Chương 10: Chương 10: Cậu nói tên đó rất yêu cậu mà,tôi có nên tin không đây?
Ốc Sên
25/07/2018
Quyên về phòng thì nhận được tin nhắn của Hiếu,nó gọi cô xuống ăn hoa quả,cách nhau và bước chân mà bày đặt nhắn tin,cô nhắn lại là muốn đi ngủ nên không xuống.Nó lại bắt chước con Tâm gọi cô là quỷ lười biếng.Cô nghĩ hôm nay mình nên đi ngủ sớm vì ngày mai phải đi làm rồi.Hôm nay còn hơi mệt nữa nhưng mà bụng thấy đau quá.
Quyên bị đau dạ dày từ khi lên lớp 10,do học hành nhiều lại lười ăn,ăn uống không thất thường không đúng bữa.Cái tật này của cô bị Quân giận rất nhiều lần rồi nhưng vẫn không chừa,dần Quân cũng chẳng thèm nói chỉ là cậu ý sẽ luôn mang thức ăn cho cô đúng giờ đúng bữa hoặc lôi cô đi ăn bằng được dù có bận rộn thế nào đi chăng nữa.Nhờ sự dám sát chặt chẽ của Quân nên bệnh của cô cũng dần khỏi hẳn rồi,chẳng còn thấy đau nữa.Cho đến khi Quân biến mất khỏi cuộc sống của cô,cô lại quay lại tật xấu cũ,không những vậy còn tệ hại hơn,nhiều hôm công việc bận rộn cô không ăn cả bữa trưa lẫn bữa sáng
Vừa nãy ăn gà rán châm tương ớt nên giờ bệnh của cô lại tái phát rồi,cô không được phép ăn đồ cay vậy mà thấy bọn nó ăn ngon quá nên:((
Đang nằm ôm bụng thì có tiếng gõ cửa.Bụng cô thực sự rất đau,nghĩ là mấy đứa gọi xuống ăn hoa quả,chẳng muốn đứng dậy nên nói vọng ra ngoài
"Tao đang hơi đau bụng,không ăn đâu.Chúng mày tự ăn đi"
Vừa nói xong từ có tiếng cạch,cửa phòng bị mở.Quân tự nhiên đi vào,Quyên đang nằm úp mặt xuống giường nên không biết là Quân chỉ nằm ôm bụng nói lí nhí như con kiến
"Tao chưa khóa cửa hả?"
Quân chẳng thèm trả lời,cứ thế tiến lại gần cho đến khi ngửi thấy mùi bạc hà làm Quyên giật mình ngồi dậy.Cô tạm thời đơ không biết nói gì.Quân mặt hằm hằm sát khí,có vẻ rất không vui ý,hình như không vui hơn vừa nãy rất nhiều
"Cậu nói tên đó rất yêu cậu mà,tôi có nên tin không đây?"
Sau khi nói xong câu đấy thì vứt lại phần cơm nóng hổi,có vẻ như là đầu bếp riêng nhà hắn làm và 1 đống thuốc rồi đi về phòng.
Nhìn phần cơm và đống thuốc trước mặt,Quyên thực sự chẳng cứng đầu nổi nữa.Cô khóc,tên ngốc đó tại sao cứ quan tâm cô như vậy chứ,cô ương bướng,cô cứng đầu và cô còn là đứa phản bội cơ mà
Quyên bị đau dạ dày từ khi lên lớp 10,do học hành nhiều lại lười ăn,ăn uống không thất thường không đúng bữa.Cái tật này của cô bị Quân giận rất nhiều lần rồi nhưng vẫn không chừa,dần Quân cũng chẳng thèm nói chỉ là cậu ý sẽ luôn mang thức ăn cho cô đúng giờ đúng bữa hoặc lôi cô đi ăn bằng được dù có bận rộn thế nào đi chăng nữa.Nhờ sự dám sát chặt chẽ của Quân nên bệnh của cô cũng dần khỏi hẳn rồi,chẳng còn thấy đau nữa.Cho đến khi Quân biến mất khỏi cuộc sống của cô,cô lại quay lại tật xấu cũ,không những vậy còn tệ hại hơn,nhiều hôm công việc bận rộn cô không ăn cả bữa trưa lẫn bữa sáng
Vừa nãy ăn gà rán châm tương ớt nên giờ bệnh của cô lại tái phát rồi,cô không được phép ăn đồ cay vậy mà thấy bọn nó ăn ngon quá nên:((
Đang nằm ôm bụng thì có tiếng gõ cửa.Bụng cô thực sự rất đau,nghĩ là mấy đứa gọi xuống ăn hoa quả,chẳng muốn đứng dậy nên nói vọng ra ngoài
"Tao đang hơi đau bụng,không ăn đâu.Chúng mày tự ăn đi"
Vừa nói xong từ có tiếng cạch,cửa phòng bị mở.Quân tự nhiên đi vào,Quyên đang nằm úp mặt xuống giường nên không biết là Quân chỉ nằm ôm bụng nói lí nhí như con kiến
"Tao chưa khóa cửa hả?"
Quân chẳng thèm trả lời,cứ thế tiến lại gần cho đến khi ngửi thấy mùi bạc hà làm Quyên giật mình ngồi dậy.Cô tạm thời đơ không biết nói gì.Quân mặt hằm hằm sát khí,có vẻ rất không vui ý,hình như không vui hơn vừa nãy rất nhiều
"Cậu nói tên đó rất yêu cậu mà,tôi có nên tin không đây?"
Sau khi nói xong câu đấy thì vứt lại phần cơm nóng hổi,có vẻ như là đầu bếp riêng nhà hắn làm và 1 đống thuốc rồi đi về phòng.
Nhìn phần cơm và đống thuốc trước mặt,Quyên thực sự chẳng cứng đầu nổi nữa.Cô khóc,tên ngốc đó tại sao cứ quan tâm cô như vậy chứ,cô ương bướng,cô cứng đầu và cô còn là đứa phản bội cơ mà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.