Chương 9: Chương 9: Ghen!
Ốc Sên
25/07/2018
Sau một ngày đi chơi vui vẻ cộng thêm chiến lợi phẩm là cả trăm bức ảnh mang về thì đứa nào cũng mệt nhoài.Lên xe mỗi đứa một góc,ngủ gà ngủ gật,chỉ có Quyên là được yên vị trên trên vai Phong.Phong và Quyên thân nhau từ bé cũng chẳng ai ngạc nhiên khi Phong hay có mấy hành động quan tâm thái quá với Quyên.Vả lại chẳng có ai là không biết Phong có tình cảm đặc biệt với Quyên nhưng toàn trêu chọc cô.Vẫn là nguyên lí ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu,chỉ có Quyên là nghĩ Phong là anh em tốt từ bé với cô thôi.
Lúc về đến nhà cũng là 6h tối,Quân đang ngồi ở tầng gõ gõ gì đó trên máy tính,có vẻ như là vẫn đang làm việc.Thấy mọi người về ban đầu là định đi ra đón,sau đó chỉ nhìn lướt qua xe lại mang máy tính đi lên phòng luôn.Mấy đứa nhìn nhau,lại nhìn cái đôi đang dựa vào nhau ngủ ở hàng ghế dưới cùng lắc đầu chán nản.Ba cái đứa này thật là rắc rối.Riêng Quyên thì vô tư như người ngoài cuộc.Không vô tư sao được,cô ngủ lăn lóc mà đâu có biết gì.Đến khi bị Phong đánh thức cô mới biết đường dậy đi vào nhà.Cả lũ nằm ườn trên ghế sô pha,bây giờ là 6 rưỡi tối rồi chẳng còn ai có sức nấu cơm,đành gọi đồ ăn nhanh về ăn qua loa rồi đứa nào về phòng đứa đấy.
Quyên ăn xong vô tư hồn nhiên đi lên tầng 4,cô vẫn nghĩ Quân chưa về,tung tăng đi lên đến tầng 4 thì Quân cũng vừa từ nhà tắm đi ra.Và chỉ quấn cáu khăn tắm bên dưới,Quyên gần như hoá đá,không phải cô chưa từng thấy,quen nhau từ bé mà lại còn từng yêu nhau chỉ là không mặc áo nhưng mà không đơ sao được.Quân đang tiếng về phía này,Quyên muốn chạy mà cô hình như quên mất chạy như nào rồi cứ đứng im tại chỗ.Quân đi tới chỗ cô mặt có vẻ không được vui nhưng vẫn cố tình đứng sát vào người cô,làm cô ngửi thấy cả mùi bạc mà trên người hắn.Quân nói rất nhỏ thì thầm vào tai cô làm cô thấy rất nhột
"Đi chơi vui quá nhỉ?"
Quyên mặt đỏ bừng,tim đập loạn.Chết tiệt,bình tĩnh,bĩnh tĩnh.Đỗ Quyên mau tỉnh táo đừng để bị mê hoặc.Cô vội đẩy Quân ra nhưng cũng không làm gì quá đáng dù sao cũng là bạn từ bé với lại sau này còn gặp nhau rất nhiều.Cô cố tỏ ra bình thản nhất có thể
"Vui.Không có cậu rất vui"
Thực ra khi chưa yêu nhau Quyên lúc nào cũng cứng đầu kiểu đó,Quân thì chiều cô thành thói quen rồi vậy nên bây giờ cô mới nói chuyện kiểu như vậy
Quân nhăn mặt,sau đó lại cười,nói rất nhỏ
"Phải rồi,đi chơi với người thương không vui sao được" nói xong hắn đi về phòng luôn
Quyên đứng tại chỗ,thở dài bất lực rồi cũng đi về phòng
Lúc về đến nhà cũng là 6h tối,Quân đang ngồi ở tầng gõ gõ gì đó trên máy tính,có vẻ như là vẫn đang làm việc.Thấy mọi người về ban đầu là định đi ra đón,sau đó chỉ nhìn lướt qua xe lại mang máy tính đi lên phòng luôn.Mấy đứa nhìn nhau,lại nhìn cái đôi đang dựa vào nhau ngủ ở hàng ghế dưới cùng lắc đầu chán nản.Ba cái đứa này thật là rắc rối.Riêng Quyên thì vô tư như người ngoài cuộc.Không vô tư sao được,cô ngủ lăn lóc mà đâu có biết gì.Đến khi bị Phong đánh thức cô mới biết đường dậy đi vào nhà.Cả lũ nằm ườn trên ghế sô pha,bây giờ là 6 rưỡi tối rồi chẳng còn ai có sức nấu cơm,đành gọi đồ ăn nhanh về ăn qua loa rồi đứa nào về phòng đứa đấy.
Quyên ăn xong vô tư hồn nhiên đi lên tầng 4,cô vẫn nghĩ Quân chưa về,tung tăng đi lên đến tầng 4 thì Quân cũng vừa từ nhà tắm đi ra.Và chỉ quấn cáu khăn tắm bên dưới,Quyên gần như hoá đá,không phải cô chưa từng thấy,quen nhau từ bé mà lại còn từng yêu nhau chỉ là không mặc áo nhưng mà không đơ sao được.Quân đang tiếng về phía này,Quyên muốn chạy mà cô hình như quên mất chạy như nào rồi cứ đứng im tại chỗ.Quân đi tới chỗ cô mặt có vẻ không được vui nhưng vẫn cố tình đứng sát vào người cô,làm cô ngửi thấy cả mùi bạc mà trên người hắn.Quân nói rất nhỏ thì thầm vào tai cô làm cô thấy rất nhột
"Đi chơi vui quá nhỉ?"
Quyên mặt đỏ bừng,tim đập loạn.Chết tiệt,bình tĩnh,bĩnh tĩnh.Đỗ Quyên mau tỉnh táo đừng để bị mê hoặc.Cô vội đẩy Quân ra nhưng cũng không làm gì quá đáng dù sao cũng là bạn từ bé với lại sau này còn gặp nhau rất nhiều.Cô cố tỏ ra bình thản nhất có thể
"Vui.Không có cậu rất vui"
Thực ra khi chưa yêu nhau Quyên lúc nào cũng cứng đầu kiểu đó,Quân thì chiều cô thành thói quen rồi vậy nên bây giờ cô mới nói chuyện kiểu như vậy
Quân nhăn mặt,sau đó lại cười,nói rất nhỏ
"Phải rồi,đi chơi với người thương không vui sao được" nói xong hắn đi về phòng luôn
Quyên đứng tại chỗ,thở dài bất lực rồi cũng đi về phòng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.