệ mỗi ngày đều tinh thần tươi tỉnh, hết đau đầu và mất ngủ.
Đáng tiếc, lâu ngày qua, bà ta đã quên hết công lao của Ngụy Hoằng.
Những ngày gần đây, bà ta tức giận khiến bệnh cũ tái phát nên cậu cũng muốn cho bà ta nếm lại chút đau khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.