Người Qua Đường, Cô Bạo Hồng Tinh Tế

Chương 17:

Nhàn Thời Thính Vũ

26/08/2024

Cô lại chỉ về hướng có hang đá, cảnh cáo: “Bên kia, không được vào.”

Nói xong, cô đột ngột kéo dây cung, trước vẻ mặt biến sắc của các học viên, mũi tên như tia chớp bắn vào bụi cỏ, chỉ nghe thấy một tiếng bịch, một con quái thú trông rất kỳ lạ ngã xuống chết.

Tống Xuân Thời tiến lên, rút mũi tên trên người con quái thú ra, nói với mọi người: “Tặng các cậu.”

Lời vừa dứt, không đợi bọn họ có phản ứng gì, cô đã quay người bỏ đi, bóng dáng nhanh chóng biến mất vào bụi rậm, không còn tăm tích.

Các học viên nhìn nhau, người xem càng thêm bối rối.

[Cô nhóc nói tiếng phổ thông đúng không? Tại sao tôi lại không hiểu gì hết? Có cao thủ nào phân tích không.]

[Có lẽ là tuyên bố chủ quyền, ốc đảo này là lãnh thổ của cô bé, sườn đồi bên kia có thể là nơi cô bé ở, cấm người ngoài bước vào.]

[Không ai để ý sao, cô nhóc thậm chí còn không ngắm bắn, tùy tiện giết chết một con quái thú!]

[Thấy rồi thấy rồi, cô ấy còn tặng cho học viên nữa, thật là nhiệt tình quá đi, vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ lại vừa tốt bụng]

[Lầu trên... có khả năng không phải nhiệt tình, mà là một lời cảnh cáo? Cảnh cáo học viên phải ngoan ngoãn. Có một câu thành ngữ cổ là “Giết gà dọa khỉ”, ông có thể tìm hiểu thêm.]

[Mặc dù vậy, tôi cũng muốn bị cảnh cáo, lớn đến từng này mà tôi mới ăn thịt quái thú có mấy lần, quái thú ở Thủ đô tinh đắt quá, cô gái tặng tôi một con đi!]



Các học viên nhìn con quái thú trên mặt đất, lại nhìn về hướng cô gái rời đi: “Đội trưởng?”

Sắc mặt đội trưởng hơi đanh lại: “Vì chủ nhân nơi này không đuổi chúng ta đi, vậy thì cứ theo kế hoạch ban đầu, bổ sung thức ăn và nước uống, nghỉ ngơi nửa ngày rồi lại lên đường.”

Các học viên thở phào nhẹ nhõm, nhiệm vụ của bọn họ là bắt một loại quái thú nhỏ, mấy ngày nay để tìm dấu vết của quái thú, bọn họ liên tục đi bộ trên sa mạc, không những phải chịu đựng môi trường khắc nghiệt mà còn phải đối mặt với đủ loại nguy hiểm, cả tinh thần và thể xác đều cực kỳ mệt mỏi, thực sự rất muốn được nghỉ ngơi.

“Tôi sẽ xử lý thức ăn.” Một thành viên kéo con quái thú đi về phía bờ nước, trên mặt toàn là ý cười: “Tiếc là tôi không mang theo thứ gì, nếu không cũng tặng cô ấy một món quà.”

Những người khác không vô tư như anh ta, nhìn xác con quái thú rồi phân tích: “Một mũi tên bắn xuyên qua trán vào hộp sọ, độ chính xác, sức mạnh, tốc độ đều không thể thiếu.”

Ngay cả khi sử dụng súng hạt nhân, cũng không dễ thực hiện được điều này, huống chi cô gái dùng một cây cung, thứ vũ khí lạnh đã bị loại bỏ từ lâu.

Nghĩ đến con quái thú đêm qua, cũng chết dưới tay cô theo cách tương tự.

Vài học viên đột nhiên cảm thấy hơi nóng mặt, con dao găm trong tay họ cũng là vũ khí lạnh, trước đây bọn họ vẫn luôn cho rằng loại vũ khí lạc hậu này không thể đối phó với quái thú, thậm chí còn có ý kiến với học viện.

Bây giờ sự thật đã bày ra trước mắt, không phải vũ khí lạnh không được mà là người không được.

Sắc mặt của các học viên thoạt đỏ thoạt trắng, một nữ sinh thở dài: “Là chúng ta quá vô tri.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Qua Đường, Cô Bạo Hồng Tinh Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook