Người Tình Hoàn Mỹ

Chương 2

A Phiêu

26/09/2020

Trans & edit: Gấu

Chu Nghị ở phòng bếp rửa bát, khu vực rửa chén đối diện cửa phòng bếp, Chu Nghị quay lưng về phía cửa, hình ảnh vai rộng eo thon cùng đôi chân dài trực tiếp xuất hiện trong tầm mắt của Lục Ngạn.

Chu Nghị là một trong số ít những người may mắn có vóc dáng tiêu chuẩn. Anh cao một mét bảy sáu, không mập cũng không gầy, trên người còn có chút bắp thịt, tỉ lệ cơ thể tuyệt vời, chân cũng rất dài.

Nói chung là cực kỳ ưa nhìn, rất mê người.

Lục Ngạn không yên lòng xem ti vi, tay hắn không ngừng cầm điều khiển ti vi đổi kênh. Bỗng nhiên màn hình ti vi lóe lên, tất cả là một màu đen.

Lục Ngạn ném điều khiển ti vi đi, hắn từ trên ghế sa lon đứng lên, đi vào phòng bếp. Sau lưng có người sát lại, động tác rửa bát của Chu Nghị bị gián đoạn, anh thả lỏng thân thể về phía sau, "Tại sao em không ở ngoài xem ti vi, chạy vào đây làm gì?"

Hai tay Lục Ngạn ôm eo Chu Nghị, hắn cúi đầu, tìm vành tai của anh ngậm lấy, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, "Muốn làm anh."

Vành tai Chu Nghị run lên, người yêu nói thẳng ra như vậy dù sao cũng khiến anh xấu hổ, nhưng vẫn rất thích.

Thân thể phản ứng thành thật vô cùng.

Anh cảm thấy cơ thể bắt đầu nóng lên, một luồng lửa nóng tập trung ở thân dưới.

Lục Ngạn phát hiện phản ứng nhỏ của anh, vòng tay hắn ôm chặt hơn, thân dưới vô tình cố ý ma sát, cách quần bắt đầu quấy nhiễu Chu Nghị. Đôi môi cũng từ vành tai rời đi, hôn lên cần cổ, dùng lưỡi liếm ướt sau đó dùng sức mút vào gặm cắn, trên cổ rất nhanh đã xuất hiện một dấu hôn hồng hồng.



Tay Chu Nghị còn đặt trong bồn rửa chén, bàn tay đang cầm bát, cũng chỉ cầm lấy không có động tác nào khác.

Hô hấp của anh bắt đầu nặng hơn, thân thể vừa nóng lại mềm nhũn, cả người gần như dựa vào ngực Lục Ngạn.

"A ưm. . ." Chu Nghị đột nhiên phát ra tiếng rên mềm mại, chân mày anh nhíu lại, "Em nhẹ một chút. . . Đau a hưm. . ."

"Như vậy sao?' Giọng nói của Lục Ngạn rất trầm, ngón tay đang kéo đầu vú Chu Nghị thả ra, hắn bắt đầu chuyên tâm chơi đầu vú, khiến nó vừa cứng vừa sưng lớn.

"Ừm. . . Như vậy. . ." Lông mày Chu Nghị thả lỏng, đuôi mắt tỏa ra mị thái bị tình dục bao phủ, "Ưm, trướng quá. . . Thật thoải mái. . ."

Lục Ngạn nở nụ cười trầm thấp, hắn ghé vào tai anh nói, "Còn một bên khác nữa, có phải cũng muốn thoải mái hay không?"

Chu Nghị gật đầu, chủ động nâng cơ thể lên, để Lục Ngạn có thể thoải mái xoa nắn ngực anh.

Lục Ngạn cởi cúc anh sơ mi ra, bàn tay trực tiếp ma sát với làn da ấm nóng, đầu vú nhỏ rơi vào tay hắn, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, rất nhanh đầu vú sưng lên, đâm vào lòng bàn tay hắn.

Thân thể hai người dính vào nhau, nửa người dưới vẫn căng trướng, Chu Nghị rõ ràng cảm nhận được có vật cứng đâm vào mông mình, hô hấp của anh càng thêm dồn dập, Chu Nghị không nhịn được vươn tay ra phía sau, cách quần nắm lấy vật cứng rắn nào đó.

Cả người Lục Ngạn run lên, động tác hôn cổ anh từ từ rơi xuống hõm vai và mất khống chế, ở trên xương quai xanh cắn một cái.

Chu Nghị rên khẽ một tiếng, tay anh buông lỏng.

Sau một khắc bàn tay Chu Nghị lại bị người yêu cầm lên, bắt anh nắm lấy đại dương vật.



"Sờ nó tới khi cứng hơn một chút." Lục Ngạn cầm lấy tay anh, đặt trên người anh em của mình xoa xoa, hắn nói, "Chút nữa mới có thể làm anh tới khóc lên."

Trong tay cầm vật làm mình chết đi sống lại bao nhiêu đêm, bên tai còn bị ai kia dùng lời hạ lưu đùa giỡn, Chu Nghị cảm thấy sau lưng hơi tê rần, một dòng điện từ xương cụt chạy khắp thân thể khiến anh run lên.

Lúc này tay người yêu đang kéo vạt áo sơ mi từ trong quần ra, bàn tay xấu xa mò vào quần trong, đâm đâm hậu huyệt.

Chu Nghị rên rỉ một tiếng ngắn ngủi, miệng khô lưỡi khô, anh quay đầu muốn nhìn Lục Ngạn, nhưng hắn đè anh lại, bàn tay nắm lấy mông thịt như nhào bột mà dùng sức xoa nắn. Đầu ngón tay thỉnh thoảng đâm vào miệng huyệt nhưng không chịu đi vào.

Nhiệt độ trên người Chu Nghị ngày càng tăng cao, cả khuôn mặt đều đỏ ửng, anh có chút luống cuống không biết làm sao, anh hỏi, "Em, em đang làm gì?"

"Chờ, chờ một chút. Em đang tìm bôi trơn." Trán Lục Ngạn cũng đã nhịn tới toát mồ hồi, "Hình như quên cầm theo rồi. . ."

". . ."

Tên đã lên dây, thật không có chuyện gì khiến người ta mất hứng hơn. Vì cuộc thi lần này là kỳ tuyển sinh toàn thành phố, đối với việc thi đại học có ảnh hưởng nhất định, Chu Nghị không muốn Lục Ngạn tiêu hao tinh lực dư thừa nên đã phản đối mãnh liệt chuyện lên giường, hai người đã nửa tháng không làm tình. Không chỉ có Chu Nghị đen mặt mà Lục Ngạn cũng bị dày vò rất thảm. Chu Nghị khẽ cắn răng, cái mông vặn vẹo, anh có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói, "Không sao, em trực tiếp vào đi. . ."

Ánh mắt Lục Ngạn sáng lên, hắn đã sớm chờ người yêu chủ động nói câu này rồi, lập tức không nói nhiều, hắn ở trên môi Chu Nghị hôn hôn vài cái, nửa ngón tay đâm vào tiểu huyệt.

Thân thể Chu Nghị trong nháy mắt căng thẳng, nhưng cũng may không quá đau đớn, Chu Nghị ổn định thân thể để người yêu có thể đâm vào càng sâu.

Khoái cảm quen thuộc rất nhanh đã tới, cứ tầng tầng lớp lớp tiến tới làm cho chân Chu Nghị như nhũn ra, trong miệng phát ra từng tiếng rên rỉ mê người. Phía trước cứng rắn bắt đầu chảy nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Hoàn Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook