Người Nhà Bất Công, Tôi Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ.
Chương 10: Không phá thì không xây được
Phì Nga Phác Hỏa
17/11/2024
“Nhưng Ngụy Gia Lương đã cắm rễ sâu trong tập đoàn, tài sản khổng lồ này bị lũ sâu mọt đục phá khắp nơi. Thật sự muốn nắm được nó trong tay cũng rất phiền phức. Chi bằng đánh sập toàn bộ rồi xây lại từ đầu còn hơn!”
Tóm lại, đối với Ngụy Hoằng, tập đoàn Ngụy Thị có hay không cũng chẳng quan trọng. Trong khi người khác khao khát giành quyền kiểm soát thì cậu ta lại có dũng khí "không phá thì không lập."
"Được!" Từ Mậu Cung gật đầu khen ngợi: "Quyết đoán lắm, không hổ là cháu trai mà ông nội cậu yêu thương nhất. Lão nhân gia đã để lại cho cậu 30% cổ phần tập đoàn và hơn trăm bất động sản, cổ phiếu quỹ, biệt thự ở nước ngoài, xe sang, tiền mặt... Tất cả đủ để cậu xây dựng lại một tập đoàn Ngụy Thị mới."
"Nhưng vẫn chưa đủ!" Ngụy Hoằng lắc đầu, thở dài: "Cháu còn vị thành niên nên phải một năm nữa mới chính thức thừa kế những tài sản đó. Hiện tại cháu không thể nắm chúng trong tay, nếu không chuẩn bị sẵn nội lực thì những thứ đó chỉ là mộng ảo. Trong một năm tới, cháu cần tích lũy thêm nhiều nguồn lực."
Từ Mậu Cung trầm ngâm rồi gật đầu đồng tình: "Trong tay cậu giờ chắc không có nhiều tiền. Chú có thể rút vài trăm triệu tiền mặt và bán bớt bất động sản, chắc gom được 2 tỷ."
"Không cần nhiều thế đâu, chú cho cháu mượn 1 tỷ là đủ rồi!" Ngụy Hoằng khẽ cười.
"1 tỷ thì làm được gì?" Từ Tố Cung hừ lạnh: "Tôi cả đời không có con cái, sau này cậu còn phải chăm sóc tôi. Vậy mà còn từ chối tôi sao?"
"Không cần đâu chú!" Ngụy Hoằng lắc đầu. Suy nghĩ một lúc, cậu nói: "Thật ra, ngay cả 1 tỷ cháu cũng không nên mượn. Ông nội từng nói con người phải dựa vào chính mình. Nếu khởi đầu đã có 1,8 tỷ vốn thì cuộc đời còn gì để thử thách nữa?"
"Thế này đi, chú chuẩn bị 3 tỷ đầu tư cho cháu. Trong vòng nửa tháng, nếu có lời thì chúng ta chia đôi. Như vậy chỉ là đầu tư, không phải cho vay. Chú thấy sao?"
Từ Mậu Cung không khỏi ngạc nhiên. Đúng là tuổi trẻ đầy tham vọng, dám tự tin kiếm được khoản tiền lớn chỉ trong nửa tháng!
"Cháu chắc chắn không?" Ông trầm ngâm hỏi lại. "3 tỷ nhìn thì lớn nhưng vào ngành nào cũng chẳng đủ để tạo ra cú đột phá lớn, chưa kể nửa tháng còn không đủ để nghiên cứu sản phẩm hay tuyển dụng nhân sự."
"Vậy thì không vào ngành, kiếm tiền nhanh vẫn khả thi." Ngụy Hoằng tự tin cười, không hề tỏ ra lo lắng.
Từ nhỏ, cậu đã được ông nội đích thân dạy dỗ và chăm sóc!
Chỉ số thông minh của cậu lên đến 180, một khi đã gặp thì khó mà quên được năng lực đặc biệt này.
Hơn nữa, với những thông tin chấn động trong kiếp trước mà cậu đã trải qua thì việc kiếm tiền đối với cậu còn dễ hơn cả ăn cơm hay uống nước.
Chỉ cần nhắm mắt suy nghĩ một chút thì cậu đã có thể liệt kê ra những sự kiện lớn nhỏ xảy ra ở thành phố Giang Châu trong vòng bảy tám năm tới. Với khả năng "đón đầu thời cuộc", ngay cả một người bình thường cũng có thể kiếm được đầy đủ, huống chi cậu còn có những mối quan hệ hỗ trợ đắc lực.
Đúng lúc này, một sự kiện lớn đang sắp xảy ra!
Ba trăm triệu tuy không phải là con số quá lớn nhưng cũng đủ để cắt ra một miếng lợi nhuận khổng lồ.
"Hai ngày nữa, người nắm quyền của Tập đoàn Đằng Thịnh sẽ gặp tai nạn ngoài ý muốn." Ngụy Hoằng nói gọn: "Sau khi ông ta qua đời, cổ phiếu của tập đoàn sẽ lao dốc không phanh. Đến ngày thứ ba, conhãy liên hệ với các cổ đông nhỏ của tập đoàn và đồng thời thu gom cổ phiếu trên thị trường. Đến ngày thứ mười hai, bán toàn bộ ra là xong."
"Lý Đằng của Đằng Thịnh sẽ chết sao?"
Từ Mậu Cung hít một hơi thật sâu, không giấu nổi sự kinh ngạc.
Người như Lý Đằng đang ở độ tuổi sung mãn nhất của sự nghiệp, mới chỉ hơn bốn mươi tuổi thôi mà!
Hơn nữa, nếu ông ta qua đời khiến cổ phiếu rớt giá thảm hại, liệu có đáng để thực hiện kế hoạch này không?
"Chú cứ làm theo lời cháu dặn là được. Nhớ kỹ, chỉ mua đúng ba trăm triệu. Nếu mua thêm thì có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!" Ngụy Hoằng không tiết lộ thêm điều gì mà chuyển chủ đề: "Ngoài ra, chú hãy tranh thủ thời gian mua lại căn biệt thự bên cạnh để sắp xếp nhân viên. Sau này, cháu cần giữ lại ba nhóm hộ vệ bên mình. Một nhóm sẽ đảm bảo an toàn mỗi khi cháu ra ngoài, hai nhóm còn lại thay phiên trực ở biệt thự, đặc biệt là phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho thư phòng và phòng riêng của cháu, không được để ai đặt chân vào."
"Hãy tìm người cải tạo căn phòng bên trái ở tầng hai thành phòng tập thể dục. Thuê vài huấn luyện viên võ thuật để lập cho cháu một kế hoạch rèn luyện. Những người giúp việc, tài xế trong biệt thự cũng phải lần lượt thay thế bằng người của chúng ta."
"Chú đã rõ rồi!"
Từ Mậu Cung lập tức đáp lời, không dám chậm trễ.
Tóm lại, đối với Ngụy Hoằng, tập đoàn Ngụy Thị có hay không cũng chẳng quan trọng. Trong khi người khác khao khát giành quyền kiểm soát thì cậu ta lại có dũng khí "không phá thì không lập."
"Được!" Từ Mậu Cung gật đầu khen ngợi: "Quyết đoán lắm, không hổ là cháu trai mà ông nội cậu yêu thương nhất. Lão nhân gia đã để lại cho cậu 30% cổ phần tập đoàn và hơn trăm bất động sản, cổ phiếu quỹ, biệt thự ở nước ngoài, xe sang, tiền mặt... Tất cả đủ để cậu xây dựng lại một tập đoàn Ngụy Thị mới."
"Nhưng vẫn chưa đủ!" Ngụy Hoằng lắc đầu, thở dài: "Cháu còn vị thành niên nên phải một năm nữa mới chính thức thừa kế những tài sản đó. Hiện tại cháu không thể nắm chúng trong tay, nếu không chuẩn bị sẵn nội lực thì những thứ đó chỉ là mộng ảo. Trong một năm tới, cháu cần tích lũy thêm nhiều nguồn lực."
Từ Mậu Cung trầm ngâm rồi gật đầu đồng tình: "Trong tay cậu giờ chắc không có nhiều tiền. Chú có thể rút vài trăm triệu tiền mặt và bán bớt bất động sản, chắc gom được 2 tỷ."
"Không cần nhiều thế đâu, chú cho cháu mượn 1 tỷ là đủ rồi!" Ngụy Hoằng khẽ cười.
"1 tỷ thì làm được gì?" Từ Tố Cung hừ lạnh: "Tôi cả đời không có con cái, sau này cậu còn phải chăm sóc tôi. Vậy mà còn từ chối tôi sao?"
"Không cần đâu chú!" Ngụy Hoằng lắc đầu. Suy nghĩ một lúc, cậu nói: "Thật ra, ngay cả 1 tỷ cháu cũng không nên mượn. Ông nội từng nói con người phải dựa vào chính mình. Nếu khởi đầu đã có 1,8 tỷ vốn thì cuộc đời còn gì để thử thách nữa?"
"Thế này đi, chú chuẩn bị 3 tỷ đầu tư cho cháu. Trong vòng nửa tháng, nếu có lời thì chúng ta chia đôi. Như vậy chỉ là đầu tư, không phải cho vay. Chú thấy sao?"
Từ Mậu Cung không khỏi ngạc nhiên. Đúng là tuổi trẻ đầy tham vọng, dám tự tin kiếm được khoản tiền lớn chỉ trong nửa tháng!
"Cháu chắc chắn không?" Ông trầm ngâm hỏi lại. "3 tỷ nhìn thì lớn nhưng vào ngành nào cũng chẳng đủ để tạo ra cú đột phá lớn, chưa kể nửa tháng còn không đủ để nghiên cứu sản phẩm hay tuyển dụng nhân sự."
"Vậy thì không vào ngành, kiếm tiền nhanh vẫn khả thi." Ngụy Hoằng tự tin cười, không hề tỏ ra lo lắng.
Từ nhỏ, cậu đã được ông nội đích thân dạy dỗ và chăm sóc!
Chỉ số thông minh của cậu lên đến 180, một khi đã gặp thì khó mà quên được năng lực đặc biệt này.
Hơn nữa, với những thông tin chấn động trong kiếp trước mà cậu đã trải qua thì việc kiếm tiền đối với cậu còn dễ hơn cả ăn cơm hay uống nước.
Chỉ cần nhắm mắt suy nghĩ một chút thì cậu đã có thể liệt kê ra những sự kiện lớn nhỏ xảy ra ở thành phố Giang Châu trong vòng bảy tám năm tới. Với khả năng "đón đầu thời cuộc", ngay cả một người bình thường cũng có thể kiếm được đầy đủ, huống chi cậu còn có những mối quan hệ hỗ trợ đắc lực.
Đúng lúc này, một sự kiện lớn đang sắp xảy ra!
Ba trăm triệu tuy không phải là con số quá lớn nhưng cũng đủ để cắt ra một miếng lợi nhuận khổng lồ.
"Hai ngày nữa, người nắm quyền của Tập đoàn Đằng Thịnh sẽ gặp tai nạn ngoài ý muốn." Ngụy Hoằng nói gọn: "Sau khi ông ta qua đời, cổ phiếu của tập đoàn sẽ lao dốc không phanh. Đến ngày thứ ba, conhãy liên hệ với các cổ đông nhỏ của tập đoàn và đồng thời thu gom cổ phiếu trên thị trường. Đến ngày thứ mười hai, bán toàn bộ ra là xong."
"Lý Đằng của Đằng Thịnh sẽ chết sao?"
Từ Mậu Cung hít một hơi thật sâu, không giấu nổi sự kinh ngạc.
Người như Lý Đằng đang ở độ tuổi sung mãn nhất của sự nghiệp, mới chỉ hơn bốn mươi tuổi thôi mà!
Hơn nữa, nếu ông ta qua đời khiến cổ phiếu rớt giá thảm hại, liệu có đáng để thực hiện kế hoạch này không?
"Chú cứ làm theo lời cháu dặn là được. Nhớ kỹ, chỉ mua đúng ba trăm triệu. Nếu mua thêm thì có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!" Ngụy Hoằng không tiết lộ thêm điều gì mà chuyển chủ đề: "Ngoài ra, chú hãy tranh thủ thời gian mua lại căn biệt thự bên cạnh để sắp xếp nhân viên. Sau này, cháu cần giữ lại ba nhóm hộ vệ bên mình. Một nhóm sẽ đảm bảo an toàn mỗi khi cháu ra ngoài, hai nhóm còn lại thay phiên trực ở biệt thự, đặc biệt là phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho thư phòng và phòng riêng của cháu, không được để ai đặt chân vào."
"Hãy tìm người cải tạo căn phòng bên trái ở tầng hai thành phòng tập thể dục. Thuê vài huấn luyện viên võ thuật để lập cho cháu một kế hoạch rèn luyện. Những người giúp việc, tài xế trong biệt thự cũng phải lần lượt thay thế bằng người của chúng ta."
"Chú đã rõ rồi!"
Từ Mậu Cung lập tức đáp lời, không dám chậm trễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.