Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1208: Người quan trọng
Hàn Trinh Trinh
30/12/2016
Trận thi đấu hai cuộc thi phục vụ rượu thế giới đã kết thúc! !
Mấy nghìn người kéo nhau đi ra khỏi nhà hát, mỗi người xem trận thi
đấu còn chưa thấy mãn nguyện, họ vừa đi vừa trò chuyện rôm rả về trận
thi đấu đầy phấn khích ngày hôm nay, tất cả đều bừng bừng hứng trí. Nhất là những người Trung Quốc cùng các phóng viên, họ đều không khép được
nụ cười. Rất nhiều ký giả đã trở về để tuyên bố những tin tức có liên
quan đến trận thi đấu thứ 2 của Đường Khả Hinh. Có nhiều người xem thậm
chí còn nghĩ đến việc chen chúc đến trước đài thi đấu, tìm Đường Khả
Hinh cùng mấy vị phục vụ rượu khác để xin chữ ký...
Nhân viên công tác của Hiệp hội rượu đỏ nhanh chóng chặn người xem cùng các phóng viên lại, bởi vì các vị phục vụ rượu ngày hôm nay đã trải qua một trận thi đấu hết sức căng thẳng, thân thể của họ đã chịu đến cực hạn, rất khó chịu, nên đã bị nhân viên y tế cùng nhân viên công tác đưa về phòng nghỉ ngơi rồi. Chiều muộn ngày hôm nay, còn phải tham gia" yến hội cung đình " giới thiệu sách nấu ăn kết hợp với rượu nho, nên định sau khi thi đấu xong sẽ bắt tay vào làm. Chính vì vậy cho nên hôm nay sau khi trận đấu kết thúc, tạm thời sẽ không nhận phỏng vấn, kính xin các vị truyền thông đến yến hội được tổ chức tại nhà hát ngoài trời, nếm thử các hương vị rượu nho trong trận thi đấu ngày hôm nay cùng những loại rượu nổi tiếng khác. Các vị khách cũng có thể nhân cơ hội này thưởng thức ...
Phía truyền thông cùng các vị khách mời nghe xong, mặc dù có chút thất vọng, nhưng đổi lại có rượu ngon cùng mỹ thực thưởng thức, họ liền quên đi chuyện phỏng vấn, còn vừa đi vừa nói cười tiến về phía nhà hát chuẩn bị nếm thử các món ăn ngon sau giờ ngọ...
Mà ở trung tâm đài thi đấu, các vị giám khảo đều hết sức khẩn trương, ai cũng đều hy vọng có thể công chính cẩn thận chọn ra tinh anh cho thế giới, Pabu lúc này càng thêm bội phục Vitas hơn, hai người một bên thu thập tư liệu, một bên mỉm cười đi ra ngoài, Bác Dịch cũng cùng phu nhân George cũng vừa đi vừa nói chuyện theo sau, tất cả đều toát mò hôi thay Đường Khả Hinh hôm nay...
Trang Hạo Nhiên lúc này, trên mặt có chút khẩn trương, nhanh chóng đứng lên, thu thập văn kiện trước mặt, nhoáng cái như làn gió cuốn đi ra ngoài————
"Này, cậu đi đâu đấy?" Tưởng Thiên Lỗi cũng vừa mới đứng lên, tay cầm văn kiện, nghiêng mặt nhìn bộ dáng Trang Hạo Nhiên nôn nóng khẩn trương, đôi mắt anh có chút nguy hiểm, lạnh lùng hỏi.
"Ai cần anh lo!" Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, muốn đi ra ngoài!
"Cậu tốt nhất là không nên đi tìm Khả Hinh! ! Nếu không tôi sẽ lại để chú Trang chuẩn bị ba mươi con chó đến chơi đùa cùng cậu! !" Tưởng Thiên Lỗi ngang ngạnh nói ra một câu.....
Trang Hạo Nhiên vừa muốn chạy nước rút một trăm mét, nghe thấy câu này, lập tức kinh ngạc xoay người, không thể tưởng ra được. Anh trừng mắt nhìn trước mặt,tức giận xông thẳng lên não: "Hôm qua anh đã dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đoạt của tôi hơn nửa vườn nho, lại khiến tôi đau đớn như sinh đẻ! ! Giờ anh còn không biết xấu hổ mà nói ra những lời này sao?"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt đương nhiên, thập phần nghiêm khắc nói: "Nói cho đúng vào! ! Vườn nho kia không phải là tôi cướp ! Là cậu cam tâm tình nguyện dâng lên cho tôi ! Nếu như cậu muốn, tôi sẽ trả lại cho cậu, thế nào? !"
Đây quả thật là uy hiếp trắng trợn mà!
Hai mắt Trang Hạo Nhiên híp lại, nghiến răng nghiến lợi, thật muốn làm thịt người trước mặt.
Tưởng Thiên Lỗi cũng lười phải cùng anh nói lời vô ích, trực tiếp thu hồi văn kiện, lạnh lùng quay người đi ra...
Trang Hạo Nhiên như bị chặn một hơi trong lồng ngực nuốt vào không được mà phun ra cũng chẳng xong, ,... Trong không gian yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng kêu răng rắc vang lên biểu thị sự tức giận của chủ nhân nó, nhưng cũng chỉ có thể tức giận như vậy mà không thể làm gì được. Trên môi không ngừng là những lời nói cằn nhằn:" Đúng là người đàn ông đã lâu không được yêu đương có khác! Tâm tình cũng khó chịu như phụ nữ đến ngày vậy! Hormone mất cân đối, đúng là quái dị!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức phẫn nộ xoay người, tay cầm văn kiện, nhắm thẳng vào Trang Hạo Nhiên, mặt lạnh quát: "Cậu vừa mới nói cái gì?"
Trang Hạo Nhiên nhất thời ngưng mặt, xoay người không thèm nói chuyện! !
"... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi hít một hơi thật sâu liếc mắt nhìn cậu ta, lúc này mới lạnh lùng xoay người, lạnh đến nỗi không khí xung quanh cũng đông lại rồi, anh vừa đi vừa nói: "Cậu tốt nhất là cẩn thận một chút cho tôi! ! Ở khách sạn của tôi, địa bàn của tôi, dù cho có biến mất một con kiến tôi cũng có thể tìm ra!"
Lời nói xong, người cũng đã biến mất ở hành làng phía sau đài thi đấu! !
Trang Hạo Nhiên mở to mắt trừng người này, thật lâu, thật lâu sau, rất tiếc cũng không có ai nhìn thấy được, anh mới tâm không cam tình không nguyện, lo lắng cho Đường Khả Hinh, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra ngoài...
Đại sảnh khách sạn! !
Tưởng Thiên Lỗi, bản thân anh bình thường ngày kiếm bạc tỷ, cho nên bớt thời giờ một ngày để làm quan chủ khảo, tham gia cuộc thi đấu này xong, anh lập tức cùng Đông Anh trở lại tòa nhà hành chính phòng tổng giám đốc. Lúc này, Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng đi về phía đại sảnh khách sạn, chuẩn bị thay thế Tưởng Thiên Lỗi, tham dự hội nghị tổng bộ Hoàn Cầu. Tiêu Đồng cùng An An cũng đã chuẩn bị xong văn kiện, đi ra tầng chính tòa nhà Hoàn Á, theo chân anh tới tổng bộ Hoàn Cầu...
"Tôi đi khai mạc hội nghị một chút, lập tức sẽ trở về ngay!" Trang Hạo Nhiên vừa tiến vào đại sảnh , vừa dặn dò Tiêu Đồng bên người, nhanh chóng nói: "Cô cũng không cần đi theo tôi! Tôi lo lắng Khả Hinh trong lúc thi đấu, uống nhiều rượu như vậy, thân thể của cô ấy sẽ không tốt! Cô tức khắc cho người đi mời bác Phúc đến, xem cho cô ấy một chút! Nhớ kỹ, mặc kệ có xảy ra chuyện gì cũng phải ở bên cạnh bảo vê cô ấy thật tốt. Có chuyện gì, lập tức báo cáo cho tôi!"
"Được!" Tiêu Đồng sảng khoái gật đầu.
Trang Hạo Nhiên ngưng thần suy nghĩ, mặc dù lo lắng Khả Hinh, nhưng cũng biết lúc này không phải là lúc để đi tìm cô. Anh chỉ đành thở dài một hơi, vừa muốn cất bước đi về phía trước, lại nhìn thấy Ferrari màu đen của Lãnh Mặc Hàn thắng gấp ở bên ngoài đại sảnh khách sạn. Chỉ thấy khuôn mặt anh lúc xuống xe, có chút lạnh lùng cùng ngưng trọng. Trang Hạo Nhiên hơi híp híp mắt, như đoán trước được điều gì sẽ xảy ra, anh lập tức đứng lại, trầm mặc nhìn về phía cậu ta ...
Quả nhiên...
Lúc Lãnh Mặc Hàn nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, trong đôi mắt anh lập tức lóe lên một chút sắc bén, trầm mặt đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, mới hơi hạ giọng, lạnh lùng nói: "Mộc Tử Linh đã xảy ra chuyện!"
Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt quay mặt sang, đôi mắt nóng lên, quay đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn bao hàm mấy phần khiếp sợ nói; "Cái gì?"
Lãnh Mặc Hàn nháy mắt, lúc này mới trầm giọng, nhanh chóng nói: "Vừa rồi trong lúc xem Khả Hinh thi đấu, tôi ở dưới đài phát hiện ra, rõ rang trong lúc Mộc Tử Linh thi đấu, cô ta không hề che đậy mưu tính mạnh mẽ của mình! ! Một con người như thế, tại sao có thể chuyên tâm so tài chính trực như thế được! Tôi đối với chuyện này có chút nghi hoặc, liền thừa dịp trận đấu diễn ra, liền điều tra Mộc Tử Linh một chút. Quả nhiên tôi phát hiện ra gia tộc của cô ta vào mấy năm trước cũng đã xảy ra chuyện. Hiện nay công ty của gia tộc cô ta, thanh danh quả thực không dám khen tặng. Thêm vào đó lại chỉ còn là một cái vỏ bọc trống rỗng! Gia chủ cũng vì cô ta bị tình nhân bán đứng mà tức chết ở trong nhà! Bản thân cô ta mấy năm nay, cũng từng tiếp xúc với người trong hắc đạo! Dường như vì cuộc tranh tài này, mà đã lên sẵn kế hoạch từ trước! ! Hiện tại xem ra, cùng suy đoán của tôi không sai! !"
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên nhíu mi, biểu tình nghiêm trọng nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn.
Lãnh Mặc Hàn cũng nghiêm túc ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói: "Vừa rồi trong quá trình thi đấu, Mộc Tử Linh xin rút lui, chuẩn bị trở về Nhật Bản. Trên đường đi ra sân bay liền bị người ta bắt cóc! ! May mắn tôi lúc đó nhanh tay để lại thiết bị theo dõi trong xe của cô ta. Người của chúng ta theo dõi thấy dự cảm chẳng lành chạy đến hiện trường, lúc đó cô ta đã bị bó gọn, thiếu chút nữa bị ném xuống biển rồi..."
Thân thể Trang Hạo Nhiên chấn động mạnh một cái, khuôn mặt có chút phẫn nộ nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Tiêu Đồng cũng nặng thở một cái, đôi mắt cũng có chút tóe lửa, tâm tình bỗng nhiên trở nên trầm trọng, không thể tin nổi nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn cũng thở dài một cái, mới nói: "May mắn người của chúng ta đúng lúc chạy tới cứu cô ta! ! Bằng không, tình huống hôm nay thực sự là quá mức mạo hiểm ! !Trong lúc tôi sai người đưa cô ta đến bệnh viện, cô ta lại nắm chặt tay tôi không buông, nói là để kéo dài trận thi đấu, chuyện cô ta bị thương tuyệt đối không được nói ra. Còn nói, vì báo đáp ân tình Khả Hinh hôm nay dã cứu vớt linh hồn cô ta, cô ta liền đem nội dung cuộc nói chuyện cùng người dạ hành nói hết! !Cô ta thậm chí còn nói ra tin tức quan trọng của một người!"
"Ai?" Trang Hạo Nhiên khẩn trương nhìn về phía anh! !
Lãnh Mặc Hàn chậm chạp ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, đôi mắt sắc bén chợt lóe nói; "Hách Dục Hải! !"
Trang Hạo Nhiên mở trừng trừng hai mắt nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn nhìn anh không chớp mắt, trên mặt là biểu tình âm trầm cùng bí hiểm, lạnh lùng, nói; " Cô ta nói ra ba địa điểm đã từng nhìn thấy Hách Dục Hải! Người của chúng ta đang khẩn cấp truy tìm, tôi thấy ông ta vẫn chưa từng buông tha cơ hội cứu con gái mình! Địa điểm che dấu hẳn là vẫn còn ở bờ biển, có lẽ ông ta đã biết được tin tức nơi che dấu con gái ông ta. Chính là ông ta còn đang mưu tính kế hoạch đi cứu con gái mình mà thôi!"
Trang Hạo Nhiên nghe những lời này, đôi mắt híp lại, trên khuôn mặt bộc lộ chút thâm trầm, tự ngẫm một chút về Hách Dục Hải- con người này..., Một lúc sau môi mỏng khẽ mở, lạnh lẽo nói: "Cao thủ cùng cao thủ quyết đấu, đều chính là ta không động, địch cũng sẽ không thể kìm chế được xúc động mà hành động! Chỉ là ông ta cho rằng, mỗi ngày ai cũng sẽ có nhiều thời gian nhàm chám như vậy để bồi ông ta chơi trò mèo vờn chuột này sao?!"
Lãnh Mặc Hàn cười như không cười, ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói; "Nói như vậy, ngài hồi bé chơi trò mèo vờn chuột như vậy... cho tới bây giờ cũng chưa từng thua ai sao! ?"
Trang Hạo Nhiên có chút buồn cười nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nói; "Xác thực, rất ít thua! Tôi chỉ bại bởi một người duy nhất!"
"Ai vậy?" Lãnh Mặc Hàn ngược lại có chút hiếu kỳ !
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, cảm thấy cậu ta đột nhiên thực ngu ngốc , trực tiếp cười rộ lên nói; "Thiên Lỗi a! Lúc cậu và anh ta chơi trò trốn tìm, anh ta có thể đứng ở sau rèm cửa sổ không nhúc nhích thật lâu, thậm chí là giống hệt tượng điêu khắc! Dù cho cậu có đi qua bên cạnh anh ta, cậu cũng sẽ không thể cảm nhận được một chút hơi thở của sinh mệnh nào cả! Cậu cũng không biết đâu, lúc tôi đi qua bên cạnh anh ta đều không đành lòng vạch trần, rơi vào đường cùng, đành phải vươn tay, hướng cái bóng đen in trên tường kia đấm đấm vài quả! Anh ta thấy vậy còn không thèm nhúc nhích, đúng một giờ! Tôi chỉ còn cách nhận thua thôi!"
Phốc!
Tiêu Đồng nghe xong lời này, nhịn không được phụt cười...haha
Lãnh Mặc Hàn cũng bất đắc dĩ nhìn về phía người này, nói; "Cho nên nói làm anh em với anh, thật là tam sinh hữu hạnh!"
Câu nói cũng đầy ẩn ý a...
Trang Hạo Nhiên từ từ thu lại biểu tình, trong đôi mắt lại có chút lạnh thấu sương, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, hơi thở nặng nề, nói: "Trận chung kết cũng sắp bắt đầu! Để tránh Hách Dục Hải lại thêu dệt chuyện không đâu,lần này chúng ta phải nhanh chóng đem ông ta giải quyết triệt để! Ông ta một ngày còn chưa bị tiêu diệt, chúng ta một ngày còn phải sống trong hiểm họa! Còn có! Danh sách những tham quan trong miệng Như Mạt, cùng chìa kháo tài phú cũng đến lúc nên nhổ ra rồi! ! Ủy viên Trương cùng Thủ Tướng tạo cho chúng ta một cái nhân tình lớn như vậy, sớm muộn gì cũng phải trả!"
"Biết rồi. Việc này tôi sẽ xử lý tốt." Lãnh Mặc Hàn gật đầu.
"Vất vả cho cậu rồi !" Trang Hạo Nhiên vươn tay, vỗ vỗ bờ vai Lãnh Mặc Hàn , lúc này mới nhanh chóng nói: "Tôi còn phải đến khai mạc hội nghị ở Hoàn Cầu!Cậu có chuyện gì thì đi làm trước đi, nhưng Mộc Tử Linh bên kia, cậu nhất định phải phái người chiếu cố thật tốt, thân phận của cô ta rất đặc thù, nếu có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không phải là vẫn đề đơn giản đâu.”
Lãnh Mặc Hàn lại gật gật đầu...
Trang Hạo Nhiên thật vội, liền nhanh chóng cất bước, đang muốn đi ra ngoài, lại không hiểu sao lại nghe thấy thanh âm của một người đàn ông xa lạ mang theo chút từ tính truyền tới, khầu âm có chút quen thuộc, nói: "Tiểu thư... xin chào, tôi nghĩ muốn tìm đồng nghiệp của các vị tại Á Châu, Đường Khả Hinh, tôi... Tôi... Tôi là người quan trọng của cô ấy..."
Trang Hạo Nhiên lập tức dừng bước, trên mặt có chút biểu tình không bình thường, xoay người, nhìn về phía quầy tiếp tân bên kia...
Nhân viên công tác của Hiệp hội rượu đỏ nhanh chóng chặn người xem cùng các phóng viên lại, bởi vì các vị phục vụ rượu ngày hôm nay đã trải qua một trận thi đấu hết sức căng thẳng, thân thể của họ đã chịu đến cực hạn, rất khó chịu, nên đã bị nhân viên y tế cùng nhân viên công tác đưa về phòng nghỉ ngơi rồi. Chiều muộn ngày hôm nay, còn phải tham gia" yến hội cung đình " giới thiệu sách nấu ăn kết hợp với rượu nho, nên định sau khi thi đấu xong sẽ bắt tay vào làm. Chính vì vậy cho nên hôm nay sau khi trận đấu kết thúc, tạm thời sẽ không nhận phỏng vấn, kính xin các vị truyền thông đến yến hội được tổ chức tại nhà hát ngoài trời, nếm thử các hương vị rượu nho trong trận thi đấu ngày hôm nay cùng những loại rượu nổi tiếng khác. Các vị khách cũng có thể nhân cơ hội này thưởng thức ...
Phía truyền thông cùng các vị khách mời nghe xong, mặc dù có chút thất vọng, nhưng đổi lại có rượu ngon cùng mỹ thực thưởng thức, họ liền quên đi chuyện phỏng vấn, còn vừa đi vừa nói cười tiến về phía nhà hát chuẩn bị nếm thử các món ăn ngon sau giờ ngọ...
Mà ở trung tâm đài thi đấu, các vị giám khảo đều hết sức khẩn trương, ai cũng đều hy vọng có thể công chính cẩn thận chọn ra tinh anh cho thế giới, Pabu lúc này càng thêm bội phục Vitas hơn, hai người một bên thu thập tư liệu, một bên mỉm cười đi ra ngoài, Bác Dịch cũng cùng phu nhân George cũng vừa đi vừa nói chuyện theo sau, tất cả đều toát mò hôi thay Đường Khả Hinh hôm nay...
Trang Hạo Nhiên lúc này, trên mặt có chút khẩn trương, nhanh chóng đứng lên, thu thập văn kiện trước mặt, nhoáng cái như làn gió cuốn đi ra ngoài————
"Này, cậu đi đâu đấy?" Tưởng Thiên Lỗi cũng vừa mới đứng lên, tay cầm văn kiện, nghiêng mặt nhìn bộ dáng Trang Hạo Nhiên nôn nóng khẩn trương, đôi mắt anh có chút nguy hiểm, lạnh lùng hỏi.
"Ai cần anh lo!" Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, muốn đi ra ngoài!
"Cậu tốt nhất là không nên đi tìm Khả Hinh! ! Nếu không tôi sẽ lại để chú Trang chuẩn bị ba mươi con chó đến chơi đùa cùng cậu! !" Tưởng Thiên Lỗi ngang ngạnh nói ra một câu.....
Trang Hạo Nhiên vừa muốn chạy nước rút một trăm mét, nghe thấy câu này, lập tức kinh ngạc xoay người, không thể tưởng ra được. Anh trừng mắt nhìn trước mặt,tức giận xông thẳng lên não: "Hôm qua anh đã dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đoạt của tôi hơn nửa vườn nho, lại khiến tôi đau đớn như sinh đẻ! ! Giờ anh còn không biết xấu hổ mà nói ra những lời này sao?"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt đương nhiên, thập phần nghiêm khắc nói: "Nói cho đúng vào! ! Vườn nho kia không phải là tôi cướp ! Là cậu cam tâm tình nguyện dâng lên cho tôi ! Nếu như cậu muốn, tôi sẽ trả lại cho cậu, thế nào? !"
Đây quả thật là uy hiếp trắng trợn mà!
Hai mắt Trang Hạo Nhiên híp lại, nghiến răng nghiến lợi, thật muốn làm thịt người trước mặt.
Tưởng Thiên Lỗi cũng lười phải cùng anh nói lời vô ích, trực tiếp thu hồi văn kiện, lạnh lùng quay người đi ra...
Trang Hạo Nhiên như bị chặn một hơi trong lồng ngực nuốt vào không được mà phun ra cũng chẳng xong, ,... Trong không gian yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng kêu răng rắc vang lên biểu thị sự tức giận của chủ nhân nó, nhưng cũng chỉ có thể tức giận như vậy mà không thể làm gì được. Trên môi không ngừng là những lời nói cằn nhằn:" Đúng là người đàn ông đã lâu không được yêu đương có khác! Tâm tình cũng khó chịu như phụ nữ đến ngày vậy! Hormone mất cân đối, đúng là quái dị!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức phẫn nộ xoay người, tay cầm văn kiện, nhắm thẳng vào Trang Hạo Nhiên, mặt lạnh quát: "Cậu vừa mới nói cái gì?"
Trang Hạo Nhiên nhất thời ngưng mặt, xoay người không thèm nói chuyện! !
"... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi hít một hơi thật sâu liếc mắt nhìn cậu ta, lúc này mới lạnh lùng xoay người, lạnh đến nỗi không khí xung quanh cũng đông lại rồi, anh vừa đi vừa nói: "Cậu tốt nhất là cẩn thận một chút cho tôi! ! Ở khách sạn của tôi, địa bàn của tôi, dù cho có biến mất một con kiến tôi cũng có thể tìm ra!"
Lời nói xong, người cũng đã biến mất ở hành làng phía sau đài thi đấu! !
Trang Hạo Nhiên mở to mắt trừng người này, thật lâu, thật lâu sau, rất tiếc cũng không có ai nhìn thấy được, anh mới tâm không cam tình không nguyện, lo lắng cho Đường Khả Hinh, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra ngoài...
Đại sảnh khách sạn! !
Tưởng Thiên Lỗi, bản thân anh bình thường ngày kiếm bạc tỷ, cho nên bớt thời giờ một ngày để làm quan chủ khảo, tham gia cuộc thi đấu này xong, anh lập tức cùng Đông Anh trở lại tòa nhà hành chính phòng tổng giám đốc. Lúc này, Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng đi về phía đại sảnh khách sạn, chuẩn bị thay thế Tưởng Thiên Lỗi, tham dự hội nghị tổng bộ Hoàn Cầu. Tiêu Đồng cùng An An cũng đã chuẩn bị xong văn kiện, đi ra tầng chính tòa nhà Hoàn Á, theo chân anh tới tổng bộ Hoàn Cầu...
"Tôi đi khai mạc hội nghị một chút, lập tức sẽ trở về ngay!" Trang Hạo Nhiên vừa tiến vào đại sảnh , vừa dặn dò Tiêu Đồng bên người, nhanh chóng nói: "Cô cũng không cần đi theo tôi! Tôi lo lắng Khả Hinh trong lúc thi đấu, uống nhiều rượu như vậy, thân thể của cô ấy sẽ không tốt! Cô tức khắc cho người đi mời bác Phúc đến, xem cho cô ấy một chút! Nhớ kỹ, mặc kệ có xảy ra chuyện gì cũng phải ở bên cạnh bảo vê cô ấy thật tốt. Có chuyện gì, lập tức báo cáo cho tôi!"
"Được!" Tiêu Đồng sảng khoái gật đầu.
Trang Hạo Nhiên ngưng thần suy nghĩ, mặc dù lo lắng Khả Hinh, nhưng cũng biết lúc này không phải là lúc để đi tìm cô. Anh chỉ đành thở dài một hơi, vừa muốn cất bước đi về phía trước, lại nhìn thấy Ferrari màu đen của Lãnh Mặc Hàn thắng gấp ở bên ngoài đại sảnh khách sạn. Chỉ thấy khuôn mặt anh lúc xuống xe, có chút lạnh lùng cùng ngưng trọng. Trang Hạo Nhiên hơi híp híp mắt, như đoán trước được điều gì sẽ xảy ra, anh lập tức đứng lại, trầm mặc nhìn về phía cậu ta ...
Quả nhiên...
Lúc Lãnh Mặc Hàn nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, trong đôi mắt anh lập tức lóe lên một chút sắc bén, trầm mặt đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, mới hơi hạ giọng, lạnh lùng nói: "Mộc Tử Linh đã xảy ra chuyện!"
Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt quay mặt sang, đôi mắt nóng lên, quay đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn bao hàm mấy phần khiếp sợ nói; "Cái gì?"
Lãnh Mặc Hàn nháy mắt, lúc này mới trầm giọng, nhanh chóng nói: "Vừa rồi trong lúc xem Khả Hinh thi đấu, tôi ở dưới đài phát hiện ra, rõ rang trong lúc Mộc Tử Linh thi đấu, cô ta không hề che đậy mưu tính mạnh mẽ của mình! ! Một con người như thế, tại sao có thể chuyên tâm so tài chính trực như thế được! Tôi đối với chuyện này có chút nghi hoặc, liền thừa dịp trận đấu diễn ra, liền điều tra Mộc Tử Linh một chút. Quả nhiên tôi phát hiện ra gia tộc của cô ta vào mấy năm trước cũng đã xảy ra chuyện. Hiện nay công ty của gia tộc cô ta, thanh danh quả thực không dám khen tặng. Thêm vào đó lại chỉ còn là một cái vỏ bọc trống rỗng! Gia chủ cũng vì cô ta bị tình nhân bán đứng mà tức chết ở trong nhà! Bản thân cô ta mấy năm nay, cũng từng tiếp xúc với người trong hắc đạo! Dường như vì cuộc tranh tài này, mà đã lên sẵn kế hoạch từ trước! ! Hiện tại xem ra, cùng suy đoán của tôi không sai! !"
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên nhíu mi, biểu tình nghiêm trọng nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn.
Lãnh Mặc Hàn cũng nghiêm túc ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói: "Vừa rồi trong quá trình thi đấu, Mộc Tử Linh xin rút lui, chuẩn bị trở về Nhật Bản. Trên đường đi ra sân bay liền bị người ta bắt cóc! ! May mắn tôi lúc đó nhanh tay để lại thiết bị theo dõi trong xe của cô ta. Người của chúng ta theo dõi thấy dự cảm chẳng lành chạy đến hiện trường, lúc đó cô ta đã bị bó gọn, thiếu chút nữa bị ném xuống biển rồi..."
Thân thể Trang Hạo Nhiên chấn động mạnh một cái, khuôn mặt có chút phẫn nộ nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Tiêu Đồng cũng nặng thở một cái, đôi mắt cũng có chút tóe lửa, tâm tình bỗng nhiên trở nên trầm trọng, không thể tin nổi nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn cũng thở dài một cái, mới nói: "May mắn người của chúng ta đúng lúc chạy tới cứu cô ta! ! Bằng không, tình huống hôm nay thực sự là quá mức mạo hiểm ! !Trong lúc tôi sai người đưa cô ta đến bệnh viện, cô ta lại nắm chặt tay tôi không buông, nói là để kéo dài trận thi đấu, chuyện cô ta bị thương tuyệt đối không được nói ra. Còn nói, vì báo đáp ân tình Khả Hinh hôm nay dã cứu vớt linh hồn cô ta, cô ta liền đem nội dung cuộc nói chuyện cùng người dạ hành nói hết! !Cô ta thậm chí còn nói ra tin tức quan trọng của một người!"
"Ai?" Trang Hạo Nhiên khẩn trương nhìn về phía anh! !
Lãnh Mặc Hàn chậm chạp ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, đôi mắt sắc bén chợt lóe nói; "Hách Dục Hải! !"
Trang Hạo Nhiên mở trừng trừng hai mắt nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn nhìn anh không chớp mắt, trên mặt là biểu tình âm trầm cùng bí hiểm, lạnh lùng, nói; " Cô ta nói ra ba địa điểm đã từng nhìn thấy Hách Dục Hải! Người của chúng ta đang khẩn cấp truy tìm, tôi thấy ông ta vẫn chưa từng buông tha cơ hội cứu con gái mình! Địa điểm che dấu hẳn là vẫn còn ở bờ biển, có lẽ ông ta đã biết được tin tức nơi che dấu con gái ông ta. Chính là ông ta còn đang mưu tính kế hoạch đi cứu con gái mình mà thôi!"
Trang Hạo Nhiên nghe những lời này, đôi mắt híp lại, trên khuôn mặt bộc lộ chút thâm trầm, tự ngẫm một chút về Hách Dục Hải- con người này..., Một lúc sau môi mỏng khẽ mở, lạnh lẽo nói: "Cao thủ cùng cao thủ quyết đấu, đều chính là ta không động, địch cũng sẽ không thể kìm chế được xúc động mà hành động! Chỉ là ông ta cho rằng, mỗi ngày ai cũng sẽ có nhiều thời gian nhàm chám như vậy để bồi ông ta chơi trò mèo vờn chuột này sao?!"
Lãnh Mặc Hàn cười như không cười, ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói; "Nói như vậy, ngài hồi bé chơi trò mèo vờn chuột như vậy... cho tới bây giờ cũng chưa từng thua ai sao! ?"
Trang Hạo Nhiên có chút buồn cười nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nói; "Xác thực, rất ít thua! Tôi chỉ bại bởi một người duy nhất!"
"Ai vậy?" Lãnh Mặc Hàn ngược lại có chút hiếu kỳ !
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, cảm thấy cậu ta đột nhiên thực ngu ngốc , trực tiếp cười rộ lên nói; "Thiên Lỗi a! Lúc cậu và anh ta chơi trò trốn tìm, anh ta có thể đứng ở sau rèm cửa sổ không nhúc nhích thật lâu, thậm chí là giống hệt tượng điêu khắc! Dù cho cậu có đi qua bên cạnh anh ta, cậu cũng sẽ không thể cảm nhận được một chút hơi thở của sinh mệnh nào cả! Cậu cũng không biết đâu, lúc tôi đi qua bên cạnh anh ta đều không đành lòng vạch trần, rơi vào đường cùng, đành phải vươn tay, hướng cái bóng đen in trên tường kia đấm đấm vài quả! Anh ta thấy vậy còn không thèm nhúc nhích, đúng một giờ! Tôi chỉ còn cách nhận thua thôi!"
Phốc!
Tiêu Đồng nghe xong lời này, nhịn không được phụt cười...haha
Lãnh Mặc Hàn cũng bất đắc dĩ nhìn về phía người này, nói; "Cho nên nói làm anh em với anh, thật là tam sinh hữu hạnh!"
Câu nói cũng đầy ẩn ý a...
Trang Hạo Nhiên từ từ thu lại biểu tình, trong đôi mắt lại có chút lạnh thấu sương, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, hơi thở nặng nề, nói: "Trận chung kết cũng sắp bắt đầu! Để tránh Hách Dục Hải lại thêu dệt chuyện không đâu,lần này chúng ta phải nhanh chóng đem ông ta giải quyết triệt để! Ông ta một ngày còn chưa bị tiêu diệt, chúng ta một ngày còn phải sống trong hiểm họa! Còn có! Danh sách những tham quan trong miệng Như Mạt, cùng chìa kháo tài phú cũng đến lúc nên nhổ ra rồi! ! Ủy viên Trương cùng Thủ Tướng tạo cho chúng ta một cái nhân tình lớn như vậy, sớm muộn gì cũng phải trả!"
"Biết rồi. Việc này tôi sẽ xử lý tốt." Lãnh Mặc Hàn gật đầu.
"Vất vả cho cậu rồi !" Trang Hạo Nhiên vươn tay, vỗ vỗ bờ vai Lãnh Mặc Hàn , lúc này mới nhanh chóng nói: "Tôi còn phải đến khai mạc hội nghị ở Hoàn Cầu!Cậu có chuyện gì thì đi làm trước đi, nhưng Mộc Tử Linh bên kia, cậu nhất định phải phái người chiếu cố thật tốt, thân phận của cô ta rất đặc thù, nếu có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không phải là vẫn đề đơn giản đâu.”
Lãnh Mặc Hàn lại gật gật đầu...
Trang Hạo Nhiên thật vội, liền nhanh chóng cất bước, đang muốn đi ra ngoài, lại không hiểu sao lại nghe thấy thanh âm của một người đàn ông xa lạ mang theo chút từ tính truyền tới, khầu âm có chút quen thuộc, nói: "Tiểu thư... xin chào, tôi nghĩ muốn tìm đồng nghiệp của các vị tại Á Châu, Đường Khả Hinh, tôi... Tôi... Tôi là người quan trọng của cô ấy..."
Trang Hạo Nhiên lập tức dừng bước, trên mặt có chút biểu tình không bình thường, xoay người, nhìn về phía quầy tiếp tân bên kia...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.