[ Nguyên Thần ] Xuyên Thành Hài Tử Bị Tán Binh Nhặt Được

Chương 26:

Xảo Khắc Lực Tước Tước

14/09/2023

Nhận biết này như ngũ lôi oanh đỉnh, thậm chí Thiên Đại Liên cảm thấy lúc trước hoang dã cầu sinh cũng không phải không thể tiếp thu.

Ta còn chưa chuẩn bị tốt để trở thành nữ hài tử.

Trong lòng Thiên Đại Liên mặc niệm, hắn bỗng nhiên hối hận lúc trước không thử trang phục của Vu Nữ ở Minh Thần Đại Xã, như vậy còn có thể tiến hành diễn tập trước, làm cho hiện tại hắn có thể tiến vào thân phận mới nhanh hơn, mở ra tân nhân sinh.

- Ngươi có sao không?

Thấy Thiên Đại Liên không đáp lại, Ajax đành phải hỏi trạng thái của hắn một chút, nếu có vấn đề, hắn sẽ đi thông báo tiến hành giao tiếp công việc ở bên ngoài để giải quyết.

Hắn lại quay đầu nhìn qua, thấy đôi mắt màu lam của Thiên Đại Liên và Ajax đang nhìn nhau, hắn nghĩ hai mắt của mình hiện tại đại khái cũng là như vậy.

Thiên Đại Liên bi ai nghĩ, sau đó chậm rãi bò dậy, dùng giọng nói lâu dài không nói chuyện, mà cực kỳ khàn khàn đáp lại:

- Ta còn tốt.

Nói xong hắn phát giác có gì đó không đúng, giọng của hắn không giống như là của nữ hài tử.

Trong mắt Thiên Đại Liên xuất hiện ánh sáng, từ trên người truyền đến cảm giác, thân thể này không khác gì trước đó.

Lúc này, hắn hồ nghi quét mắt nhìn qua mặt đầy vẻ vô tội của Ajax, sau đó nhớ tới một loại khả năng khác, có phải Ajax sẽ không nhận sai giới tính chứ?

Giống như là vì ứng nghiệm ý nghĩ Ngàn Đại Liên, một sợi tóc đen rơi vào trên áo ngủ của hắn.

rũ mắt nhìn mái tóc dài trước ngực, giây tiếp theo Thiên Đại Liên vươn tay sờ sờ, xác định đó chính là tóc của hắn.

Lúc này hắn cảm giác mình đã tìm được đáp án.

- Ta không phải là muội muội của Thứ Sáu.

Thiên Đại Liên nói như chém đinh chặt sắt.

- Hả?

Ajax chớp chớp mắt, tiếp theo hắn gãi đầu một cái:

- Thật sao? Đó là ta nhìn lầm rồi.

Nói xong hắn cẩn thận đánh giá Thiên Đại Liên, phát hiện hắn thật sự không phải là nữ hài tử.

Ajax cảm thấy xấu hổ, hắn hối hận vì chỉ nhìn chiều dài của tóc đã phán đoán giới tính của một người... Hơn nữa lúc trước không phải hắn chưa từng thấy nam nhân nào có tóc dài, chỉ là rất ít người để tóc dài trong quân đội mà thôi.

Vì tìm cớ cho mình, Ajax vì giảm bớt không khí nên đổi đề tài.

- Còn chưa tự giới thiệu, ta tên là Ajax, là người bảo vệ an toàn cho ngươi.

- Ajax.

Thiên Đại Liên lặp lại tên này, ngay sau đó hiểu rõ vì sao hắn lại nhỏ như vậy, lúc này hắn chưa trở thành công tử đệ thập nhất trong trò chơi, đạt được tên là Đạt Lợi Á.

Hiện giờ hắn chỉ là một thiếu niên có mắt thần của hệ thủy, vào nhầm vực sâu, sư thừa tội nhân.

Nhớ lại những tư liệu mà nàng đã thấy trong game, Thiên Đại Liên không nhịn được hỏi:

- Ngươi bao nhiêu tuổi rồi.

- Cái gì?

Ajax cho rằng mình nghe lầm.

- Tuổi của ngươi là bao nhiêu tuổi rồi.

Ngàn lần liên tưởng thông qua tuổi của Ajax để suy đoán tiến độ cốt truyện của trò chơi.

Nếu còn có nhân vật nào khác, hơn nữa Ajax nhắc tới ghế thứ sáu trước đó, tất cả chứng cứ đều cho thấy hắn đại khái không thể xuyên qua lần nữa... Cho nên là sau khi Tán Binh hắn bị chó săn Thú cảnh tập kích đã mang hắn đi rồi?

Ý thức được điểm này, Thiên Đại Liên nhíu mày, ngay cả Ajax cũng xuất hiện, vậy hắn đang ngủ năm trăm năm đây.

Nếu hắn thức tỉnh thêm một chút, nói không chừng chủ tuyến trong trò chơi sẽ kết thúc!

Trong đầu Thiên Đại Liên hiện ra vài biểu tình, điều này làm cho hắn tìm về được mấy phần cảm giác như muốn xuyên qua.

Cũng ngay lúc này, Ajax báo ra tuổi của hắn.

- Tháng trước ta vừa mới qua sinh nhật mười lăm tuổi.

Ajax thừa dịp Thiên Đại Liên thất thần, muốn biết rõ vì sao hắn lại hỏi như vậy, có thể tưởng tượng được nguyên nhân đến tột cùng là gì.

Không có biện pháp, hắn quyết định đi một bước xem một bước, trả lời vấn đề Thiên Đại Liên đưa ra có liên quan đến tuổi trẻ.

- Ta đã biết.

Thiên Đại Liên gật đầu, thời điểm Ajax đi nhận nhiệm vụ là lúc thành nam, điều này có nghĩa là khoảng cách đến chủ tuyến trò chơi còn có ít nhất ba năm.

Tin tức này đối với Thiên Đại Liên mà nói cũng đủ hữu dụng, cũng chính là bởi vậy hắn không hỏi nữa, ngược lại giới thiệu chính mình:

- Ta tên là Thiên Đại Liên.

Hắn nói xong còn muốn nói thêm gì đó, nhưng ngoại trừ tên ra thì hắn không còn gì để nói.

Cũng may là Ajax còn có chuyện muốn nói.

Sau khi nhận được tên của Thiên Đại Liên, hắn theo bản năng tiếp lời:

- Ngươi có quan hệ gì với ghế thứ sáu? Huynh đệ?

Nói chung, gia nhập vào nhóm người Ngu Nhân Các đều phải trải qua huấn luyện nghiêm khắc, trong đó quan trọng nhất chính là không cần có nhiều lòng tò mò như vậy.

Nhưng khác với Ajax, hắn là nửa đường bị đào vào trong Ngu Nhân Các, điều này dẫn tới rất nhiều chương trình học mà hắn đều chưa từng tiếp xúc qua, bởi vậy so với những người khác, biểu hiện của hắn càng lớn mật hơn.

Nhưng đôi khi phần lớn mật này rất hữu dụng.

Thiên Đại Liên ngồi trên giường nghiêm túc tự hỏi quan hệ giữa hắn và Tán Binh, đang lúc hắn nói ra đáp án thì đột nhiên hắn bắt được một lỗ hổng, hắn không nên biết cụ thể hàm nghĩa của ghế thứ sáu.

Lại nhìn chờ đợi trả lời của người máy, Thiên Đại Liên cảm thấy hắn có phải đang nói lời khách sáo hay không.

Nhưng hắn lập tức phủ định phỏng đoán của mình, bởi vì lời nói khách sáo này quá rõ ràng, sợ không bị phát hiện.

Ôm ý nghĩ này, đến bên miệng nói bị Thiên Đại Liên nuốt xuống, sau đó đổi thành một câu hỏi khác.

- Người thứ sáu là ai?

- Ngươi không biết người ở vị trí thứ sáu là ai à?

Ajax càng hoảng sợ.

Ngàn Đại Liên theo lời hắn nói xuống:

- Ký ức cuối cùng của ta là bị ma vật tập kích, lúc ấy bên cạnh ta có một người mang mũ rộng vành.

- Đó chính là ghế thứ sáu.

Nói xong, Ajax ý thức được suy đoán trước đó của mình đều sai, quan hệ giữa Thiên Đại Liên và ghế thứ sáu còn phức tạp hơn hắn nghĩ nhiều.

Lúc đầu, Ajax bắt đầu hối hận tại sao hắn lại hỏi nhiều như vậy, chính là không cho hắn cơ hội đổi đề tài, Thiên Đại Liên đã cố ý đặt câu hỏi:

- Ngươi quen biết với người thứ sáu sao? Nghe lời nói của ngươi, hình như các ngươi rất quen thuộc.



Cho rằng Thiên Đại Liên hiểu lầm, vậy thì ajax tranh thủ thời gian sửa lại:

- Ta chỉ là nghe nói qua, ta cùng ghế thứ sáu...

Tiếng mở cửa từ bên ngoài truyền đến, cắt đứt lời của hắn.

Đi đầu cẩn thận đi vào phòng, thấy Thiên Đại Liên tỉnh lại, hắn ngây ra một lúc, theo bản năng dừng bước chân lại.

Mà Thiên Đại Liên theo giọng nói nhìn về phía người dẫn đầu, hai người hai mặt nhìn nhau.

Phản ứng không biết làm sao của Ajax bị kẹt ở bên trong, hắn bất đắc dĩ nuốt cái gì không nói hết vào trong bụng, làm bộ mình chưa nói gì.

Sau một phút, người dẫn đầu mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra, hắn đi về phía sau một bước, cũng hạ lệnh với Ajax cách đó không xa:

- Ngươi đi báo cáo với ta về Tán Binh đại nhân.

Tên kia đưa Thiên Đại Liên tới trước khi đi đã dặn dò ngàn dò vạn dò với Lãnh tụ, nhất định phải nói tin tức tỉnh lại cho Tán Binh trước, vị đại nhân kia vô cùng coi trọng chuyện này.

Ajax không rõ ràng lắm đối với gút mắt trong đó, hắn chỉ biết có thể đi rồi.

Nhưng không đợi hắn đồng ý mệnh lệnh này, Thiên Đại Liên bỗng nhiên thỉnh cầu:

- Ajax, ngươi có thể ở lại không?

- Hả?

Người dẫn đầu nghe vậy nhìn về phía Ajax, kết quả nhìn thấy cấp dưới trên danh nghĩa của hắn cũng đầy mặt kinh ngạc.

- Ta, ta muốn có người bồi ta một chút.

Thiên Đại Liên cắn răng một cái, nói ra khỏi lòng.

Cái đầu của đầu lĩnh lại đau lên, hắn nhẹ giọng nói với Thiên Đại Liên:

- Tán Binh đại nhân sẽ tìm đến ngài, sẽ không để ngài chờ lâu đâu.

Nghe những lời này, Thiên Đại Liên trở nên trầm mặc, hắn biết Tán Binh sẽ tìm đến hắn, mới muốn để lại cho hắn ta có người thứ ba ở đây, hắn thật sự không khẩn trương chút nào.

Lúc này, Thiên Đại Liên còn chưa chuẩn bị tốt để một mình đối mặt với Tán binh.

Nhìn thấy hắn không nói lời nào, dẫn đầu lập tức liếc mắt ra hiệu với Ajax, để hắn nhân cơ hội này nhanh lên.

Nhưng mà sau khi Ajax do dự xong thì lại ngoài ý muốn nói với người dẫn đầu:

- Ta đã biết, ta sẽ ở lại.

Hít sâu một hơi, hắn hung hăng trừng mắt nhìn thẳng vào mắt của Ajax, sau đó mang theo sự phẫn nộ và tuyệt vọng một mình rời khỏi phòng.

Cơn tức giận trên người Thiên Đại Liên và Ajax đều đã nhận ra,

- Phiền ngươi, ta sẽ quay đầu lại giải thích với trưởng quan của ngươi.

Thiên Đại Liên nhỏ giọng nói.

Ajax không thèm để ý đáp lại:

- Không sao, ta cũng muốn nhìn một chút xem đệ lục tịch quan chấp hành trong truyền thuyết như thế nào.

Thật ra lời này là thật, ngoại trừ bồi ngàn đại liên ra thì hắn cảm thấy rất hứng thú đối với quan chấp hành tự chọn duy nhất.

Trong truyền thuyết của người đời, ghế thứ sáu sở dĩ là thứ sáu là ghế hắn muốn chiếm được, mà không phải được Băng Chi Nữ Hoàng ban cho. Vì vậy, Ajax rất muốn biết, ghế thứ sáu quan chấp hành Tán Binh, rốt cuộc là bao nhiêu người mới có thể đánh vỡ quy tắc của người đời, tự mình lựa chọn ghế.

Đồng thời hắn lại phải trải qua nhiều lần chiến đấu nên mới có thể nhận được thù hằn như vậy từ chỗ nữ hoàng.

Chỉ là nghĩ thôi, đã cảm thấy ý chí chiến đấu của hắn bốc lửa, hắn bắt đầu mong đợi cuộc sống tương lai.

Loại sinh hoạt tràn đầy tranh đấu và chiến ý này.

Đương nhiên những lời này hắn không nói với Thiên Đại Liên, Ajax có thể nhìn ra được thân phận của người này thành bạn đồng lứa không phải đi cùng đường với người cùng trang lứa với hắn, rất có thể chỉ có lần này bọn họ mới làm nhiệm vụ bảo vệ.

- Cho nên hắn cũng không cần quá để ý.

Ajax cười nói.

Ngàn Đại Liên ừm một tiếng, thật ra hắn không có bất kỳ ý tứ không tin tưởng đối với lời nói của Ajax, bởi vì ở trò chơi giả thiết, hoặc là nói công tử tương lai của hắn là A Tư Lợi Á, vẫn luôn khiêu chiến những nhân vật cường đại hơn, Tán Binh vừa vặn phù hợp với điểm này.

Yên lặng thở dài dưới đáy lòng, Thiên Đại Liên khắc chế khẩn trương trước tiên tổ chức nói với Tán Binh, hắn muốn bảo đảm không lộ người.

Chuyện này quá khó khăn.

Thiên Đại Liên âm thầm chửi thầm, hắn rất coi thường kỹ thuật diễn xuất của mình.

Nhưng hậu quả của nói lỡ miệng còn nghiêm trọng hơn.

Sau khi cân nhắc một chút, hắn rốt cuộc đã diễn xong nội dung kế tiếp.

Cũng là vào lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

Ngàn đại liên phân biệt ra đó là tiếng guốc gỗ rơi xuống sàn nhà, hắn đã nghe qua vô số lần ở Minh Thần Đại Xã.

Người có thể mang guốc gỗ ở trong nhà thì không có mấy người, nhưng người có thể tới được căn nhà này thì càng ít.

Chuẩn bị tâm lý thật tốt, Thiên Đại Liên nhìn cửa lại lần nữa bị mở ra.

Thân mặc trang phục của Đạo Thế, Tán Binh đi vào trong nhà, hắn lập tức cảm giác được trong nhà còn có những người khác.

Khó chịu nhìn qua, Tán Binh phát hiện người kia chính là gà trống chấp hành ở ghế thứ năm, cố ý nhắc tới hắn là người mới, đồng liêu tương lai của hắn.

Điều này làm cho Tán Binh đè nén xuống cảm xúc không vui, làm lơ đi về phía mép giường.

- Băng lãnh?

Thiên Đại Liên nhìn thấy Tán Binh đi tới, lên tiếng trước một bước.

Tán Binh nghe thấy tên kia, hắn lộ ra vài phần kinh ngạc, sau đó hắn ngồi vào mép giường chậm rãi nói:

- Là ta, không ngờ ngươi còn nhớ rõ tên kia.

Sau khi nhận được tin tức Thiên Đại Liên tỉnh lại, hắn đã chuẩn bị tốt đối phương gọi hắn là Khuynh Kỳ Giả, kết quả không ngờ Thiên Đại Liên còn nhớ rõ hắn, có thể tách hắn ra với một mình hắn, điều này làm cho Tán Binh sinh ra một chút cảm giác vui mừng hiếm thấy.

Nhưng hắn không có biểu hiện ra ngoài, chỉ là tiếp tục dùng Thiên Đại Liên giảng thuật:

- Ngày đó ngươi bị tập kích, ta không thể không mang ngươi đi trị liệu.

Thiên Đại Liên lễ phép nói cảm ơn với Tán Binh:

- Quả nhiên là như vậy, cảm ơn ngươi đã cứu ta.

Hắn có chút không thích ứng với thái độ của Tán Binh, so với hai lần gặp trước lãnh đạm, ngữ khí của hôm nay Tán Binh đều có thể được xưng là ôn nhu.

Nếu không phải trên người Tán Binh là phục sức thời kỳ của người Khờ và có đấu lạp đặc sắc kia thì Thiên Đại Liên cảm giác mình sẽ làm hắn và người của Khuynh Kỳ Giả lẫn lộn.

Vì vậy Thiên Đại Liên vừa cường điệu hắn đối mặt chính là Tán Binh, vừa hỏi:

- Đúng rồi, ngươi có thể nói cho ta biết nơi này là đâu không?

Hắn tận lực làm ra vẻ như không biết gì cả biểu hiện của mình ra sao.

Tán Binh lời ít mà ý nhiều:



- Đến đông rồi.

- Khoảng cách xa như vậy.

Thiên Đại Liên cúi đầu, sau đó hắn nói ra lời đã sớm chuẩn bị tốt:

- Vậy ngươi có thể đưa ta trở về không?

Hắn biết tốt nhất đừng nói những lời này, nhưng hắn đã suy nghĩ đến chuyện hắn đã trải qua, sau khi biết được bản thân ở đông, nhất định sẽ nghĩ về Đạo Thê, không chỉ hỏi một câu, mà ngược lại càng kỳ quái hơn.

Thiên Đại Liên nắm chặt nắm đấm cảm nhận được nhịp tim đập của mình đang tăng tốc, hắn đang khẩn trương, bởi vì hắn biết những lời này sẽ làm cho Tán Binh mất hứng.

Đổi lại là người mà hắn lao lực trăm cay nghìn đắng cứu sống trở về, người vừa tỉnh lại đã nói phải đi, vậy tâm tình của hắn nhất định sẽ không tốt.

Nhưng mà câu trả lời của Tán Binh và Thiên Đại Liên Toàn không giống nhau, chỉ nghe hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói:

- Chờ qua một thời gian nữa, ta sẽ mang ngươi trở về.

- Thật không? Vậy thì tốt quá rồi.

Thiên Đại Liên khi nói chuyện thì cố ý thở dài một hơi.

Tán Binh lộ ra nụ cười ôn hòa, tiếp theo hắn nhẹ giọng nói:

- Ta gần đây còn có chuyện phải làm, mấy ngày nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt trước đi, ta sẽ sai người đưa chút thư cho ngươi dùng để giải buồn.

Thiên Đại Liên cũng mỉm cười đáp lại, gật đầu đồng ý:

- Ta đã biết.

Không nói thêm gì nữa, Tán Binh đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài, từ trên mũ rộng vành rũ xuống phát ra tiếng vang trong trẻo.

- Ngươi đi ra ngoài với ta, không cần quấy rầy hắn nghỉ ngơi.

Tán Binh xoay người nói với A Cực đang đứng bàng quan.

Lần này, sau khi biết hắn không thể ở lại nữa, hắn lại nhìn về phía giường đệm, ngoài ý muốn nhìn thấy biểu tình của Thiên Đại Liên lại là nhẹ nhàng thở ra.

Ajax có loại dự cảm, Thiên Đại Liên không giống như là mặt ngoài hoàn toàn không biết gì cả.

- Đúng rồi, mắt thần của ngươi ở trên tủ đầu giường.

Tán Binh bỗng nhiên quay đầu lại.

Thiên Đại Liên và Ngạo Quan vừa mới thả lỏng đã hoảng sợ.

Trong đó Thiên Đại Liên phản ứng nhanh nhất tới đây, hắn vội vàng trả lời:

- Ta đã biết.

Không có Tán Binh nhắc nhở, hắn đã quên mình còn có đôi mắt thần.

Tán Binh nghe ra vẻ hoảng loạn trong lời nói của Thiên Đại Liên, không khỏi lại cười cười.

Nụ cười này làm cho Thiên Đại Liên hô to không tốt, hắn cuối cùng vẫn không thể giấu giếm được.

- Ngươi không muốn hỏi tình hình của Khuynh Kỳ Giả sao?

Ý của Tán Binh chỉ là chỉ hỏi Ngàn Đại Liên, vốn dĩ hắn không muốn nhắc tới gia hỏa này là vì hắn rất muốn biết, hắn không đề cập tới toàn nhân đó là một mình khác, ngàn đại liên không đề cập tới là xuất phát từ loại nguyên nhân nào.

Nhìn thấy ánh mắt của Tán Binh nhìn mình biến thành tìm tòi nghiên cứu, Thiên Đại Liên trải qua một thoáng suy nghĩ ngắn ngủi, nhìn thẳng vào mắt của Tán Binh nói:

- Ta cảm thấy ngươi không muốn nhắc tới hắn, lần trước ngươi không cố ý hỏi hắn tình huống, lần này ta cảm thấy tốt nhất không nên hỏi hắn.

Câu trả lời này có thể nói là suy nghĩ của hàng ngàn hàng vạn người, sau khi biết tin Tán Binh trở về thì hắn đã có dự cảm rằng Tán Binh sẽ không sinh ra liên quan gì đến hắn và Giả Thiên Cơ, nếu không hắn đã sớm hiện thân rồi.

Cũng bởi vậy mà mấy lần trước khi nhìn thấy Tán Binh ở Đạo Thê hắn cũng không nói qua về Khuynh Kỳ Giả.

Tán Binh Nhân Thiên Đại Liên trả lời trong im lặng ngắn ngủi, vài giây sau hắn thở dài, ấm giọng nói ra hiện trạng của Khuynh Kỳ Giả:

- Hắn vẫn còn ở Đạo Thê, sinh hoạt rất không tệ.

- Vậy là tốt rồi, cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết những chuyện này.

Thiên Đại Liên khách khí đáp lại.

- Không sao, không sao.

Tán Binh nhận lấy phần lòng biết ơn này, sau đó bổ câu:

- Sau này không cần luôn nói cảm ơn với ta.

Như vậy quá mới lạ, rõ ràng bọn họ đã sớm nhận thức.

Thiên Đại Liên biểu thị nhớ kỹ:

- Ta sẽ làm.

Lại cười cười, Tán Binh đi ra cửa phòng, sau đó theo sát phía sau.

Đợi đến khi cánh cửa chậm rãi đóng lại, nụ cười ôn hòa đó đều biến mất, ánh mắt trơ mắt nhìn vị chấp hành thứ sáu của đoàn người Lãnh Thiên môn lại trở nên lạnh lẽo.

Mặc kệ bên cạnh còn có Ajax, Tán Binh phát ra tiếng hừ lạnh, Đâu Chỉ Là Không tệ, nhiều năm qua hắn vẫn luôn âm thầm nhúng tay vào các loại sự vụ của đạo thế.

Ngu Nhân Các bố trí ở Đạo Thê bất lợi, một nửa đều phải quy công cho hắn làm khó dễ ở sau lưng.

Minh Thần Đại Xã không thể nhúng tay vào phàm thế, nhưng những quy định đó là trói buộc đối với Cung Tư, đối với nhóm vu nữ, Khuynh Kỳ Giả căn bản không phải là thành viên chính thức của Minh Thần Đại Xã, hắn muốn làm cái gì thì người khác rất khó ngăn cản.

Tán Binh không nhịn được phát ra tự giễu, cho dù là hắn thì cũng đi con đường giống vậy.

Điểm khác nhau là quyền lực của hắn đến từ Nữ Hoàng Băng Chi, còn Khuynh Kỳ Giả thì đến từ Minh Thần Đại Xã.

So với hợp tác với con hồ ly miệng lưỡi trơn tru kia thì Tán Binh tình nguyện ở lại giúp đỡ Ngu Nhân chúng.

Lúc này, Tán Binh lại không nhìn thấy một lời của Ajax, hắn nghĩ nghĩ không nói gì, mà đi vào trong viện hắn mới mở miệng:

- Nói với tất cả thủ vệ, không được nói cho hắn bất kỳ tin tức gì có liên quan đến Ngu Nhân chúng.

Mặc kệ Ajax đáp lại thế nào, Tán Binh bước nhanh về phía cửa sắt, một chiếc xe đang đậu ở cửa.

Đúng như hắn nói, hắn còn có rất nhiều công việc chưa làm.

So với Đạo Thê thì trong khoảng thời gian này, vai hề làm hắn không cần phải đi vực sâu nữa, ở lại đến Đông hiệp trợ phương án đảo loạn Đạo Thê mà nữ sĩ đã định, rốt cuộc trên thế giới còn có ai hiểu mình hơn mình đây?

Đặt ở thời điểm bình thường, Tán Binh sẽ không chút do dự từ chối, hắn không có tâm trạng nhàn rỗi và làm việc.

Chính là khi suy xét đến tình huống của Thiên Đại Liên, cuối cùng hắn lựa chọn đồng ý.

Kiềm chế nữ sĩ làm việc sinh ra không tình nguyện, Tán Binh bước lên trước khi xe.

Trong viện truyền lại tin tức, Ajax nhìn theo chiếc xe biến mất, sau đó quay đầu nhìn lại đại trạch hoa mỹ phía sau kia.

Không ngờ rằng ghế thứ sáu còn có hai gương mặt.Hạc sĩ lắc đầu không tiếng động cảm khái, hắn phát hiện ghế thứ sáu cũng không phải là tính tình đặc biệt kém như lời đồn đãi, khi đối mặt với người một nhà thì hắn rõ ràng rất dễ nói chuyện.

- Đây là tiêu chuẩn song trọng à?

Ajax lẩm bẩm, tuổi còn trẻ như hắn còn không thể hiểu rõ loại hành vi này của song tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [ Nguyên Thần ] Xuyên Thành Hài Tử Bị Tán Binh Nhặt Được

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook