Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1122: CÔ ĐI ĐÂU
Hàn Trinh Trinh
11/11/2016
Phòng thi đấu vòng thứ hai! !
Khuôn mặt Lâm Tử Linh im lặng, mang theo vài phần căng thẳng và nghi ngờ đi theo Hách Lệ đi tới trước cửa phòng thi, ngẩng đầu lên nhìn mười giám khảo trong phòng, toàn bộ im lặng, vẻ mặt khác nhau, chỉ có Đới Lập Duy hơi cúi đầu dùng ngón tay cuốn nhẹ một tờ giấy thi, dáng vẻ lộ ra im lặng mà suy tư, đám người Vitas, Laurence, Jackson, toàn bộ trầm mặt, nhìn không ra bất kỳ ý tứ gì, trái tim của cô chợt buộc chặt, nhưng vẫn cất bước đi tới vị trí giữa phòng thi, mặt nhìn các giám khảo, lại hơi khom người chào !
Các giám khảo cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn cô, mà vẻ mặt bà George mỉm cười, làngười phát ngôn chính của Hiệp hội rượu đỏ, nhìn Lâm Tử Linh lộ ra một chút dịu dàng và lễ phép gọi nhỏ: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Rất xin lỗi vào lúc căng thẳng thế này mời cô đi vào !"
Lâm Tử Linh lập tức hơi gật đầu, khiêm tốn dùng tiếng anh lưu loát đáp nhẹ: "Vâng! Xin mời bà nói!"
Bà George nhìn ánh mắt sắc bén của Lâm Tử Linh mãnh liệt lóe lên nghi ngờ, lại nở nụ cười nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư, ấn tượng lần đầu tiên của tôi đối với cô là ở trong phòng đọc sách Paris nước Pháp chúng tôi! Cô có biết! Nước Pháp chúng tôi rất nhiều thương nhân buôn bán rượu vang, càng về sau, bọn họ sẽ không lựa chọn ở lại giải trí hoặc tiêu khiển tại sản khu rượu vang ! Bởi vì thật ra ở nơi đó lúc nào cũng lộ ra một loại cảm giác túng thiếu và cô đơn, ngoại trừ người làm việc ở vườn nho, không có ai có thể chịu đựng được thời gian như vậy!"
Bà nói dứt lời, lại có thâm ý khẽ nở nụ cười, nhìn Lâm Tử Linh.
Lâm Tử Linh cũng chớp đôi mắt sáng ngời, nhìn Bà George!
Bà George tiếp tục nắm nhẹ bút lông chim của mình, theo lòng bàn tay của bà mở ra, giơ nhẹ lên, tiếp tục nói: "Vào thời điểm đó, tôi ngồi trước máy vi tính trong phòng đọc sách nhìn thấy cô ở Nhật Bản thuận lợi lên cấp, dùng tiếng anh lưu loát, trả lời vấn đề của phóng viên truyền thông, tiếng anh này mang theo một chút giọng địa phương của Pháp, điều này làm cho tôi lập tức có ấn tượng sâu sắc với cô! Không nghi ngờ chút nào, cô phải có kinh nghiệm và cơ hội đi đây đi đó ở tất cả các nước rượu vang, thậm chí cô thông thạo năm thứ tiếng ! Cô là một trong những chuyên gia hầu rượu có tư cách và thực lực nhất, lợi dụng ngôn ngữ thật tốt, để diễn tả ý tứ và suy nghĩ của cô! Nhưng lúc nảy ở trong đề vấn đáp đầu tiên, Giám khảo chính Trang Hạo Nhiên đã đưa ra đáp án cho cô, cô chỉ trả lời tình huống một dân tộc ! Lâm Tử Linh tiểu thư! Theo ý của cậu ấy, một dân tộc quả thật thắng được tất cả, nhưng cô có biết chính xác vườn nho tại mảnh đất này của nước Pháp tồn tại như thế nào?"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Bà George.
Lúc này bà George cũng hơi lộ ra một chút tiếc nuối nhìn Lâm Tử Linh, khẽ mỉm cười, tiếp tục nói: "Hàng năm tại tiệc thưởng thức rượu Bordeaux, chúng tôi cũng sẽ trải rộng thảm đỏ, chào đón khách trên thế giới, điều này đại biểu sự tôn trọng của chúng tôi, Nhưng ngoại trừ thời gian này, người Pháp chúng tôi cũng sẽ không dễ dàng đi vào vườn nho này, bởi vì bản thân chúng ta đều mang một chút lòng kính sợ! ? Tại sao? Bởi vì vùng đất kia không chỉ có lịch sử nặng nề, lại càng không chỉ về vấn đề "Đất đai", nó còn tượng trưng cho linh hồn, một loại phong cách, thậm chí một đoạn ADN! Có lẽ cô chưa từng thấy qua, ở khu vườn nho ruộng bậc thang, rất nhiều nhà vườn dùng con ngựa khỏe để khai khẩn và cày ruộng, hái nho bằng thủ công tinh khiết, thậm chí dùng thùng gỗ hết sức quý giá, xem từng quả nho như nước mắt thượng đế, cất vào trong! Chính bởi vì loại kiên trì này, mới để cho rượu vang của Pháp đi về phía thế giới! Khi chúng ta vì thế giới cống hiến dịch rượu quý giá như thế thì chúng ta càng hy vọng tất cả khách có thể có một chút tôn trọng đối với những người mấy ngàn năm vì rượu đỏ làm ra cống hiến kiệt xuất, mà không phải lợi dụng thời gian và sự thành công gấp gáp, nhanh chóng tiến vào đất nước của chúng tôi, ảo tưởng thay thế!"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Bà George.
Bà George cũng xin lỗi nhìn Lâm Tử Linh mỉm cười nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Thượng Đế tốn mấy ngàn năm gió sương mưa tuyết mới có một mảnh đất đai như vậy, nếu như cô là một người chủ khu vườn, nên rõ ràng, nếu cô muốn chính thức hòa vào thế giới rượu vang rộng lớn, đầu tiên phải đạt được sự đồng ý của giới bình luận rượu của Pháp và Châu Âu cùng một số nước phương tây truyền thống! Mà không phải đơn giản ở đất nước chúng tôi mua vườn nho hoặc dỡ bỏ kiến trúc của đất nước chúng tôi chở về đất nước của cô, ở trong hầm rượu của các vị chưng cất ra rượu vang tự cho là đặc sắc, sau đó chỉ bán được cho đất nước của cô và một số đất nước Châu Á không hiểu rượu vang! !NO ! Điều này hoàn toàn phản ánh, ngành chưng cất rượu vang của đất nước cô đang từ từ chệch đường ray với các nước phương tây! Vấn đề này không chỉ là vấn đề Nhật Bản, là vấn đề cả Châu Á, bao gồm Trung Quốc! !"
Lâm Tử Linh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn bà George!
Bà George nở nụ cười bất đắt dĩ, nét mặt có vẻ hơi tiếc nuối, nói: "Chúng ta kéo lịch sử nặng nề và thành tựu bước lên phía trước, dĩ nhiên chúng ta hi vọng mùi rượu vang lan tỏa cả thế giới, nhưng quan trọng hơn, cô là một chuyên gia hầu rượu Nhật Bản, có thể nói lên khuyết điểm và ưu điểm đặc sắc của đất nước cô, biểu đạt và giải thích thành ý của các vị đối với chúng tôi hay không! Có nhiệt tình và ý định chính thức đặt chân lên mảnh đất châu âu của chúng tôi hay không, vì rượu vang của các vị chưng cất ra, làm một diễn giải đặc sắc, tranh thủ một chỗ đứng! Hiển nhiên, càng về sau, từ trong ngữ ngôn của cô, cô không có tính toán như vậy! Ngược lại, tôi xin lỗi nói một câu, tôi hết sức thưởng thức có vị tuyển thủ chuyên gia hầu rượu ở trong trận đấu nói một đoạn, cô ấy nói: Hiện tại tất cả vấn đề của rượu vang không chỉ là mâu thuẫn của đất nước cô ấy, mà là mâu thuẫn của thế giới! Điều này làm cho chúng tôi có thể cảm nhận được, cô ấy có thành ý cùng chúng tôi chung nghiên cứu và giao lưu trao đổi, thậm chí cùng giải quyết vấn đề! Bác Dịch tiên sinh nói thật hay, tổ chức cuộc thi đấu cấp thế giới, bản chất chính là xem mọi người có đủ tinh thần dân tộc cao thượng, lại có thể thoải mái suy nghĩ ra thế giới hay không!"
Trái tim Lâm Tử Linh xoắn giống như dây thừng, chậm rãi đè nén và buộc chặt, trên mặt lộ ra một chút tái nhợt, cũng không nói ra được lời nào.
Bà George lại nhìn Lâm Tử Linh nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Càng về sau, chúng tôi không cần kích thích dư thừa và thuận theo, chúng tôi cần một chút dũng cảm, kiên trì, tinh thần lãnh đạo mới hoàn toàn để kế thừa sự nghiệp vĩ đại này ! Vì ngành rượu vang giữa các đất nước khác càng ngày càng gần gũi, bắt một cây cầu ! Anh đi về phía tôi, tôi đi tới phía anh ! Trong lúc trao đổi, chúng ta tôn trọng lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau! Cô phải hiểu được, nếu làm ra chuyện khiến người sợ hãi, làm cho người ta không vui, đây chính là điểm mấu chốt ít nhiều gì cũng đụng chạm tới linh hồn và cảnh giới tinh thần! Hiển nhiên, Trang Hạo Nhiên tiên sinh đã cho cô cơ hội giải thích này, nhưng cô không có nắm bắt cho tốt ! Cô không cần đại biểu cho cả dân tộc, bất cứ lúc nào cô cũng có thể đại biểu cho chính mình, biểu đạt cách nhìn ra thế giới của cô ! !"
Lâm Tử Linh nhanh chóng cúi đầu, hai mắt căng thẳng xoay tròn, suy nghĩ kết quả này! !
Bà George có hơi thất vọng nhìn Lâm Tử Linh, nhắc nhở cô, mỉm cười nói: “Lâm Tử Linh tiểu thư, lúc này, cô không cần nhanh chóng nghĩ đến kết quả như vậy! Đây là khuyết điểm của cô, sức cảm thụ và sức lan truyền của cô cũng hơi kém!"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, hơi lộ ra mấy phần lúng túng nhìn bà George.
Bà George lại mỉm cười khích lệ cô, nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư, chúng ta tổ chức thi đấu, coi trọng ở sự giao lưu trao đổi và bản thân mình trưởng thành, mọi việc quá nghĩ đến kết quả, thật ra sẽ làm giảm đi cái tốt đẹp bỏ ra! Hiển nhiên đáp án đề đầu tiên của cô, vì cô quá độ đắc chí, cũng không có hoàn toàn phơi bày tinh thần và lý tưởng của cô ! Cô phải biết, đây là một cuộc thi đấu mang tính quốc tế, chúng ta cũng không có quá nhiều cơ hội cho mình phạm lỗi ! Điểm số cuối cùng của cô đã có, 79.5 điểm! ! Cô không hợp cách! !"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên nhìn bà George, máu lập tức chảy ngược, trong lúc nhất thời căng thẳng đến không biết nên nói gì, chỉ cảm giác đau đớn như đứt mạch máu, tất cả hi vọng bị đánh nát, toàn bộ thế giới đột nhiên tối tăm ! !
Bà George chỉ đành phải xin lỗi nhìn cô, cười cười.
Lúc này, Đới Lập Duy cũng ngẩng đầu lên nhìn Lâm Tử Linh vội nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! ! Căn cứ qui định thi đấu, điểm số của cô trong trận này không hợp cách, lẽ ra nên rút khỏi thi đấu, nhưng bởi vì Ban Giám khảo chúng tôi họp lần cuối cùng, phân nửa cho rằng, đề thi đầu tiên của Trang Hạo Nhiên tiên sinh quả thật có tồn tại nội dung tranh cãi ! Hơn nữa căn cứ vào Đường Khả Hinh tiểu thư đã từng được phá lệ tiến vào trận chung kết, cho nên cũng cho cô cơ hội như vậy! Nhưng cô cũng phải giống như cô ấy, mang theo âm ba điểm tiến vào trận chung kết vòng thi thứ ba! !"
Mạch máu của Lâm Tử Linh lập tức trào lên, ngẩng đầu lên, kích động nhìn Đới Lập Duy! !
"Chúc mừng cô ! ! Hi vọng phần tiếp theo cô biểu hiện càng ngày càng xuất sắc!" Đới Lập Duy cũng tự mình đứng lên, đi về phía Lâm Tử Linh hơi nở nụ cười vươn tay, nói: "Hi vọng ở trong trận đấu sau cùng, cô có thể phát huy thật tốt, chúng tôi mong đợi cô !"
"Cám ơn!" Lâm Tử Linh vừa gật đầu, trên trán vừa rịn mồ hôi lạnh, thở dốc nhìn Jackson cũng nhìn mình gật đầu một cái, cô nuốt cổ họng khô khốc, tạm thời thở phào nhẹ nhõm! !
Lúc này Hách Lệ mỉm cười, tay nâng tài liệu, xoay người đi ra phòng thi đấu, công bố kết quả cuối cùng của vòng thi đấu thứ hai với các tuyển thủ và tất cả truyền thông! !
"Đi ra rồi ! !" Á Lạc thấy Hách Lệ mỉm cười đi ra, cô lập tức kích động kêu lên! !
Đường Khả Hinh cũng lập tức đứng lên, hai mắt lộ ra ánh sáng kịch liệt căng thẳng, vẻ mặt căng thẳng, nhanh chóng truy tìm nguồn gốc âm thanh của Hách Lệ, hai tay nắm chặt quả đấm, móng tay thiếu chút nữa lại cắm vào trong thịt . . . . . .
"Các vị tuyển thủ, đã đợi lâu!" Hách Lệ mỉm cười cầm tài liệu, đứng ở trước mặt các tuyển thủ và phóng viên truyền thông tại hiện trường, mở kết quả cuối cùng của Ban giám khảo, mang theo vài phần vui vẻ, mỉm cười nói: "Đầu tiên tôi tuyên bố tuyển thủ đạt được điểm cao nhất đề thi vấn đáp cuộc thi chuyên gia hầu rượu cấp thế giới vòng thứ hai ! !"
Các tuyển thủ rối rít yên lặng, căng thẳng nhìn Hách Lệ, mà bên ngoài phòng thi đấu, đám phóng viên và đám người quan sát cũng rối rít tụ tập đến trước màn hình lớn, gần như tay vặn chặt ống kính máy chụp hình, con ngươi nhìn không chớp mắt! !
Không khí lập tức ngưng kết, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh ! !
Hách Lệ dừng lại một lát, nhìn điểm số của giám khảo trong tài liệu, cuối cùng mới nở nụ cười nói: "Vòng thứ hai thi đấu vấn đáp, điểm số cao nhất tuyển thủ . . . . . . Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Chúc mừng cô! !"
Ồ . . . . . . . . . Bên ngoài phòng, tất cả phóng viên trong và ngoài nước, toàn bộ khách quý vui vẻ la hoảng lên, Nhã Tuệ sắp phát điên, ôm Từ Trạch Minh, cô vẫn không dám tin tưởng, trợn to hai mắt, nhìn trong màn hình lớn Hách Lệ nói xong, trong màn hình lập tức hiện ra Đường Khả Hinh, một tuyển thủ người Trung Quốc, đạt được 98 điểm! ! Lúc này cô mới vui mừng kêu ah một tiếng, nước mắt chảy xuống đầm đìa, vui mừng lôi kéo chặt tay đồng nghiệp, vừa khóc vừa la, vừa cười! !
Trong phòng ! !
Đường Khả Hinh cũng theo tiếng kêu vui mừng của Á Lạc, xác định mình đứng đầu, cô vẫn không thể tin mình nghe được, trợn to hai mắt, mặc dù không nhìn thấy, nhưng vẫn căng thẳng, nhanh chóng nắm chặt tay Á Lạc, la hoảng lên: "Tôi đứng đầu ? Còn 98 điểm? Tôi không phải mang theo âm sáu điểm vào thi đấu sao?"
Đây là thắc mắc của mọi người.
Fernando ở bên trong phòng, nhận lấy câu hỏi của phóng viên, ông đang ở bên trong đèn flash lóe lên từng hồi, nở nụ cười trực tiếp nói: "Tôi hết sức thưởng thức câu nói của tuyển thủ Đường, khi một sự vật hoặc lịch sử bị ngăn cản thì chúng ta nhất định phải nghĩ lại quá khứ và suy nghĩ đến tương lai, mới có thể có đủ dũng khí tiếp nhận hiện tại! Phải biết, trong này lộ ra dũng khí và trí tuệ của cô ấy, thậm chí còn có mạnh mẽ kiên quyết, đã rất lâu tôi không có có đặt mình trong một hoàn cảnh căng thẳng, bị một cô gái hai mươi ba tuổi làm cảm động! Cô ấy không chỉ có tình cảm dân tộc làm người ta cảm động, cô ấy còn có đủ tầm nhìn ra thế giới! Thị trường rượu vang Trung Quốc là một thị trường khổng lồ của thế giới tương lai, tôi nghĩ chúng ta cần nhiều tuyển thủ như vậy, để vì rượu vang đưa ra một giải thích công bình hơn! ! Quả thật, đây không chỉ là mâu thuẫn của một đất nước, đây càng là mâu thuẫn của thế giới! ! Cho nên tôi cho cô gái diễn giải đặc sắc 100 điểm, còn hướng giám khảo Chủ tịch và Giám sát viên hết sức trịnh trọng nói lên yêu cầu của bản thân tôi, cho cô ấy thêm điểm! ! Xin tất cả truyền thông hiểu, thêm điểm như vậy, nhất định là chúng tôi trải qua nghiêm khắc kiểm tra và bỏ phiếu, Ban Giám chúng tôi hết sức vui mừng giây phút khen thưởng này! ! Đây tuyệt đối là công bằng và chính trực! ! Sau đó, chúng tôi sẽ công bố kết quả thảo luận! Hơn nữa, tôi hết sức tự hào nói rõ, cho cô ấy thêm điểm, không chỉ có tôi !"
Bà George cũng đứng ở bên trong phóng viên, nở nụ cười nhìn mọi người, nói: "Tôi thiếu chút nữa cho rằng trái tim nhiệt tình của tôi chết ở trên mảnh đất Bordeaux, nhưng tôi lại hết sức thích trên người cô ấy có đủ dũng khí tiến thẳng về phía trước, đồng thời cũng nhắc nhở tôi, chỉ cần tinh thần không chết, tương lai mãi mãi có hi vọng! ! Tôi tin tưởng có một ngày, cô gái này cho dù thân mặc sườn xám Trung Quốc, dùng ngôn ngữ của đất nước mình, cũng vẫn có thể nói ra tiếng lòng thế giới! !"
Tất cả phóng viên toàn thế giới rối rít ghi chép những lời nói của Bà George ! !
"Hiển nhiên! !" Bà George mỉm cười nhìn mọi người nói: "Chúng tôi có chút hài lòng quá mức, đây chỉ là vòng thi đấu thứ hai! Nhưng chúng tôi cũng cám ơn cô ấy có thể cung cấp cho chúng tôi giây phút xuất sắc như vậy! Hi vọng sau đó, ở trong vòng thi đấu thứ ba nghiêm khắc nhất, cô ấy có thể tiếp nhận những yêu cầu phê bình cao hơn, thử thách cô ấy! Đồng thời, tôi cũng chúc mừng các tuyển thủ lên cấp! ! Hết sức xin lỗi, tuyển thủ Hu Jie Tây Ban Nha không thể lên cấp! Thật ra cậu ấy cũng là một tuyển thủ ưu tú ! !"
Bên ngoài phòng ! !
"A . . . . . . . . . . " Đường Khả Hinh và Á Lạc hết sức kích động cùng ôm nhau, trong mắt hai người cũng chứa nước mắt kích động, vui vẻ, vừa khóc vừa cười, cả người mới vừa căng thẳng đến lúc này run rẩy, cũng lộ ra biết ơn và hưng phấn thật sâu ! Lúc này các tuyển thủ cũng rối rít giơ tay đi tới chúc mừng Đường Khả Hinh, thậm chí Kerry cùng với cô ôm nhau, chân thành thật lòng chúc mừng cô! !
Đường Khả Hinh cũng ở trong một loạt tiếng chúc mừng, kích động khiêm tốn gật đầu, cám ơn mọi người chúc mừng. . . . . .
Lâm Tử Linh lạnh lùng căm hận đứng ở một bên, nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh kích động, hai mắt lập tức lộ ra một đoạn ánh sáng tàn nhẫn, lập tức, nắm chặt quả đấm, hồi tưởng lại mới vừa rồi mình nhìn thấy tai nghe bị rớt xuống, ánh mắt cô rời rạc nhìn Á Lạc, đã sớm nghi ngờ ánh mắt của cô không thấy được! ! Lâm Tử Linh nghĩ tới đây, lập tức nhanh chóng xoay người, muốn đi vào Ban Giám khảo, muốn vạch trần cô !
"Cô muốn đi đâu?" Giang Dĩ Thần lập tức đứng ở trong đám người náo nhiệt, ngăn cản Lâm Tử Linh, lạnh lẽo hỏi.
Khuôn mặt Lâm Tử Linh im lặng, mang theo vài phần căng thẳng và nghi ngờ đi theo Hách Lệ đi tới trước cửa phòng thi, ngẩng đầu lên nhìn mười giám khảo trong phòng, toàn bộ im lặng, vẻ mặt khác nhau, chỉ có Đới Lập Duy hơi cúi đầu dùng ngón tay cuốn nhẹ một tờ giấy thi, dáng vẻ lộ ra im lặng mà suy tư, đám người Vitas, Laurence, Jackson, toàn bộ trầm mặt, nhìn không ra bất kỳ ý tứ gì, trái tim của cô chợt buộc chặt, nhưng vẫn cất bước đi tới vị trí giữa phòng thi, mặt nhìn các giám khảo, lại hơi khom người chào !
Các giám khảo cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn cô, mà vẻ mặt bà George mỉm cười, làngười phát ngôn chính của Hiệp hội rượu đỏ, nhìn Lâm Tử Linh lộ ra một chút dịu dàng và lễ phép gọi nhỏ: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Rất xin lỗi vào lúc căng thẳng thế này mời cô đi vào !"
Lâm Tử Linh lập tức hơi gật đầu, khiêm tốn dùng tiếng anh lưu loát đáp nhẹ: "Vâng! Xin mời bà nói!"
Bà George nhìn ánh mắt sắc bén của Lâm Tử Linh mãnh liệt lóe lên nghi ngờ, lại nở nụ cười nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư, ấn tượng lần đầu tiên của tôi đối với cô là ở trong phòng đọc sách Paris nước Pháp chúng tôi! Cô có biết! Nước Pháp chúng tôi rất nhiều thương nhân buôn bán rượu vang, càng về sau, bọn họ sẽ không lựa chọn ở lại giải trí hoặc tiêu khiển tại sản khu rượu vang ! Bởi vì thật ra ở nơi đó lúc nào cũng lộ ra một loại cảm giác túng thiếu và cô đơn, ngoại trừ người làm việc ở vườn nho, không có ai có thể chịu đựng được thời gian như vậy!"
Bà nói dứt lời, lại có thâm ý khẽ nở nụ cười, nhìn Lâm Tử Linh.
Lâm Tử Linh cũng chớp đôi mắt sáng ngời, nhìn Bà George!
Bà George tiếp tục nắm nhẹ bút lông chim của mình, theo lòng bàn tay của bà mở ra, giơ nhẹ lên, tiếp tục nói: "Vào thời điểm đó, tôi ngồi trước máy vi tính trong phòng đọc sách nhìn thấy cô ở Nhật Bản thuận lợi lên cấp, dùng tiếng anh lưu loát, trả lời vấn đề của phóng viên truyền thông, tiếng anh này mang theo một chút giọng địa phương của Pháp, điều này làm cho tôi lập tức có ấn tượng sâu sắc với cô! Không nghi ngờ chút nào, cô phải có kinh nghiệm và cơ hội đi đây đi đó ở tất cả các nước rượu vang, thậm chí cô thông thạo năm thứ tiếng ! Cô là một trong những chuyên gia hầu rượu có tư cách và thực lực nhất, lợi dụng ngôn ngữ thật tốt, để diễn tả ý tứ và suy nghĩ của cô! Nhưng lúc nảy ở trong đề vấn đáp đầu tiên, Giám khảo chính Trang Hạo Nhiên đã đưa ra đáp án cho cô, cô chỉ trả lời tình huống một dân tộc ! Lâm Tử Linh tiểu thư! Theo ý của cậu ấy, một dân tộc quả thật thắng được tất cả, nhưng cô có biết chính xác vườn nho tại mảnh đất này của nước Pháp tồn tại như thế nào?"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Bà George.
Lúc này bà George cũng hơi lộ ra một chút tiếc nuối nhìn Lâm Tử Linh, khẽ mỉm cười, tiếp tục nói: "Hàng năm tại tiệc thưởng thức rượu Bordeaux, chúng tôi cũng sẽ trải rộng thảm đỏ, chào đón khách trên thế giới, điều này đại biểu sự tôn trọng của chúng tôi, Nhưng ngoại trừ thời gian này, người Pháp chúng tôi cũng sẽ không dễ dàng đi vào vườn nho này, bởi vì bản thân chúng ta đều mang một chút lòng kính sợ! ? Tại sao? Bởi vì vùng đất kia không chỉ có lịch sử nặng nề, lại càng không chỉ về vấn đề "Đất đai", nó còn tượng trưng cho linh hồn, một loại phong cách, thậm chí một đoạn ADN! Có lẽ cô chưa từng thấy qua, ở khu vườn nho ruộng bậc thang, rất nhiều nhà vườn dùng con ngựa khỏe để khai khẩn và cày ruộng, hái nho bằng thủ công tinh khiết, thậm chí dùng thùng gỗ hết sức quý giá, xem từng quả nho như nước mắt thượng đế, cất vào trong! Chính bởi vì loại kiên trì này, mới để cho rượu vang của Pháp đi về phía thế giới! Khi chúng ta vì thế giới cống hiến dịch rượu quý giá như thế thì chúng ta càng hy vọng tất cả khách có thể có một chút tôn trọng đối với những người mấy ngàn năm vì rượu đỏ làm ra cống hiến kiệt xuất, mà không phải lợi dụng thời gian và sự thành công gấp gáp, nhanh chóng tiến vào đất nước của chúng tôi, ảo tưởng thay thế!"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Bà George.
Bà George cũng xin lỗi nhìn Lâm Tử Linh mỉm cười nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Thượng Đế tốn mấy ngàn năm gió sương mưa tuyết mới có một mảnh đất đai như vậy, nếu như cô là một người chủ khu vườn, nên rõ ràng, nếu cô muốn chính thức hòa vào thế giới rượu vang rộng lớn, đầu tiên phải đạt được sự đồng ý của giới bình luận rượu của Pháp và Châu Âu cùng một số nước phương tây truyền thống! Mà không phải đơn giản ở đất nước chúng tôi mua vườn nho hoặc dỡ bỏ kiến trúc của đất nước chúng tôi chở về đất nước của cô, ở trong hầm rượu của các vị chưng cất ra rượu vang tự cho là đặc sắc, sau đó chỉ bán được cho đất nước của cô và một số đất nước Châu Á không hiểu rượu vang! !NO ! Điều này hoàn toàn phản ánh, ngành chưng cất rượu vang của đất nước cô đang từ từ chệch đường ray với các nước phương tây! Vấn đề này không chỉ là vấn đề Nhật Bản, là vấn đề cả Châu Á, bao gồm Trung Quốc! !"
Lâm Tử Linh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn bà George!
Bà George nở nụ cười bất đắt dĩ, nét mặt có vẻ hơi tiếc nuối, nói: "Chúng ta kéo lịch sử nặng nề và thành tựu bước lên phía trước, dĩ nhiên chúng ta hi vọng mùi rượu vang lan tỏa cả thế giới, nhưng quan trọng hơn, cô là một chuyên gia hầu rượu Nhật Bản, có thể nói lên khuyết điểm và ưu điểm đặc sắc của đất nước cô, biểu đạt và giải thích thành ý của các vị đối với chúng tôi hay không! Có nhiệt tình và ý định chính thức đặt chân lên mảnh đất châu âu của chúng tôi hay không, vì rượu vang của các vị chưng cất ra, làm một diễn giải đặc sắc, tranh thủ một chỗ đứng! Hiển nhiên, càng về sau, từ trong ngữ ngôn của cô, cô không có tính toán như vậy! Ngược lại, tôi xin lỗi nói một câu, tôi hết sức thưởng thức có vị tuyển thủ chuyên gia hầu rượu ở trong trận đấu nói một đoạn, cô ấy nói: Hiện tại tất cả vấn đề của rượu vang không chỉ là mâu thuẫn của đất nước cô ấy, mà là mâu thuẫn của thế giới! Điều này làm cho chúng tôi có thể cảm nhận được, cô ấy có thành ý cùng chúng tôi chung nghiên cứu và giao lưu trao đổi, thậm chí cùng giải quyết vấn đề! Bác Dịch tiên sinh nói thật hay, tổ chức cuộc thi đấu cấp thế giới, bản chất chính là xem mọi người có đủ tinh thần dân tộc cao thượng, lại có thể thoải mái suy nghĩ ra thế giới hay không!"
Trái tim Lâm Tử Linh xoắn giống như dây thừng, chậm rãi đè nén và buộc chặt, trên mặt lộ ra một chút tái nhợt, cũng không nói ra được lời nào.
Bà George lại nhìn Lâm Tử Linh nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Càng về sau, chúng tôi không cần kích thích dư thừa và thuận theo, chúng tôi cần một chút dũng cảm, kiên trì, tinh thần lãnh đạo mới hoàn toàn để kế thừa sự nghiệp vĩ đại này ! Vì ngành rượu vang giữa các đất nước khác càng ngày càng gần gũi, bắt một cây cầu ! Anh đi về phía tôi, tôi đi tới phía anh ! Trong lúc trao đổi, chúng ta tôn trọng lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau! Cô phải hiểu được, nếu làm ra chuyện khiến người sợ hãi, làm cho người ta không vui, đây chính là điểm mấu chốt ít nhiều gì cũng đụng chạm tới linh hồn và cảnh giới tinh thần! Hiển nhiên, Trang Hạo Nhiên tiên sinh đã cho cô cơ hội giải thích này, nhưng cô không có nắm bắt cho tốt ! Cô không cần đại biểu cho cả dân tộc, bất cứ lúc nào cô cũng có thể đại biểu cho chính mình, biểu đạt cách nhìn ra thế giới của cô ! !"
Lâm Tử Linh nhanh chóng cúi đầu, hai mắt căng thẳng xoay tròn, suy nghĩ kết quả này! !
Bà George có hơi thất vọng nhìn Lâm Tử Linh, nhắc nhở cô, mỉm cười nói: “Lâm Tử Linh tiểu thư, lúc này, cô không cần nhanh chóng nghĩ đến kết quả như vậy! Đây là khuyết điểm của cô, sức cảm thụ và sức lan truyền của cô cũng hơi kém!"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên, hơi lộ ra mấy phần lúng túng nhìn bà George.
Bà George lại mỉm cười khích lệ cô, nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư, chúng ta tổ chức thi đấu, coi trọng ở sự giao lưu trao đổi và bản thân mình trưởng thành, mọi việc quá nghĩ đến kết quả, thật ra sẽ làm giảm đi cái tốt đẹp bỏ ra! Hiển nhiên đáp án đề đầu tiên của cô, vì cô quá độ đắc chí, cũng không có hoàn toàn phơi bày tinh thần và lý tưởng của cô ! Cô phải biết, đây là một cuộc thi đấu mang tính quốc tế, chúng ta cũng không có quá nhiều cơ hội cho mình phạm lỗi ! Điểm số cuối cùng của cô đã có, 79.5 điểm! ! Cô không hợp cách! !"
Lâm Tử Linh lập tức ngẩng đầu lên nhìn bà George, máu lập tức chảy ngược, trong lúc nhất thời căng thẳng đến không biết nên nói gì, chỉ cảm giác đau đớn như đứt mạch máu, tất cả hi vọng bị đánh nát, toàn bộ thế giới đột nhiên tối tăm ! !
Bà George chỉ đành phải xin lỗi nhìn cô, cười cười.
Lúc này, Đới Lập Duy cũng ngẩng đầu lên nhìn Lâm Tử Linh vội nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! ! Căn cứ qui định thi đấu, điểm số của cô trong trận này không hợp cách, lẽ ra nên rút khỏi thi đấu, nhưng bởi vì Ban Giám khảo chúng tôi họp lần cuối cùng, phân nửa cho rằng, đề thi đầu tiên của Trang Hạo Nhiên tiên sinh quả thật có tồn tại nội dung tranh cãi ! Hơn nữa căn cứ vào Đường Khả Hinh tiểu thư đã từng được phá lệ tiến vào trận chung kết, cho nên cũng cho cô cơ hội như vậy! Nhưng cô cũng phải giống như cô ấy, mang theo âm ba điểm tiến vào trận chung kết vòng thi thứ ba! !"
Mạch máu của Lâm Tử Linh lập tức trào lên, ngẩng đầu lên, kích động nhìn Đới Lập Duy! !
"Chúc mừng cô ! ! Hi vọng phần tiếp theo cô biểu hiện càng ngày càng xuất sắc!" Đới Lập Duy cũng tự mình đứng lên, đi về phía Lâm Tử Linh hơi nở nụ cười vươn tay, nói: "Hi vọng ở trong trận đấu sau cùng, cô có thể phát huy thật tốt, chúng tôi mong đợi cô !"
"Cám ơn!" Lâm Tử Linh vừa gật đầu, trên trán vừa rịn mồ hôi lạnh, thở dốc nhìn Jackson cũng nhìn mình gật đầu một cái, cô nuốt cổ họng khô khốc, tạm thời thở phào nhẹ nhõm! !
Lúc này Hách Lệ mỉm cười, tay nâng tài liệu, xoay người đi ra phòng thi đấu, công bố kết quả cuối cùng của vòng thi đấu thứ hai với các tuyển thủ và tất cả truyền thông! !
"Đi ra rồi ! !" Á Lạc thấy Hách Lệ mỉm cười đi ra, cô lập tức kích động kêu lên! !
Đường Khả Hinh cũng lập tức đứng lên, hai mắt lộ ra ánh sáng kịch liệt căng thẳng, vẻ mặt căng thẳng, nhanh chóng truy tìm nguồn gốc âm thanh của Hách Lệ, hai tay nắm chặt quả đấm, móng tay thiếu chút nữa lại cắm vào trong thịt . . . . . .
"Các vị tuyển thủ, đã đợi lâu!" Hách Lệ mỉm cười cầm tài liệu, đứng ở trước mặt các tuyển thủ và phóng viên truyền thông tại hiện trường, mở kết quả cuối cùng của Ban giám khảo, mang theo vài phần vui vẻ, mỉm cười nói: "Đầu tiên tôi tuyên bố tuyển thủ đạt được điểm cao nhất đề thi vấn đáp cuộc thi chuyên gia hầu rượu cấp thế giới vòng thứ hai ! !"
Các tuyển thủ rối rít yên lặng, căng thẳng nhìn Hách Lệ, mà bên ngoài phòng thi đấu, đám phóng viên và đám người quan sát cũng rối rít tụ tập đến trước màn hình lớn, gần như tay vặn chặt ống kính máy chụp hình, con ngươi nhìn không chớp mắt! !
Không khí lập tức ngưng kết, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh ! !
Hách Lệ dừng lại một lát, nhìn điểm số của giám khảo trong tài liệu, cuối cùng mới nở nụ cười nói: "Vòng thứ hai thi đấu vấn đáp, điểm số cao nhất tuyển thủ . . . . . . Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Chúc mừng cô! !"
Ồ . . . . . . . . . Bên ngoài phòng, tất cả phóng viên trong và ngoài nước, toàn bộ khách quý vui vẻ la hoảng lên, Nhã Tuệ sắp phát điên, ôm Từ Trạch Minh, cô vẫn không dám tin tưởng, trợn to hai mắt, nhìn trong màn hình lớn Hách Lệ nói xong, trong màn hình lập tức hiện ra Đường Khả Hinh, một tuyển thủ người Trung Quốc, đạt được 98 điểm! ! Lúc này cô mới vui mừng kêu ah một tiếng, nước mắt chảy xuống đầm đìa, vui mừng lôi kéo chặt tay đồng nghiệp, vừa khóc vừa la, vừa cười! !
Trong phòng ! !
Đường Khả Hinh cũng theo tiếng kêu vui mừng của Á Lạc, xác định mình đứng đầu, cô vẫn không thể tin mình nghe được, trợn to hai mắt, mặc dù không nhìn thấy, nhưng vẫn căng thẳng, nhanh chóng nắm chặt tay Á Lạc, la hoảng lên: "Tôi đứng đầu ? Còn 98 điểm? Tôi không phải mang theo âm sáu điểm vào thi đấu sao?"
Đây là thắc mắc của mọi người.
Fernando ở bên trong phòng, nhận lấy câu hỏi của phóng viên, ông đang ở bên trong đèn flash lóe lên từng hồi, nở nụ cười trực tiếp nói: "Tôi hết sức thưởng thức câu nói của tuyển thủ Đường, khi một sự vật hoặc lịch sử bị ngăn cản thì chúng ta nhất định phải nghĩ lại quá khứ và suy nghĩ đến tương lai, mới có thể có đủ dũng khí tiếp nhận hiện tại! Phải biết, trong này lộ ra dũng khí và trí tuệ của cô ấy, thậm chí còn có mạnh mẽ kiên quyết, đã rất lâu tôi không có có đặt mình trong một hoàn cảnh căng thẳng, bị một cô gái hai mươi ba tuổi làm cảm động! Cô ấy không chỉ có tình cảm dân tộc làm người ta cảm động, cô ấy còn có đủ tầm nhìn ra thế giới! Thị trường rượu vang Trung Quốc là một thị trường khổng lồ của thế giới tương lai, tôi nghĩ chúng ta cần nhiều tuyển thủ như vậy, để vì rượu vang đưa ra một giải thích công bình hơn! ! Quả thật, đây không chỉ là mâu thuẫn của một đất nước, đây càng là mâu thuẫn của thế giới! ! Cho nên tôi cho cô gái diễn giải đặc sắc 100 điểm, còn hướng giám khảo Chủ tịch và Giám sát viên hết sức trịnh trọng nói lên yêu cầu của bản thân tôi, cho cô ấy thêm điểm! ! Xin tất cả truyền thông hiểu, thêm điểm như vậy, nhất định là chúng tôi trải qua nghiêm khắc kiểm tra và bỏ phiếu, Ban Giám chúng tôi hết sức vui mừng giây phút khen thưởng này! ! Đây tuyệt đối là công bằng và chính trực! ! Sau đó, chúng tôi sẽ công bố kết quả thảo luận! Hơn nữa, tôi hết sức tự hào nói rõ, cho cô ấy thêm điểm, không chỉ có tôi !"
Bà George cũng đứng ở bên trong phóng viên, nở nụ cười nhìn mọi người, nói: "Tôi thiếu chút nữa cho rằng trái tim nhiệt tình của tôi chết ở trên mảnh đất Bordeaux, nhưng tôi lại hết sức thích trên người cô ấy có đủ dũng khí tiến thẳng về phía trước, đồng thời cũng nhắc nhở tôi, chỉ cần tinh thần không chết, tương lai mãi mãi có hi vọng! ! Tôi tin tưởng có một ngày, cô gái này cho dù thân mặc sườn xám Trung Quốc, dùng ngôn ngữ của đất nước mình, cũng vẫn có thể nói ra tiếng lòng thế giới! !"
Tất cả phóng viên toàn thế giới rối rít ghi chép những lời nói của Bà George ! !
"Hiển nhiên! !" Bà George mỉm cười nhìn mọi người nói: "Chúng tôi có chút hài lòng quá mức, đây chỉ là vòng thi đấu thứ hai! Nhưng chúng tôi cũng cám ơn cô ấy có thể cung cấp cho chúng tôi giây phút xuất sắc như vậy! Hi vọng sau đó, ở trong vòng thi đấu thứ ba nghiêm khắc nhất, cô ấy có thể tiếp nhận những yêu cầu phê bình cao hơn, thử thách cô ấy! Đồng thời, tôi cũng chúc mừng các tuyển thủ lên cấp! ! Hết sức xin lỗi, tuyển thủ Hu Jie Tây Ban Nha không thể lên cấp! Thật ra cậu ấy cũng là một tuyển thủ ưu tú ! !"
Bên ngoài phòng ! !
"A . . . . . . . . . . " Đường Khả Hinh và Á Lạc hết sức kích động cùng ôm nhau, trong mắt hai người cũng chứa nước mắt kích động, vui vẻ, vừa khóc vừa cười, cả người mới vừa căng thẳng đến lúc này run rẩy, cũng lộ ra biết ơn và hưng phấn thật sâu ! Lúc này các tuyển thủ cũng rối rít giơ tay đi tới chúc mừng Đường Khả Hinh, thậm chí Kerry cùng với cô ôm nhau, chân thành thật lòng chúc mừng cô! !
Đường Khả Hinh cũng ở trong một loạt tiếng chúc mừng, kích động khiêm tốn gật đầu, cám ơn mọi người chúc mừng. . . . . .
Lâm Tử Linh lạnh lùng căm hận đứng ở một bên, nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh kích động, hai mắt lập tức lộ ra một đoạn ánh sáng tàn nhẫn, lập tức, nắm chặt quả đấm, hồi tưởng lại mới vừa rồi mình nhìn thấy tai nghe bị rớt xuống, ánh mắt cô rời rạc nhìn Á Lạc, đã sớm nghi ngờ ánh mắt của cô không thấy được! ! Lâm Tử Linh nghĩ tới đây, lập tức nhanh chóng xoay người, muốn đi vào Ban Giám khảo, muốn vạch trần cô !
"Cô muốn đi đâu?" Giang Dĩ Thần lập tức đứng ở trong đám người náo nhiệt, ngăn cản Lâm Tử Linh, lạnh lẽo hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.