Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1107: CUỘC THI ĐẤU (Sáu)
Hàn Trinh Trinh
11/11/2016
Khoảnh khắc Giám khảo căng thẳng!
Cả đại sảnh trường thi hoàn toàn yên tĩnh, khắp nơi đều bay không khí dày đặc căng thẳng, Đường Khả Hinh xác nhận toàn bộ đề thi của mình đã đưa vào Ban Giám khảo xong, cô liền thở phào một hơi, trận đấu căng thẳng mới vừa rồi còn chưa qua, lúc này lại bắt đầu lo lắng điểm số của mình không vượt qua, sắc mặt của cô hơi lộ ra căng thẳng, lộ ra mong đợi và mâu thuẫn khó hiểu, đi theo Hách Lệ, từng bước đi về phía phòng chờ vòng thi thứ hai!
Bên trong đã tập trung, ngoại trừ JIESSC, bao gồm Đường Khả Hinh, chín tuyển thủ, tất cả mọi người chia ra ngồi ở trên ghế thủy tinh im lặng chờ đợi, kỹ sư thiết kế đường nét độc đáo, tinh xảo từng chi tiết, vì biết phòng nghỉ ngơi màu trắng này sẽ để cho tuyển thủ chờ đợi hết sức căng thẳng và nặng nề, cho nên ở hai bên bức tường màu trắng, chia ra bày trí hồ cá thủy tinh màu xanh dương, cá cảnh nhiệt đới nho nhỏ màu xanh dương ở bên trong đang lặng lẽ bơi lội. . . . . .
Đường Khả Hinh từng bước theo Hách Lệ dẫn dắt, đi về phía ghế ngồi thủy tinh thứ nhất, hơi lộ ra một chút căng thẳng ngồi xuống, bên cạnh chính là Kerry, hai người lễ phép mỉm cười với nhau, ngay sau đó lại rơi vào trong chờ đợi và im lặng chờ điểm số. . . . . .
Thời gian từng phút từng phút trôi qua! !
Đầu tiên Hách Lệ đi vào tuyên bố Ge Sidun thuận lợi lên cấp! !
Ge Sidun nghe xong, lập tức vẻ mặt lộ ra nụ cười vui mừng, hai quả đấm nắm chặt, bắt tay với những tuyển thủ khác bên trong phòng nghỉ ngơi, liền hưng phấn đi ra phòng nghỉ ngơi, Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn bóng lưng Ge Sidun buông lỏng và hưng phấn, lồng ngực của cô lại bắt đầu từng hồi tràn lên hơi thở không biết tên, làm cho cô có chút không kịp thở, cô chớp mắt, tâm trạng bình tĩnh tiếp tục chờ đợi. . . . . .
Sau đó không lâu, Hách Lệ lại khẽ nụ cười đi ra, tuyên bố Lâm Tử Linh thuận lợi lên cấp! !
Vẻ mặt Lâm Tử Linh lập tức lộ ra hài lòng và nụ cười tự tin, chậm rãi đứng lên, hai mắt không nhịn được di động một chút ánh sáng khinh bỉ, nhìn về phía Đường Khả Hinh. . . . . .
Sắc mặt của Đường Khả Hinh căng thẳng, không để ý tới cô! !
Lâm Tử Linh hừ một tiếng, cất bước đi ra ngoài! !
Không đến bao lâu, Hách Lệ lại ôm tài liệu, mỉm cười đi tới tuyên bố, Kerry, Alex đồng thời lên cấp, mời đến phòng nghỉ ngơi làm sơ nghỉ ngơi, liền bắt đầu tiếp tục vòng thi đấu thứ hai! !
Kerry và Alex đồng thời mỉm cười, im lặng đi ra ngoài, nhất là Kerry, đầu tiên bắt tay với Đường Khả Hinh, dùng tiếng anh dịu dàng cười nói, hi vọng cô có thể thuận lợi lên cấp, Đường Khả Hinh cũng lập tức bắt tay với anh, ngỏ ý cảm ơn, sau đó anh hơi lộ ra một chút thoải mái đi ra ngoài. . . . .
Thời gian trôi qua một chút, vẻ mặt Hách Lệ lộ ra nụ cười tiếc nuối đi vào tuyên bố, Thiên Thiên bởi vì đểm số thi viết không qua, vô duyên vào vòng thi đấu thứ hai. Thiên Thiên ngồi tại chỗ, nghe được đáp án này, mới vừa rồi cô còn căng thẳng và mong đợi, mặt hơi lộ ra mất mát và tiếc nuối, nhưng vẫn mỉm cười nói một câu cám ơn với Hách Lệ, liền im lặng xoay người đi ra ngoài.
Đường Khả Hinh ngồi ở một bên, hơi nhắc mí mắt, liếc mắt nhìn bóng lưng mất mát của Thiên Thiên, hai tròng mắt của cô lại nhấp nháy một cái, không nhịn được thở dài một hơi.
Khoảng năm phút sau, Hách Lệ đi vào nữa, tuyên bố Hu Jie của Tây Ban Nha và Bastian, còn có Giang Dĩ Thần thuận lợi lên cấp, cũng chỉ còn lại một mình Đường Khả Hinh ! !
Đường Khả Hinh một mình cô đơn ngồi tại chỗ, lúc này còn lại một mình mình, loại cảm giác này giống như vừa rồi đang ở phòng nghỉ ngơi, cảm xúc lẫn lộn khó tả, không dám nghĩ tới các loại kết quả, nhưng lại không nhịn được suy nghĩ các loại kết quả, cô thật sự có cảm giác, cho dù tương lai mình gian khổ tạo ra giá trị cuộc sống như thế nào, nhưng cô mãi mãi đều sẽ nhớ kỹ khoảnh khắc này! Bởi vì thật sự quá giày vò người!
Một tràng âm thanh giày cao gót truyền tới! !
Vẻ mặt Hách Lệ hơi lộ ra mấy phần bình tĩnh và nở nụ cười lễ phép, nhìn Đường Khả Hinh ở trong phòng nghỉ ngơi, vươn tay gõ nhẹ bên tường một cái, nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư. . . . . . mời đi theo tôi. . . . . ."
"À?" Trái tim Đường Khả Hinh ầm một tiếng, nổ tung, lập tức ngẩng đầu lên, hơi lộ ra một chút kinh ngạc và có phần bối rối, nhìn Hách Lệ nói: "Cái gì?"
"Mời cô đi theo tôi. . . . . ." Hách Lệ lại nhìn cô, lại lễ phép mỉm cười.
"À. . . . . ." Lúc này đại não Đường Khả Hinh lại một trận tê dại, sắc mặt của cô có chút tái nhợt nhìn Hách Lệ không nhịn được thở dốc, nói: "Tôi có thể biết, đây là vì chuyện gì không? À. . . . . . Tôi muốn biết điểm số của tôi. . . . . . Tôi có thể lên cấp không?"
Hách Lệ không biết nên nói với cô thế nào, lại lễ phép mỉm cười, nói: "Tạm thời không thể công bố điểm số, mời cô theo tôi vào khu Giám khảo vòng thi đấu thứ hai!"
". . . . . . . ." Giờ phút này Đường Khả Hinh cảm giác cả người mình đều tan nát, có một loại dự cảm chẳng lành, sắp đánh úp cả người cô, cô vốn tự tin điểm số của mình có thể vượt qua, thế nhưng sao . . . . . . Hai mắt của cô nhanh chóng lóe lên, sau khi đứng yên một lát, rốt cuộc nặng nề thở gấp mấy hơi, chấp nhận đi theo Hách Lệ từng bước đi vào một hành lang nghiêm túc và yên tĩnh của phòng nghỉ ngơi, nhìn cuối có hai cánh cửa chính đóng chặt, bên trong lộ ra một không khí hết sức quỷ dị và bí ẩn! !
Hách Lệ bước tới trước cánh cửa kia, vươn tay gõ nhẹ một cái, sau khi bên trong truyền đến âm thanh, hai cánh cửa chậm rãi mở ra, cô mới đứng ở bên cửa lặng lẽ xoay người nhìn Đường Khả Hinh, mời cô đi vào trong. . . . . . Đường Khả Hinh chỉ đành phải im lặng, thần kinh toàn thân căng thẳng, cảm thấy trong đầu từng trận nóng lên, đi đến trước cánh cửa lộ ra nghiêm trang bí ẩn, đứng yên một lát, rốt cuộc thở dốc, đi vào bên trong! !
Lập tức, căn phòng màu trắng giống như cả thế giới huyền ảo xuất hiện ở trước mặt của mình, Ban Giám khảo cuộc thi chuyên gia hầu rượu thế giới ngồi chính giữa, đầu tiên là Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ, ngồi bên trái là giám khảo chính, mặt bàn màu trắng đặt bảng tên vị trí của bọn họ, ngồi phía bên phải là đại diện Ban phê bình và Giám sát viên phái ra, sắc mặt mọi người trầm ngâm nghiên túc nhìn Đường Khả Hinh, mà Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng ngồi phía bên trái, gần vị trí của Đường Khả Hinh nhất, vẻ mặt cũng nghiêm túc và im lặng nhìn cô, không lộ ra ý tứ gì ! !
Trong nháy mắt Đường Khả Hinh cảm giác mình lập tức bị phá hủy, trong não cảm giác càng lúc càng nóng lên như ngất xỉu, đứng ở bên cửa, tròng mắt không dám di động đi đâu, mà hơi thở càng lúc càng nặng nề, cất bước đi tới chính giữa, cô nghi ngờ căng thẳng cũng không nói được câu nào.
Không khí càng lúc càng căng thẳng.
Qua một chút thời gian, bà George mỉm cười mở một phần đề thi nào đó của Đường Khả Hinh, liếc mắt nhìn, mới ngẩng đầu lên nhìn cô, nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư, rất xin lỗi vào lúc này mời cô đi vào, bởi vì đối với điểm số của cô, Ban phê bình chúng tôi, thậm chí bao gồm giám khảo chính cũng có ý kiến khác nhau, cuối cùng mọi người quyết định, mời cô đi vào, giải thích xong nghi ngờ cuối cùng của chúng tôi!"
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức ngẩng đầu lên nhìn bà George, nhanh chóng gật đầu một cái, đáp: "Xin mời bà nói!"
Bà George nhìn cô, mỉm cười gật đầu một cái, mới tiếp tục nói: "Ở trong đề thi thứ 17 của chúng tôi, có một đề lựa chọn thể rượu thích hợp với xì gà, cô chọn sâm banh hồng Moet-Chandon, xin hỏi cô có tự mình thưởng thức qua hai loại rượu, thuốc lá này, rồi cho ra đáp án sao?"
Sắc mặt Đường Khả Hinh chợt buộc chặt, chậm rãi lắc đầu một cái.
Bà George vẫn giữ nụ cười, nhưng hai mắt lại lộ ra mấy phần nghiêm túc nói: "Ở trong quá trình hầu rượu bình thường, có tham thảo qua đề tài phối hợp tương tự liên quan đến loại rượu và thuốc lá với chuyên gia hầu rượu ưu tú khác hay không?"
Trái tim Đường Khả Hinh đập thình thịch, hai mắt nhanh chóng chớp lóe, phải biết Khách sạn Á Châu là một khách sạn gian cấp bạch kim thế giới, bên trong nhà hàng tây sẽ tận lực mời khách không hút thuốc, mà sẽ được phân chia ở phòng VIP đặc biệt có khu chuyên hút xì gà, về sau Khách sạn Á Châu đặc biệt tách ra một nơi làm Câu lạc bộ xì gà, khách tập trung ở nơi đó, cũng do chuyên gia hầu rượu và nhân viên chuyên nghiệp phục vụ! Mình chỉ theo Laurence đi vào một lần! Sau lần đó, không có liên quan đến phương diện này. Hơn nữa bài thi xì gà này là tạm thời tăng thêm, cô căn bản không kịp. . . . . . Nghĩ tới đây, sắc mặt của cô càng ngày càng run rẩy lo lắng, hai mắt nhanh chóng lóe lên, nhưng vẫn thành thực lắc lắc đầu, đáp: "Rất xin lỗi. . . . . . Không có. . . . . ."
Vitas trầm mặt, nghiêm túc nhìn học trò, ánh mắt của Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng cùng lóe lên, im lặng nhìn cô, Bác Dịch thở dốc, hơi cúi đầu không nói lời nào. . . . . .
Bà George có đáp án, liền lễ phép gật đầu, nhìn Đường Khả Hinh cười nói: "Phải biết một chuyên gia hầu rượu ưu tú, một chuyên gia hầu rượu đẳng cấp quốc tế, anh ta không chỉ là một bậc thầy nghệ thuật hiểu được cách phối hợp loại rượu và thức ăn ngon hoàn chỉnh, càng là một cao thủ nồng cốt và hoạt động kinh doanh của phòng ăn! Xì gà không chỉ là xa xỉ phẩm cao quý, nó càng có thể thấm vào máu của cô, thần kinh của cô, thấm vào linh hồn của cô, thậm chí có thể thay đổi tính tình của cô, còn có phương thức sinh tồn! ! Mặc dù cô không thể tiến vào hiện trường xì gà, nhưng cũng không nên qua loa lựa chọn sâm banh hồng Moet-Chandon! ! Điều này cho thấy đối với xì gà cô hiểu biết không sâu, lại muốn lợi dụng tên tuổi lớn của sâm banh hồng Moet-Chandon để lấy lòng mọi người! !"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn bà George! !
Bà George lại khẽ mỉm cười, có chút áy náy nhìn Đường Khả Hinh, thở dài một cái, mới nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư, cô không cần quá căng thẳng, nên thấy rõ ràng, chúng tôi đưa cho cô xì gà parta¬gas, là nhãn hiệu xưa nhất của Cuba, mà loại parta¬gas D4 được gọi là xì gà cà phê espresso, là đại biểu cho xì gà Cuba hương vị nặng nhất, áp dụng bốn lần phương pháp lên men cổ xưa, được gọi là hóa thạch, nếu như cô có hiểu biết sâu đối với xì gà thì nên hiểu, thức ăn ngon càng đặc biệt, thật ra càng dễ chọn lựa loại rượu thích hợp nhất với nó, ngược lại thức ăn bình thường, lại làm cho chúng ta không biết bắt đầu từ đâu! Loại parta¬gas D4 này, nếu là người trong ngành công nghiệp đều biết, nó phối hợp tốt nhất với Glenmorangie - Scotch Whisky! ! Loại này, dùng rượu Chateau d’Yquem trưởng thành và Corden Bleu–Martell có tiêu chuẩn Pháp, thanh tao và êm dịu, còn kèm theo vị ngọt mật ong, cùng xì gà số D4, là tổ hợp hoàn mỹ nhất! ! Mà ở trong mắt của tôi, sâm banh Moet-Chandon, mặc dù nó là một loại rượu kinh điển, nhưng phối hợp với parta¬gas D4, ngược lại là vua phối hợp với vua, không hề nhịp nhàng và ăn khớp, không có ý nghĩa!"
Trái tim Đường Khả Hinh nổ ầm một tiếng, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn bà George! !
Bà George cũng hết sức tiếc nuối nhìn Đường Khả Hinh, thở ra một hơi, lắc đầu một cái nói: "Tôi rất xin lỗi, Đường tiểu thư. . . . . . Đây là một cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp quốc tế, nó không giống với bất kỳ hình thức thi đấu nào! ! Nó cẩn thận, nó nghiêm túc, thậm chí nó chặt chẻ không kẻ hở!"
Cả người Đường Khả Hinh lập tức chìm xuống, cảm giác linh hồn mình theo những lời này tan thành tro bụi, hai mắt cô run rẩy tràn nước mắt, nhìn bà George, khổ sở co quắp không nói được câu nào. . . . . .
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, cùng Bác Dịch càng nặng nề thở hổn hển, có chút mất mát nhìn cô, mà Vitas cũng di động mí mắt, hơi cúi đầu không lên tiếng, Jackson càng lộ ra tức giận như dũng sĩ bị vây khốn, nhìn Đường Khả Hinh, hận không được giết cô cho sảng khoái! !
Bà George chăm chú nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh khổ sở, kích động như vậy, vẻ mặt bà nghiêm túc mà tiếc nuối, ngược lại nở nụ cười bí ẩn, nói: "Cho nên. . . . . . Chúc mừng cô! Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Cô trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp thế giới đạt điểm thi viết cao nhất ! 98 điểm ! ! Mà đề thi xì gà là đề mục duy nhất tôi trừ cô hai điểm! Hi vọng về sau cô còn tiến bộ ! !"
Con ngươi Đường Khả Hinh lập tức như rớt ra, há to mồm, mở to mắt nhìn bà George, cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nghe lầm! ! Cô không thể chờ đợi, không thể tin được, kích động nghẹn ngào muốn khóc hỏi: "Bà. . . . . . Bà nói gì? Tôi . . . . . Tôi . . . . . Tôi . . . . ."
Bà George lại hài hước nở nụ cười, nhìn Đường Khả Hinh lại xác định gật đầu, cười nói: "Chúc mừng cô! Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Cô trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp quốc tế, đạt được điểm thi viết cao nhất! ! Hai điểm này là tôi trừ cô đấy! Nếu không, cô sáng lập một kỳ tích điểm max! Sẽ tạo thành lổ hổng không hoàn mỹ, trở thành động lực để sau này cô cố gắng và cẩn thận hơn! Lại một lần nữa chúc mừng cô ! !"
Đường Khả Hinh thở hổn hển kích động nghẹn ngào muốn khóc, không nhịn được rơi lệ nhìn bà George, còn có Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ chậm rãi mỉm cười, cô lại kích động vẫn không thể tin, nhìn Trang Hạo Nhiên! !
Trang Hạo Nhiên không nhịn được nở nụ cười, hai mắt hấp dẫn nhìn cô, hết sức khẳng định và khen ngợi, Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, cũng nhìn cô, không nhịn được ngẩng mặt mỉm cười, thậm chí Bác Dịch và Vitas hai cọc gỗ này cũng theo tiếng cười vui vẻ của mọi người, chậm rãi nở nụ cười an ủi. . . . . .
Đường Khả Hinh nhìn mọi người khen ngợi và nở nụ cười vì cô, rốt cuộc cô cảm thấy có mấy phần chân thật, cả người rất kích động nở nụ cười, lại khóc, thật sự không biết trên mặt là biểu lộ gì, chính là muốn giậm chân, không biết nên làm sao. . . . . .
Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ là người quan trọng nhất toàn trường, rất sảng khoái và vui vẻ đứng lên, đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, duỗi tay về phía cô, mỉm cười nói: "Chúc mừng cô. . . . . . Hi vọng tương lai cô có thể sáng lập thành tích vui vẻ hơn."
Đường Khả Hinh cũng đưa tay ra bắt tay với ông, vừa khóc vừa cười gật đầu, nước mắt lại từng hàng ào ào chảy xuống, trên mặt hiện lên nét kì quái, thật sự bị hù chết! ! !
Cả đại sảnh trường thi hoàn toàn yên tĩnh, khắp nơi đều bay không khí dày đặc căng thẳng, Đường Khả Hinh xác nhận toàn bộ đề thi của mình đã đưa vào Ban Giám khảo xong, cô liền thở phào một hơi, trận đấu căng thẳng mới vừa rồi còn chưa qua, lúc này lại bắt đầu lo lắng điểm số của mình không vượt qua, sắc mặt của cô hơi lộ ra căng thẳng, lộ ra mong đợi và mâu thuẫn khó hiểu, đi theo Hách Lệ, từng bước đi về phía phòng chờ vòng thi thứ hai!
Bên trong đã tập trung, ngoại trừ JIESSC, bao gồm Đường Khả Hinh, chín tuyển thủ, tất cả mọi người chia ra ngồi ở trên ghế thủy tinh im lặng chờ đợi, kỹ sư thiết kế đường nét độc đáo, tinh xảo từng chi tiết, vì biết phòng nghỉ ngơi màu trắng này sẽ để cho tuyển thủ chờ đợi hết sức căng thẳng và nặng nề, cho nên ở hai bên bức tường màu trắng, chia ra bày trí hồ cá thủy tinh màu xanh dương, cá cảnh nhiệt đới nho nhỏ màu xanh dương ở bên trong đang lặng lẽ bơi lội. . . . . .
Đường Khả Hinh từng bước theo Hách Lệ dẫn dắt, đi về phía ghế ngồi thủy tinh thứ nhất, hơi lộ ra một chút căng thẳng ngồi xuống, bên cạnh chính là Kerry, hai người lễ phép mỉm cười với nhau, ngay sau đó lại rơi vào trong chờ đợi và im lặng chờ điểm số. . . . . .
Thời gian từng phút từng phút trôi qua! !
Đầu tiên Hách Lệ đi vào tuyên bố Ge Sidun thuận lợi lên cấp! !
Ge Sidun nghe xong, lập tức vẻ mặt lộ ra nụ cười vui mừng, hai quả đấm nắm chặt, bắt tay với những tuyển thủ khác bên trong phòng nghỉ ngơi, liền hưng phấn đi ra phòng nghỉ ngơi, Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn bóng lưng Ge Sidun buông lỏng và hưng phấn, lồng ngực của cô lại bắt đầu từng hồi tràn lên hơi thở không biết tên, làm cho cô có chút không kịp thở, cô chớp mắt, tâm trạng bình tĩnh tiếp tục chờ đợi. . . . . .
Sau đó không lâu, Hách Lệ lại khẽ nụ cười đi ra, tuyên bố Lâm Tử Linh thuận lợi lên cấp! !
Vẻ mặt Lâm Tử Linh lập tức lộ ra hài lòng và nụ cười tự tin, chậm rãi đứng lên, hai mắt không nhịn được di động một chút ánh sáng khinh bỉ, nhìn về phía Đường Khả Hinh. . . . . .
Sắc mặt của Đường Khả Hinh căng thẳng, không để ý tới cô! !
Lâm Tử Linh hừ một tiếng, cất bước đi ra ngoài! !
Không đến bao lâu, Hách Lệ lại ôm tài liệu, mỉm cười đi tới tuyên bố, Kerry, Alex đồng thời lên cấp, mời đến phòng nghỉ ngơi làm sơ nghỉ ngơi, liền bắt đầu tiếp tục vòng thi đấu thứ hai! !
Kerry và Alex đồng thời mỉm cười, im lặng đi ra ngoài, nhất là Kerry, đầu tiên bắt tay với Đường Khả Hinh, dùng tiếng anh dịu dàng cười nói, hi vọng cô có thể thuận lợi lên cấp, Đường Khả Hinh cũng lập tức bắt tay với anh, ngỏ ý cảm ơn, sau đó anh hơi lộ ra một chút thoải mái đi ra ngoài. . . . .
Thời gian trôi qua một chút, vẻ mặt Hách Lệ lộ ra nụ cười tiếc nuối đi vào tuyên bố, Thiên Thiên bởi vì đểm số thi viết không qua, vô duyên vào vòng thi đấu thứ hai. Thiên Thiên ngồi tại chỗ, nghe được đáp án này, mới vừa rồi cô còn căng thẳng và mong đợi, mặt hơi lộ ra mất mát và tiếc nuối, nhưng vẫn mỉm cười nói một câu cám ơn với Hách Lệ, liền im lặng xoay người đi ra ngoài.
Đường Khả Hinh ngồi ở một bên, hơi nhắc mí mắt, liếc mắt nhìn bóng lưng mất mát của Thiên Thiên, hai tròng mắt của cô lại nhấp nháy một cái, không nhịn được thở dài một hơi.
Khoảng năm phút sau, Hách Lệ đi vào nữa, tuyên bố Hu Jie của Tây Ban Nha và Bastian, còn có Giang Dĩ Thần thuận lợi lên cấp, cũng chỉ còn lại một mình Đường Khả Hinh ! !
Đường Khả Hinh một mình cô đơn ngồi tại chỗ, lúc này còn lại một mình mình, loại cảm giác này giống như vừa rồi đang ở phòng nghỉ ngơi, cảm xúc lẫn lộn khó tả, không dám nghĩ tới các loại kết quả, nhưng lại không nhịn được suy nghĩ các loại kết quả, cô thật sự có cảm giác, cho dù tương lai mình gian khổ tạo ra giá trị cuộc sống như thế nào, nhưng cô mãi mãi đều sẽ nhớ kỹ khoảnh khắc này! Bởi vì thật sự quá giày vò người!
Một tràng âm thanh giày cao gót truyền tới! !
Vẻ mặt Hách Lệ hơi lộ ra mấy phần bình tĩnh và nở nụ cười lễ phép, nhìn Đường Khả Hinh ở trong phòng nghỉ ngơi, vươn tay gõ nhẹ bên tường một cái, nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư. . . . . . mời đi theo tôi. . . . . ."
"À?" Trái tim Đường Khả Hinh ầm một tiếng, nổ tung, lập tức ngẩng đầu lên, hơi lộ ra một chút kinh ngạc và có phần bối rối, nhìn Hách Lệ nói: "Cái gì?"
"Mời cô đi theo tôi. . . . . ." Hách Lệ lại nhìn cô, lại lễ phép mỉm cười.
"À. . . . . ." Lúc này đại não Đường Khả Hinh lại một trận tê dại, sắc mặt của cô có chút tái nhợt nhìn Hách Lệ không nhịn được thở dốc, nói: "Tôi có thể biết, đây là vì chuyện gì không? À. . . . . . Tôi muốn biết điểm số của tôi. . . . . . Tôi có thể lên cấp không?"
Hách Lệ không biết nên nói với cô thế nào, lại lễ phép mỉm cười, nói: "Tạm thời không thể công bố điểm số, mời cô theo tôi vào khu Giám khảo vòng thi đấu thứ hai!"
". . . . . . . ." Giờ phút này Đường Khả Hinh cảm giác cả người mình đều tan nát, có một loại dự cảm chẳng lành, sắp đánh úp cả người cô, cô vốn tự tin điểm số của mình có thể vượt qua, thế nhưng sao . . . . . . Hai mắt của cô nhanh chóng lóe lên, sau khi đứng yên một lát, rốt cuộc nặng nề thở gấp mấy hơi, chấp nhận đi theo Hách Lệ từng bước đi vào một hành lang nghiêm túc và yên tĩnh của phòng nghỉ ngơi, nhìn cuối có hai cánh cửa chính đóng chặt, bên trong lộ ra một không khí hết sức quỷ dị và bí ẩn! !
Hách Lệ bước tới trước cánh cửa kia, vươn tay gõ nhẹ một cái, sau khi bên trong truyền đến âm thanh, hai cánh cửa chậm rãi mở ra, cô mới đứng ở bên cửa lặng lẽ xoay người nhìn Đường Khả Hinh, mời cô đi vào trong. . . . . . Đường Khả Hinh chỉ đành phải im lặng, thần kinh toàn thân căng thẳng, cảm thấy trong đầu từng trận nóng lên, đi đến trước cánh cửa lộ ra nghiêm trang bí ẩn, đứng yên một lát, rốt cuộc thở dốc, đi vào bên trong! !
Lập tức, căn phòng màu trắng giống như cả thế giới huyền ảo xuất hiện ở trước mặt của mình, Ban Giám khảo cuộc thi chuyên gia hầu rượu thế giới ngồi chính giữa, đầu tiên là Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ, ngồi bên trái là giám khảo chính, mặt bàn màu trắng đặt bảng tên vị trí của bọn họ, ngồi phía bên phải là đại diện Ban phê bình và Giám sát viên phái ra, sắc mặt mọi người trầm ngâm nghiên túc nhìn Đường Khả Hinh, mà Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng ngồi phía bên trái, gần vị trí của Đường Khả Hinh nhất, vẻ mặt cũng nghiêm túc và im lặng nhìn cô, không lộ ra ý tứ gì ! !
Trong nháy mắt Đường Khả Hinh cảm giác mình lập tức bị phá hủy, trong não cảm giác càng lúc càng nóng lên như ngất xỉu, đứng ở bên cửa, tròng mắt không dám di động đi đâu, mà hơi thở càng lúc càng nặng nề, cất bước đi tới chính giữa, cô nghi ngờ căng thẳng cũng không nói được câu nào.
Không khí càng lúc càng căng thẳng.
Qua một chút thời gian, bà George mỉm cười mở một phần đề thi nào đó của Đường Khả Hinh, liếc mắt nhìn, mới ngẩng đầu lên nhìn cô, nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư, rất xin lỗi vào lúc này mời cô đi vào, bởi vì đối với điểm số của cô, Ban phê bình chúng tôi, thậm chí bao gồm giám khảo chính cũng có ý kiến khác nhau, cuối cùng mọi người quyết định, mời cô đi vào, giải thích xong nghi ngờ cuối cùng của chúng tôi!"
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức ngẩng đầu lên nhìn bà George, nhanh chóng gật đầu một cái, đáp: "Xin mời bà nói!"
Bà George nhìn cô, mỉm cười gật đầu một cái, mới tiếp tục nói: "Ở trong đề thi thứ 17 của chúng tôi, có một đề lựa chọn thể rượu thích hợp với xì gà, cô chọn sâm banh hồng Moet-Chandon, xin hỏi cô có tự mình thưởng thức qua hai loại rượu, thuốc lá này, rồi cho ra đáp án sao?"
Sắc mặt Đường Khả Hinh chợt buộc chặt, chậm rãi lắc đầu một cái.
Bà George vẫn giữ nụ cười, nhưng hai mắt lại lộ ra mấy phần nghiêm túc nói: "Ở trong quá trình hầu rượu bình thường, có tham thảo qua đề tài phối hợp tương tự liên quan đến loại rượu và thuốc lá với chuyên gia hầu rượu ưu tú khác hay không?"
Trái tim Đường Khả Hinh đập thình thịch, hai mắt nhanh chóng chớp lóe, phải biết Khách sạn Á Châu là một khách sạn gian cấp bạch kim thế giới, bên trong nhà hàng tây sẽ tận lực mời khách không hút thuốc, mà sẽ được phân chia ở phòng VIP đặc biệt có khu chuyên hút xì gà, về sau Khách sạn Á Châu đặc biệt tách ra một nơi làm Câu lạc bộ xì gà, khách tập trung ở nơi đó, cũng do chuyên gia hầu rượu và nhân viên chuyên nghiệp phục vụ! Mình chỉ theo Laurence đi vào một lần! Sau lần đó, không có liên quan đến phương diện này. Hơn nữa bài thi xì gà này là tạm thời tăng thêm, cô căn bản không kịp. . . . . . Nghĩ tới đây, sắc mặt của cô càng ngày càng run rẩy lo lắng, hai mắt nhanh chóng lóe lên, nhưng vẫn thành thực lắc lắc đầu, đáp: "Rất xin lỗi. . . . . . Không có. . . . . ."
Vitas trầm mặt, nghiêm túc nhìn học trò, ánh mắt của Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng cùng lóe lên, im lặng nhìn cô, Bác Dịch thở dốc, hơi cúi đầu không nói lời nào. . . . . .
Bà George có đáp án, liền lễ phép gật đầu, nhìn Đường Khả Hinh cười nói: "Phải biết một chuyên gia hầu rượu ưu tú, một chuyên gia hầu rượu đẳng cấp quốc tế, anh ta không chỉ là một bậc thầy nghệ thuật hiểu được cách phối hợp loại rượu và thức ăn ngon hoàn chỉnh, càng là một cao thủ nồng cốt và hoạt động kinh doanh của phòng ăn! Xì gà không chỉ là xa xỉ phẩm cao quý, nó càng có thể thấm vào máu của cô, thần kinh của cô, thấm vào linh hồn của cô, thậm chí có thể thay đổi tính tình của cô, còn có phương thức sinh tồn! ! Mặc dù cô không thể tiến vào hiện trường xì gà, nhưng cũng không nên qua loa lựa chọn sâm banh hồng Moet-Chandon! ! Điều này cho thấy đối với xì gà cô hiểu biết không sâu, lại muốn lợi dụng tên tuổi lớn của sâm banh hồng Moet-Chandon để lấy lòng mọi người! !"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn bà George! !
Bà George lại khẽ mỉm cười, có chút áy náy nhìn Đường Khả Hinh, thở dài một cái, mới nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư, cô không cần quá căng thẳng, nên thấy rõ ràng, chúng tôi đưa cho cô xì gà parta¬gas, là nhãn hiệu xưa nhất của Cuba, mà loại parta¬gas D4 được gọi là xì gà cà phê espresso, là đại biểu cho xì gà Cuba hương vị nặng nhất, áp dụng bốn lần phương pháp lên men cổ xưa, được gọi là hóa thạch, nếu như cô có hiểu biết sâu đối với xì gà thì nên hiểu, thức ăn ngon càng đặc biệt, thật ra càng dễ chọn lựa loại rượu thích hợp nhất với nó, ngược lại thức ăn bình thường, lại làm cho chúng ta không biết bắt đầu từ đâu! Loại parta¬gas D4 này, nếu là người trong ngành công nghiệp đều biết, nó phối hợp tốt nhất với Glenmorangie - Scotch Whisky! ! Loại này, dùng rượu Chateau d’Yquem trưởng thành và Corden Bleu–Martell có tiêu chuẩn Pháp, thanh tao và êm dịu, còn kèm theo vị ngọt mật ong, cùng xì gà số D4, là tổ hợp hoàn mỹ nhất! ! Mà ở trong mắt của tôi, sâm banh Moet-Chandon, mặc dù nó là một loại rượu kinh điển, nhưng phối hợp với parta¬gas D4, ngược lại là vua phối hợp với vua, không hề nhịp nhàng và ăn khớp, không có ý nghĩa!"
Trái tim Đường Khả Hinh nổ ầm một tiếng, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn bà George! !
Bà George cũng hết sức tiếc nuối nhìn Đường Khả Hinh, thở ra một hơi, lắc đầu một cái nói: "Tôi rất xin lỗi, Đường tiểu thư. . . . . . Đây là một cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp quốc tế, nó không giống với bất kỳ hình thức thi đấu nào! ! Nó cẩn thận, nó nghiêm túc, thậm chí nó chặt chẻ không kẻ hở!"
Cả người Đường Khả Hinh lập tức chìm xuống, cảm giác linh hồn mình theo những lời này tan thành tro bụi, hai mắt cô run rẩy tràn nước mắt, nhìn bà George, khổ sở co quắp không nói được câu nào. . . . . .
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, cùng Bác Dịch càng nặng nề thở hổn hển, có chút mất mát nhìn cô, mà Vitas cũng di động mí mắt, hơi cúi đầu không lên tiếng, Jackson càng lộ ra tức giận như dũng sĩ bị vây khốn, nhìn Đường Khả Hinh, hận không được giết cô cho sảng khoái! !
Bà George chăm chú nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh khổ sở, kích động như vậy, vẻ mặt bà nghiêm túc mà tiếc nuối, ngược lại nở nụ cười bí ẩn, nói: "Cho nên. . . . . . Chúc mừng cô! Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Cô trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp thế giới đạt điểm thi viết cao nhất ! 98 điểm ! ! Mà đề thi xì gà là đề mục duy nhất tôi trừ cô hai điểm! Hi vọng về sau cô còn tiến bộ ! !"
Con ngươi Đường Khả Hinh lập tức như rớt ra, há to mồm, mở to mắt nhìn bà George, cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nghe lầm! ! Cô không thể chờ đợi, không thể tin được, kích động nghẹn ngào muốn khóc hỏi: "Bà. . . . . . Bà nói gì? Tôi . . . . . Tôi . . . . . Tôi . . . . ."
Bà George lại hài hước nở nụ cười, nhìn Đường Khả Hinh lại xác định gật đầu, cười nói: "Chúc mừng cô! Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Cô trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên gia hầu rượu cấp quốc tế, đạt được điểm thi viết cao nhất! ! Hai điểm này là tôi trừ cô đấy! Nếu không, cô sáng lập một kỳ tích điểm max! Sẽ tạo thành lổ hổng không hoàn mỹ, trở thành động lực để sau này cô cố gắng và cẩn thận hơn! Lại một lần nữa chúc mừng cô ! !"
Đường Khả Hinh thở hổn hển kích động nghẹn ngào muốn khóc, không nhịn được rơi lệ nhìn bà George, còn có Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ chậm rãi mỉm cười, cô lại kích động vẫn không thể tin, nhìn Trang Hạo Nhiên! !
Trang Hạo Nhiên không nhịn được nở nụ cười, hai mắt hấp dẫn nhìn cô, hết sức khẳng định và khen ngợi, Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, cũng nhìn cô, không nhịn được ngẩng mặt mỉm cười, thậm chí Bác Dịch và Vitas hai cọc gỗ này cũng theo tiếng cười vui vẻ của mọi người, chậm rãi nở nụ cười an ủi. . . . . .
Đường Khả Hinh nhìn mọi người khen ngợi và nở nụ cười vì cô, rốt cuộc cô cảm thấy có mấy phần chân thật, cả người rất kích động nở nụ cười, lại khóc, thật sự không biết trên mặt là biểu lộ gì, chính là muốn giậm chân, không biết nên làm sao. . . . . .
Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ là người quan trọng nhất toàn trường, rất sảng khoái và vui vẻ đứng lên, đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, duỗi tay về phía cô, mỉm cười nói: "Chúc mừng cô. . . . . . Hi vọng tương lai cô có thể sáng lập thành tích vui vẻ hơn."
Đường Khả Hinh cũng đưa tay ra bắt tay với ông, vừa khóc vừa cười gật đầu, nước mắt lại từng hàng ào ào chảy xuống, trên mặt hiện lên nét kì quái, thật sự bị hù chết! ! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.