Chương 142: Vì Noãn Noãn Rất Thích Hoa.
BooMew
01/11/2019
#BooMew
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc lâu, trong lòng không ngừng suy nghĩ thật nhiều chuyện.
Hơn bốn năm trước, cô thật sự rất yêu anh, yêu đến nổi tự làm bản thân mình tổn thương vô số lần.
Đến khi rời khỏi nhau, mấy ngày đầu nào đâu giống như sự mạnh mẽ mà cô luôn thể hiện, cô. . . cô cũng len lén khóc, cô cũng đau thắt cả trái tim, thẩm chí còn nghĩ bản thân có nên chết hay không để không còn đau, nhưng mỗi lần cô tuyệt vọng, cô lại nhìn bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
Cô phải sống, sống để nuôi con, để cho đứa bé thật hạnh phúc.
Cái thời gian ở đất khách quê người, nếu như không phải có Phỉ Vô Dư, Minh Lâm, Hoa Tử Khiêm giúp đỡ, cô cũng không biết bản thân có sống tốt như hiện tại hay không nữa.
Giữa phồn hoa của đất đô thị nước khác, mọi thứ đối với cô thật sự không dễ dàng.
Tư Noãn Noãn nhớ lại. . . cái lúc bản thân đang mang thai năm tháng, bụng nhô cao không tưởng được, không những thế Tư Noãn Noãn còn bán hoa, là cô chủ của một tiệm hoa nhỏ.
Khi đấy, người giúp cô giao hàng cũng chỉ có ba người ba của Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên. Vì cạnh tranh, mà tiệm hoa đầu khu cũng hay đến gây chuyện, rất nhiều lần.
Cái thời gian đầu đó xác thực rất vật vả, đến bây giờ nghĩ lại, nhớ lại cô cũng biết bản thân chịu khổ không ít.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu nhìn về Lê Bá Sâm vẫn đang cúi đầu mím chặt môi đó, trong lòng cũng vơi đi bao nhiêu hận thù chướng mắt trước kia nói.
" Thật ra là. . . tôi sẽ ở lại đây một thời gian rất dài. " nếu như khi phẫu thuật xong, anh còn nhớ ba mẹ con cô thì xem như chúng ta còn duyên nợ, còn nếu như quên xem như việc cuối cùng cô làm cho anh để giành quyền nuôi con đi.
Ông trời đã tác hợp, cô sẽ thuận theo, nhưng có duyên chúng ta mới đến được với nhau. . . Sâm à!
" Thật. . . thật sao? "nghe Tư Noãn Noãn nói, cái đầu tiên của Lê Bá Sâm nghĩ là ' cô ấy ở lại Lê Gia ' cái thứ hai ' thật sự không phải nói đùa. '
Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu một cái nhìn Lê Bá Sâm, Lê Bá Sâm mím môi, như không kiềm được kích động.
Anh tiến lên vài bước, nhìn chằm chằm cô một cái hung hăng ôm chặt cô vào lòng.
Tư Noãn Noãn không đẩy anh ra mà đứng yên tại chỗ, hai mắt trừng to kinh ngạc.
Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn, hít lấy hít để mùi hương quen thuộc của cô, hít một lúc anh mới giật mình mà buông cô ra.
Anh quên mất. . . Tư Noãn Noãn mà tức giận sẽ rời đi.
Tư Noãn Noãn dở khóc dở cười nhìn hành động của Lê Bá Sâm.
Cô lắc nhẹ đầu một cái đi về phía trước vài ba bước, Lê Bá Sâm vẫn tà tà đi theo sau cô.
" Anh tự mình trồng hết sao? ' nhìn xung quanh Lê Gia đều là hoa, Tư Noãn không nhịn được hỏi.
Lê Bá Sâm ngẩn người một lúc nói.
" Ừ! Vì Noãn Noãn rất thích hoa. " nên anh mới trồng hoa, để một ngày nào đó nếu như có thể tìm em quay về, anh có thể nói ' Cả một vườn hoa này là dành cho em. . . '
Tư Noãn Noãn nhìn xung quanh một cái lại hỏi.
" Tôi có nói tôi thích hoa hồng thôi sao? "
Lê Bá Sâm như thấy bản thân làm sai chuyện gì đó nói.
" Chiều chút anh sẽ trồng lại cây hoa khác. "
Trong đây không chỉ có mỗi hoa hồng nhưng hoa hồng chiếm diện tích 8/10 phần hoa trong Lê Gia.
Ý nghĩa của hoa hồng chính là thể hiện cho tình yêu.
Lúc trồng những bông hoa này, Lê Bá Sâm chỉ nghĩ là làm sao có thể chứng minh cho Tư Noãn Noãn biết, anh yêu cô nhiều như thế nào thôi.
Tư Noãn Noãn lắc đầu.
" Không cần phải trồng cây khác. " dừng một chút, Tư Noãn Noãn cười một cái nói tiếp.
" Tôi rất thích. "
Lê Bá Sâm hai mắt trừng to kinh ngạc mà nhìn Tư Noãn Noãn.
" Noãn Noãn. . . "
" Như anh biết đó. . . tôi sẽ ở đây một thời gian, có gì anh giấu tôi, tôi nghĩ anh vẫn nên nói trước khi quá muộn. " dừng một chút Tư Noãn Noãn thâm sâu nói.
" Một tháng. Trong một tháng này, một là anh tự mình nói, hai là chính tôi hỏi thẳng anh. "
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc lâu, trong lòng không ngừng suy nghĩ thật nhiều chuyện.
Hơn bốn năm trước, cô thật sự rất yêu anh, yêu đến nổi tự làm bản thân mình tổn thương vô số lần.
Đến khi rời khỏi nhau, mấy ngày đầu nào đâu giống như sự mạnh mẽ mà cô luôn thể hiện, cô. . . cô cũng len lén khóc, cô cũng đau thắt cả trái tim, thẩm chí còn nghĩ bản thân có nên chết hay không để không còn đau, nhưng mỗi lần cô tuyệt vọng, cô lại nhìn bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
Cô phải sống, sống để nuôi con, để cho đứa bé thật hạnh phúc.
Cái thời gian ở đất khách quê người, nếu như không phải có Phỉ Vô Dư, Minh Lâm, Hoa Tử Khiêm giúp đỡ, cô cũng không biết bản thân có sống tốt như hiện tại hay không nữa.
Giữa phồn hoa của đất đô thị nước khác, mọi thứ đối với cô thật sự không dễ dàng.
Tư Noãn Noãn nhớ lại. . . cái lúc bản thân đang mang thai năm tháng, bụng nhô cao không tưởng được, không những thế Tư Noãn Noãn còn bán hoa, là cô chủ của một tiệm hoa nhỏ.
Khi đấy, người giúp cô giao hàng cũng chỉ có ba người ba của Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên. Vì cạnh tranh, mà tiệm hoa đầu khu cũng hay đến gây chuyện, rất nhiều lần.
Cái thời gian đầu đó xác thực rất vật vả, đến bây giờ nghĩ lại, nhớ lại cô cũng biết bản thân chịu khổ không ít.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu nhìn về Lê Bá Sâm vẫn đang cúi đầu mím chặt môi đó, trong lòng cũng vơi đi bao nhiêu hận thù chướng mắt trước kia nói.
" Thật ra là. . . tôi sẽ ở lại đây một thời gian rất dài. " nếu như khi phẫu thuật xong, anh còn nhớ ba mẹ con cô thì xem như chúng ta còn duyên nợ, còn nếu như quên xem như việc cuối cùng cô làm cho anh để giành quyền nuôi con đi.
Ông trời đã tác hợp, cô sẽ thuận theo, nhưng có duyên chúng ta mới đến được với nhau. . . Sâm à!
" Thật. . . thật sao? "nghe Tư Noãn Noãn nói, cái đầu tiên của Lê Bá Sâm nghĩ là ' cô ấy ở lại Lê Gia ' cái thứ hai ' thật sự không phải nói đùa. '
Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu một cái nhìn Lê Bá Sâm, Lê Bá Sâm mím môi, như không kiềm được kích động.
Anh tiến lên vài bước, nhìn chằm chằm cô một cái hung hăng ôm chặt cô vào lòng.
Tư Noãn Noãn không đẩy anh ra mà đứng yên tại chỗ, hai mắt trừng to kinh ngạc.
Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn, hít lấy hít để mùi hương quen thuộc của cô, hít một lúc anh mới giật mình mà buông cô ra.
Anh quên mất. . . Tư Noãn Noãn mà tức giận sẽ rời đi.
Tư Noãn Noãn dở khóc dở cười nhìn hành động của Lê Bá Sâm.
Cô lắc nhẹ đầu một cái đi về phía trước vài ba bước, Lê Bá Sâm vẫn tà tà đi theo sau cô.
" Anh tự mình trồng hết sao? ' nhìn xung quanh Lê Gia đều là hoa, Tư Noãn không nhịn được hỏi.
Lê Bá Sâm ngẩn người một lúc nói.
" Ừ! Vì Noãn Noãn rất thích hoa. " nên anh mới trồng hoa, để một ngày nào đó nếu như có thể tìm em quay về, anh có thể nói ' Cả một vườn hoa này là dành cho em. . . '
Tư Noãn Noãn nhìn xung quanh một cái lại hỏi.
" Tôi có nói tôi thích hoa hồng thôi sao? "
Lê Bá Sâm như thấy bản thân làm sai chuyện gì đó nói.
" Chiều chút anh sẽ trồng lại cây hoa khác. "
Trong đây không chỉ có mỗi hoa hồng nhưng hoa hồng chiếm diện tích 8/10 phần hoa trong Lê Gia.
Ý nghĩa của hoa hồng chính là thể hiện cho tình yêu.
Lúc trồng những bông hoa này, Lê Bá Sâm chỉ nghĩ là làm sao có thể chứng minh cho Tư Noãn Noãn biết, anh yêu cô nhiều như thế nào thôi.
Tư Noãn Noãn lắc đầu.
" Không cần phải trồng cây khác. " dừng một chút, Tư Noãn Noãn cười một cái nói tiếp.
" Tôi rất thích. "
Lê Bá Sâm hai mắt trừng to kinh ngạc mà nhìn Tư Noãn Noãn.
" Noãn Noãn. . . "
" Như anh biết đó. . . tôi sẽ ở đây một thời gian, có gì anh giấu tôi, tôi nghĩ anh vẫn nên nói trước khi quá muộn. " dừng một chút Tư Noãn Noãn thâm sâu nói.
" Một tháng. Trong một tháng này, một là anh tự mình nói, hai là chính tôi hỏi thẳng anh. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.