Chương 129: Định luật mười năm giây (2)
Rose Novel
14/08/2017
Cố Ngôn Chuẩn hết sức ngại, không ngờ lâu lắm mới có dịp đến thăm con trai một lần, lại gặp phải đúng lúc con trai và bạn gái....uhm....hôn nhau.......quả thật khiến ông không biết giấu mặt đi đâu.
Trên khuôn mặt được chăm sóc da dẻ cẩn thận của Diệp Tư Vân cũng hiện lên vẻ không vui, đặc biệt là bà ta nhìn thấy người ở phía dưới Cố Tử Thần lại chính là Tô Niên Niên, ánh mắt chế giễu càng sâu cay hơn.
(/)
Dưới thảm nhăn nhúm, tư thế thân mật, cô nam quả nữ, không nhìn cũng khiến người ta liên tưởng xa xôi.
“ Tử Thần à, cuối tháng là mừng thọ ông nội con bảy mươi tuổi, nhớ về nhà chúc thọ ông nội con. Uhm......công ty ba còn có việc, ba đi trước đây, con nhớ chú ý sức khỏe, có vấn đề gì nhớ gọi điện cho ba.” Cố Ngôn Chuẩn nghĩ rằng con trai mình cuối cùng cũng tìm được người mà nó thích, người làm bố như ông không nên làm phiền, nên để cho nó tự do.
Diệp Tư Vân vốn dĩ đã không vui khi nhìn thấy Cố Tử Thần, nghe thấy Cố Ngôn Chuẩn nói như thế, bực tức chỉ muốn rời đi ngay.
Cố Tử Thần cụp mắt xuống, chậm rãi nói: “ Con biết rồi.”
Cố Ngôn Chuẩn ho một tiếng rồi chắp tay rời đi. Trong lòng còn đang nghĩ, thực ra con gái nhà họ Tô cũng rất được....dù sao quan trọng nhất là con trai ông thích.
Diệp Tư Vân lạnh lùng trừng mắt nhìn Cố Tử Thần, lại nhìn sang Tô Niên Niên, vẻ chán ghét trong ánh mắt không cần nói cũng rõ, Cố Tử Thần bình tĩnh nhìn lại bà ta, cuối cùng Diệp Tư Vân không chịu được trước khí chất của Cố Tử Thần, lẩm bẩm chửi một câu, quay người đuổi theo Cố Ngôn Chuẩn.
Hồi lâu, Tô Niên Niên mới phản ứng lại được, trời ơi! Vừa nãy là bố mẹ của Cố Tử Thần bước vào sao!
Không phải bọn họ đã hiểu lầm rồi chứ? OH-NO!
Sau đó cô cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng.......tại saoo cô lại ở trong tư thế này, bị Cố Tử Thần đè trên nền nhà, vừa nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì......
“ Uhm......... Cố Tử Thần, anh nặng quá.......” Tô Niên Niên lí nhí mở miệng.
Cố Tử Thần liếc nhìn cô, ánh mắt xa xâm khiến người ta run sợ, cậu đứng dậy, thuận tay kéo Tô Niên Niên đứng lên.
Tô Niên Niên cảm thấy xấu hổ không chịu được, mặt đỏ bừng, cô luôn cảm thấy da mặt mình dày, điều này cũng khó tránh khỏi ngại ngùng.
Dù sao.......hành động vừa nãy của Cố Tử Thần, rõ ràng là muốn hôn cô mà......
A ha ha ha, quả nhiên định luật mười năm giây là chuẩn sao, cô cũng là người con gái có sức hút, nhất định là như thế!
Tô Niên Niên chìm đắm trong ý nghĩ ngọt ngào, ai biết Cố Tử Thần đưa tay ra, lấy từ trên tóc cô xuống mấy sợi lông tơ màu trắng rơi ra từ tấm thảm, biểu cảm nghiêm túc đến cực điểm.
“ Cố Tử Thần, cho nên anh là vì lấy thứ này xuống.....mới bổ nhào xuống........” Tô Niên Niên chua xót hỏi.
Cố Tử Thần: “ Nếu không thì sao, cô không phải cho rằng tôi muốn hôn cô đấy chứ.”
Tô Niên Niên đã bị tổn thương biết bao lần, lại một lần nữa bị Cố Tử Thần đả kích, kêu lên một tiếng, rồi lại nằm lại trên đất, lẩm bẩm mấy câu.
Làm cái gì thế, từ đầu đến cuối vẫn là do cô tưởng bở, nghĩ ai cũng thích mình.
Đợi đã, tại sao cô phải dùng từ này chứ! Cô có tình ý gì với Cố Tử Thần sao!
Con lợn trước mắt không ngừng lăn lộn, Cố Tử Thần bật cười, nhưng đột nhiên ngưng lại.
Đúng là cậu.......muốn hôn lên thật.
Chỉ có điều, Tô Niên Niên không nhất thiết phải biết.
Hơn nữa cứ nghĩ đến phải về đối phó với con hồ ly già của nhà họ Cố đó, cậu lại cảm thấy bí bức trong lòng.
Tô Niên Niên đau buồn lăn lộn trên thảm một lúc, cuối cùng đành phải thất bại ra về, ba kế hoạch tấn công nam thần, mang kết cục thất bại cụp đuôi ra về.
Nhưng bạn cho rằng Tô Niên Niên là người chịu chút thất bại mà đã dễ dàng bỏ cuộc sao? Không, bạn quá xem thường lực chiến đấu của phù thủy bá đạo đầu tiên của cao trung Thần Giang rồi.
Trên khuôn mặt được chăm sóc da dẻ cẩn thận của Diệp Tư Vân cũng hiện lên vẻ không vui, đặc biệt là bà ta nhìn thấy người ở phía dưới Cố Tử Thần lại chính là Tô Niên Niên, ánh mắt chế giễu càng sâu cay hơn.
(/)
Dưới thảm nhăn nhúm, tư thế thân mật, cô nam quả nữ, không nhìn cũng khiến người ta liên tưởng xa xôi.
“ Tử Thần à, cuối tháng là mừng thọ ông nội con bảy mươi tuổi, nhớ về nhà chúc thọ ông nội con. Uhm......công ty ba còn có việc, ba đi trước đây, con nhớ chú ý sức khỏe, có vấn đề gì nhớ gọi điện cho ba.” Cố Ngôn Chuẩn nghĩ rằng con trai mình cuối cùng cũng tìm được người mà nó thích, người làm bố như ông không nên làm phiền, nên để cho nó tự do.
Diệp Tư Vân vốn dĩ đã không vui khi nhìn thấy Cố Tử Thần, nghe thấy Cố Ngôn Chuẩn nói như thế, bực tức chỉ muốn rời đi ngay.
Cố Tử Thần cụp mắt xuống, chậm rãi nói: “ Con biết rồi.”
Cố Ngôn Chuẩn ho một tiếng rồi chắp tay rời đi. Trong lòng còn đang nghĩ, thực ra con gái nhà họ Tô cũng rất được....dù sao quan trọng nhất là con trai ông thích.
Diệp Tư Vân lạnh lùng trừng mắt nhìn Cố Tử Thần, lại nhìn sang Tô Niên Niên, vẻ chán ghét trong ánh mắt không cần nói cũng rõ, Cố Tử Thần bình tĩnh nhìn lại bà ta, cuối cùng Diệp Tư Vân không chịu được trước khí chất của Cố Tử Thần, lẩm bẩm chửi một câu, quay người đuổi theo Cố Ngôn Chuẩn.
Hồi lâu, Tô Niên Niên mới phản ứng lại được, trời ơi! Vừa nãy là bố mẹ của Cố Tử Thần bước vào sao!
Không phải bọn họ đã hiểu lầm rồi chứ? OH-NO!
Sau đó cô cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng.......tại saoo cô lại ở trong tư thế này, bị Cố Tử Thần đè trên nền nhà, vừa nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì......
“ Uhm......... Cố Tử Thần, anh nặng quá.......” Tô Niên Niên lí nhí mở miệng.
Cố Tử Thần liếc nhìn cô, ánh mắt xa xâm khiến người ta run sợ, cậu đứng dậy, thuận tay kéo Tô Niên Niên đứng lên.
Tô Niên Niên cảm thấy xấu hổ không chịu được, mặt đỏ bừng, cô luôn cảm thấy da mặt mình dày, điều này cũng khó tránh khỏi ngại ngùng.
Dù sao.......hành động vừa nãy của Cố Tử Thần, rõ ràng là muốn hôn cô mà......
A ha ha ha, quả nhiên định luật mười năm giây là chuẩn sao, cô cũng là người con gái có sức hút, nhất định là như thế!
Tô Niên Niên chìm đắm trong ý nghĩ ngọt ngào, ai biết Cố Tử Thần đưa tay ra, lấy từ trên tóc cô xuống mấy sợi lông tơ màu trắng rơi ra từ tấm thảm, biểu cảm nghiêm túc đến cực điểm.
“ Cố Tử Thần, cho nên anh là vì lấy thứ này xuống.....mới bổ nhào xuống........” Tô Niên Niên chua xót hỏi.
Cố Tử Thần: “ Nếu không thì sao, cô không phải cho rằng tôi muốn hôn cô đấy chứ.”
Tô Niên Niên đã bị tổn thương biết bao lần, lại một lần nữa bị Cố Tử Thần đả kích, kêu lên một tiếng, rồi lại nằm lại trên đất, lẩm bẩm mấy câu.
Làm cái gì thế, từ đầu đến cuối vẫn là do cô tưởng bở, nghĩ ai cũng thích mình.
Đợi đã, tại sao cô phải dùng từ này chứ! Cô có tình ý gì với Cố Tử Thần sao!
Con lợn trước mắt không ngừng lăn lộn, Cố Tử Thần bật cười, nhưng đột nhiên ngưng lại.
Đúng là cậu.......muốn hôn lên thật.
Chỉ có điều, Tô Niên Niên không nhất thiết phải biết.
Hơn nữa cứ nghĩ đến phải về đối phó với con hồ ly già của nhà họ Cố đó, cậu lại cảm thấy bí bức trong lòng.
Tô Niên Niên đau buồn lăn lộn trên thảm một lúc, cuối cùng đành phải thất bại ra về, ba kế hoạch tấn công nam thần, mang kết cục thất bại cụp đuôi ra về.
Nhưng bạn cho rằng Tô Niên Niên là người chịu chút thất bại mà đã dễ dàng bỏ cuộc sao? Không, bạn quá xem thường lực chiến đấu của phù thủy bá đạo đầu tiên của cao trung Thần Giang rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.