Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1209: Giúp
Hàn Trinh Trinh
30/12/2016
Quầy lễ tân khách sạn Á Châu!
Một người đàn ông ước chừng hơn ba mươi tuổi, cao hơn một mét tám, mặc chiếc áo sơ mi kẻ ca rô cùng quần thường đồng màu, bên ngoài khoác chiếc áo lông mỏng. Khuôn mặt hơi chút điển trai lại bởi vì khí tức anh quá bình thường, vóc người có chút dung tục, chỉ thấy anh nhìn về phía cô gái sau quầy lễ tân, còn là bộc lộ mấy phần thái độ khiêm nhường, cười có chút khách khí...
Đứng sau quầy lễ tân, ba nữ nhân viên mặc đồng phục váy màu trắng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trước mặt này,phong thái cùng khí chất đều không phù hợp với nhân viên trong khách sạn, cùng với khách quý của khách sạn lại bất đồng quá lớn.... Lúc này thân phận Đường Khả Hinh rất khác so với bình thường, trước không nói cô từng là giám đốc bộ rượu vụ, là học sinh của Vitas, riêng bây giờ cô là một trong ba người có điểm cao nhất trong cuộc thi chuyên gia hầu rượu, rất có khả năng sẽ trở thành quán quân, là người có cổ phần trang trại rượu của tập đoàn Hoàn Cầu. Mấy nhân viên lễ tân nho nhỏ các cô không thể tùy tiện đối xử, cũng không dám thông báo trước mặt người lạ.
"Tiên sinh, chào ngài..." Trong đó một nữ lễ tân mặc dù trong lòng còn có nghi hoặc, nhưng vẫn bộc lộ gương mặt tôn kính tươi cười nhìn về phía người đàn ông trước mặt, vô cùng chuyên nghiệp mà thong thả, mềm giọng nói: "Đường tiểu thư đã từng là giám đốc bộ rượu vụ của tập đoàn Hoàn Cầu chúng tôi, thế nhưng lúc cô tham gia thi đấu đã xin nghỉ việc, bây giờ cô ấy không phải đồng nghiệp của chúng tôi. Nhưng bởi vì gần đây ở khách sạn Á Châu cử hành trận thi đấu phục vụ rượu quy mô lớn của thế giới, là khách quý của chúng tôi. Theo như quy định của khách sạn Á Châu, nếu như ngài có việc cần tìm tiểu thư Đường Khả Hinh, xin lấy chứng minh thư của ngài ra, chúng tôi trước tiên sẽ giúp ngài liên hệ với thư kí trưởng của hiệp hội rượu nho, để cô ấy thông báo với tiểu thư Đường Khả Hinh... Xin hỏi ngài có mang theo chứng minh thư không?"
Người đàn ông này nghe đến đây, hai mắt chợt lóe, cúi đầu nghĩ ngợi một lúc liền vui mừng ngẩng đầu nhìn về phía nhân viên tiếp tân trước mặt cười rộ lên nói: "Nếu như không tìm được Khả Hinh, Nhã Tuệ! Tôi muốn gặp Lưu Nhã Tuệ! Nghe nói cô ấy đi làm ở khách sạn các người đúng không!"
Lời này vừa nói ra...
Trang Hạo Nhiên nhíu mày nhìn về phía bóng lưng bình thường của người đàn ông này, thực sự nghi ngờ thân phận anh ta, nhất là khi anh ta nói tên của Khả Hinh cùng Nhã Tuệ, dường như rất quen thuộc, làm cả người thấy không thoải mái... Chậm rãi... Vẻ mặt anh hiện lên sự không khách khí, hơi xoay người đi về phía thân ảnh trước quầy lễ tân kia.
Ba nhân viên lễ tân nghe thấy người đàn ông xa lạ này cư nhiên đơn giản nêu tên Lưu Nhã Tuệ, lúc này mới có vẻ mấy phần kinh ngạc, lúc đang định hỏi thân phận của anh lại nhìn thấy phía trước có người nhanh chóng đi tới, các cô lập tức cả kinh lui về phía sau hai bước, cúi người hướng về phía người trước mặt có chút khẩn trương gọi: "Tổng giám đốc! !"
Người đàn ông kia nhìn thấy ba nhân viên lễ tân cúi người chào vô cùng tôn kính, gọi tổng giám đốc, anh liền có chút nghi ngờ hơi xoay người...
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên bộc lộ mấy phần nghiêm túc đi tới quầy lễ tân, ánh mắt khôn khéo di chuyển, nghiêng mặt liếc về phía người đàn ông bình thường kia giống như người qua đường Giáp, trong đầu nghĩ ngợi xem anh ta rốt cuộc là bạn học nhà trẻ, tiểu học, trung học, cao trung của Đường Khả Hinh. Có lẽ nào là mối tình đầu, nhưng trông thế nào thì người đàn ông này, từ bên trong đế bên ngoài, từ quần áo đến khí chất chả có chút nào, thậm chí còn làm cho người khác nhìn có chút hèn mọn.
Trang Hạo Nhiên cởi áo khoác, ống tay áo xăn lên, cười như không cười, dáng vẻ như nhìn từ trên cao nhìn xuống người đàn ông trước mặt, trực tiếp không khách khí hỏi; "Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu, là cấp trên của Đường Khả Hinh! Xin hỏi... Anh chính là người muốn tìm Đường Khả Hinh? Anh là gì của cô ấy... Bạn học hồi nhà trẻ? Tiểu học? Sơ trung? Hay là, anh trai hàng xóm?"
Lời này hỏi ra có chút không khách khí, ba nhân viên lễ tân hiểu ra, hai tròng mắt lập tức mở to nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Người đàn ông kia xoay người nhìn về phía Trang Hạo Nhiên mặc âu phục phẳng phiu màu đen, toàn thân toát ra khí tức quý tộc thượng lưu, phong độ nhẹ nhàng, nghiêm nghị khí thế, tỏa ra ánh sáng áp bách làm người khác có chút khẩn trương, nhất là lời nói kia không hề khách khí. Anh ta liền nở nụ cười xấu hổ, tay vỗ lồng ngực của mình vội vàng nói; "Tôi... . . . Tôi... Tôi là anh trai của cô ấy! Tôi có chút chuyện muốn qua tìm em gái...
"Anh trai! !" Trang Hạo Nhiên nghe lời này nhịn không được châm chọc cười rộ lên, vẫn là không có lấy lại tinh thần nhìn về phía người đàn ông trước mặt, nhịn không được cười rộ lên nói: "Thật là anh trai a? Nhà trẻ, hay là hàng xóm..."
Vẻ mặt anh ta sửng sốt, hai tròng mắt sáng lên mang theo vài phần khiếp sợ nhìn về phía người đàn ông trước mặt! !
Phốc! !
Tiêu Đồng cùng Lãnh Mặc Hàn đứng cách đó không xa, nhịn không được cúi đầu cười rộ lên...
Mấy nhân viên lễ tân cũng mang theo vẻ mặt hết sức kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông trước mặt.
Trang Hạo Nhiên lại lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, hơi cúi đầu nhìn về người đàn ông trông rất bình thường này, gương mặt quả nhiên cùng Đường Khả Hinh có vài phần tương tự, trái tim của anh bỗng đập mạnh, chính mình có mấy lần còn đi quán cơm trưa của Đường Khải Văn, mới mơ hồ nhớ tới bên trong bức tường thủy tinh nhìn thấy một bên mặt bận rộn của anh, cùng với người hôm nay quả thực có chút tương tự. Anh tức khắc bộc lộ vẻ mặt xấu hổ, có chút ngượng ngùng nhìn gương mặt người phía trước, vô cùng thất lễ cười rộ lên nói: "Xin lỗi, xin lỗi! Vừa rồi chuyện xảy ra nhanh chóng , không có nhận ra anh, nguyên lai anh chính là anh trai của Khả Hinh, Đường công tử! Đường ca ca, chào anh! Tôi là Hạo Nhiên!"
Lúc này, Tiêu Đồng cùng Lãnh Mặc Hàn cũng có chút tò mò nhìn về phía Đường Khải Văn, cảm thấy cả người anh ta bình thường, khí chất quả thật không bằng em gái, nhất là về điểm giảo hoạt của thương nhân kia.
"Vâng! Tổng giám đốc Trang, chào ngài! Không ngờ, ngài còn nhớ người nhà của chúng tôi!" Đường Khải Văn tức khắc hưng phấn nhanh chóng nói.
"Sao có thể quên? Chú Đường là người mà cả đời tôi vô cùng tôn kính! Người nhà của ông chính là người nhà của tôi! Ngồi bên này! Khả Hinh vừa mới hoàn thành trận thi đấu lớn, đang nghỉ ngơi! Khả năng mất một lúc lâu, không thể đi ra nhanh như vậy!" Trang Hạo Nhiên tức khắc mời Đường Khải Văn hướng về phía khu uống cà phê lộ thiên Nhã Các ở giữa đại sảnh đi đến.
"Không có việc gì không có việc gì! Biết nó vất vả!" Đường Khải Văn cũng nở nụ cười đi theo Trang Hạo Nhiên.
Hai người cứ như vậy ngồi trên khu VIP lộ thiên!
Trang Hạo Nhiên đầu tiên là dặn dò quản lý phòng ăn Nhã Các chuẩn bị một ít điểm tâm cùng cà phê thượng đẳng, lúc này mới tự mình ngồi trên sô pha vươn hai tay mở nút âu phục của mình, vẻ mặt bộc lộ nụ cười khách khí nhìn về phía dáng vẻ kinh ngạc của Đường Khải Văn đang nhìn xung quanh đại sảnh khách sạn. Hai tròng mắt anh lóe lên, còn là bộc lộ vẻ vô cùng tôn kính tươi cười, nói: "Khó có dịp anh Đường hôm nay có việc muốn tới tìm Khả Hinh! Đáng tiếc cô ấy vừa hoàn thành xong trận thi đấu lớn, sau đó lại bận chuyện yến hội đêm nay, có thể cùng anh thời gian không nhiều nhưng tôi tức khắc phái người đi thông báo. Tôi nghĩ anh em hai người gặp mặt, cô ấy nhất định rất vui vẻ. Chỉ là anh có chuyện gì cần tìm cô ấy, có tiện nói cho tôi biết không? Có lẽ tôi có thể làm thay..."
Lãnh Mặc Hàn nhìn lúc Trang Hạo Nhiên nói chuyện cùng anh trai Khả Hinh, chính anh liền muốn quay người trở về tòa nhà Hoàn Á, lại theo thói quen trực giác nghề nghiệp nhịn không được dùng ánh mắt xem xét kỹ càng nhìn về phía Đường Khải Văn...
Đường Khải Văn lúc này cũng bộc lộ vẻ mặt không chút ý tứ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trực tiếp cười nói: "Ách, là như vậy! Tôi... Tôi mặc dù lúc nhỏ liền cùng Khả Hinh có chút việc tách ra , nhưng tôi và em gái tình cảm rất tốt! Chính là chị dâu em ấy có chút không thích! Nhưng tôi đối với đứa em này rất đau lòng!"
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên nhưng vẫn còn rất lễ phép cười gật đầu.
"Lần này tôi ở trên ti vi nhìn thấy em gái thi đấu quá đặc sắc! Mấy năm trước lúc cùng em ấy gặp mặt, em ấy nói muốn tham gia thi đấu, chị dâu em ấy còn vẻ mặt coi thường, lần này xác thực biết em ấy thật sự lợi hại! Tôi làm anh trai cũng cảm thấy cao hứng!" Đường Khải Văn do dự một hồi, lại tiếp tục nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói; "Tôi lần này tìm em ấy, nguyên nhân là nghe nói vòng thứ ba trận thi đấu lớn, quán ăn của chúng tôi cũng có thể trúng cử, liền hi vọng em gái trong lúc dự thi nói nhiều lời hay tốt đẹp cho quán ăn chúng tôi, phải biết rằng hiện tại kinh tế đất nước không tốt, sức cạnh tranh quá lớn ! Chúng tôi không làm chút chuyện không được!"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hai tròng mắt không khỏi lại lóe lên, mặt hơi thu lại nhưng vẫn là mỉm cười nhìn về phía Đường Khải Văn, chậm rãi gật đầu nói: "Thời gian gần đây, quả thật toàn cầu kinh tế đều bị ảnh hưởng... Anh vì quán ăn nhất định rất phiền " "Vâng!" Đường Khải Văn chỉ phải bất đắc dĩ cười rộ lên nói; "Chị dâu Khả Hinh bảo tôi đến tìm Khả Hinh trở lại ăn một bữa cơm! Nói thế nào đều là người một nhà! Tôi nói dự đoán em ấy bận, cũng chỉ có thể tự mình đến tìm..."
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên hơi trầm mặc nhìn Đường Khải Văn cảm giác tức giận, nhưng vẫn là cười rộ lên nói: "Khó được anh em hai người tình thâm, còn có thể nghĩ cho đối phương. Chỉ là Khả Hinh đến Hoàn Cầu đã hơn một năm, chịu không ít khổ, vì chuẩn bị cho cuộc thi đấu rượu đỏ, ở phương diện kinh doanh quán ăn độ nhận thức không cao, nếu như anh không chê, ta có chút bận, buổi chiều tôi sẽ phái người điều tra quán ăn của anh một chút, trước nhìn xem báo cáo thế nào, đến lúc đó sẽ đem kế hoạch mở rộng phòng ăn hoàn chỉnh chuẩn bị tốt cho anh. Cần bao nhiêu tiền vốn, tôi bỏ."
"Này... Cái này làm sao không biết xấu hổ như vậy?" Ánh mắt Đường Khải Văn sáng lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!
"Đều là người một nhà! Chuyện của Khả Hinh chính là chuyện của tôi!Cô ấy vì Hoàn Cầu bỏ ra không ít công sức, đây là việc tôi nên làm ." Trang Hạo Nhiên lại khách khí cười rộ lên..
"Thật sự cảm ơn tổng giám đốc Trang !" Đường Khải Văn lại kích động nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, cười rộ lên nói.
"Không cần khách khí! Anh em hai người có thời gian còn quan tâm đến đối phương, Khả Hinh hẳn là như vậy, anh cũng phải như vậy..." Trang Hạo Nhiên cười nói.
"Nhất định nhất định!" Đường Khải Văn nói xong liền tức khắc phấn khởi đứng lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười nói: "Tổng giám đốc Trang đã nguyện ý giúp, vậy tôi an tâm rồi! Biết ngài bình thường vô cùng bận rộn, tôi liền không quấy rầy. Nếu có cơ hội giúp tôi hỏi thăm Khả Hinh một chút, thi đấu xong tôi tự lái xe qua đây đón em ấy về nhà ăn cơm!"
"Được..." Trang Hạo Nhiên cũng đứng lên, hướng về phía Đường Khải Văn vươn tay nói; "Xin lỗi, anh, tôi còn có một hội nghị phải tham gia, cho nên không thể tiễn anh. Lần sau có cơ hội, nhất định mời anh ăn một bữa cơm!"
"Ngài thật quá khách khí!" Đường Khải Văn nói xong tức khắc vươn tay cùng Trang Hạo Nhiên tương bắt tay, liền lập tức gật đầu nhanh chóng rời khỏi...
Lúc này Trang Hạo Nhiên lúc này, mặt mới lộ ra vẻ không nhẫn nại nhìn về phía thân ảnh Đường Khải Văn kia đang nhanh chóng rời đi, anh nặng nề thở dốc...
Lãnh Mặc Hàn cùng Tiêu Đồng đồng thời đi tới, cũng cùng nhau nhìn về phía Đường Khải Văn mở ra chiếc xe BMW mấy chục vạn, như vậy chạy khỏi khách sạn nói: "Này anh ta đến tìm em gái có chuyện gì? Anh em hai người bọn họ không phải không liên quan đến nhau sao?"
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ nhìn về phía cửa lớn vào đại sảnh khách sạn, nhớ tới nhiều năm như vậy Đường Khả Hinh vô cùng đáng thương, nếu như anh trai cô ấy thật sự giúp đỡ cô ấy cũng không nhất định khổ sở nhiều năm như vậy, ít nhất tâm hồn cũng có chút an ủi. Nghĩ tới đây anh không khỏi thở dốc, nghĩ đến án phóng hỏa của Đường Chí Long, anh tức khắc nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói: "Chuyện của chú Đường, cậu phải nghĩ biện pháp nhanh chóng điều tra! ! Không muốn lại tiếp tục kéo dài!"
"Lạc Hoành đêm nay sẽ đem tư liệu điều ra! Cậu yên tâm! Tôi sẽ điều tra tốt!" Lãnh Mặc Hàn nhìn anh nói.
"Được! Vậy tôi đi trước! Muộn một chút rồi!" Trang Hạo Nhiên nâng tay nhìn thời gian đã hơn mười phút, anh theo thói quen làm việc không muốn bị trễ giờ liền tức khắc xoay người đi ra ngoài...
Trang Hạo Nhiên ngồi lên chiếc xe Rolls-Royce màu bạc, mới từ từ chạy khỏi khách sạn.
Bác Dịch cùng các thành viên của hiệp hội rượu nho lần lượt đi vào đại sảnh khách sạn, chuẩn bị tiễn một vị ban giám khảo về nước đã hoàn thành nhiệm vụ, ai biết anh vừa cùng người khác dùng tiếng Anh nói chuyện, lúc đang đi ra lại nhìn thấy Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy dài cúp ngực sọc ca rô đen trắng, bên ngoài khoác chiếc áo da thuộc, mái tóc búi cao tao nhã, trang điểm nhẹ nhàng, tay cầm túi xách GUCCI, đang bước ra từ chiếc xe Rolls-Royce màu bạc, vẻ mặt lạnh lùng.
Anh nhìn chăm chú về phía cô.
Trang Ngải Lâm vẻ mặt nghiễm nhiên dường như nữ hoàng, hai tròng mắt chiết xạ kia không ai bì nổi nhìn về phía anh...
Một người đàn ông ước chừng hơn ba mươi tuổi, cao hơn một mét tám, mặc chiếc áo sơ mi kẻ ca rô cùng quần thường đồng màu, bên ngoài khoác chiếc áo lông mỏng. Khuôn mặt hơi chút điển trai lại bởi vì khí tức anh quá bình thường, vóc người có chút dung tục, chỉ thấy anh nhìn về phía cô gái sau quầy lễ tân, còn là bộc lộ mấy phần thái độ khiêm nhường, cười có chút khách khí...
Đứng sau quầy lễ tân, ba nữ nhân viên mặc đồng phục váy màu trắng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trước mặt này,phong thái cùng khí chất đều không phù hợp với nhân viên trong khách sạn, cùng với khách quý của khách sạn lại bất đồng quá lớn.... Lúc này thân phận Đường Khả Hinh rất khác so với bình thường, trước không nói cô từng là giám đốc bộ rượu vụ, là học sinh của Vitas, riêng bây giờ cô là một trong ba người có điểm cao nhất trong cuộc thi chuyên gia hầu rượu, rất có khả năng sẽ trở thành quán quân, là người có cổ phần trang trại rượu của tập đoàn Hoàn Cầu. Mấy nhân viên lễ tân nho nhỏ các cô không thể tùy tiện đối xử, cũng không dám thông báo trước mặt người lạ.
"Tiên sinh, chào ngài..." Trong đó một nữ lễ tân mặc dù trong lòng còn có nghi hoặc, nhưng vẫn bộc lộ gương mặt tôn kính tươi cười nhìn về phía người đàn ông trước mặt, vô cùng chuyên nghiệp mà thong thả, mềm giọng nói: "Đường tiểu thư đã từng là giám đốc bộ rượu vụ của tập đoàn Hoàn Cầu chúng tôi, thế nhưng lúc cô tham gia thi đấu đã xin nghỉ việc, bây giờ cô ấy không phải đồng nghiệp của chúng tôi. Nhưng bởi vì gần đây ở khách sạn Á Châu cử hành trận thi đấu phục vụ rượu quy mô lớn của thế giới, là khách quý của chúng tôi. Theo như quy định của khách sạn Á Châu, nếu như ngài có việc cần tìm tiểu thư Đường Khả Hinh, xin lấy chứng minh thư của ngài ra, chúng tôi trước tiên sẽ giúp ngài liên hệ với thư kí trưởng của hiệp hội rượu nho, để cô ấy thông báo với tiểu thư Đường Khả Hinh... Xin hỏi ngài có mang theo chứng minh thư không?"
Người đàn ông này nghe đến đây, hai mắt chợt lóe, cúi đầu nghĩ ngợi một lúc liền vui mừng ngẩng đầu nhìn về phía nhân viên tiếp tân trước mặt cười rộ lên nói: "Nếu như không tìm được Khả Hinh, Nhã Tuệ! Tôi muốn gặp Lưu Nhã Tuệ! Nghe nói cô ấy đi làm ở khách sạn các người đúng không!"
Lời này vừa nói ra...
Trang Hạo Nhiên nhíu mày nhìn về phía bóng lưng bình thường của người đàn ông này, thực sự nghi ngờ thân phận anh ta, nhất là khi anh ta nói tên của Khả Hinh cùng Nhã Tuệ, dường như rất quen thuộc, làm cả người thấy không thoải mái... Chậm rãi... Vẻ mặt anh hiện lên sự không khách khí, hơi xoay người đi về phía thân ảnh trước quầy lễ tân kia.
Ba nhân viên lễ tân nghe thấy người đàn ông xa lạ này cư nhiên đơn giản nêu tên Lưu Nhã Tuệ, lúc này mới có vẻ mấy phần kinh ngạc, lúc đang định hỏi thân phận của anh lại nhìn thấy phía trước có người nhanh chóng đi tới, các cô lập tức cả kinh lui về phía sau hai bước, cúi người hướng về phía người trước mặt có chút khẩn trương gọi: "Tổng giám đốc! !"
Người đàn ông kia nhìn thấy ba nhân viên lễ tân cúi người chào vô cùng tôn kính, gọi tổng giám đốc, anh liền có chút nghi ngờ hơi xoay người...
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên bộc lộ mấy phần nghiêm túc đi tới quầy lễ tân, ánh mắt khôn khéo di chuyển, nghiêng mặt liếc về phía người đàn ông bình thường kia giống như người qua đường Giáp, trong đầu nghĩ ngợi xem anh ta rốt cuộc là bạn học nhà trẻ, tiểu học, trung học, cao trung của Đường Khả Hinh. Có lẽ nào là mối tình đầu, nhưng trông thế nào thì người đàn ông này, từ bên trong đế bên ngoài, từ quần áo đến khí chất chả có chút nào, thậm chí còn làm cho người khác nhìn có chút hèn mọn.
Trang Hạo Nhiên cởi áo khoác, ống tay áo xăn lên, cười như không cười, dáng vẻ như nhìn từ trên cao nhìn xuống người đàn ông trước mặt, trực tiếp không khách khí hỏi; "Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu, là cấp trên của Đường Khả Hinh! Xin hỏi... Anh chính là người muốn tìm Đường Khả Hinh? Anh là gì của cô ấy... Bạn học hồi nhà trẻ? Tiểu học? Sơ trung? Hay là, anh trai hàng xóm?"
Lời này hỏi ra có chút không khách khí, ba nhân viên lễ tân hiểu ra, hai tròng mắt lập tức mở to nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Người đàn ông kia xoay người nhìn về phía Trang Hạo Nhiên mặc âu phục phẳng phiu màu đen, toàn thân toát ra khí tức quý tộc thượng lưu, phong độ nhẹ nhàng, nghiêm nghị khí thế, tỏa ra ánh sáng áp bách làm người khác có chút khẩn trương, nhất là lời nói kia không hề khách khí. Anh ta liền nở nụ cười xấu hổ, tay vỗ lồng ngực của mình vội vàng nói; "Tôi... . . . Tôi... Tôi là anh trai của cô ấy! Tôi có chút chuyện muốn qua tìm em gái...
"Anh trai! !" Trang Hạo Nhiên nghe lời này nhịn không được châm chọc cười rộ lên, vẫn là không có lấy lại tinh thần nhìn về phía người đàn ông trước mặt, nhịn không được cười rộ lên nói: "Thật là anh trai a? Nhà trẻ, hay là hàng xóm..."
Vẻ mặt anh ta sửng sốt, hai tròng mắt sáng lên mang theo vài phần khiếp sợ nhìn về phía người đàn ông trước mặt! !
Phốc! !
Tiêu Đồng cùng Lãnh Mặc Hàn đứng cách đó không xa, nhịn không được cúi đầu cười rộ lên...
Mấy nhân viên lễ tân cũng mang theo vẻ mặt hết sức kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông trước mặt.
Trang Hạo Nhiên lại lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, hơi cúi đầu nhìn về người đàn ông trông rất bình thường này, gương mặt quả nhiên cùng Đường Khả Hinh có vài phần tương tự, trái tim của anh bỗng đập mạnh, chính mình có mấy lần còn đi quán cơm trưa của Đường Khải Văn, mới mơ hồ nhớ tới bên trong bức tường thủy tinh nhìn thấy một bên mặt bận rộn của anh, cùng với người hôm nay quả thực có chút tương tự. Anh tức khắc bộc lộ vẻ mặt xấu hổ, có chút ngượng ngùng nhìn gương mặt người phía trước, vô cùng thất lễ cười rộ lên nói: "Xin lỗi, xin lỗi! Vừa rồi chuyện xảy ra nhanh chóng , không có nhận ra anh, nguyên lai anh chính là anh trai của Khả Hinh, Đường công tử! Đường ca ca, chào anh! Tôi là Hạo Nhiên!"
Lúc này, Tiêu Đồng cùng Lãnh Mặc Hàn cũng có chút tò mò nhìn về phía Đường Khải Văn, cảm thấy cả người anh ta bình thường, khí chất quả thật không bằng em gái, nhất là về điểm giảo hoạt của thương nhân kia.
"Vâng! Tổng giám đốc Trang, chào ngài! Không ngờ, ngài còn nhớ người nhà của chúng tôi!" Đường Khải Văn tức khắc hưng phấn nhanh chóng nói.
"Sao có thể quên? Chú Đường là người mà cả đời tôi vô cùng tôn kính! Người nhà của ông chính là người nhà của tôi! Ngồi bên này! Khả Hinh vừa mới hoàn thành trận thi đấu lớn, đang nghỉ ngơi! Khả năng mất một lúc lâu, không thể đi ra nhanh như vậy!" Trang Hạo Nhiên tức khắc mời Đường Khải Văn hướng về phía khu uống cà phê lộ thiên Nhã Các ở giữa đại sảnh đi đến.
"Không có việc gì không có việc gì! Biết nó vất vả!" Đường Khải Văn cũng nở nụ cười đi theo Trang Hạo Nhiên.
Hai người cứ như vậy ngồi trên khu VIP lộ thiên!
Trang Hạo Nhiên đầu tiên là dặn dò quản lý phòng ăn Nhã Các chuẩn bị một ít điểm tâm cùng cà phê thượng đẳng, lúc này mới tự mình ngồi trên sô pha vươn hai tay mở nút âu phục của mình, vẻ mặt bộc lộ nụ cười khách khí nhìn về phía dáng vẻ kinh ngạc của Đường Khải Văn đang nhìn xung quanh đại sảnh khách sạn. Hai tròng mắt anh lóe lên, còn là bộc lộ vẻ vô cùng tôn kính tươi cười, nói: "Khó có dịp anh Đường hôm nay có việc muốn tới tìm Khả Hinh! Đáng tiếc cô ấy vừa hoàn thành xong trận thi đấu lớn, sau đó lại bận chuyện yến hội đêm nay, có thể cùng anh thời gian không nhiều nhưng tôi tức khắc phái người đi thông báo. Tôi nghĩ anh em hai người gặp mặt, cô ấy nhất định rất vui vẻ. Chỉ là anh có chuyện gì cần tìm cô ấy, có tiện nói cho tôi biết không? Có lẽ tôi có thể làm thay..."
Lãnh Mặc Hàn nhìn lúc Trang Hạo Nhiên nói chuyện cùng anh trai Khả Hinh, chính anh liền muốn quay người trở về tòa nhà Hoàn Á, lại theo thói quen trực giác nghề nghiệp nhịn không được dùng ánh mắt xem xét kỹ càng nhìn về phía Đường Khải Văn...
Đường Khải Văn lúc này cũng bộc lộ vẻ mặt không chút ý tứ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trực tiếp cười nói: "Ách, là như vậy! Tôi... Tôi mặc dù lúc nhỏ liền cùng Khả Hinh có chút việc tách ra , nhưng tôi và em gái tình cảm rất tốt! Chính là chị dâu em ấy có chút không thích! Nhưng tôi đối với đứa em này rất đau lòng!"
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên nhưng vẫn còn rất lễ phép cười gật đầu.
"Lần này tôi ở trên ti vi nhìn thấy em gái thi đấu quá đặc sắc! Mấy năm trước lúc cùng em ấy gặp mặt, em ấy nói muốn tham gia thi đấu, chị dâu em ấy còn vẻ mặt coi thường, lần này xác thực biết em ấy thật sự lợi hại! Tôi làm anh trai cũng cảm thấy cao hứng!" Đường Khải Văn do dự một hồi, lại tiếp tục nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói; "Tôi lần này tìm em ấy, nguyên nhân là nghe nói vòng thứ ba trận thi đấu lớn, quán ăn của chúng tôi cũng có thể trúng cử, liền hi vọng em gái trong lúc dự thi nói nhiều lời hay tốt đẹp cho quán ăn chúng tôi, phải biết rằng hiện tại kinh tế đất nước không tốt, sức cạnh tranh quá lớn ! Chúng tôi không làm chút chuyện không được!"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hai tròng mắt không khỏi lại lóe lên, mặt hơi thu lại nhưng vẫn là mỉm cười nhìn về phía Đường Khải Văn, chậm rãi gật đầu nói: "Thời gian gần đây, quả thật toàn cầu kinh tế đều bị ảnh hưởng... Anh vì quán ăn nhất định rất phiền " "Vâng!" Đường Khải Văn chỉ phải bất đắc dĩ cười rộ lên nói; "Chị dâu Khả Hinh bảo tôi đến tìm Khả Hinh trở lại ăn một bữa cơm! Nói thế nào đều là người một nhà! Tôi nói dự đoán em ấy bận, cũng chỉ có thể tự mình đến tìm..."
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên hơi trầm mặc nhìn Đường Khải Văn cảm giác tức giận, nhưng vẫn là cười rộ lên nói: "Khó được anh em hai người tình thâm, còn có thể nghĩ cho đối phương. Chỉ là Khả Hinh đến Hoàn Cầu đã hơn một năm, chịu không ít khổ, vì chuẩn bị cho cuộc thi đấu rượu đỏ, ở phương diện kinh doanh quán ăn độ nhận thức không cao, nếu như anh không chê, ta có chút bận, buổi chiều tôi sẽ phái người điều tra quán ăn của anh một chút, trước nhìn xem báo cáo thế nào, đến lúc đó sẽ đem kế hoạch mở rộng phòng ăn hoàn chỉnh chuẩn bị tốt cho anh. Cần bao nhiêu tiền vốn, tôi bỏ."
"Này... Cái này làm sao không biết xấu hổ như vậy?" Ánh mắt Đường Khải Văn sáng lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!
"Đều là người một nhà! Chuyện của Khả Hinh chính là chuyện của tôi!Cô ấy vì Hoàn Cầu bỏ ra không ít công sức, đây là việc tôi nên làm ." Trang Hạo Nhiên lại khách khí cười rộ lên..
"Thật sự cảm ơn tổng giám đốc Trang !" Đường Khải Văn lại kích động nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, cười rộ lên nói.
"Không cần khách khí! Anh em hai người có thời gian còn quan tâm đến đối phương, Khả Hinh hẳn là như vậy, anh cũng phải như vậy..." Trang Hạo Nhiên cười nói.
"Nhất định nhất định!" Đường Khải Văn nói xong liền tức khắc phấn khởi đứng lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười nói: "Tổng giám đốc Trang đã nguyện ý giúp, vậy tôi an tâm rồi! Biết ngài bình thường vô cùng bận rộn, tôi liền không quấy rầy. Nếu có cơ hội giúp tôi hỏi thăm Khả Hinh một chút, thi đấu xong tôi tự lái xe qua đây đón em ấy về nhà ăn cơm!"
"Được..." Trang Hạo Nhiên cũng đứng lên, hướng về phía Đường Khải Văn vươn tay nói; "Xin lỗi, anh, tôi còn có một hội nghị phải tham gia, cho nên không thể tiễn anh. Lần sau có cơ hội, nhất định mời anh ăn một bữa cơm!"
"Ngài thật quá khách khí!" Đường Khải Văn nói xong tức khắc vươn tay cùng Trang Hạo Nhiên tương bắt tay, liền lập tức gật đầu nhanh chóng rời khỏi...
Lúc này Trang Hạo Nhiên lúc này, mặt mới lộ ra vẻ không nhẫn nại nhìn về phía thân ảnh Đường Khải Văn kia đang nhanh chóng rời đi, anh nặng nề thở dốc...
Lãnh Mặc Hàn cùng Tiêu Đồng đồng thời đi tới, cũng cùng nhau nhìn về phía Đường Khải Văn mở ra chiếc xe BMW mấy chục vạn, như vậy chạy khỏi khách sạn nói: "Này anh ta đến tìm em gái có chuyện gì? Anh em hai người bọn họ không phải không liên quan đến nhau sao?"
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ nhìn về phía cửa lớn vào đại sảnh khách sạn, nhớ tới nhiều năm như vậy Đường Khả Hinh vô cùng đáng thương, nếu như anh trai cô ấy thật sự giúp đỡ cô ấy cũng không nhất định khổ sở nhiều năm như vậy, ít nhất tâm hồn cũng có chút an ủi. Nghĩ tới đây anh không khỏi thở dốc, nghĩ đến án phóng hỏa của Đường Chí Long, anh tức khắc nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói: "Chuyện của chú Đường, cậu phải nghĩ biện pháp nhanh chóng điều tra! ! Không muốn lại tiếp tục kéo dài!"
"Lạc Hoành đêm nay sẽ đem tư liệu điều ra! Cậu yên tâm! Tôi sẽ điều tra tốt!" Lãnh Mặc Hàn nhìn anh nói.
"Được! Vậy tôi đi trước! Muộn một chút rồi!" Trang Hạo Nhiên nâng tay nhìn thời gian đã hơn mười phút, anh theo thói quen làm việc không muốn bị trễ giờ liền tức khắc xoay người đi ra ngoài...
Trang Hạo Nhiên ngồi lên chiếc xe Rolls-Royce màu bạc, mới từ từ chạy khỏi khách sạn.
Bác Dịch cùng các thành viên của hiệp hội rượu nho lần lượt đi vào đại sảnh khách sạn, chuẩn bị tiễn một vị ban giám khảo về nước đã hoàn thành nhiệm vụ, ai biết anh vừa cùng người khác dùng tiếng Anh nói chuyện, lúc đang đi ra lại nhìn thấy Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy dài cúp ngực sọc ca rô đen trắng, bên ngoài khoác chiếc áo da thuộc, mái tóc búi cao tao nhã, trang điểm nhẹ nhàng, tay cầm túi xách GUCCI, đang bước ra từ chiếc xe Rolls-Royce màu bạc, vẻ mặt lạnh lùng.
Anh nhìn chăm chú về phía cô.
Trang Ngải Lâm vẻ mặt nghiễm nhiên dường như nữ hoàng, hai tròng mắt chiết xạ kia không ai bì nổi nhìn về phía anh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.