Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch)
Chương 88: Người Đứng Đắn Thường Viết Nhật Ký (2)
Bình Tằng
10/07/2021
Ngụy Quân cũng không quan tâm lắm.
Nếu như hắn biết Bạch Khuynh Tâm coi hắn là đồ vật để theo đuổi , hắn nhất định sẽ dạy dỗ lại Bạch Khuynh Tâm thật tốt.
Để cho nàng biết Thiên đế không phải là thứ gì.
"Nếu như người ra tay giết chết Diệp Tam Nương không phải là Dương đại soái, cũng không phải Dương Tam Lang, vậy thì rất thú vị." Ngụy Quân nói.
Dương lão phu nhân nhìn Ngụy Quân một chút, hỏi: "Trong lời nói của Ngụy đại nhân dường như có ẩn ý?"
Ngụy Quân gật đầu: "Việc Cơ Đãng Thiên hi sinh chính bản thân mình nhìn qua thì như là vì bảo hộ Hầu cô nương, những thật ra còn là vì bảo vệ Dương gia an toàn. Hầu cô nương kiên quyết gả vào Dương gia là bởi vì không muốn thấy một Dương gia ái quốc như vậy lại lâm vào tình cảnh không ai giúp đỡ. Nếu như không phải Cơ soái lo cho an nguy của Dương gia thì cũng sẽ không giết con trai của mình.
Thiên hạ này đã có những người như Cơ Đãng Thiên, Hầu cô nương và Cơ soái thì tự nhiên cũng có những người khác muốn chiếu cố Dương gia.
"Ta xem như đã nhìn ra, cao thấp Đại Càn này, nhìn như vạn mã hý vang lừng, thật ra chí sĩ có lương tâm chân chính hoàn toàn không phải là số ít."
Tứ đại hoàn khố kinh thành thì có hai người là nhân sĩ ái quốc, hai người còn lại thì cũng đang nghi vấn, nói không chừng họ còn yêu nước hơn so với Thượng Quan Tinh Phong và Cơ Đãng Thiên.
Điều này ai chịu nổi?
"Bây giờ ta đã biết nguyên nhân lúc trước Đại Càn có thể đánh thắng chiến tranh vệ quốc. Điều ta tò mò là nhiều nhân sĩ ái quốc như vậy, hơn nữa họ cũng không phải là người thường, mỗi người đều có được tài hoa cùng thủ đoạn phi phàm, vậy tại sao Đại Càn lại khiến cho người ta có cảm giác như là hoàng hôn ban chiều vậy?" Ngụy Quân hiếu kỳ nói.
Hắn đã gặp được không ít người như vậy.
Dường như mỗi người đều để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.
Thượng Quan Tinh Phong, con trai Thừa tướng, khoác lên một tấm vỏ bọc công tử ăn chơi, trên thực tế lại là một nhân sĩ ái quốc có chút đẩu M trong người nhiều năm.
Chu Phân Phương, mặc dù rất hay chửi mắng người, thế nhưng vừa nhìn là có thể nhìn ra nàng chính là đại lão phe chính nghĩa.
Minh Châu công chúa, người từng bị Chu Phân Phương đánh giá là người ác quá mức sát phạt quyết đoán, nhưng Ngụy Quân cũng không cảm thấy Minh Châu công chúa là kẻ ác, những hành động của nàng là để phù hợp với thân phận của nàng mà thôi.
Nhị hoàng tử tuy ngốc hơn Minh Châu công chúa một chút, thế nhưng trên bản chất vẫn là người tốt, tuy hắn không có giao tình gì với Ngụy Quân nhưng vẫn nguyện ý giúp đỡ Ngụy Quân.
Cơ Đãng Thiên, một công tử bột che giấu càng sâu hơn so với Thượng Quan Tinh Phong, trực tiếp dùng mạng của mình để thiếp lập thế cục, mặc dù nhìn qua thì như là vì một phụ nữ, thế nhưng mục đích lại là bảo vệ Dương gia bình an.
Cơ soái, bên trong lời đồn là một người theo phe hoàng đế, đồng thời còn có quan hệ cá nhân rất tốt với quốc sư, nhưng khi thực sự tiếp xúc thì mới nhận ra hắn rõ ràng là một kiêu hùng. Tuy có tâm tư, nhưng hắn không thẹn với thân phận của hắn cùng quốc gia.
Triệu Vân, Cơ Lăng Vân, Hầu Biên Tiên, Dương lão phu nhân, Dương đại soái, Dương Tam Lang. . .
Ngụy Quân nhớ lại toàn bộ một chút, dường như những người này đều là người tốt.
Tiêu chuẩn đạo đức dường như đều cao hơn hắn.
Một đám người quyền cao chức trọng như vậy liên hợp lại cùng nhau, vậy mà triều đình Đại Càn vẫn khiến người khác cảm giác như sắp suy tàn, anh hùng sẽ không được chết tử tế.
Không thể không nói, đây là một vấn đề khiến người khác phải suy nghĩ.
Dương lão phu nhân trả lời vấn đề này của Ngụy Quân: "Ngụy đại nhân, vật họp theo loài, người chia theo nhóm. Bản thân ngươi là một quân tử tấm lòng rộng mở, thấy chết không sờn chân, vậy nên những người ngươi quen biết đều có cùng bản tính với ngươi."
Ngụy Quân: ". . ."
Lão phu nhân, ngươi hiểu lầm.
Ta thật sự không phải quân tử.
Ta chỉ đơn thuần muốn chết mà thôi.
Nhưng mà việc những người ta gặp được đều có cùng bản tính với ta thì không sai nha.
Bạch Khuynh Tâm cũng cảm thấy Ngụy Quân rất bình thường: "Ngụy đại nhân, thật ra ngươi cũng mới chỉ gặp qua một ít ngươi, quan viên trong kinh thành tận mấy ngàn ngươi, ngươi mới gặp qua bao nhiêu chứ?"
Ngụy Quân: "Ngươi nói như vậy làm ta không phản bác được."
Quả thực hắn cũng không biết mấy người.
"Nhưng mà nói cho cùng thì dù có anh minh đến mấy, bọn họ cũng chỉ là thần tử, thái độ của bọn họ không mang tính chất quyết định được." Bạch Khuynh Tâm khẽ nói.
Tuy thời gian đồng hành cùng Ngụy Quân không dài, nhưng hiển nhiên lá gan của Bạch Khuynh Tâm lớn hơn trước đây kha khá.
Đương nhiên, đây cũng là vì thực lực của nàng đã mạnh lên.
Sau khi dung hợp nhân cách hắc ám, hiện tại Bạch Khuynh Tâm đã tự tin rằng mình có thể giữ được tính mạng trước mặt Quốc sư.
Thực lực mang đến dũng khí.
Nhưng mà câu nói này cũng không phải là chính xác tuyệt đối.
Bởi vì người có thực lực không kém Bạch Khuynh Tâm là Lục Nguyên Hạo đang rất sợ.
"Bạch đại nhân nói cẩn thận, ta cảm thấy sự tình này không thể trách bệ hạ, bệ hạ chỉ là một lòng cầu trường sinh mà thôi. Hơn nữa dường như những vấn đề bên những người tu hành đều bị ai đó che đậy, bệ hạ không có biết." Lục Nguyên Hạo cố gắng thanh minh vì Càn đế.
Dù sao Giám Sát ty là tổ chức gián điệp do Càn đế phụ trách.
Trên danh nghĩa thì hắn là tâm phúc của Càn đế.
Vậy nên không thể để người khác tùy ý nói xấu Càn đế.
Ngụy Quân hiểu ra nguyên nhân: "Thực lực của người tu hành rất mạnh?"
Dương lão phu nhân đưa ra một câu trả lời khẳng định: "Rất mạnh, cực kì mạnh, nếu một đấu một, cho dù triều đình Đại Càn đoàn kết như một sợi dây thừng thì người tu hành cũng chẳng sợ. Nhưng một khi người tu hành liên hợp lại thì quả thực Đại Càn không phải là đối thủ. Hơn nữa, trong mười năm chiến tranh vệ quốc, nội tình của Đại Càn đã tiêu hao nhiều lắm."
"Lúc trước không phải người tu hành cũng tham chiến sao?" Ngụy Quân hỏi.
"Có tham chiến, nhưng nhiệm vụ nguy hiểm thì đại đa số là người của triều đình đảm nhận. Ngoại trừ con trai ta thì không ai dám sai mấy người tu hành kia đi chịu chết. Theo thời gian, một bên mạnh lên, một bên yếu đi, thực lực của Đại Càn bị tiêu hao cho nên thực lực của liên minh người tu hành tự nhiên sẽ vượt qua Đại Càn." Dương lão phu nhân nói.
Dương gia là có tử thù cùng liên minh người tu hành, mấy lời mà người khác khó nói thì nàng lại là không có kiêng kị gì.
Nếu như hắn biết Bạch Khuynh Tâm coi hắn là đồ vật để theo đuổi , hắn nhất định sẽ dạy dỗ lại Bạch Khuynh Tâm thật tốt.
Để cho nàng biết Thiên đế không phải là thứ gì.
"Nếu như người ra tay giết chết Diệp Tam Nương không phải là Dương đại soái, cũng không phải Dương Tam Lang, vậy thì rất thú vị." Ngụy Quân nói.
Dương lão phu nhân nhìn Ngụy Quân một chút, hỏi: "Trong lời nói của Ngụy đại nhân dường như có ẩn ý?"
Ngụy Quân gật đầu: "Việc Cơ Đãng Thiên hi sinh chính bản thân mình nhìn qua thì như là vì bảo hộ Hầu cô nương, những thật ra còn là vì bảo vệ Dương gia an toàn. Hầu cô nương kiên quyết gả vào Dương gia là bởi vì không muốn thấy một Dương gia ái quốc như vậy lại lâm vào tình cảnh không ai giúp đỡ. Nếu như không phải Cơ soái lo cho an nguy của Dương gia thì cũng sẽ không giết con trai của mình.
Thiên hạ này đã có những người như Cơ Đãng Thiên, Hầu cô nương và Cơ soái thì tự nhiên cũng có những người khác muốn chiếu cố Dương gia.
"Ta xem như đã nhìn ra, cao thấp Đại Càn này, nhìn như vạn mã hý vang lừng, thật ra chí sĩ có lương tâm chân chính hoàn toàn không phải là số ít."
Tứ đại hoàn khố kinh thành thì có hai người là nhân sĩ ái quốc, hai người còn lại thì cũng đang nghi vấn, nói không chừng họ còn yêu nước hơn so với Thượng Quan Tinh Phong và Cơ Đãng Thiên.
Điều này ai chịu nổi?
"Bây giờ ta đã biết nguyên nhân lúc trước Đại Càn có thể đánh thắng chiến tranh vệ quốc. Điều ta tò mò là nhiều nhân sĩ ái quốc như vậy, hơn nữa họ cũng không phải là người thường, mỗi người đều có được tài hoa cùng thủ đoạn phi phàm, vậy tại sao Đại Càn lại khiến cho người ta có cảm giác như là hoàng hôn ban chiều vậy?" Ngụy Quân hiếu kỳ nói.
Hắn đã gặp được không ít người như vậy.
Dường như mỗi người đều để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.
Thượng Quan Tinh Phong, con trai Thừa tướng, khoác lên một tấm vỏ bọc công tử ăn chơi, trên thực tế lại là một nhân sĩ ái quốc có chút đẩu M trong người nhiều năm.
Chu Phân Phương, mặc dù rất hay chửi mắng người, thế nhưng vừa nhìn là có thể nhìn ra nàng chính là đại lão phe chính nghĩa.
Minh Châu công chúa, người từng bị Chu Phân Phương đánh giá là người ác quá mức sát phạt quyết đoán, nhưng Ngụy Quân cũng không cảm thấy Minh Châu công chúa là kẻ ác, những hành động của nàng là để phù hợp với thân phận của nàng mà thôi.
Nhị hoàng tử tuy ngốc hơn Minh Châu công chúa một chút, thế nhưng trên bản chất vẫn là người tốt, tuy hắn không có giao tình gì với Ngụy Quân nhưng vẫn nguyện ý giúp đỡ Ngụy Quân.
Cơ Đãng Thiên, một công tử bột che giấu càng sâu hơn so với Thượng Quan Tinh Phong, trực tiếp dùng mạng của mình để thiếp lập thế cục, mặc dù nhìn qua thì như là vì một phụ nữ, thế nhưng mục đích lại là bảo vệ Dương gia bình an.
Cơ soái, bên trong lời đồn là một người theo phe hoàng đế, đồng thời còn có quan hệ cá nhân rất tốt với quốc sư, nhưng khi thực sự tiếp xúc thì mới nhận ra hắn rõ ràng là một kiêu hùng. Tuy có tâm tư, nhưng hắn không thẹn với thân phận của hắn cùng quốc gia.
Triệu Vân, Cơ Lăng Vân, Hầu Biên Tiên, Dương lão phu nhân, Dương đại soái, Dương Tam Lang. . .
Ngụy Quân nhớ lại toàn bộ một chút, dường như những người này đều là người tốt.
Tiêu chuẩn đạo đức dường như đều cao hơn hắn.
Một đám người quyền cao chức trọng như vậy liên hợp lại cùng nhau, vậy mà triều đình Đại Càn vẫn khiến người khác cảm giác như sắp suy tàn, anh hùng sẽ không được chết tử tế.
Không thể không nói, đây là một vấn đề khiến người khác phải suy nghĩ.
Dương lão phu nhân trả lời vấn đề này của Ngụy Quân: "Ngụy đại nhân, vật họp theo loài, người chia theo nhóm. Bản thân ngươi là một quân tử tấm lòng rộng mở, thấy chết không sờn chân, vậy nên những người ngươi quen biết đều có cùng bản tính với ngươi."
Ngụy Quân: ". . ."
Lão phu nhân, ngươi hiểu lầm.
Ta thật sự không phải quân tử.
Ta chỉ đơn thuần muốn chết mà thôi.
Nhưng mà việc những người ta gặp được đều có cùng bản tính với ta thì không sai nha.
Bạch Khuynh Tâm cũng cảm thấy Ngụy Quân rất bình thường: "Ngụy đại nhân, thật ra ngươi cũng mới chỉ gặp qua một ít ngươi, quan viên trong kinh thành tận mấy ngàn ngươi, ngươi mới gặp qua bao nhiêu chứ?"
Ngụy Quân: "Ngươi nói như vậy làm ta không phản bác được."
Quả thực hắn cũng không biết mấy người.
"Nhưng mà nói cho cùng thì dù có anh minh đến mấy, bọn họ cũng chỉ là thần tử, thái độ của bọn họ không mang tính chất quyết định được." Bạch Khuynh Tâm khẽ nói.
Tuy thời gian đồng hành cùng Ngụy Quân không dài, nhưng hiển nhiên lá gan của Bạch Khuynh Tâm lớn hơn trước đây kha khá.
Đương nhiên, đây cũng là vì thực lực của nàng đã mạnh lên.
Sau khi dung hợp nhân cách hắc ám, hiện tại Bạch Khuynh Tâm đã tự tin rằng mình có thể giữ được tính mạng trước mặt Quốc sư.
Thực lực mang đến dũng khí.
Nhưng mà câu nói này cũng không phải là chính xác tuyệt đối.
Bởi vì người có thực lực không kém Bạch Khuynh Tâm là Lục Nguyên Hạo đang rất sợ.
"Bạch đại nhân nói cẩn thận, ta cảm thấy sự tình này không thể trách bệ hạ, bệ hạ chỉ là một lòng cầu trường sinh mà thôi. Hơn nữa dường như những vấn đề bên những người tu hành đều bị ai đó che đậy, bệ hạ không có biết." Lục Nguyên Hạo cố gắng thanh minh vì Càn đế.
Dù sao Giám Sát ty là tổ chức gián điệp do Càn đế phụ trách.
Trên danh nghĩa thì hắn là tâm phúc của Càn đế.
Vậy nên không thể để người khác tùy ý nói xấu Càn đế.
Ngụy Quân hiểu ra nguyên nhân: "Thực lực của người tu hành rất mạnh?"
Dương lão phu nhân đưa ra một câu trả lời khẳng định: "Rất mạnh, cực kì mạnh, nếu một đấu một, cho dù triều đình Đại Càn đoàn kết như một sợi dây thừng thì người tu hành cũng chẳng sợ. Nhưng một khi người tu hành liên hợp lại thì quả thực Đại Càn không phải là đối thủ. Hơn nữa, trong mười năm chiến tranh vệ quốc, nội tình của Đại Càn đã tiêu hao nhiều lắm."
"Lúc trước không phải người tu hành cũng tham chiến sao?" Ngụy Quân hỏi.
"Có tham chiến, nhưng nhiệm vụ nguy hiểm thì đại đa số là người của triều đình đảm nhận. Ngoại trừ con trai ta thì không ai dám sai mấy người tu hành kia đi chịu chết. Theo thời gian, một bên mạnh lên, một bên yếu đi, thực lực của Đại Càn bị tiêu hao cho nên thực lực của liên minh người tu hành tự nhiên sẽ vượt qua Đại Càn." Dương lão phu nhân nói.
Dương gia là có tử thù cùng liên minh người tu hành, mấy lời mà người khác khó nói thì nàng lại là không có kiêng kị gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.