Chương 1083: Phù Du Nào Sánh Bằng Thiên Địa, Vạn Trượng So Với Cả Chúng Sinh (2)
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
22/06/2024
Chuế tuế (Ở rể)
Editor: Lương Lam Lâm
Bắt đầu dịch: từ chương 1065:
Nguồn convert: Tangthuvien
Bên trên quảng trường xa xa vẫn nhốn nha nhốn nháo như cũ, "Long hiền" đang duy trì liên tục quá trình hành hình đối với những tội nhân gây rối trong Công Bình Đảng, dẫn đến lượng lớn người tới vây xem.
Hiểu được ý đồ của người đối diện Tả Tu Quyền đã trước một bước lui về. Rối loạn trong những năm qua, làm tất cả mọi người đều nhìn quen các loại tràng cảnh huyết tinh, nhưng làm người quân tử cả đời đọc sách, đối với tràng diện hơn mười người bị chặt đầu cùng với gần trăm người bị dùng quân côn dụng hình cũng không có ham mê vây xem. Lúc hắn rời đi cũng đưa đám người Ngân Bình, Nhạc Vân cùng rời quảng trường.
"Tuy rằng Chu Thương lúc này đang ở thế khó khả năng không lớn, nhưng nếu Vệ Húc Văn kia thật sự điên, trực tiếp phái người xung kích quảng trường này, các ngươi mặc dù võ nghệ cao cường, cũng chưa chắc có thể chạy ra được."
Hắn xem qua thủ đoạn của "Công Bình Vương", nhìn vài tên cao thủ hộ vệ của Bối Ngôi Quân sau đó quay đầu đi tự hỏi khả năng cùng đối phương bàn bạc, Ngân Bình cùng Nhạc Vân đối với náo nhiệt trong thành thì càng thêm tò mò một ít, lúc này liền lưu lại trên phố xá phụ cận quảng trường, đợi nhìn xem phải chăng sẽ có một bước phát triển nào đó.
Phố xá phụ cận đại quảng trường cực loạn, không ít địa phương đều xuất hiện dấu vết 'chém giết lẫn nhau', một bộ phận nguyên bản là gạch xanh xây dựng phòng ốc, cửa hàng đều đã có thiệt hại cực lớn, Nhạc Vân cùng tỷ tỷ nữ giả nam trang đi được một lúc, mới tìm được một quầy hàng dựng lều bán trà ngồi xuống.
"Thành lão sư trước đây đã đến vài lần, cũng đã nói, cha mẹ vợ con của Hà Văn đều chết cùng với cựu quan lại của Vũ Triều, sau này đi theo dân chúng chạy nạn, lại bị thất lạc bên trong tử địa Giang Nam, hắn sẽ không lần nữa mà phụng thánh mệnh. Tả lão lần này đi đến là mặt nóng dán cái mông lạnh, nhất định không công mà lui."
Năm nay Nhạc Vân mười bảy tuổi cùng tỷ tỷ nữ giả nam trang đều là một thân cao ngất, nhưng toàn thân cơ bắp rắn chắc cân xứng, thời gian lâu sống trong quân ngũ, nhìn tới đều là khí khái dương cương táo bạo.. Hắn cũng là đang trong thời điểm tuổi trẻ khí thịnh, đối với rất nhiều sự tình, cũng đã có cái nhìn của bản thân, hơn nữa còn rất tự tin.
Đương nhiên, có lẽ chúng ta còn nhớ rõ, tại một ít thời điểm khi tuổi hắn còn nhỏ, cũng đã là một cậu bé có tính cách thẳng thắn, có bộ dáng tràn đầy dũng khí. Năm đó cho dù là bị rất nhiều hung đồ nương nhờ Nữ Chân bắt lấy, hắn cũng là không hề sợ hãi mà một đường chửi rủa, phản kháng đến cùng, bây giờ chỉ là càng lý giải nhiều hơn đối với thế giới này, tuy rằng biến thành một thiếu niên không khả ái như vậy, cũng là vì thể hiện sự thành thục của bản thân mà thôi.
Ngân Bình so với hắn lớn hơn hai tuổi khẽ cười cười: "Sự tình trong chính trị, nào có đơn giản như vậy. Hà Văn tuy rằng không thích người bên Đông Nam của chúng ta, nhưng thời điểm Thành lão sư mang lương gạo vật tư tiếp tế đến bên này, hắn cũng vẫn là nhận lấy."
"Ngươi cũng nói là trong chuyện chính trị, có tiện nghi đương nhiên muốn chiếm, chiếm về sau, lại không thấy nhận tình nghĩa của chúng ta."
"Ngươi nói đúng." Tiểu nhị đưa tới hai chén trà nhìn có vẻ sẽ khó uống, Ngân Bình di động bát trà, không hề cùng đệ đệ cãi cọ, "Chẳng qua lần này từ lúc vào thành đến hiện tại xem ra, cũng liền thấy được 'Long hiền' hôm nay làm chuyện này hơi có chút khí khái, nếu nói là còn lại mấy nhà, ngươi có thể nhìn thấy được nhà ai?"
"Tả lão bây giờ dường như định cùng Hà Văn và Cao Sướng liên thủ, nhưng ta nhìn nhà nào cũng không vừa mắt." Nhạc Vân dùng ánh mắt bễ nghễ quét qua phiên chợ này, nhìn tới người giang hồ lai vãng táo bạo, hoặc là diễu võ dương oai hoặc là phục tùng Công Bình Đảng, "Nói cái gì mà Cao Thiên Vương là thế lực không gây chuyện nhất trong năm thế lực của Công Bình Đảng, còn giỏi về trị quân, nhưng ta nhìn những người thủ hạ kia của hắn, cũng chẳng qua là một đám côn đồ, có gan cùng Bối Ngôi Quân của chúng ta đánh, ta tùy tiện xẻo hắn. Còn như Hà Văn, ta đánh cược hắn không thể đồng ý, tuy nói là bàn đại cục, có thể kia Hà Văn cũng là một người, người mang huyết cừu của cả một nhà, nào dễ dàng bỏ qua như vậy, chúng ta bây giờ cũng không phải Hoa Hạ Quân, có thể khiến hắn cúi đầu."
"Ngươi ngược lại luôn luôn có ý nghĩ của riêng mình." Ngân Bình cười.
"Đánh cuộc nha."
"Đánh cuộc gì?"
"Ta liền đánh cuộc.. Là Hà Văn không thể đồng ý, còn Cao Sướng kia, Hà Văn về sau hắn nếu là nguyện ý hợp tác với chúng ta, ta tự nhiên cũng không nói cái gì, tuy rằng ta là có chút chướng mắt."
"Ngươi có thể để ý vài người."
"Là Hoa Hạ Quân thì ta đều nhìn vừa mắt, tựa như cha nói, nếu trong tương lai có một ngày đường đường chính chính mà đánh một trận, thì chết ở trên chiến trường thì cũng là sự tình anh hùng, mặc dù chết vẫn còn vinh." Nhạc Vân nói, quay sang bên cạnh hăng hái vung quyền, ngay sau đó lại thấp giọng nói, "Tỷ, ngươi nói lần này, có thể hay không cũng có người của Hoa Hạ Quân đến nơi này?"
"Nếu là có ngươi muốn như thế nào?"
"Nhận thức một chút a, ngươi không biết ta cùng Văn Hoài ca rất quen thuộc, Tây Nam rất nhiều chuyện ta đều hỏi qua gặp mặt rất nhanh liền có thể móc nối quan hệ." Nhạc Vân cười nói, "Đến lúc đó nói không chừng còn có thể cùng bọn họ luận bàn một phen, hoặc là.. Có thể ở giữa tìm cho tỷ một vị hôn phu tốt.."
Hắn lời này còn chưa dứt, Ngân Bình ngồi bên kia vẫy nhẹ cánh tay, một 'cục u nổi' trực tiếp vang trên trán vị đệ đệ không đáng tin cậy: "Ngươi nói cái gì!"
".. Ta là nói sự thực." Nhạc Vân ôm đầu, cúi đầu cười, "Kỳ thật ta đã nghe Cao thúc thúc bọn họ nói, nếu không phải Văn Hoài ca của bọn họ đã có vợ, làm mai cho ngươi là tốt nhất, chẳng qua chị dâu ở Tây Nam bên kia cũng cực kì anh thư, người thông thường không thể trêu vào.. Ngoài ra a, bây giờ cũng có người muốn đem ngươi đưa vào trong cung làm vương phi thuyết pháp. Chẳng qua bệ hạ mặc dù là quân chủ phục hưng, ta lại không nguyện ý để tỷ tỷ đi vào trong cung, như vậy không được tự do."
Hắn ngồi ở đó đem chuyện này nói được đạo lý rõ ràng, Ngân Bình sắc mặt đỏ lên vì giận, vừa là tức giận vừa là buồn cười: "Tên tiểu tử nhà ngươi chòm râu đều chưa mọc dài ra hết, ngược lại là đều đã an bài tốt mọi thứ. Tương lai của ta xuất giá với ai mắc mớ gì tới ngươi, ngươi muốn đem người tỷ tỷ này đuổi ra khỏi cửa để miễn cùng phân ngươi phân chia gia sản sao."
"Trên người phụ thân không có tiền, tỷ chớ nhìn hắn tặng quà người khác nhiều như vậy, trên thực tế một văn tiền cũng không cho ta chạm, muốn mua bầu rượu đều phải đi móc móc tìm tìm. Nhà chúng ta chính là một nhà bần hàn." Nhạc Vân cười hắc hắc, sờ sờ khuôn mặt, "Ngoài ra ta kỳ thật đã có râu, tỷ tỷ ngươi xem, nó dài ra ta liền cạo đi, Cao thúc thúc bọn họ nói, bây giờ cạo nhiều vài lần, về sau mọc dài ra vừa đen vừa dày, có lẽ sẽ rất uy phong."
"Ngươi tránh xa ta ra." Ngân Bình ấn hắn mặt xoay qua một bên.
Nhạc Vân xoay đầu lại cười uống trà, hai người ngồi như thế trong chốc lát, Ngân Bình nói: "Sự tình vào cung ta đã được thông báo qua một lần, không phải làm vương phi, là muốn ta đi bảo hộ bệ hạ an toàn, đương nhiên nếu thật đi vào.. Có lẽ liền phải cân nhắc danh phận." Nàng hơi hơi dừng lại, về sau cười cười nhìn đệ đệ, "Ngoài ra cũng phải cân nhắc đến ngươi, chúng ta đều bị đưa vào cung, một người làm vương phi, ngươi coi như tiểu thái giám hầu hạ vương phi."
"Ách.." Nhạc Vân co giật khóe miệng, trong miệng như bị người ta nhét một đống phân.
".. Bên cạnh bệ hạ người có thể tín nhiệm không nhiều, nhất là lúc này đã qua một năm tuyên dương [1] 'Tôn Vương Bài Di', thu quyền bên trên, sau đó lại mở ra hải mậu, sau khi cùng vài thương gia lớn vùng biển đánh, rất nhiều vấn đề bí mật đều đang tích lũy lại. Ngươi suốt ngày ở trong quân doanh cùng người 'hảo dũng đấu ngoan', cũng không biết.."
Nhạc Vân trầm mặc một lát: ".. Nói như vậy, nếu là thật sự để tỷ vào cung, tỷ thật đúng là nguyện ý đi làm vương phi?"
"Bệ hạ cự tuyệt." Ngân Bình cười cười, "Hắn nói không thể làm hỏng danh tiết của cô nương danh gia, chuyện này không để nhắc lại. Ngươi ngày thường nghe đều là chút ít thời sự bên lề, mưa mưa gió gió ngươi biết cái gì."
"..."
Trong khoảnh khắc Nhạc Vân cúi đầu sau đó gật gật, hai tay cầm lấy bát trà hướng về phương hướng đông nam giơ lên, "Có một chuyện này, bệ hạ là người xứng đáng để Nhạc Vân ta cả đời vì hắn bán mạng."
"Bệ hạ bây giờ cách tân, chính là đang đi vào một con đường hẹp, đi qua được mới có tương lai, hơi không cẩn thận liền vạn kiếp bất phục. Cho nên, điều kiện tiên quyết là không thương tổn đến căn cơ, nhiều thêm vài người bằng hữu luôn luôn chuyện tốt, đừng nói Hà Văn cùng Cao Thiên Vương, cho dù là vài người còn lại.. Liền đều là người không chịu nổi Chu Thương, chỉ cần nguyện ý bàn, Tả công cũng sẽ cùng người đi bàn.."
Ngân Bình lời nói nhẹ nhàng, tới lúc này chỉ ra trọng điểm, Nhạc Vân lâm vào trầm mặc, ngược lại là không tiếp tục đối với cái đề tài này đưa ra nhiều biện luận.
Tỷ đệ hai người có được kinh nghiệm mấy năm chiến loạn, các loại sự tình cực kỳ tàn ác tự nhiên cũng đã nhìn thấy qua, nhưng liên quan đến bản thân, phụ thân Nhạc Phi một mực lập thân cực kì chính trực, thái tử nguyên bản bây giờ đã là hoàng đế Quân Vũ trong phương diện đạo đức cũng không cái gì là không chịu nổi. Ngân Bình mười chín tuổi đã bắt đầu tiếp thu các sự tình phức tạp của thiên hạ, tính cách Nhạc Vân mười bảy tuổi lại ít nhiều vẫn có một ít sở thích sạch sẽ, lần này sau khi vào thành, hắn càng chướng mắt cái người gọi là "Diêm La Vương" Chu Thương cùng "Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam.. Đương nhiên, chuyện quan hệ tới đại cục, hắn có cách nghĩ, chung quy trên vẫn là nguyện ý làm một gã binh lính nghe lệnh hành sự.
Hai người uống vài hớp trà, quảng trường xa xa ngược lại không có truyền đến thanh âm hỗn loạn lớn nào, nhận định Chu Thương xác thực là không có ý định ly khai trở mặt, cũng tại lúc này, Nhạc Vân kéo kéo ống tay áo tỷ tỷ, vươn tay chỉ ra ngoài đường phố: "Ngươi xem."
Bọn họ nhìn thấy là trong đám người đang phát sinh một màn đánh nhau lén lút, động thủ là một gã đeo gói đồ thiếu nữ cùng một gã khác nhìn có vẻ là người lục lâm đang ngăn trở đối phương. Thiếu nữ kia núp trong đám người không dễ dàng bị phát hiện, nhưng chỉ cần chú ý tới, liền có thể hiểu được nàng dường như đang tránh né đuổi bắt, một gã lục lâm vóc người cao gầy nhân trên đường phố bên cạnh ngăn cản nàng, sau khi song phương mặt đối mặt, người lục lâm kia vươn tay ngăn trở, thiếu nữ cũng vươn tay đẩy đối phương ra, song phương bắt, phá chiêu, trong đám người giao thủ hai chiêu.
Giao thủ mau lẹ cũng không dẫn tới sự chú ý của bao nhiêu người, về sau ẩn nấp cùng phá chiêu lẫn nhau, thiếu nữ xoay người một cái, thân ảnh bất ngờ nhảy lên, một chưởng phản công sau đập đầu người lục lâm cao gầy kia, lần nhắm huyệt này cực chuẩn, kia nam tử cao gầy thậm chí còn chưa kịp kêu, thân hình lắc lắc, ngã khuỵu xuống một bên.
"Đây là.. Thủ pháp của Đàm Công Kiếm?" Ngân Bình chớp chớp mắt mắt.
Ánh mắt Nhạc Vân quét qua phố dài, một khắc này, đã thấy đến vài đạo ánh mắt đặc biệt, thấp giọng nói: "Nàng bị phát hiện."
Lúc trước hai người giao thủ vẫn không dẫn tới quá nhiều chú ý, nhưng này một người lục lâm vóc người khá cao rung lên một cái đột nhiên khuỵu xuống, đồng bạn của hắn trên đường dài, liền phát hiện chỗ này xuất hiện dị thường.
"Cha đã từng nói, Đàm Công Kiếm kiếm pháp lạnh thấu xương, thời điểm Nữ Chân lần thứ nhất xuôi nam, trong đó có một vị tiền bối từng được sư công tác động, hành thích Niêm Hãn mà chết. Chỉ là không biết hậu nhân của bộ kiếm pháp kia như thế nào.."
Nhạc Vân thấp giọng nói, hắn cầm lấy bát trà nhìn nhìn tỷ tỷ. Ngay sau đó, một hơi uống cạn sạch nước trà bên trong.
Ngân Bình cũng cúi đầu nâng chung trà lên, ánh mắt trêu tức: "Nhìn một lượt công lực cùng thủ pháp mới vừa rồi kia."
"Dù sao tuổi cũng còn nhỏ nha.."
Nhạc Vân đứng lên, Ngân Bình liền cũng đành phải đứng dậy bắt kịp, thân ảnh hai tỷ đệ hướng tới tiền phương, dung nhập vào bên trong đám người qua đường..
[1] Tôn vương vua, xua đuổi mọi rợ
Editor: Lương Lam Lâm
Bắt đầu dịch: từ chương 1065:
Nguồn convert: Tangthuvien
Bên trên quảng trường xa xa vẫn nhốn nha nhốn nháo như cũ, "Long hiền" đang duy trì liên tục quá trình hành hình đối với những tội nhân gây rối trong Công Bình Đảng, dẫn đến lượng lớn người tới vây xem.
Hiểu được ý đồ của người đối diện Tả Tu Quyền đã trước một bước lui về. Rối loạn trong những năm qua, làm tất cả mọi người đều nhìn quen các loại tràng cảnh huyết tinh, nhưng làm người quân tử cả đời đọc sách, đối với tràng diện hơn mười người bị chặt đầu cùng với gần trăm người bị dùng quân côn dụng hình cũng không có ham mê vây xem. Lúc hắn rời đi cũng đưa đám người Ngân Bình, Nhạc Vân cùng rời quảng trường.
"Tuy rằng Chu Thương lúc này đang ở thế khó khả năng không lớn, nhưng nếu Vệ Húc Văn kia thật sự điên, trực tiếp phái người xung kích quảng trường này, các ngươi mặc dù võ nghệ cao cường, cũng chưa chắc có thể chạy ra được."
Hắn xem qua thủ đoạn của "Công Bình Vương", nhìn vài tên cao thủ hộ vệ của Bối Ngôi Quân sau đó quay đầu đi tự hỏi khả năng cùng đối phương bàn bạc, Ngân Bình cùng Nhạc Vân đối với náo nhiệt trong thành thì càng thêm tò mò một ít, lúc này liền lưu lại trên phố xá phụ cận quảng trường, đợi nhìn xem phải chăng sẽ có một bước phát triển nào đó.
Phố xá phụ cận đại quảng trường cực loạn, không ít địa phương đều xuất hiện dấu vết 'chém giết lẫn nhau', một bộ phận nguyên bản là gạch xanh xây dựng phòng ốc, cửa hàng đều đã có thiệt hại cực lớn, Nhạc Vân cùng tỷ tỷ nữ giả nam trang đi được một lúc, mới tìm được một quầy hàng dựng lều bán trà ngồi xuống.
"Thành lão sư trước đây đã đến vài lần, cũng đã nói, cha mẹ vợ con của Hà Văn đều chết cùng với cựu quan lại của Vũ Triều, sau này đi theo dân chúng chạy nạn, lại bị thất lạc bên trong tử địa Giang Nam, hắn sẽ không lần nữa mà phụng thánh mệnh. Tả lão lần này đi đến là mặt nóng dán cái mông lạnh, nhất định không công mà lui."
Năm nay Nhạc Vân mười bảy tuổi cùng tỷ tỷ nữ giả nam trang đều là một thân cao ngất, nhưng toàn thân cơ bắp rắn chắc cân xứng, thời gian lâu sống trong quân ngũ, nhìn tới đều là khí khái dương cương táo bạo.. Hắn cũng là đang trong thời điểm tuổi trẻ khí thịnh, đối với rất nhiều sự tình, cũng đã có cái nhìn của bản thân, hơn nữa còn rất tự tin.
Đương nhiên, có lẽ chúng ta còn nhớ rõ, tại một ít thời điểm khi tuổi hắn còn nhỏ, cũng đã là một cậu bé có tính cách thẳng thắn, có bộ dáng tràn đầy dũng khí. Năm đó cho dù là bị rất nhiều hung đồ nương nhờ Nữ Chân bắt lấy, hắn cũng là không hề sợ hãi mà một đường chửi rủa, phản kháng đến cùng, bây giờ chỉ là càng lý giải nhiều hơn đối với thế giới này, tuy rằng biến thành một thiếu niên không khả ái như vậy, cũng là vì thể hiện sự thành thục của bản thân mà thôi.
Ngân Bình so với hắn lớn hơn hai tuổi khẽ cười cười: "Sự tình trong chính trị, nào có đơn giản như vậy. Hà Văn tuy rằng không thích người bên Đông Nam của chúng ta, nhưng thời điểm Thành lão sư mang lương gạo vật tư tiếp tế đến bên này, hắn cũng vẫn là nhận lấy."
"Ngươi cũng nói là trong chuyện chính trị, có tiện nghi đương nhiên muốn chiếm, chiếm về sau, lại không thấy nhận tình nghĩa của chúng ta."
"Ngươi nói đúng." Tiểu nhị đưa tới hai chén trà nhìn có vẻ sẽ khó uống, Ngân Bình di động bát trà, không hề cùng đệ đệ cãi cọ, "Chẳng qua lần này từ lúc vào thành đến hiện tại xem ra, cũng liền thấy được 'Long hiền' hôm nay làm chuyện này hơi có chút khí khái, nếu nói là còn lại mấy nhà, ngươi có thể nhìn thấy được nhà ai?"
"Tả lão bây giờ dường như định cùng Hà Văn và Cao Sướng liên thủ, nhưng ta nhìn nhà nào cũng không vừa mắt." Nhạc Vân dùng ánh mắt bễ nghễ quét qua phiên chợ này, nhìn tới người giang hồ lai vãng táo bạo, hoặc là diễu võ dương oai hoặc là phục tùng Công Bình Đảng, "Nói cái gì mà Cao Thiên Vương là thế lực không gây chuyện nhất trong năm thế lực của Công Bình Đảng, còn giỏi về trị quân, nhưng ta nhìn những người thủ hạ kia của hắn, cũng chẳng qua là một đám côn đồ, có gan cùng Bối Ngôi Quân của chúng ta đánh, ta tùy tiện xẻo hắn. Còn như Hà Văn, ta đánh cược hắn không thể đồng ý, tuy nói là bàn đại cục, có thể kia Hà Văn cũng là một người, người mang huyết cừu của cả một nhà, nào dễ dàng bỏ qua như vậy, chúng ta bây giờ cũng không phải Hoa Hạ Quân, có thể khiến hắn cúi đầu."
"Ngươi ngược lại luôn luôn có ý nghĩ của riêng mình." Ngân Bình cười.
"Đánh cuộc nha."
"Đánh cuộc gì?"
"Ta liền đánh cuộc.. Là Hà Văn không thể đồng ý, còn Cao Sướng kia, Hà Văn về sau hắn nếu là nguyện ý hợp tác với chúng ta, ta tự nhiên cũng không nói cái gì, tuy rằng ta là có chút chướng mắt."
"Ngươi có thể để ý vài người."
"Là Hoa Hạ Quân thì ta đều nhìn vừa mắt, tựa như cha nói, nếu trong tương lai có một ngày đường đường chính chính mà đánh một trận, thì chết ở trên chiến trường thì cũng là sự tình anh hùng, mặc dù chết vẫn còn vinh." Nhạc Vân nói, quay sang bên cạnh hăng hái vung quyền, ngay sau đó lại thấp giọng nói, "Tỷ, ngươi nói lần này, có thể hay không cũng có người của Hoa Hạ Quân đến nơi này?"
"Nếu là có ngươi muốn như thế nào?"
"Nhận thức một chút a, ngươi không biết ta cùng Văn Hoài ca rất quen thuộc, Tây Nam rất nhiều chuyện ta đều hỏi qua gặp mặt rất nhanh liền có thể móc nối quan hệ." Nhạc Vân cười nói, "Đến lúc đó nói không chừng còn có thể cùng bọn họ luận bàn một phen, hoặc là.. Có thể ở giữa tìm cho tỷ một vị hôn phu tốt.."
Hắn lời này còn chưa dứt, Ngân Bình ngồi bên kia vẫy nhẹ cánh tay, một 'cục u nổi' trực tiếp vang trên trán vị đệ đệ không đáng tin cậy: "Ngươi nói cái gì!"
".. Ta là nói sự thực." Nhạc Vân ôm đầu, cúi đầu cười, "Kỳ thật ta đã nghe Cao thúc thúc bọn họ nói, nếu không phải Văn Hoài ca của bọn họ đã có vợ, làm mai cho ngươi là tốt nhất, chẳng qua chị dâu ở Tây Nam bên kia cũng cực kì anh thư, người thông thường không thể trêu vào.. Ngoài ra a, bây giờ cũng có người muốn đem ngươi đưa vào trong cung làm vương phi thuyết pháp. Chẳng qua bệ hạ mặc dù là quân chủ phục hưng, ta lại không nguyện ý để tỷ tỷ đi vào trong cung, như vậy không được tự do."
Hắn ngồi ở đó đem chuyện này nói được đạo lý rõ ràng, Ngân Bình sắc mặt đỏ lên vì giận, vừa là tức giận vừa là buồn cười: "Tên tiểu tử nhà ngươi chòm râu đều chưa mọc dài ra hết, ngược lại là đều đã an bài tốt mọi thứ. Tương lai của ta xuất giá với ai mắc mớ gì tới ngươi, ngươi muốn đem người tỷ tỷ này đuổi ra khỏi cửa để miễn cùng phân ngươi phân chia gia sản sao."
"Trên người phụ thân không có tiền, tỷ chớ nhìn hắn tặng quà người khác nhiều như vậy, trên thực tế một văn tiền cũng không cho ta chạm, muốn mua bầu rượu đều phải đi móc móc tìm tìm. Nhà chúng ta chính là một nhà bần hàn." Nhạc Vân cười hắc hắc, sờ sờ khuôn mặt, "Ngoài ra ta kỳ thật đã có râu, tỷ tỷ ngươi xem, nó dài ra ta liền cạo đi, Cao thúc thúc bọn họ nói, bây giờ cạo nhiều vài lần, về sau mọc dài ra vừa đen vừa dày, có lẽ sẽ rất uy phong."
"Ngươi tránh xa ta ra." Ngân Bình ấn hắn mặt xoay qua một bên.
Nhạc Vân xoay đầu lại cười uống trà, hai người ngồi như thế trong chốc lát, Ngân Bình nói: "Sự tình vào cung ta đã được thông báo qua một lần, không phải làm vương phi, là muốn ta đi bảo hộ bệ hạ an toàn, đương nhiên nếu thật đi vào.. Có lẽ liền phải cân nhắc danh phận." Nàng hơi hơi dừng lại, về sau cười cười nhìn đệ đệ, "Ngoài ra cũng phải cân nhắc đến ngươi, chúng ta đều bị đưa vào cung, một người làm vương phi, ngươi coi như tiểu thái giám hầu hạ vương phi."
"Ách.." Nhạc Vân co giật khóe miệng, trong miệng như bị người ta nhét một đống phân.
".. Bên cạnh bệ hạ người có thể tín nhiệm không nhiều, nhất là lúc này đã qua một năm tuyên dương [1] 'Tôn Vương Bài Di', thu quyền bên trên, sau đó lại mở ra hải mậu, sau khi cùng vài thương gia lớn vùng biển đánh, rất nhiều vấn đề bí mật đều đang tích lũy lại. Ngươi suốt ngày ở trong quân doanh cùng người 'hảo dũng đấu ngoan', cũng không biết.."
Nhạc Vân trầm mặc một lát: ".. Nói như vậy, nếu là thật sự để tỷ vào cung, tỷ thật đúng là nguyện ý đi làm vương phi?"
"Bệ hạ cự tuyệt." Ngân Bình cười cười, "Hắn nói không thể làm hỏng danh tiết của cô nương danh gia, chuyện này không để nhắc lại. Ngươi ngày thường nghe đều là chút ít thời sự bên lề, mưa mưa gió gió ngươi biết cái gì."
"..."
Trong khoảnh khắc Nhạc Vân cúi đầu sau đó gật gật, hai tay cầm lấy bát trà hướng về phương hướng đông nam giơ lên, "Có một chuyện này, bệ hạ là người xứng đáng để Nhạc Vân ta cả đời vì hắn bán mạng."
"Bệ hạ bây giờ cách tân, chính là đang đi vào một con đường hẹp, đi qua được mới có tương lai, hơi không cẩn thận liền vạn kiếp bất phục. Cho nên, điều kiện tiên quyết là không thương tổn đến căn cơ, nhiều thêm vài người bằng hữu luôn luôn chuyện tốt, đừng nói Hà Văn cùng Cao Thiên Vương, cho dù là vài người còn lại.. Liền đều là người không chịu nổi Chu Thương, chỉ cần nguyện ý bàn, Tả công cũng sẽ cùng người đi bàn.."
Ngân Bình lời nói nhẹ nhàng, tới lúc này chỉ ra trọng điểm, Nhạc Vân lâm vào trầm mặc, ngược lại là không tiếp tục đối với cái đề tài này đưa ra nhiều biện luận.
Tỷ đệ hai người có được kinh nghiệm mấy năm chiến loạn, các loại sự tình cực kỳ tàn ác tự nhiên cũng đã nhìn thấy qua, nhưng liên quan đến bản thân, phụ thân Nhạc Phi một mực lập thân cực kì chính trực, thái tử nguyên bản bây giờ đã là hoàng đế Quân Vũ trong phương diện đạo đức cũng không cái gì là không chịu nổi. Ngân Bình mười chín tuổi đã bắt đầu tiếp thu các sự tình phức tạp của thiên hạ, tính cách Nhạc Vân mười bảy tuổi lại ít nhiều vẫn có một ít sở thích sạch sẽ, lần này sau khi vào thành, hắn càng chướng mắt cái người gọi là "Diêm La Vương" Chu Thương cùng "Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam.. Đương nhiên, chuyện quan hệ tới đại cục, hắn có cách nghĩ, chung quy trên vẫn là nguyện ý làm một gã binh lính nghe lệnh hành sự.
Hai người uống vài hớp trà, quảng trường xa xa ngược lại không có truyền đến thanh âm hỗn loạn lớn nào, nhận định Chu Thương xác thực là không có ý định ly khai trở mặt, cũng tại lúc này, Nhạc Vân kéo kéo ống tay áo tỷ tỷ, vươn tay chỉ ra ngoài đường phố: "Ngươi xem."
Bọn họ nhìn thấy là trong đám người đang phát sinh một màn đánh nhau lén lút, động thủ là một gã đeo gói đồ thiếu nữ cùng một gã khác nhìn có vẻ là người lục lâm đang ngăn trở đối phương. Thiếu nữ kia núp trong đám người không dễ dàng bị phát hiện, nhưng chỉ cần chú ý tới, liền có thể hiểu được nàng dường như đang tránh né đuổi bắt, một gã lục lâm vóc người cao gầy nhân trên đường phố bên cạnh ngăn cản nàng, sau khi song phương mặt đối mặt, người lục lâm kia vươn tay ngăn trở, thiếu nữ cũng vươn tay đẩy đối phương ra, song phương bắt, phá chiêu, trong đám người giao thủ hai chiêu.
Giao thủ mau lẹ cũng không dẫn tới sự chú ý của bao nhiêu người, về sau ẩn nấp cùng phá chiêu lẫn nhau, thiếu nữ xoay người một cái, thân ảnh bất ngờ nhảy lên, một chưởng phản công sau đập đầu người lục lâm cao gầy kia, lần nhắm huyệt này cực chuẩn, kia nam tử cao gầy thậm chí còn chưa kịp kêu, thân hình lắc lắc, ngã khuỵu xuống một bên.
"Đây là.. Thủ pháp của Đàm Công Kiếm?" Ngân Bình chớp chớp mắt mắt.
Ánh mắt Nhạc Vân quét qua phố dài, một khắc này, đã thấy đến vài đạo ánh mắt đặc biệt, thấp giọng nói: "Nàng bị phát hiện."
Lúc trước hai người giao thủ vẫn không dẫn tới quá nhiều chú ý, nhưng này một người lục lâm vóc người khá cao rung lên một cái đột nhiên khuỵu xuống, đồng bạn của hắn trên đường dài, liền phát hiện chỗ này xuất hiện dị thường.
"Cha đã từng nói, Đàm Công Kiếm kiếm pháp lạnh thấu xương, thời điểm Nữ Chân lần thứ nhất xuôi nam, trong đó có một vị tiền bối từng được sư công tác động, hành thích Niêm Hãn mà chết. Chỉ là không biết hậu nhân của bộ kiếm pháp kia như thế nào.."
Nhạc Vân thấp giọng nói, hắn cầm lấy bát trà nhìn nhìn tỷ tỷ. Ngay sau đó, một hơi uống cạn sạch nước trà bên trong.
Ngân Bình cũng cúi đầu nâng chung trà lên, ánh mắt trêu tức: "Nhìn một lượt công lực cùng thủ pháp mới vừa rồi kia."
"Dù sao tuổi cũng còn nhỏ nha.."
Nhạc Vân đứng lên, Ngân Bình liền cũng đành phải đứng dậy bắt kịp, thân ảnh hai tỷ đệ hướng tới tiền phương, dung nhập vào bên trong đám người qua đường..
[1] Tôn vương vua, xua đuổi mọi rợ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.