Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!
Chương 86: Có mắt như mù (4)
Hoàng Hôn Họa Nguyệt
01/09/2022
"Bây giờ chúng ta đi đâu đây?". Nhạc Dương Vũ hỏi Diệp Thanh An.
"Hỏi nhiều tất nhiên là phải đi đánh 4 tên kia ra bã, khóc lóc gọi ba ba rồi!". Lam Phương Lâm nắm chặt tay làm động tác đánh đánh.
"Cậu còn chưa điều khiển cơ giáp thành thạo nữa mà còn đòi đánh người khác à?". Nhạc Dương Vũ xem thường.
"Xì". Lam Phương Lâm bĩu môi, cũng không phải bác lại, sau đó thì tập trung tầm mắt lên người Diệp Thanh An.
Diệp Thanh An ngược lại cũng không bài tỏ thái độ gì, cậu chỉ hỏi: "Trong rừng rậm nơi tập kích tốt nhất là ở đâu?".
"Bụi cây?". Lam Phương Lâm trả lời.
Diệp Thanh An lắc đầu.
"Là ở trên cành cây, tập kích tầm xa rất tốt, nhưng cũng có điểm yếu là dễ bị lộ vị trí, hơn nữa thân hình của cơ giáp rất lớn không thể lẩn trốn được, nếu thật sự tập kích trên cây thì chẳng khác nào biến bản thân thành bia ngắm hình người cả." An Tử Thiên nói.
Diệp Thanh An gật đầu: "Đúng vậy, nơi đó tầm bắn tốt nhưng lại có rất nhiều điểm yếu."
Nhạc Dương Vũ không hiểu: "Cậu nói chuyện này để làm gì?".
Diệp Thanh An cười, điều khiển cơ giáp nâng súng lên, chỉa về một phía, 'đùng' một tiếng một chiếc cơ giáp bỗng nhiên xuất hiện từ giữa không trung, trên thân cơ giáp còn bị thủng một lỗ, hiển nhiên là do phát đạn Diệp Thanh An mới bắn ra ban nãy.
"Chuyện gì thế này, con cơ giáp này ở đâu ra vậy?". Lam Phương Lâm bị biến cố làm cho hoảng hốt, tay lái cơ giáp cũng hơi loạng choạng.
"Thì ra là vậy, mặc dù tấn công ở trên cành cây có rất nhiều điểm yếu nhưng tất cả những điểm yếu sẽ không xuất hiện nếu cơ giáp có chức năng ẩn hình." An Tử Thiên nhanh chóng nắm bắt được ẩn ý trong lời Diệp Thanh An.
Lúc này Nhạc Dương Vũ mới nhớ ra ở trong kho hệ thống nâng cấp cơ giáp ảo quả thật có phần nâng cấp kĩ năng tàng hình cho cơ giáp, chỉ có điều phải nạp tiền thì mới được nâng cấp nên Nhạc Dương Vũ cũng không để ý, bây giờ xem ra mấy người kia cũng rất biết cách chơi.
Nhạc Dương Vũ lại nhìn Diệp Thanh An không hiểu sao cậu có thể biết được vị trí của chiếc cơ giáp đang tàng hình đó. Chiếc cơ giáp vừa mới bị Diệp Thanh An bắn rơi xuống hiện tại vô cùng hoài nghi bản thân sao có thể bị lộ, chỉ là không có thời gian để bọn họ nghi hoặc lúc này ở phía bên trái An Tử Thiên đột nhiên có một phát đạn từ giữa không trung bay ra, An Tử Thiên không kịp đề phòng bị bắn vào một bên tay, màn hình trước mắt cậu ta lập tức phát ra ánh sáng đỏ cảnh báo bộ phận bị hỏng, toàn bộ cánh tay trái của cơ giáp bị vô hiệu hóa hoàn toàn.
"Chết tiệt, bọn chúng như vậy là gian lận rồi còn gì!!". Lam Phương Lâm vừa né tránh từng viên đạn bay tới vừa bất bình tố cáo.
"Cậu còn la cái gì? Đãi ngộ giữa người chơi VIP và người chơi thường sao có thể so sánh. Chúng ta chỉ là những con người cày chay thôi!". Nhạc Dương Vũ bị bắn vào phần gáy, cơ giáp bị hỏng hóc vô cùng nghiêm trọng, hiện tại đang trong thời gian đếm ngược tử vong nhưng vẫn không quên cùng Lam Phương Lâm chửi mắng tư bản.
Diệp Thanh An vẫn luôn im lặng suốt quá trình bị tập kích, trở tay bắn thẳng vào đầu con cơ giáp mà mình vừa bắn hạ khi nãy.
Lúc này cậu nhìn bên đội đối thủ chỉ bị mất một mạng mà bên phía đội mình đã bị mất đi Nhạc Dương Vũ, An Tử Thiên cũng đang đếm ngược rồi, còn Lam Phương Lâm vẫn còn lóng ngóng trong cách điều khiển cơ giáp, hiển nhiên đội mình đã rơi vào thế hạ phong.
Bên kia Lục Đăng hiển nhiên cũng nhận ra sự chênh lệch này, đổi súng cơ giáp từ loại thường thành súng liên thanh, nạp đạn rồi xả như vũ bảo vào An Tử Thiên và Lam Phương Lâm đang ở gần đó.
Tất nhiên không có gì ngoài ý muốn cả hai người đồng thời bị tiêu diệt, chỉ còn lại một mình Diệp Thanh An đối mặt với ba con cơ giáp vẫn còn đang tàng hình không thể xác nhận vị trí.
Trong trường thi đấu cơ giáp này, mỗi khi có trận đấu xảy ra thì luôn có camera con muỗi quay lại và phát lên màn hình ở khu trung tâm để những người đang ở đó có thể xem xét học hỏi cũng như chơi vài trò đặt cược. Hiển nhiên là trận nào càng đặc sắc thì lại càng có nhiều người coi.
Ban đầu màn hình trận đấu 4-4 của Diệp Thanh An và Lục Đăng không có bao nhiêu người chú ý cả, ngay cả khi có người vô tình đứng gần đó nhìn vào cũng chỉ lắc đầu tấm tắc khẳng định đội Diệp Thanh An sẽ thua vì sự chênh lệch về trang bị của cơ giáp. Hiện tại hiển nhiên khi nhìn thấy một màn 3 đấu 1 kia bọn họ càng ngày càng chắc chắn với suy nghĩ của mình, chỉ là không lâu sau đó bọn họ đã phải mở to mắt kinh ngạc không thốt nên lời nhìn chằm chằm vào màn hình trận chiến.
"Hỏi nhiều tất nhiên là phải đi đánh 4 tên kia ra bã, khóc lóc gọi ba ba rồi!". Lam Phương Lâm nắm chặt tay làm động tác đánh đánh.
"Cậu còn chưa điều khiển cơ giáp thành thạo nữa mà còn đòi đánh người khác à?". Nhạc Dương Vũ xem thường.
"Xì". Lam Phương Lâm bĩu môi, cũng không phải bác lại, sau đó thì tập trung tầm mắt lên người Diệp Thanh An.
Diệp Thanh An ngược lại cũng không bài tỏ thái độ gì, cậu chỉ hỏi: "Trong rừng rậm nơi tập kích tốt nhất là ở đâu?".
"Bụi cây?". Lam Phương Lâm trả lời.
Diệp Thanh An lắc đầu.
"Là ở trên cành cây, tập kích tầm xa rất tốt, nhưng cũng có điểm yếu là dễ bị lộ vị trí, hơn nữa thân hình của cơ giáp rất lớn không thể lẩn trốn được, nếu thật sự tập kích trên cây thì chẳng khác nào biến bản thân thành bia ngắm hình người cả." An Tử Thiên nói.
Diệp Thanh An gật đầu: "Đúng vậy, nơi đó tầm bắn tốt nhưng lại có rất nhiều điểm yếu."
Nhạc Dương Vũ không hiểu: "Cậu nói chuyện này để làm gì?".
Diệp Thanh An cười, điều khiển cơ giáp nâng súng lên, chỉa về một phía, 'đùng' một tiếng một chiếc cơ giáp bỗng nhiên xuất hiện từ giữa không trung, trên thân cơ giáp còn bị thủng một lỗ, hiển nhiên là do phát đạn Diệp Thanh An mới bắn ra ban nãy.
"Chuyện gì thế này, con cơ giáp này ở đâu ra vậy?". Lam Phương Lâm bị biến cố làm cho hoảng hốt, tay lái cơ giáp cũng hơi loạng choạng.
"Thì ra là vậy, mặc dù tấn công ở trên cành cây có rất nhiều điểm yếu nhưng tất cả những điểm yếu sẽ không xuất hiện nếu cơ giáp có chức năng ẩn hình." An Tử Thiên nhanh chóng nắm bắt được ẩn ý trong lời Diệp Thanh An.
Lúc này Nhạc Dương Vũ mới nhớ ra ở trong kho hệ thống nâng cấp cơ giáp ảo quả thật có phần nâng cấp kĩ năng tàng hình cho cơ giáp, chỉ có điều phải nạp tiền thì mới được nâng cấp nên Nhạc Dương Vũ cũng không để ý, bây giờ xem ra mấy người kia cũng rất biết cách chơi.
Nhạc Dương Vũ lại nhìn Diệp Thanh An không hiểu sao cậu có thể biết được vị trí của chiếc cơ giáp đang tàng hình đó. Chiếc cơ giáp vừa mới bị Diệp Thanh An bắn rơi xuống hiện tại vô cùng hoài nghi bản thân sao có thể bị lộ, chỉ là không có thời gian để bọn họ nghi hoặc lúc này ở phía bên trái An Tử Thiên đột nhiên có một phát đạn từ giữa không trung bay ra, An Tử Thiên không kịp đề phòng bị bắn vào một bên tay, màn hình trước mắt cậu ta lập tức phát ra ánh sáng đỏ cảnh báo bộ phận bị hỏng, toàn bộ cánh tay trái của cơ giáp bị vô hiệu hóa hoàn toàn.
"Chết tiệt, bọn chúng như vậy là gian lận rồi còn gì!!". Lam Phương Lâm vừa né tránh từng viên đạn bay tới vừa bất bình tố cáo.
"Cậu còn la cái gì? Đãi ngộ giữa người chơi VIP và người chơi thường sao có thể so sánh. Chúng ta chỉ là những con người cày chay thôi!". Nhạc Dương Vũ bị bắn vào phần gáy, cơ giáp bị hỏng hóc vô cùng nghiêm trọng, hiện tại đang trong thời gian đếm ngược tử vong nhưng vẫn không quên cùng Lam Phương Lâm chửi mắng tư bản.
Diệp Thanh An vẫn luôn im lặng suốt quá trình bị tập kích, trở tay bắn thẳng vào đầu con cơ giáp mà mình vừa bắn hạ khi nãy.
Lúc này cậu nhìn bên đội đối thủ chỉ bị mất một mạng mà bên phía đội mình đã bị mất đi Nhạc Dương Vũ, An Tử Thiên cũng đang đếm ngược rồi, còn Lam Phương Lâm vẫn còn lóng ngóng trong cách điều khiển cơ giáp, hiển nhiên đội mình đã rơi vào thế hạ phong.
Bên kia Lục Đăng hiển nhiên cũng nhận ra sự chênh lệch này, đổi súng cơ giáp từ loại thường thành súng liên thanh, nạp đạn rồi xả như vũ bảo vào An Tử Thiên và Lam Phương Lâm đang ở gần đó.
Tất nhiên không có gì ngoài ý muốn cả hai người đồng thời bị tiêu diệt, chỉ còn lại một mình Diệp Thanh An đối mặt với ba con cơ giáp vẫn còn đang tàng hình không thể xác nhận vị trí.
Trong trường thi đấu cơ giáp này, mỗi khi có trận đấu xảy ra thì luôn có camera con muỗi quay lại và phát lên màn hình ở khu trung tâm để những người đang ở đó có thể xem xét học hỏi cũng như chơi vài trò đặt cược. Hiển nhiên là trận nào càng đặc sắc thì lại càng có nhiều người coi.
Ban đầu màn hình trận đấu 4-4 của Diệp Thanh An và Lục Đăng không có bao nhiêu người chú ý cả, ngay cả khi có người vô tình đứng gần đó nhìn vào cũng chỉ lắc đầu tấm tắc khẳng định đội Diệp Thanh An sẽ thua vì sự chênh lệch về trang bị của cơ giáp. Hiện tại hiển nhiên khi nhìn thấy một màn 3 đấu 1 kia bọn họ càng ngày càng chắc chắn với suy nghĩ của mình, chỉ là không lâu sau đó bọn họ đã phải mở to mắt kinh ngạc không thốt nên lời nhìn chằm chằm vào màn hình trận chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.