Người Phụ Nữ Nông Thôn Hung Hãn
Chương 13
Nam Đảo Anh Đào
12/05/2024
Hoàng thị nói không đi trấn trên, sang bên kia sông, đến nhà lão Hà gia mua một xuyên cá trích to về (hay còn gọi là cá diếc).
Trình Gia Hưng uống một ngụm cháo rồi hỏi: “Mua xuyên cá trích làm gì? Thịt thì ít mà xương, đầu thì nhiều."
“Ta không thể hầm canh sao? Bảo con đi thì con đi thì con cứ việc đi đi, đào đâu ra mà nhiều chuyện như vậy hả?”
Hoàng thị còn không quên nói cho hắn biết, Hà gia bên kia có đến vài lu nước to, bảo hắn nhìn kỹ một chút, chọn lấy hai con lớn nhất.
Trình Gia Hưng không biết nương hắn có ý gì, nên sảng khoái đáp ứng, uống xong cháo, đặt bát xuống rồi cầm tiền đi ra cửa, lại nghĩ đến canh giờ còn quá sớm, chỉ sợ không có thuyền qua sông, nên liền lấy dụng cụ thường dùng để săn bắt gà rừng, thỏ hoang, tu sửa chùi sạch lại một chút, xong xuôi tất cả rồi mới đi ra ngoài.
Để mua cá, tốt nhất là nên chọn con nào ở trong bồn còn sống rồi quay trở về, nhưng từ nhà Trình gia đến sân nhà Hà gia còn rất xa, mà Trình Gia Hưng lại không dám đánh giá cao bản thân mình, nghĩ trở về vào buổi trưa sợ cá sẽ chết.
Hắn cầm một sợi dây rơm đi ra cửa, không ngờ tới bờ sông, từ xa xa đã nhìn thấy trên sông đã có người chèo thuyền nhỏ đánh cá, đầu thuyền còn có một con chim ưng biển.
Đi qua vừa thấy, đúng chính là Hà tam thái.
Trình Gia Hưng giơ tay lên vẫy vẫy, Hà tam thái chèo thuyền đánh cá qua, hỏi hắn muốn qua sông sao?
Thuyền nhỏ đánh cá của Hà gia cũng chở người qua sông, một văn tiền một chuyến, Trình Gia Hưng vừa muốn gật đầu, liền phát hiện ra một thùng gỗ ở dưới mui thuyền, bên trong có cá, hắn ngẩng cổ lên nhìn: “Tam thái hôm nay thu hoạch được mùa rồi, hôm nay có con cá trích to nào không? Nương cháu muốn ăn canh cá trích, bán cho cháu một xâu hai con mang trở về nhé?"
Giờ thìn một khắc ra cửa, mà bây giờ là giờ tỵ đã trở về, hắn tiến vào sân gọi nương, nói rằng đã mua được cá trích lớn trở về: “May ghê, lúc đi con gặp được thuyền đánh cá của Hà tam thái, nhặt được hai con cá trích to, không phải đi đến nhà bọn họ nữa."
Hoàng thị đang còn thắc mắc tại sao người lại trở về nhanh như vậy? Liền nghe thấy lời này của hắn, đã khiến nàng bị chọc tức điên lên.
Mặt mũi tối sầm lại, bà ấy vừa đi vừa mở miệng mắng: “Ta bảo con đi đến nhà bọn họ nhìn kỹ mà lựa chọn, nhưng con thì hay rồi, còn nói là nhặt được tiện nghi."
“Không phải tất cả đều giống nhau sao? Đều là cá trích mà."
Hoàng thị lấy tay vỗ ngực hắn vài cái, hỏi chỗ nào giống nhau? Giống nhau như thế nào?
“Thế nào mà không giống nhau?”
Hoàng thị vỗ ngực, tức giận nói: ”Ta bảo con đi đến trong sân nhà Hà gia mua cá, trọng điểm là mua cá sao? Ta là muốn cho con đi nhìn mặt cô nương Hà gia! Hôm qua ta cùng đại bá nương con đi mua heo con, đi ngang qua sân nhà Hà gia thấy nàng rất đoan chính, ý đồ định cho con đi xem, để nương có thể nói với Phí bà tử nói tốt cho con."
Trình Gia Hưng lúc đầu còn cảm thấy không thể hiểu được, nhưng vừa mới nghe xong liền biết đúng là phía sau có ẩn tình.
Hắn duỗi tay ra vỗ vỗ bả vai nương an ủi: “Chuyện này là sao vậy? Con cùng nàng không có duyên phận, nương cũng đừng cưỡng cầu."
Hoàng thị liếc ngang nhìn hắn một cái: “Ta nói con nên hiểu biết tốt xấu một chút đi."
Trình Gia Hưng nghĩ lại, đem cá đặt vào phòng bếp cất, rồi nhớ lại lời lão nương nói, là coi trọng cô nương nào nhà Hà gia? Tình huống hiện tại là sao?
Hoàng thị nói: “Tên thì con đã nghe qua, đó chính là cháu gái của Hà tam thái có thuyền đánh cá, gọi là Hà Kiều Hạnh."
Trình Gia Hưng uống một ngụm cháo rồi hỏi: “Mua xuyên cá trích làm gì? Thịt thì ít mà xương, đầu thì nhiều."
“Ta không thể hầm canh sao? Bảo con đi thì con đi thì con cứ việc đi đi, đào đâu ra mà nhiều chuyện như vậy hả?”
Hoàng thị còn không quên nói cho hắn biết, Hà gia bên kia có đến vài lu nước to, bảo hắn nhìn kỹ một chút, chọn lấy hai con lớn nhất.
Trình Gia Hưng không biết nương hắn có ý gì, nên sảng khoái đáp ứng, uống xong cháo, đặt bát xuống rồi cầm tiền đi ra cửa, lại nghĩ đến canh giờ còn quá sớm, chỉ sợ không có thuyền qua sông, nên liền lấy dụng cụ thường dùng để săn bắt gà rừng, thỏ hoang, tu sửa chùi sạch lại một chút, xong xuôi tất cả rồi mới đi ra ngoài.
Để mua cá, tốt nhất là nên chọn con nào ở trong bồn còn sống rồi quay trở về, nhưng từ nhà Trình gia đến sân nhà Hà gia còn rất xa, mà Trình Gia Hưng lại không dám đánh giá cao bản thân mình, nghĩ trở về vào buổi trưa sợ cá sẽ chết.
Hắn cầm một sợi dây rơm đi ra cửa, không ngờ tới bờ sông, từ xa xa đã nhìn thấy trên sông đã có người chèo thuyền nhỏ đánh cá, đầu thuyền còn có một con chim ưng biển.
Đi qua vừa thấy, đúng chính là Hà tam thái.
Trình Gia Hưng giơ tay lên vẫy vẫy, Hà tam thái chèo thuyền đánh cá qua, hỏi hắn muốn qua sông sao?
Thuyền nhỏ đánh cá của Hà gia cũng chở người qua sông, một văn tiền một chuyến, Trình Gia Hưng vừa muốn gật đầu, liền phát hiện ra một thùng gỗ ở dưới mui thuyền, bên trong có cá, hắn ngẩng cổ lên nhìn: “Tam thái hôm nay thu hoạch được mùa rồi, hôm nay có con cá trích to nào không? Nương cháu muốn ăn canh cá trích, bán cho cháu một xâu hai con mang trở về nhé?"
Giờ thìn một khắc ra cửa, mà bây giờ là giờ tỵ đã trở về, hắn tiến vào sân gọi nương, nói rằng đã mua được cá trích lớn trở về: “May ghê, lúc đi con gặp được thuyền đánh cá của Hà tam thái, nhặt được hai con cá trích to, không phải đi đến nhà bọn họ nữa."
Hoàng thị đang còn thắc mắc tại sao người lại trở về nhanh như vậy? Liền nghe thấy lời này của hắn, đã khiến nàng bị chọc tức điên lên.
Mặt mũi tối sầm lại, bà ấy vừa đi vừa mở miệng mắng: “Ta bảo con đi đến nhà bọn họ nhìn kỹ mà lựa chọn, nhưng con thì hay rồi, còn nói là nhặt được tiện nghi."
“Không phải tất cả đều giống nhau sao? Đều là cá trích mà."
Hoàng thị lấy tay vỗ ngực hắn vài cái, hỏi chỗ nào giống nhau? Giống nhau như thế nào?
“Thế nào mà không giống nhau?”
Hoàng thị vỗ ngực, tức giận nói: ”Ta bảo con đi đến trong sân nhà Hà gia mua cá, trọng điểm là mua cá sao? Ta là muốn cho con đi nhìn mặt cô nương Hà gia! Hôm qua ta cùng đại bá nương con đi mua heo con, đi ngang qua sân nhà Hà gia thấy nàng rất đoan chính, ý đồ định cho con đi xem, để nương có thể nói với Phí bà tử nói tốt cho con."
Trình Gia Hưng lúc đầu còn cảm thấy không thể hiểu được, nhưng vừa mới nghe xong liền biết đúng là phía sau có ẩn tình.
Hắn duỗi tay ra vỗ vỗ bả vai nương an ủi: “Chuyện này là sao vậy? Con cùng nàng không có duyên phận, nương cũng đừng cưỡng cầu."
Hoàng thị liếc ngang nhìn hắn một cái: “Ta nói con nên hiểu biết tốt xấu một chút đi."
Trình Gia Hưng nghĩ lại, đem cá đặt vào phòng bếp cất, rồi nhớ lại lời lão nương nói, là coi trọng cô nương nào nhà Hà gia? Tình huống hiện tại là sao?
Hoàng thị nói: “Tên thì con đã nghe qua, đó chính là cháu gái của Hà tam thái có thuyền đánh cá, gọi là Hà Kiều Hạnh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.