Nhà Có Bà Mẹ Cuồng Đam

Chương 17: Cậu có nghe tiếng tim tôi đập vì cậu không?

Hàn Tư Mộc San

06/04/2022

Sau khi nấu nướng xong, mẹ tôi ham hố ăn rõ nhiều. Đúng cái kiểu căng da bụng trùng da mắt, mẹ tôi lết ra phòng khách nằm bẹp ra ghế sofa làu nhàu: "Không được rồi San ơi, mẹ muốn bể luôn cái bụng rồi...hai đứa dọn rửa bát đi để mẹ ngủ một giấc cho cơm nó tiêu."

Thật không còn gì để nói cho sự lười biếng của mẹ tôi nữa rồi. Lười thì nói là lười đi, đằng nào thì mẹ tôi ăn xong có mấy khi rửa bát đâu. Tôi chán nản thu dọn bát đĩa, bỏ những phần thức ăn còn thừa vẫn có thể ăn được vào hộp gọn gàng rồi bỏ vào tủ lạnh. Vừa đóng lại cái tủ thì có hai cánh tay chống ngang qua hai bên vai tôi. Tên nào đó lại đưa cái môi ghé sát lại tai tôi hôn hít. Theo phản xạ có điều kiện của một thằng con trai, tôi dùng khuỷu tay thụi mạnh về phía sau.

- Á, cậu đang mưu sát chồng đấy à? Ái ui, lủng bụng tôi mất rồi.

Tony hơi gập người ôm bụng rên la như heo bị chọc tiết vậy đó. Tôi lừ mắt cảnh cáo: "Đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cậu, đừng có làm dăm ba cái trò thả thính này với tôi. Tôi không thích cậu đâu!"

Tony xụ mặt xuống lầm bầm: "Cậu không thích tôi thì cũng kệ cậu, chỉ cần tôi thích cậu và mẹ cậu đã bán cậu cho tôi là quá đủ rồi."

- Cậu lẩm bẩm cái gì đấy? Có nghe tôi cảnh cáo chưa hả?

Tôi đưa tay định gõ cho Tony một cái, ai ngờ cậu ấy nắm lấy tay tôi rồi kéo tôi "ngã vào lòng cậu ấy".

- Tôi ứ nghe cái gì cả, chỉ nghe thấy tiếng tim tôi đang đập loạn vì cậu thôi.

Giờ tôi rất chi là muốn đấm Tony một trận nhưng ngặt nỗi cậu ấy xem tôi như gối ôm mà ôm rất chặt. Thử hỏi đến cái tay còn động không được chứ huống hồ là đánh cậu ấy.

- Cậu có nghe thấy tim tôi đập vì cậu không?

Tony lại ghé đầu hôn hít tai tôi. Mợ nó, ngứa bỏ bà đi mà cứ hôn với chả hít. Tôi cáu mà không làm được gì lại thấy cái cổ trắng trẻo của ai đó liền cúi đầu cắn một miếng rõ mạnh. Đã thế Tony còn chẳng thèm thả tôi ra mà còn cợt nhả nói:

- Mặc dù cậu không đánh dấu chủ quyền thì tôi cũng là của cậu rồi, nhưng mà thôi, cứ đánh dấu đi để tôi đi khoe cho người ta biết tôi là người đã có vợ.

Giọng Tony có vẻ hơi lạc, chắc hẳn do đau. Không hiểu sao tôi lại thấy xót thay, nghĩ vậy tôi liền thả cổ cậu ấy ra. Nào có ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ tôi đứng ở cửa bếp trố mắt ngạc nhiên. Thấy tôi nhìn, bà liền lên tiếng suýt xoa:

- Ối dồi ôi, Tony ấy ấy đau lắm hay sao mà cắn thằng bé thế kia? Chu choa, chồng con mạnh mẽ quá đi hà.

- ...

Trong đầu mẹ tôi nghĩ cái khỉ gì vậy không biết, suốt ngày mơ tưởng các cảnh nóng đam mỹ là như thế nào? Có lẽ tôi phải chặn hết mấy web phim đam mỹ bà hay xem đi thôi. Rõ ràng là tôi với Tony chẳng hề làm gì hết...Ờ thì Tony chỉ ôm tôi rồi tôi cắn cậu ấy để trả thù mà thôi nhưng sao trong mắt mẹ tôi lại thành hai chúng tôi đang "làm chuyện đó"? Chẳng nhẽ bà không thấy cả hai chúng tôi quần áo trên người còn nguyên?



- À mà, hai đứa chờ mẹ xí rồi hãy làm tiếp nhá để mẹ quay video lại sau này truyền cho cháu của mẹ.

- Trần Ánh Tuyết!

Tôi tức tối gắt với bà mẹ đang loay hoay lần mò điện thoại khiến bà giật mình làm rơi luôn cái điện thoại xuống đất. Xong lại quay qua gầm gừ bắt Tony thả tôi ra ngay và luôn. Chắc thấy tôi làm căng quá, Tony cuối cùng cũng chịu buông tay thả tôi. Nhưng trước khi tách khỏi tôi còn hôn chụt lên má tôi một cái nữa làm tôi tức tối gắt lên:

- Cậu bị cuồng ôm hôn hay bị cái khỉ gì mà cứ cưỡng ôm cưỡng hôn tôi miết vậy hả?

Tôi thề bằng danh dự của một thằng đàn ông rằng tên đang đứng trước mặt tôi đây là một tên biến thái cuồng ôm hôn. Này nhá, các bạn nghĩ thử mà xem. Tôi với Tony không phải người yêu cũng không phải vợ chồng. Chúng tôi lại còn đều là đàn ông hà cớ gì cậu ấy lại cứ thả thính tôi, còn ôm hôn tôi miết vậy? Mặc dù cậu ấy nói thích tôi, mặc dù hôn nhân đồng tính thời giờ cũng không bị phản đối gay gắt là bao, thế nhưng tôi lại không hề thích cậu ấy. Hơn nữa khi cậu ấy ôm tôi luôn làm tim tôi rất khó chịu, còn khiến mặt tôi nóng râm ran nữa.

- Tôi không bị cuồng ôm hôn,chỉ tại thấy cậu đặc biệt dễ thương mới không nhịn được mà ôm ôm hôn hôn.

- Mịa kiếp, dễ thương cái s***. Cậu thấy có ai dùng từ dễ thương để miêu tả về một thằng con trai chưa hả?

- Có tôi nói cậu nè, cậu siêu cấp đáng yêu luôn nhưng cậu mới nói bậy nên tôi phải hôn cậu một cái để làm sạch miệng cậu.

Tony định ghé đầu lại hôn tôi liền bị tôi ngăn chặn lại. Còn muốn hôn tôi nữa ư? Hừ, nghĩ cũng đừng nghĩ.

- Nhưng mà mẹ cũng thấy San bảo bối của mẹ đáng yêu lắm mà.

Mẹ tôi đổ dầu vào lửa khiến máu nóng của tôi sôi trào. Tôi bực bội nói với bà:

- Trần Ánh Tuyết, cho mẹ hai phút ra sofa ngồi sám hối tội lỗi. Lát con sẽ ra hỏi tội. Đừng nghĩ trốn trên phòng, mẹ mà trốn thì đống truyện của mẹ theo gió mà bay đấy.

- Eo ôi, có hai phút thôi á. Hai đứa làm chuyện phòng the mà chỉ có hai phút thôi à. Sao chồng con bỗng dưng íu đúi rồi thế? Có cần mẹ mua thuốc tráng dương bổ thận cho hai đứa không hả?

- Trần Ánh Tuyết! Mẹ còn nói thêm câu nào thì đừng có nghĩ đến việc con lấp hố thay mẹ.

- Á đừng đừng, độc giả mới cào tường mẹ nên mẹ sẽ ngoan ngoãn ra phòng khách. Hai đứa ở lại "chơi" vui vẻ nhé. À mà nhớ rên to to lên cho mẹ sân si nữa nha.

- TRẦN ÁNH TUYẾT!



Tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao mẹ tôi lại cuồng đam một cách kinh dị đến như thế nữa. Cuồng đam tới nỗi hiện tại cứ nhìn thấy tôi và Tony tư thế không đúng một chút thì trong đầu bà liền nghĩ ngay đến chuyện đen tối cho được. Giả dụ tôi và Tony đang làm chuyện ấy thật thì mẹ tôi không thấy bà là cái bóng đèn di động sáng nhất quả đất đó à? Người ta làm bóng đèn cũng nên có chút ít chuyên nghiệp mới phải chứ, tốt nhất là nên tránh đi rồi núp vào một chỗ quay video mới ra dáng là một người cuồng đam. Ai như mẹ tôi, xông thẳng vào phòng ngồi cạnh quan sát rồi mới xin phép quay phim chụp ảnh. Thử hỏi đến lúc đó cho có còn thằng đàn ông nào có thể chào cờ mà tiếp tục không?

Tôi bực bội lừ mắt lườm Tony rồi đá luôn cậu ta ra khỏi phòng bếp.

...

Chờ tới khi dọn dẹp xong xuôi tôi mang khí thế hùng hổ ra phòng khách chuẩn bị "hỏi cung" mẹ tôi về cái ông chú ở bệnh viện hồi chiều bị mẹ tôi chửi đểu cho tơi bời kia thì lại thấy Tony và mẹ tôi cực kỳ vui vẻ đang xem "cảnh nóng" đam mỹ trên tivi một cách rất chi thưởng thức. Chốc chốc còn thảo luận rất chi là hăng say.

Tôi của lúc này thật không biết nói chi cho đặng, chỉ muốn đi lên đập bẹp luôn cái ti vi mà thôi.

- Trần Ánh Tuyết, Tony Trần! HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI QUỶ GÌ VẬY?

- Tôi đang học hỏi kinh nghiệm ấy mà, học hỏi để thực hành với cậu ấy mà.

- Mẹ đang xem đam mỹ tầm thường thôi, em đừng có để ý.

Tony và mẹ tôi đều ra vẻ cực kỳ đứng đắn như kiểu chỉ xem phim truyền hình bình thường mà tôi. Kiểu như thông đồng trước rồi biên soạn ra câu trả lời sẵn ấy.

Tôi với tay giật lấy cái điều khiển trên tay mẹ tôi, tắt tivi rồi nhìn Tony nói:

- Mẹ tôi cuồng đam thì không nói, cậu là một thằng con trai xem ba cái vớ va vớ vẩn này làm gì.

- Tôi là trai cong nha, không xem mấy cái này thì xem cái gì? Chả nhẽ xem mấy cái phim tình cảm ngôn tình sướt mướt? Hừ thay vì xem cái đó tôi thà xem cậu tắm còn sướng hơn á!

Tôi đỡ không nổi câu trả lời này rồi. Người ta đã cong sẵn rồi thì xem mấy cái này hết sức là bình thường thôi mà. Chỉ có một mình tôi thẳng nên mới thấy bất bình thường thôi. Nhưng mà khoan đã! Cậu ta cong, tôi thẳng, sao cậu ta hôn tôi tôi lại không thấy ghê tởm? Hay do tôi đã cong theo cậu ấy cơm mẹ nấu luôn rồi?

- Cậu không thích tôi xem mấy người đó hay là cậu ghen rồi? Thế chúng ta thực hành hôn môi đi, cho kinh nghiệm nó lên, tôi cũng chỉ nhìn cậu thì cậu sẽ không ghen nữa?

- Được được được, hai đứa hôn đi để mẹ quay video nào. Nhanh nào em nào, mẹ phấn khích quá chừng.

Giọng nói của Tony lẫn mẹ tôi đan xen chui vào tai tôi kéo tôi từ những suy nghĩ vớ vẩn trở lại. Hừ, tôi còn lâu mới cong, chẳng qua do tôi lấp hố đam mỹ thay mẹ nên bị Tony hôn mới không thấy ghê tởm thôi. Tôi vẫn mãi là một thằng đàn ông thẳng đuồn đuột, không ai bẻ cong được tôi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Có Bà Mẹ Cuồng Đam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook