Nhà Có Hai Mỹ Nam

Chương 10: Bạch gia, Mộc gia - có chuyện mờ ám

Tiểu Bạch Y

09/08/2019

Án Dư nhìn chiếc xe của Bạch Duật Hàn đi qua một lúc lâu rồi mới nắm lấy tay Án Lâm đi ra ngoài.

Chị! Án Lâm vẫn chưa hết lo lắng.

Án Dư dừng bước, nhìn Án Lâm:

Em nghe đây, em là một biên tập viên chưa vào nghề. Hơn nữa em lại là biên tập viên tương lai của Linh Lung. Chị không thể để em dính vào vụ này được!

Nhưng...còn chị? Án Lâm chưa hết lo lắng.

Trong lòng cô đang cuồn cuộn lên một ngọn lửa bùng bùng như thể muốn ăn tươi nuốt sống Mộng Kỳ. Chỉ vì cô ta đẩy cô nên cô mới va phải bà nội của Bạch Duật Hàn.

Rõ ràng Mộng Kỳ mới là người gây chuyện! Án Lâm cắn môi.

Em nghĩ cô ta đã chạy biến đi lúc đó, nhiều người lại không chú ý tới hiện diện của nó thì họ sẽ tin em nói thật sao?

Nhưng...

Không nhưng nhị gì cả! Án Dư kéo Án Lâm vào trong xe.

Cũng may là giác quan thứ 6 của cô nhạy bén. Cảm nhận được điều gì đó không hay nên đã hủy buổi thu âm để đi tới đây.

Đúng lúc đó, chuông điện thoại của Án Dư kêu lên. Là bố cô gọi.

Cô vừa nghe máy thì liền nghe thấy tiếng bố cô hét lên:

Con đang ở đâu hả? Mau về nhà ngay!

Nói xong, ông liền cúp máy. Cô định đáp lại thì chỉ còn lại tiếng tút tút của điện thoại.

Sao vậy chị?

Bố bắt chị về nhà ngay! Không biết có chuyện gì!? Án Dư cất điện thoại vào túi quần rồi tự hỏi, có chuyện gì mà có thể khiến bố cô dữ dằn đến như thế.

-----------

Vài phút sau, cô đã về đến nhà. Xe đỗ vào gara, một cô hầu nữ liền chạy ra:



Đại tiểu thư! Nhị tiểu thư! Ông chủ tâm trạng hiện rất tệ ạ!

Án Dư và Án Lâm nhìn nhau. Mộc Hán Vũ - bố cô nổi tiếng là người dễ tính. Ông mà nổi giận thì ắt phải chuyện đó to tát lắm.

Hai người hít một hơi thật sâu rồi bước vào nhà.

Phòng khách bình thường râm ran tiếng cười nói bây giờ ngập trong lạnh lẽo. Chỉ có bố mẹ cô đang ngồi trên ghế sô-pha.

Con về rồi! Án Dư cất giọng nhỏ xíu.

Ngồi xuống đây! Mộc Hán Vũ cất giọng lạnh lùng.

Hai người ngồi xuống ghế bên cạnh. Đối diện là mẹ cô - Yến Tử Quân.

Mộc Hán Vũ đặt một tờ giấy lên bàn mạnh đến nỗi nghe cái sầm khiến cả Án Dư và Án Lâm đều giật mình.

Án Dư! Đây là cái gì hả? Sao con lại đi ký kết lung tung vậy hả?

Tờ giấy trên bàn chính là tờ cam kết mà lúc nãy cô đã ký với Bạch Duật Hàn mà. Sao nó lại truyền tới đây nhanh vậy!? Chẳng lẽ là fax?

Bạch Duật Hàn! Tôi thề không giết chết anh không phải người.

Nếu như con không ký thì người ký sẽ là Án Lâm!

Ở cùng nhà với một người đàn ông? Con có tỉnh táo không hả? Mộc Hán Vũ cau mày.

Đâu phải chỉ mình anh ta. Còn có những cô hầu nữ nữa!

Mộc Hán Vũ im lặng. Bạch gia là một tập đoàn lớn. Ông biết Bạch gia không chỉ có Linh Lung mà còn có một tập đoàn lớn hơn cả New York. Bởi thể, kháng cự là không được. Nhưng con gái ông...

Bố mẹ yên tâm! Chỉ 4 tháng thôi! Và sẽ không có chuyện gì đâu! Án Dư quả quyết.

Yến Tử Quân bây giờ mới lên tiếng:

Cậu Bạch Duật Hàn đó là em của Bạch Băng nên sẽ không sao đâu! Ông đừng lo lắng quá!

Đúng rồi! Suýt thì quên mất chị Bạch Băng.

Mộc Hán Vũ chỉ đành thở dài.



Án Lâm nghe hết câu chuyện. Tay chực nắm đấm. Cô hấn Mộng Kỳ đến tận tủy. Chỉ vì cô ta mà chị cô phải chịu khổ. Nhất định, khi gặp lại cô ta, cô sẽ phân định trắng đen.

------------

Tối hôm đó. Án Lâm giam mình trong phòng đọc sách viết kịch bản. Tuy không vì mục đích gì nhưng viết kịch bản có thể khiến cô giải tỏa nỗi buồn.

Án Dư ở trong phòng, vừa tắm xong thì lấy vali ra rồi chọn vài bộ đồ cần thiết.

Yến Tử Quân đứng ngoài cửa nhìn cô lấy đồ ra khỏi tủ thì bước vào.

Mẹ!

Ngày mai con phải đi rồi sao? Bà lo lắng hỏi. Không ngờ lại nhanh đến vậy.

Vâng ạ! Nhưng không sao đâu! Tuy phải ở nhà cùng với một người đàn ông nhưng con cũng biết giữ lấy thân mình.

Vậy thì tốt!

Bà nói rồi gấp đồ cùng cô.

Thực ra...con ở nhà của Bạch gia, mẹ cũng không lo lắng lắm!

Tại sao ạ?

...Lần sau mẹ sẽ kể cho con!

Án Dư nhìn Yến Tử Quân rồi lại gấp đồ. Rõ ràng bà ấy biết gì đó nhưng lại không nói cho cô biết. Tại sao bà ấy lại an tâm cơ chứ! Cô có cảm giác như đang dấn thân vào địa ngục ấy.

Nhưng, theo cảm xúc của mẹ cô thì chắc chắn có liên quan đến Bạch gia. Đúng là mờ ám thật.

---------------

Sáng hôm sau, đúng 7 giờ sáng, một chiếc xe đen sang trọng đậu ngay trước cổng nhà cô. Đúng lúc Án Dư vừa kéo vali ra.

Tôi tới làm người ở cũng được đưa đón sang trọng thế sao? Cô mỉa mai nhìn Bạch Duật Hàn đang ngồi phía trước.

Anh liếc mắt nhìn cô. Cô nàng này đang muốn chọc giận anh à? Đã đưa xe đến đón người còn muốn làm người ta nổi đóa?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Có Hai Mỹ Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook