Chương 25: Thịt
Thập Bát Kinh
21/01/2017
Edit: Miho
Cam Đường liếc mắt một cái, trong ba huynh đệ, Tam Lang hoàn hảo nhất, coi như vừa người, còn Đại Lang và Nhị Lang thì..., cũng không phải nhỏ, mặc vào người mới phát hiện không vừa người, Đại Lang có chút ngắn, ở trên thân nhìn không được, Nhị Lang lại ngắn hơn nữa, mặc có thể mặc, nhưng nhìn không tốt lắm.
"Này... Cái này không vừa người, nếu không, ta làm lại lần nữa, cái này bỏ đi." Cam Đường xấu hổ nói.
"Đây là nương tử làm, ta tuyệt đối không bỏ đi, ta rất thích, thật sự." Nghe thấy vứt bỏ, Nhị Lang không nghe theo liền nói.
Đại Lang nhìn cái áo, lại nhìn Nhị Lang, liền đẩy đẩy hắn nói: "Chúng ta đổi đi, chắc là có thể mặc."
Nhị Lang nhìn lên, liền cởi cái áo, đổi cho Đại Lang, mặc vào xong, quả thật cũng được, tuy rằng dài ngắn có chút vấn đề, bất quá kích thước lưng áo vừa người không ít, miễn cưỡng cũng có thể mặc.
"Nương tử, nàng xem, như vậy tốt lắm." Nhị Lang lại nói.
Cam Đường nhìn một cái vẫn không hài lòng, có chút nhụt chí, ủ rũ, Đại Lang thấy nàng như thế, liền an ủi nói: "Nương tử, hôm qua ta lại săn được một con hươu lớn, nàng thích ăn con này, hôm nay ta làm cho nàng ăn, đừng mất hứng."
Cam Đường vốn có chút bị chính mình đả kích, vừa nghe lời này, lại hưng phấn đứng lên, hai mắt sáng ngời, cười nói: "Lần này ta thất bại, không thể đại biểu trình độ của ta, như vậy đi, hôm nay ta nướng thịt hươu thơm ngào ngạt cho các huynh ăn, cho các huynh nếm thử tài nấu nướng của ta, bảo đảm sẽ không thất bại nữa."
Ba huynh đệ thấy nương tử hăng say, lại nghe thấy có đồ ăn ngon, tự nhiên tất cả đều vui vẻ, Nhị Lang liền chạy qua, hai tay ôm nàng ra ngoài phòng, miệng còn la hét: "Nương tử, chúng ta đi, mặc kệ nàng nấu gì, ta đều thích ăn."
Nhị Lang chạy vào phòng bếp mới đem nương tử buông ra, Đại Lang, Tam Lang cũng tiến vào theo, Đại Lang vừa vào liền phân công nhiệm vụ: "Nhị đệ, đệ chặt chút củi, tam đệ, đệ giúp ta một tay, cùng ta lột da hươu ra, rồi ta sẽ thái thịt, nương tử, nàng chỉ cần ở một bên đợi, chuẩn bị cho tốt chút nữa nấu."
Lần trước lời nói của Cam Đường xem ra bọn hắn không có quên, chuẩn bị giết xong, tẩy rửa, cắt nhỏ, tất cả đều làm tốt, mới để cho nàng động tay đem đi nướng, nàng rất vui, gật gật đầu, liền ra khỏi phòng bếp, nàng cũng không muốn nhìn cảnh máu tươi như vậy.
Ba người bọn họ rất quen tay, không tốn thời gian lâu lắm, đã xử lý tốt một con hươu rừng, gọi nương tử qua, Cam Đường mới tới gần phòng bếp đã bị mùi máu tươi dày đặc làm ngạt thở, nắm cái mũi, mùi cũng quá nặng, nín thở làm người choáng váng.
"Mùi này quá khó ngửi, khi nào tan ta sẽ tới nấu." Cam Đường nắm cái mũi nói một câu, lập tức lại chạy ra.
Đại Lang nghe nàng nói như vậy, cúi đầu nhìn vết máu loãng trên mặt đất, bọn hắn đã quen ngửi mùi máu tươi, nên không biết đã xem nhẹ nương tử, nàng là một cô nương, khẳng định chịu không nổi.
"Nhị đệ, chúng ta xách mấy thùng nước đến đây đi, đem gạt bỏ máu loãng, hương vị có thể bay đi nhanh chóng chút." Đại Lang cầm thùng gỗ gọi Nhị Lang đi theo, hai huynh đệ liền hướng trong rừng đi.
Tam Lang vô sự, liền ra khỏi phòng bếp ngồi ở ghế gỗ, cùng nương tử nói chuyện phiếm, hỏi nàng chuẩn bị hươu như thế nào.
Cam Đường suy nghĩ tới những cách dạy, thịt hươu nấu kho tàu ngon lắm, liền thực hiện giống như thịt nướng, thịt nướng cùng món kho nàng là sở trường, lấy thịt hươu để kho tàu, cũng có thể rất ngon. Nếu ăn ngon mà hết sạch, thì lần tới liền nướng thịt hươu, thực hiện hai loại sở trường thử một lần.
"Nương tử thế nào, chuẩn bị nấu a?" Tam Lang thấy nàng không trả lời, lại hỏi lần nữa.
"Huynh cũng đừng hỏi, tóm lại huynh chờ để được ăn đi, bảo đảm các huynh ăn không ngừng được miệng." Kho tàu, nàng thật không biết ra tay như thế nào, nhưng tự tin nàng vẫn phải có.
Tam Lang truy vấn vài lần, nàng lại giấu hắn, chính là không nói với hắn, biến hắn thành bộ dáng rất muốn biết, nhìn liền vui mừng, nàng ha ha cười không ngừng.
Bên này Cam Đường đùa với Tam Lang, bên kia Đại Lang, Nhị Lang qua lại vài cái, xách vài thùng nước, rốt cục rửa hết máu loãng trong phòng bếp. Nhìn giờ thấy cũng không còn sớm, Cam Đường nói tới lúc cơm chiều mới nướng, khi đó mùi máu tươi trong bếp cũng thổi tan, ba huynh đệ nghe xong cũng không dị nghị, Đại Lang lại động thủ làm chút điểm tâm cho mọi người ăn, về phần thịt hươu sẽ chờ buổi tối.
Không nướng thịt hươu, đoàn người ăn xong điểm tâm, liền như bình thường hay làm, ba huynh đệ vây quanh ở bên người nương tử, nghe nàng dạy bọn hắn biết chữ, mấy ngày này Cam Đường lại dạy học, mỗi ngày buổi sáng sau khi ăn xong, liền cố định thời gian cho bọn hắn học chữ.
Học chữ bình thường hơn nửa giờ, dạy một ít kí tự đơn giản, cho bọn hắn vừa học vừa viết, rồi đổi cái khác, biết chữ rồi, rồi cách viết như thế nào, cơ hồ mỗi ngày Đại Lang đều phải đi trong rừng xoay xoay, có lúc bắt được con mồi tốt nhất, bắt không được cách ngày lại đi, bất quá hắn săn bắn cũng không tệ lắm, nhiều hoặc ít đều có thể săn bắn được chút con mồi.
Bình thường Nhị Lang cũng sẽ đi theo, có đôi khi lại ở trong nhà, hỗ trợ nấu nước, đốn củi, giặt quần áo, giết rửa cắt con mồi, làm một ít công việc hằng ngày, có đôi khi cũng nấu cơm, lần đầu Cam Đường đã lĩnh giáo qua tài nấu nướng của hắn, chỉ sợ hắn nấu, không dám cho hắn nấu nữa, ba huynh đệ bọn họ có thể là một chút cũng không sao cả, giống như ăn đồ ăn khó ăn không thèm để ý, bất quá nếu nương tử không thích, bọn hắn tự nhiên sẽ theo nàng, Nhị Lang từ nay về sau không vào nhà bếp nữa.
Còn Tam Lang, trong nhà cũng không có việc cho hắn làm, nghe nói Lang cha phân phó qua, không cho hắn làm gì, chỉ cho hắn học, chỉ tiếc, từ Lang cha, cho tới Đại Lang, Nhị Lang, người thô không có văn hóa không biết chữ, qua nhiều năm như vậy, Tam Lang cũng là tự cân nhắc đoán mò trong sách, căn bản không hiểu ý tứ trong đó, cho nên hắn cũng không thích đọc sách, hiện tại có nương tử đốc thúc dạy trước, so với ngày xưa tốt lên rất nhiều.
Cam Đường làm tốt áo ngực, cũng không có việc gì để làm, liền giám sát Tam Lang đọc sách, ôm Tiểu Khôi chơi một hồi, ngẫu nhiên lại ngó ngó Tam Lang, một ngày cũng rất nhanh qua đi, Đại Lang, Nhị Lang trở về, giờ cũng không sớm, nàng liền đứng dậy đi vào bếp, vì chính mình lần đầu tiên xuống bếp để chuẩn bị làm.
Thịt Hươu đã tẩy rửa và cắt sẵn rất tốt, không cần nàng động tay, nàng liền lấy hành, gừng, tỏi cùng chút ít hạt tiêu, cắt cắt đoạn, cắt cắt miếng, đập tỏi thật nhỏ, nhìn nhìn hạt tiêu, cảm thấy thiếu, không phải thầy thuốc đã bảo, nàng kiêng cay độc, nếu không khẩu vị của nàng, hạt tiêu là trọng yếu nhất, cho một chút cũng coi như không cay.
Rơi vào đường cùng, Cam Đường cũng chỉ có thể giương mắt nhìn một đám hạt tiêu, suy nghĩ cho cái chân, nhất định phải ăn nhiều để bổ trở về.
Tất cả gia vị đều cắt sẵn sàng, nàng liền nghỉ ngơi ở một bên, nhìn Đại Lang đốt lửa bếp, đem củi gỗ nhét vào lòng bếp, lửa bén rất nhanh: "Nương tử, có thể làm." Đại Lang lau mồ hôi đứng dậy gọi nàng.
Bếp lửa đốt xong, Cam Đường đặt nồi vào, đổ chút nước rửa sạch nồi, nàng cho dầu vào, lúc Đại Lang lột da, nàng cố ý bảo hắn cắt lấy lớp mỡ dưới da hươu, đây là mỡ động vật tốt nhất, tuy rằng ở hiện đại người ta bảo ăn dầu thực vật khỏe mạnh, nhưng ở niên đại này, rất nhiều người nghèo người ta một năm cũng không thấy được một giọt nước sôi, có mỡ động vật là tốt lắm rồi, làm sao có thể so đo nhiều như vậy.
Dầu cho vào được nhiệt độ làm tan ra, rất nhanh xèo xèo bốc lên bọt khí, Cam Đường bỏ gia vị vào trong nồi sao lên, gia vị rất nhanh bị dầu làm nóng bay mùi ra, dẫn tới Nhị Lang, Tam Lang đi vào phòng bếp.
"Nương tử, thơm quá a!" Nhị Lang lập tức liền khen, Tam Lang vẻ mặt chờ mong, Cam Đường cảm giác thành tựu lập tức nói ngoa: "Hương thơm sao, đây mới là ngửi thấy, đợi lát nữa được ăn, mới càng thơm."
Cam Đường nói chuyện, tay cũng không dừng lại, gia vị sao thơm, cho thịt hươu vào nồi, thịt hươu mới cho vào dầu liền phách phách nổ tung, có một chút nổ vào mu bàn tay Cam Đường, nàng rụt tay xuống, xem mu bàn tay bị đỏ một chút.
"Nương tử, không có việc gì đi." Đại Lang vẫn đang nhóm lửa, nhìn rõ ràng nhất, thấy nàng như vậy, liền hỏi, Nhị Lang, Tam Lang đều xông tới.
"Không có việc gì, không có việc gì, bắn tung tóe một chút, không đau đâu." Cam Đường nói không có việc gì, nàng không có bị nuông chiều như vậy. Ba huynh đệ thấy nàng nói không việc gì, cũng không nói gì nữa.
Cam Đường tiếp tục đảo thịt hươu, được một lúc lại cho rượu và nước tương vào nồi, rượu và nước tương tất cả đều nấu xong là có thể cho ra bát, rắc chút hành thái nhỏ lên, đồ ăn đã hoàn thành.
Ba huynh đệ nhìn bát thịt nóng hôi hổi, mùi thịt hươu kho tàu bay bốn phía, quả thực là chỉ còn kém chảy nước miếng. Đem đồ ăn ra khỏi phòng bếp, đặt ở cái bàn cây ngày thường hay ăn, Cam Đường chờ bọn hắn nếm thử xong được khen không dứt miệng.
Có đồ ăn tốt như vậy, lại có cơm, hôm nay Đại Lang không nấu cháo, mà nấu cơm tẻ, lấy bốn bát cơm lớn, đoàn người liền vây quanh món thịt hươu kho tàu, nhìn mà làm cho người ta chảy nước miếng ròng ròng, nhanh chóng liền cắn ăn.
Bốn người vừa mới bắt đầu, phía xa liền truyền đến âm thanh: "Đại tiểu tử, nhị tiểu tử, tam tiểu tử."
Âm thanh này làm cho bốn người lập tức ngừng tay, quay đầu nhìn lại, Lang cha đang bước nhanh tới: "Cha..." Ba huynh đệ đứng dậy, ba người gắn thành một đường, chắn trước người nương tử, cùng kêu lên.
Lang cha vừa đi lên cũng không nói gì, giang hai tay ra ôm bọn hắn như gấu ôm, ha ha ha lớn tiếng cười, lại cho ba huynh đệ mỗi người một quyền, quát: "Đi, đi mang rượu tới, cùng cha uống."
Ba huynh đệ nhất thời ngây ngẩn cả người, bọn hắn sống tới lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy lão cha kích động như vậy, đây là lần đầu tiên gặp.
Cam Đường liếc mắt một cái, trong ba huynh đệ, Tam Lang hoàn hảo nhất, coi như vừa người, còn Đại Lang và Nhị Lang thì..., cũng không phải nhỏ, mặc vào người mới phát hiện không vừa người, Đại Lang có chút ngắn, ở trên thân nhìn không được, Nhị Lang lại ngắn hơn nữa, mặc có thể mặc, nhưng nhìn không tốt lắm.
"Này... Cái này không vừa người, nếu không, ta làm lại lần nữa, cái này bỏ đi." Cam Đường xấu hổ nói.
"Đây là nương tử làm, ta tuyệt đối không bỏ đi, ta rất thích, thật sự." Nghe thấy vứt bỏ, Nhị Lang không nghe theo liền nói.
Đại Lang nhìn cái áo, lại nhìn Nhị Lang, liền đẩy đẩy hắn nói: "Chúng ta đổi đi, chắc là có thể mặc."
Nhị Lang nhìn lên, liền cởi cái áo, đổi cho Đại Lang, mặc vào xong, quả thật cũng được, tuy rằng dài ngắn có chút vấn đề, bất quá kích thước lưng áo vừa người không ít, miễn cưỡng cũng có thể mặc.
"Nương tử, nàng xem, như vậy tốt lắm." Nhị Lang lại nói.
Cam Đường nhìn một cái vẫn không hài lòng, có chút nhụt chí, ủ rũ, Đại Lang thấy nàng như thế, liền an ủi nói: "Nương tử, hôm qua ta lại săn được một con hươu lớn, nàng thích ăn con này, hôm nay ta làm cho nàng ăn, đừng mất hứng."
Cam Đường vốn có chút bị chính mình đả kích, vừa nghe lời này, lại hưng phấn đứng lên, hai mắt sáng ngời, cười nói: "Lần này ta thất bại, không thể đại biểu trình độ của ta, như vậy đi, hôm nay ta nướng thịt hươu thơm ngào ngạt cho các huynh ăn, cho các huynh nếm thử tài nấu nướng của ta, bảo đảm sẽ không thất bại nữa."
Ba huynh đệ thấy nương tử hăng say, lại nghe thấy có đồ ăn ngon, tự nhiên tất cả đều vui vẻ, Nhị Lang liền chạy qua, hai tay ôm nàng ra ngoài phòng, miệng còn la hét: "Nương tử, chúng ta đi, mặc kệ nàng nấu gì, ta đều thích ăn."
Nhị Lang chạy vào phòng bếp mới đem nương tử buông ra, Đại Lang, Tam Lang cũng tiến vào theo, Đại Lang vừa vào liền phân công nhiệm vụ: "Nhị đệ, đệ chặt chút củi, tam đệ, đệ giúp ta một tay, cùng ta lột da hươu ra, rồi ta sẽ thái thịt, nương tử, nàng chỉ cần ở một bên đợi, chuẩn bị cho tốt chút nữa nấu."
Lần trước lời nói của Cam Đường xem ra bọn hắn không có quên, chuẩn bị giết xong, tẩy rửa, cắt nhỏ, tất cả đều làm tốt, mới để cho nàng động tay đem đi nướng, nàng rất vui, gật gật đầu, liền ra khỏi phòng bếp, nàng cũng không muốn nhìn cảnh máu tươi như vậy.
Ba người bọn họ rất quen tay, không tốn thời gian lâu lắm, đã xử lý tốt một con hươu rừng, gọi nương tử qua, Cam Đường mới tới gần phòng bếp đã bị mùi máu tươi dày đặc làm ngạt thở, nắm cái mũi, mùi cũng quá nặng, nín thở làm người choáng váng.
"Mùi này quá khó ngửi, khi nào tan ta sẽ tới nấu." Cam Đường nắm cái mũi nói một câu, lập tức lại chạy ra.
Đại Lang nghe nàng nói như vậy, cúi đầu nhìn vết máu loãng trên mặt đất, bọn hắn đã quen ngửi mùi máu tươi, nên không biết đã xem nhẹ nương tử, nàng là một cô nương, khẳng định chịu không nổi.
"Nhị đệ, chúng ta xách mấy thùng nước đến đây đi, đem gạt bỏ máu loãng, hương vị có thể bay đi nhanh chóng chút." Đại Lang cầm thùng gỗ gọi Nhị Lang đi theo, hai huynh đệ liền hướng trong rừng đi.
Tam Lang vô sự, liền ra khỏi phòng bếp ngồi ở ghế gỗ, cùng nương tử nói chuyện phiếm, hỏi nàng chuẩn bị hươu như thế nào.
Cam Đường suy nghĩ tới những cách dạy, thịt hươu nấu kho tàu ngon lắm, liền thực hiện giống như thịt nướng, thịt nướng cùng món kho nàng là sở trường, lấy thịt hươu để kho tàu, cũng có thể rất ngon. Nếu ăn ngon mà hết sạch, thì lần tới liền nướng thịt hươu, thực hiện hai loại sở trường thử một lần.
"Nương tử thế nào, chuẩn bị nấu a?" Tam Lang thấy nàng không trả lời, lại hỏi lần nữa.
"Huynh cũng đừng hỏi, tóm lại huynh chờ để được ăn đi, bảo đảm các huynh ăn không ngừng được miệng." Kho tàu, nàng thật không biết ra tay như thế nào, nhưng tự tin nàng vẫn phải có.
Tam Lang truy vấn vài lần, nàng lại giấu hắn, chính là không nói với hắn, biến hắn thành bộ dáng rất muốn biết, nhìn liền vui mừng, nàng ha ha cười không ngừng.
Bên này Cam Đường đùa với Tam Lang, bên kia Đại Lang, Nhị Lang qua lại vài cái, xách vài thùng nước, rốt cục rửa hết máu loãng trong phòng bếp. Nhìn giờ thấy cũng không còn sớm, Cam Đường nói tới lúc cơm chiều mới nướng, khi đó mùi máu tươi trong bếp cũng thổi tan, ba huynh đệ nghe xong cũng không dị nghị, Đại Lang lại động thủ làm chút điểm tâm cho mọi người ăn, về phần thịt hươu sẽ chờ buổi tối.
Không nướng thịt hươu, đoàn người ăn xong điểm tâm, liền như bình thường hay làm, ba huynh đệ vây quanh ở bên người nương tử, nghe nàng dạy bọn hắn biết chữ, mấy ngày này Cam Đường lại dạy học, mỗi ngày buổi sáng sau khi ăn xong, liền cố định thời gian cho bọn hắn học chữ.
Học chữ bình thường hơn nửa giờ, dạy một ít kí tự đơn giản, cho bọn hắn vừa học vừa viết, rồi đổi cái khác, biết chữ rồi, rồi cách viết như thế nào, cơ hồ mỗi ngày Đại Lang đều phải đi trong rừng xoay xoay, có lúc bắt được con mồi tốt nhất, bắt không được cách ngày lại đi, bất quá hắn săn bắn cũng không tệ lắm, nhiều hoặc ít đều có thể săn bắn được chút con mồi.
Bình thường Nhị Lang cũng sẽ đi theo, có đôi khi lại ở trong nhà, hỗ trợ nấu nước, đốn củi, giặt quần áo, giết rửa cắt con mồi, làm một ít công việc hằng ngày, có đôi khi cũng nấu cơm, lần đầu Cam Đường đã lĩnh giáo qua tài nấu nướng của hắn, chỉ sợ hắn nấu, không dám cho hắn nấu nữa, ba huynh đệ bọn họ có thể là một chút cũng không sao cả, giống như ăn đồ ăn khó ăn không thèm để ý, bất quá nếu nương tử không thích, bọn hắn tự nhiên sẽ theo nàng, Nhị Lang từ nay về sau không vào nhà bếp nữa.
Còn Tam Lang, trong nhà cũng không có việc cho hắn làm, nghe nói Lang cha phân phó qua, không cho hắn làm gì, chỉ cho hắn học, chỉ tiếc, từ Lang cha, cho tới Đại Lang, Nhị Lang, người thô không có văn hóa không biết chữ, qua nhiều năm như vậy, Tam Lang cũng là tự cân nhắc đoán mò trong sách, căn bản không hiểu ý tứ trong đó, cho nên hắn cũng không thích đọc sách, hiện tại có nương tử đốc thúc dạy trước, so với ngày xưa tốt lên rất nhiều.
Cam Đường làm tốt áo ngực, cũng không có việc gì để làm, liền giám sát Tam Lang đọc sách, ôm Tiểu Khôi chơi một hồi, ngẫu nhiên lại ngó ngó Tam Lang, một ngày cũng rất nhanh qua đi, Đại Lang, Nhị Lang trở về, giờ cũng không sớm, nàng liền đứng dậy đi vào bếp, vì chính mình lần đầu tiên xuống bếp để chuẩn bị làm.
Thịt Hươu đã tẩy rửa và cắt sẵn rất tốt, không cần nàng động tay, nàng liền lấy hành, gừng, tỏi cùng chút ít hạt tiêu, cắt cắt đoạn, cắt cắt miếng, đập tỏi thật nhỏ, nhìn nhìn hạt tiêu, cảm thấy thiếu, không phải thầy thuốc đã bảo, nàng kiêng cay độc, nếu không khẩu vị của nàng, hạt tiêu là trọng yếu nhất, cho một chút cũng coi như không cay.
Rơi vào đường cùng, Cam Đường cũng chỉ có thể giương mắt nhìn một đám hạt tiêu, suy nghĩ cho cái chân, nhất định phải ăn nhiều để bổ trở về.
Tất cả gia vị đều cắt sẵn sàng, nàng liền nghỉ ngơi ở một bên, nhìn Đại Lang đốt lửa bếp, đem củi gỗ nhét vào lòng bếp, lửa bén rất nhanh: "Nương tử, có thể làm." Đại Lang lau mồ hôi đứng dậy gọi nàng.
Bếp lửa đốt xong, Cam Đường đặt nồi vào, đổ chút nước rửa sạch nồi, nàng cho dầu vào, lúc Đại Lang lột da, nàng cố ý bảo hắn cắt lấy lớp mỡ dưới da hươu, đây là mỡ động vật tốt nhất, tuy rằng ở hiện đại người ta bảo ăn dầu thực vật khỏe mạnh, nhưng ở niên đại này, rất nhiều người nghèo người ta một năm cũng không thấy được một giọt nước sôi, có mỡ động vật là tốt lắm rồi, làm sao có thể so đo nhiều như vậy.
Dầu cho vào được nhiệt độ làm tan ra, rất nhanh xèo xèo bốc lên bọt khí, Cam Đường bỏ gia vị vào trong nồi sao lên, gia vị rất nhanh bị dầu làm nóng bay mùi ra, dẫn tới Nhị Lang, Tam Lang đi vào phòng bếp.
"Nương tử, thơm quá a!" Nhị Lang lập tức liền khen, Tam Lang vẻ mặt chờ mong, Cam Đường cảm giác thành tựu lập tức nói ngoa: "Hương thơm sao, đây mới là ngửi thấy, đợi lát nữa được ăn, mới càng thơm."
Cam Đường nói chuyện, tay cũng không dừng lại, gia vị sao thơm, cho thịt hươu vào nồi, thịt hươu mới cho vào dầu liền phách phách nổ tung, có một chút nổ vào mu bàn tay Cam Đường, nàng rụt tay xuống, xem mu bàn tay bị đỏ một chút.
"Nương tử, không có việc gì đi." Đại Lang vẫn đang nhóm lửa, nhìn rõ ràng nhất, thấy nàng như vậy, liền hỏi, Nhị Lang, Tam Lang đều xông tới.
"Không có việc gì, không có việc gì, bắn tung tóe một chút, không đau đâu." Cam Đường nói không có việc gì, nàng không có bị nuông chiều như vậy. Ba huynh đệ thấy nàng nói không việc gì, cũng không nói gì nữa.
Cam Đường tiếp tục đảo thịt hươu, được một lúc lại cho rượu và nước tương vào nồi, rượu và nước tương tất cả đều nấu xong là có thể cho ra bát, rắc chút hành thái nhỏ lên, đồ ăn đã hoàn thành.
Ba huynh đệ nhìn bát thịt nóng hôi hổi, mùi thịt hươu kho tàu bay bốn phía, quả thực là chỉ còn kém chảy nước miếng. Đem đồ ăn ra khỏi phòng bếp, đặt ở cái bàn cây ngày thường hay ăn, Cam Đường chờ bọn hắn nếm thử xong được khen không dứt miệng.
Có đồ ăn tốt như vậy, lại có cơm, hôm nay Đại Lang không nấu cháo, mà nấu cơm tẻ, lấy bốn bát cơm lớn, đoàn người liền vây quanh món thịt hươu kho tàu, nhìn mà làm cho người ta chảy nước miếng ròng ròng, nhanh chóng liền cắn ăn.
Bốn người vừa mới bắt đầu, phía xa liền truyền đến âm thanh: "Đại tiểu tử, nhị tiểu tử, tam tiểu tử."
Âm thanh này làm cho bốn người lập tức ngừng tay, quay đầu nhìn lại, Lang cha đang bước nhanh tới: "Cha..." Ba huynh đệ đứng dậy, ba người gắn thành một đường, chắn trước người nương tử, cùng kêu lên.
Lang cha vừa đi lên cũng không nói gì, giang hai tay ra ôm bọn hắn như gấu ôm, ha ha ha lớn tiếng cười, lại cho ba huynh đệ mỗi người một quyền, quát: "Đi, đi mang rượu tới, cùng cha uống."
Ba huynh đệ nhất thời ngây ngẩn cả người, bọn hắn sống tới lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy lão cha kích động như vậy, đây là lần đầu tiên gặp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.