Quyển 25 - Chương 14: cánh tay , cái đinh
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Ngay khi vừa mất điện, người muốn trốn đi không chỉ 1 mình Dương Kha. Mà Lục Tung, Trương Hạo , Chu Thanh Nghiên, Tống Lâm
bốn người, tự nhiên cũng nhanh chóng bỏ chạy.
Tuy chung quanh toàn là hắc ám, nhưng bọn hắn đã trọ ở nơi này 1 thời gian, vẫn phân biệt được đường đi lối lại. Sau khi chạy qua 1 cánh cửa bên hông đại sảnh, 4 người liền phân tán lao đi!
Mà trong 4 người, người chạy trốn nhanh nhất là Trương Hạo!
Thân thủ khủng bố của Thượng Quan Miên làm hắn ấn tượng quá mức sâu sắc. Hiện tại, hắn không biết bản thân nên chạy đi đâu, làm gì. Không thể rời khỏi Diệp Phượng Sơn, lúc này chỉ còn cách trốn, sau đó, tập hợp mọi người, nghĩ biện pháp chế ngự nữ nhân khủng bố kia!
Thượng Quan Miên nói rằng nàng không phải hung thủ giết người, Trương Hạo hoàn toàn không tin tưởng!
Trên đường núi chạy đi không biết bao lâu, hắn liền nhảy vào trong rừng cây, vịn vào 1 gốc đại thụ, thở dốc hồi lâu, nhìn phía sau không có ai hắn mới thoáng an tâm lại.
Thật đáng sợ!
Không biết nữ nhân kia làm thế nào mà trong nháy mắt giết chết nhiều người như vậy , không riêng đạo diễn, người làm phim, biên kịch, thậm chí còn rất nhiều diễn viên quần chúng ! Hơn nữa, nàng rốt cuộc là ai? Không phải Diệp Nhữ Lan, thế nhưng vì cái gì gương mặt lại giống như vậy? Chẳng lẽ là chị em song sinh? Hay là, nàng ta thực sự là Diệp Nhữ Lan, nhưng cố ý cải biến âm thanh cùng khí chất?
Bất quá, càng làm Trương Hạo chú ý là Trương Phượng Lâm đột nhiên mất tích. Nữ nhân khủng bố kia rõ ràng muốn lấy bọn hắn làm con tin, bắt nhân viên trong đoàn đi tìm Trương Phượng Lâm. Nàng ta kiên quyết như vậy chẳng lẽ Trương Phượng Lâm mất tích không phải do nàng ta?
Trương Hạo đối với Trương Phượng Lâm cũng không có nhiều ấn tượng. Nàng là người rất ít khi xuất hiện, hơn nữa trước kia, vai nữ quỷ nàng cũng đã diễn qua vài lần. Nhớ rõ, bộ phim thứ nhất nàng tham gia vào năm 2004, đạo diễn Bành Ngạn Quân《 Căn phòng thứ 4 》. Mà biên kịch bộ phim cũng là Lâm Thư Kỳ ∷. Bản thân Trương Phượng Lâm không phải người nổi tiếng, cho nên rất ít chó săn bám đuôi nàng. Mà Lâm Thư Kỳ là biên kịch, cũng không gây chú ý giống như diễn viên, xung quanh nàng cũng không có nhiều tin tức bát quái.
Có thể nói, Trương Hạo sau khi tiến vào tổ phim này mới trực tiếp nhìn thấy 2 người đó.
Nữ nhân khủng bố muốn tìm Trương Phượng Lâm, chẳng phải đại biểu rằng Trương Phượng lâm đối với nàng rất trọng yếu. Đã như vầy, hắn cho rằng, nhất định phải mau chóng tìm ra Trương Phượng Lâm mới có thể biết được nữ nhân kia là thần thánh phương nào. Nàng ta đến cùng có phải Diệp Nhữ Lan hay không!
Trương Hạo lúc này tuy sợ hãi nhưng lý trí vẫn còn. Hắn biết rõ, loại thời điểm này mà rối loạn tư tưởng chờ đợi chỉ có tử vong! Vì thế hắn cắn chặt răng, tiếp tục chạy sâu vào bên trong rừng cây!
Phải nhanh một chút tìm ra Trương Phượng Lâm!
Nhưng, nên trốn tới nơi nào đây? Còn có. Trương Phượng Lâm đang ở nơi nào?
Bỗng nhiên, hắn nghe sau lưng có tiếng động, lập tức quay người lại, hoảng sợ xem xét, nhưng phía sau chỉ là 1 nữ tử nhỏ nhắn. Hắn nhớ, đối phương là nhân viên trong đoàn, hình như là người của tổ đạo cụ.
Nữ hài kia thoạt nhìn còn chưa tới 20 tuổi, giờ phút này toàn thân run lẩy bẩy, nhìn thấy Trương Hạo cảm giác giống như thấy thân nhân, vội vàng chạy tới, sợ hãi nói: "Trương, Trương tiên sinh, ta, ta phải rất vất vả, thời điểm mất điện mới trốn ra được đến đây!"
"Lúc mất điện sao?" Trương Hạo hoàn toàn không biết tên của nàng, nhưng lúc này cũng tính là người đồng hành, vì thế hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Lục... Lục Kiều Vũ."
Lúc nói chuyện, nữ hài tên Lục Kiều Vũ toàn thân vẫn không ngừng run lẩy bẩy. Trương Hạo liền đỡ lấy nàng, nói: "Mặc kệ như thế nào, chúng ta mau rời khỏi đây! Nếu bị đuổi kịp chính là không xong rồi!"
Nhưng vừa rứt câu nói, Trương Hạo đột nhiên thấy 1 thứ làm hắn khó quên!
"Cái này... là..."
Trước mắt, dưới 1 gốc cây có 1 cánh tay trơ trọi nằm đó! Mà trong bàn tay nó... ... cầm chặt 1 cây đinh 10 tấc!
Căn cứ kịch bản, cánh tay này là đạo cụ trong phân cảnh tiếp theo, cũng là 1 trong những điểm nhấn của bộ phim! Nguyên bản nội dung, người nhìn thấy cánh tay này chính là nam chính, Lục Tung.
Mà Trương Hạo đối với cánh tay này lại càng cảm giác không thoái mái. Bởi vì, cái chết của nhân vật hắn sắm vai, có quan hệ rất lớn tới cánh tay này.
"Cái này" Trương Hạo lập tức nhìn về phía Lục Kiều Vũ, lập tức truy hỏi: "Là đạo cụ do tổ các ngươi chuẩn bị sao?"
"Không, không đúng!" Lục Kiều Vũ lập tức lắc đầu "Tuyệt đối không phải, cánh tay giả chúng tôi chuẩn bị, hình tượng khác với cánh tay này, có chút tráng kiện hơn! Hơn nữa, hơn nữa... ... . . ."
Trương Hạo biết nàng muốn nói cái gì.
Cánh tay này, nhìn thế nào cũng thấy giống cánh tay thật!
Trương Hạo tràn ngập sợ hãi đi tới, vươn tay chạm vào cánh tay đó. Một cái chạm làm người hắn như bị điện giật, vội vàng lùi về sau!
Cảm xúc kia, đích thực là tay người thật!
Không chỉ như vậy, tiến sát vào còn ngửi thấy 1 mùi máu tanh nồng đậm, làm cho hắn biết cái này căn bản không phải đạo cụ! Hơn nữa, người của tổ đạo cụ còn chính miệng phủ nhận!
Trương Hạo nuốt nước bọt, ý định rời đi, nhưng Lục Kiều Vũ lại sợ tới mức té trên mặt đất, ngay cả đứng lên cũng không có sức! Dù sao, cái này quá mức khủng bố rồi!
Hơn nữa cánh tay kia còn giống như trong kịch bản, cầm 1 cây đinh thật dài!
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Trương Hạo nhìn Lục Kiều Vũ còn đang thất thần, lập tức bắt lấy tay nàng, tiếp tục kéo sâu vào bên trong rừng chạy đi! Hiện tại, căn bản không có thời gian ngây ngốc! Dừng lại mà nói..., chỉ có chờ chết!
Trương Hạo cảm giác rất không bình thường.
Cánh tay đứt kia, cùng với nữ nhân có gương mặt giống Diệp Nhữ Lan như đúc rốt cục có ý nghĩa gì? Muốn bọn hắn cảm giác thật khủng bố sao? Hay là nói, chính là mấy tên sát thủ biến thái trong tiểu thuyết?
Hồng Kông và nội địa không giống nhau, số lượng tiểu thuyết suy luận của nước ngoài rất lớn, cho nên cũng có rất nhiều độc giả yêu thích đọc thể loại này.
Trong đó, nhất là tiểu thuyết suy luận của Nhật lại càng nhiều. Tội phạm giết người thường sử dụng thể loại đồng dao giết người trong những cuốn tiểu thuyết như vậy, có thể thấy ở《 Nhân Sinh Không Còn 》của Agatha Kristy. Dựa theo nội dung những bài đồng dao, truyền thuyết, thậm chí tiểu thuyết và điện ảnh để giết người. Mà đa số trong tiểu thuyết suy luận, giết người bằng những cách như thế là còn vì che giấu một thứ nào đó, mà không chỉ đơn thuần dựng lên 1 biểu tượng khủng bố.
Trương Hạo bắt đầu hoài nghi, hẳn nữ nhân kia là 1 người tâm lý biến thái, muốn dựa theo nội dung kịch bản để giết người?
Nhưng loại suy luận này chính hắn cũng cảm thấy gượng ép. Từ cuộc tra hỏi giữa nàng và Dương Kha thì biết, nàng là người có mạch suy nghĩ rõ ràng trật tự, làm sao lại làm ra hành vi ngu xuẩn như vậy? Hơn nữa nhưng hung thủ biến thái trong tiểu thuyết làm sao có thể dễ dàng gặp được ngoài đời!
Đương nhiên, từ đầu tới đuôi, Trương Hạo không hề suy nghĩ qua trong chuyện này có điểm ma quái.
Dù sao, tình huống hiện tại xa xa vẫn chưa đủ làm người ta sinh ra suy nghĩ vượt quá logic thông thường.
Chạy không biết bao lâu Trương Hạo mới nhẹ thở ra, quay đầu lại nói: "Tốt rồi, Lục tiểu thư, hiện tại có lẽ đã đủ xa..."
Nhưng đập vào mắt hắn là 1 cảnh tượng cực kỳ kinh khủng.
Hắn túm lấy, cơ bản chỉ là 1 bàn tay! Cả người Lục Kiều Vũ đã biến mất không thấy! Từ bàn tay kia, máu tươi không ngừng rơi xuống, tạo thành 1 vệt dài đỏ thẫm trên đoạn đường hắn mới chạy qua!
Trương Hạo hoảng sợ vội vã buông bàn tay đứt rời kia ra!
Hắn nhớ tới kịch bản. Trên đoạn đường xung quanh cánh tay cầm đinh kia, tất nhiên sẽ xuất hiện nữ quỷ do Trương Phượng lâm sắm vai!
Lục Kiều Vũ bị người ta chém mất bàn tay mang đi, mà hắn từ đầu tới đuôi không hề hay biết? Cứ cho rằng hắn quá mức khẩn trương nhưng chuyện như vậy làm sao có thể xảy ra? Ngay cả chút động tĩnh, thanh âm cũng không có?
Lúc này Trương Hạo rốt cục mới ý thức được có chỗ không bình thường!
Một loạt hiện tượng quá mức khủng bố, từng bước đẩy hắn đến tình trạng vô vọng!
Hắn liều mạng chạy về phía trước!
Không biết trôi qua bao lâu, nhưng cuối cùng hắn nhìn thấy trước mặt có 1 vách đá!
Nơi vốn là cây cầu treo nay đã không còn nhìn thấy!
Cây cầu treo này phi thường chắc chắn, thế mà chỉ trong 1 đêm đã biến mất không thấy, loại chuyện này kết hợp với hết thảy sự việc đã phát sinh, Trương Hạo thậm chí hoài nghi có phải bản thân mình gặp ảo giác hay không.
Nhưng hắn chưa bao giờ cắn thuốc, sao có thể xuất hiện ảo giác? Nếu như không phải ảo giác, vậy mọi chuyện đến tột cùng là như thế nào? Vì cái gì Lục Kiều Vũ ở sau lưng mình bị chặt đứt tay mang đi mà mình không hề phát giác? Chuyện hoàn toàn xảy ra từ sau khi nhìn thấy cánh tay cầm đinh kia!
Nhìn vách đá dựng đứng trước mắt, hắn không khỏi lui về sau vài bước. Quay mặt lại liền đối diện với khu rừng hắc ám vô tận. Mà nhìn lên trời, mây đen vẫn vần vũ, cơ hồ không lọt chút tia sáng chiếu xuống nơi này. Điều này không giống với bản dự báo thời tiết!
Trương Hạo lúc này cảm thấy hối hận từ tận đáy lòng, không nên tranh thủ vai diễn này! Vốn hắn cho rằng, chỉ cần tham gia phim của đạo diễn Lâm Đông Hiền, nhất định 1 lần có thể thành danh, danh lợi song thu! Cho nên, hắn đặc biệt cố gắng, không dám thư giãn chút nào! Thế nhưng vì cái gì, lại phát sinh chuyện như vậy?
Hắn tiếp tục lui về phía sau, dọc theo 1 hướng khác nhảy vào rừng cây!
Trốn!
Nhất định phải trốn!
Trương Hạo lúc này đã hoảng sợ đến cực điểm, chạy trốn bừa bãi, lý trí đã sụp đổ!
Không biết chạy bao lâu, hắn đột nhiên cảm giác bản thân dẫm phải cái gì đó té ngã xuống! Lúc bò dậy, thình lình nhìn thấy, thứ làm hắn trượt chân chính là cánh tay cầm cây đinh 10 tấc!
Hắn trở về vị trí cũ!
Sợ hãi áp đảo, hắn run rẩy lùi về sau.
Căn cứ nội dung kịch bản, cánh tay kia là khi nữ quỷ còn sống bị chặt đứt! Đối với điểm này, Trương Hạo rất tinh tường! Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao nữ quỷ hay xuất hiện xung quanh cánh tay!
Nữ quỷ kia khi còn sống bị người ta phân thây. Tất cả bộ phận thi thể đều nằm trên Diệp Phượng Sơn! Nữ quỷ phải chịu khổ hình phân thây, cho nên cũng tàn nhẫn sát hại những người lên núi!
Đây chính là nội dung cốt truyện bộ phim 《Hiện Tượng Linh Dị Thứ Tư》!
Trương Hạo muốn chạy trốn, thế nhưng hắn mới đứng người lên đã cảm thấy đỉnh đầu đau buốt!
Tiếng kêu sắc nhọn thảm thiết vang vọng khắp rừng cây!
Hồi lâu sau, Trương Hạo ngã trên mặt đất.
Giờ phút này hắn đã biến thành 1 cỗ thi thể chết không nhắm mắt.
Trên đỉnh đầu hắn, cây đinh 10 phân đâm ngập sâu vào đầu!
Mà nhân vật hắn sắm vai, cũng bị chết bởi bị cây đinh đóng vào đầu! ! .
Tuy chung quanh toàn là hắc ám, nhưng bọn hắn đã trọ ở nơi này 1 thời gian, vẫn phân biệt được đường đi lối lại. Sau khi chạy qua 1 cánh cửa bên hông đại sảnh, 4 người liền phân tán lao đi!
Mà trong 4 người, người chạy trốn nhanh nhất là Trương Hạo!
Thân thủ khủng bố của Thượng Quan Miên làm hắn ấn tượng quá mức sâu sắc. Hiện tại, hắn không biết bản thân nên chạy đi đâu, làm gì. Không thể rời khỏi Diệp Phượng Sơn, lúc này chỉ còn cách trốn, sau đó, tập hợp mọi người, nghĩ biện pháp chế ngự nữ nhân khủng bố kia!
Thượng Quan Miên nói rằng nàng không phải hung thủ giết người, Trương Hạo hoàn toàn không tin tưởng!
Trên đường núi chạy đi không biết bao lâu, hắn liền nhảy vào trong rừng cây, vịn vào 1 gốc đại thụ, thở dốc hồi lâu, nhìn phía sau không có ai hắn mới thoáng an tâm lại.
Thật đáng sợ!
Không biết nữ nhân kia làm thế nào mà trong nháy mắt giết chết nhiều người như vậy , không riêng đạo diễn, người làm phim, biên kịch, thậm chí còn rất nhiều diễn viên quần chúng ! Hơn nữa, nàng rốt cuộc là ai? Không phải Diệp Nhữ Lan, thế nhưng vì cái gì gương mặt lại giống như vậy? Chẳng lẽ là chị em song sinh? Hay là, nàng ta thực sự là Diệp Nhữ Lan, nhưng cố ý cải biến âm thanh cùng khí chất?
Bất quá, càng làm Trương Hạo chú ý là Trương Phượng Lâm đột nhiên mất tích. Nữ nhân khủng bố kia rõ ràng muốn lấy bọn hắn làm con tin, bắt nhân viên trong đoàn đi tìm Trương Phượng Lâm. Nàng ta kiên quyết như vậy chẳng lẽ Trương Phượng Lâm mất tích không phải do nàng ta?
Trương Hạo đối với Trương Phượng Lâm cũng không có nhiều ấn tượng. Nàng là người rất ít khi xuất hiện, hơn nữa trước kia, vai nữ quỷ nàng cũng đã diễn qua vài lần. Nhớ rõ, bộ phim thứ nhất nàng tham gia vào năm 2004, đạo diễn Bành Ngạn Quân《 Căn phòng thứ 4 》. Mà biên kịch bộ phim cũng là Lâm Thư Kỳ ∷. Bản thân Trương Phượng Lâm không phải người nổi tiếng, cho nên rất ít chó săn bám đuôi nàng. Mà Lâm Thư Kỳ là biên kịch, cũng không gây chú ý giống như diễn viên, xung quanh nàng cũng không có nhiều tin tức bát quái.
Có thể nói, Trương Hạo sau khi tiến vào tổ phim này mới trực tiếp nhìn thấy 2 người đó.
Nữ nhân khủng bố muốn tìm Trương Phượng Lâm, chẳng phải đại biểu rằng Trương Phượng lâm đối với nàng rất trọng yếu. Đã như vầy, hắn cho rằng, nhất định phải mau chóng tìm ra Trương Phượng Lâm mới có thể biết được nữ nhân kia là thần thánh phương nào. Nàng ta đến cùng có phải Diệp Nhữ Lan hay không!
Trương Hạo lúc này tuy sợ hãi nhưng lý trí vẫn còn. Hắn biết rõ, loại thời điểm này mà rối loạn tư tưởng chờ đợi chỉ có tử vong! Vì thế hắn cắn chặt răng, tiếp tục chạy sâu vào bên trong rừng cây!
Phải nhanh một chút tìm ra Trương Phượng Lâm!
Nhưng, nên trốn tới nơi nào đây? Còn có. Trương Phượng Lâm đang ở nơi nào?
Bỗng nhiên, hắn nghe sau lưng có tiếng động, lập tức quay người lại, hoảng sợ xem xét, nhưng phía sau chỉ là 1 nữ tử nhỏ nhắn. Hắn nhớ, đối phương là nhân viên trong đoàn, hình như là người của tổ đạo cụ.
Nữ hài kia thoạt nhìn còn chưa tới 20 tuổi, giờ phút này toàn thân run lẩy bẩy, nhìn thấy Trương Hạo cảm giác giống như thấy thân nhân, vội vàng chạy tới, sợ hãi nói: "Trương, Trương tiên sinh, ta, ta phải rất vất vả, thời điểm mất điện mới trốn ra được đến đây!"
"Lúc mất điện sao?" Trương Hạo hoàn toàn không biết tên của nàng, nhưng lúc này cũng tính là người đồng hành, vì thế hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Lục... Lục Kiều Vũ."
Lúc nói chuyện, nữ hài tên Lục Kiều Vũ toàn thân vẫn không ngừng run lẩy bẩy. Trương Hạo liền đỡ lấy nàng, nói: "Mặc kệ như thế nào, chúng ta mau rời khỏi đây! Nếu bị đuổi kịp chính là không xong rồi!"
Nhưng vừa rứt câu nói, Trương Hạo đột nhiên thấy 1 thứ làm hắn khó quên!
"Cái này... là..."
Trước mắt, dưới 1 gốc cây có 1 cánh tay trơ trọi nằm đó! Mà trong bàn tay nó... ... cầm chặt 1 cây đinh 10 tấc!
Căn cứ kịch bản, cánh tay này là đạo cụ trong phân cảnh tiếp theo, cũng là 1 trong những điểm nhấn của bộ phim! Nguyên bản nội dung, người nhìn thấy cánh tay này chính là nam chính, Lục Tung.
Mà Trương Hạo đối với cánh tay này lại càng cảm giác không thoái mái. Bởi vì, cái chết của nhân vật hắn sắm vai, có quan hệ rất lớn tới cánh tay này.
"Cái này" Trương Hạo lập tức nhìn về phía Lục Kiều Vũ, lập tức truy hỏi: "Là đạo cụ do tổ các ngươi chuẩn bị sao?"
"Không, không đúng!" Lục Kiều Vũ lập tức lắc đầu "Tuyệt đối không phải, cánh tay giả chúng tôi chuẩn bị, hình tượng khác với cánh tay này, có chút tráng kiện hơn! Hơn nữa, hơn nữa... ... . . ."
Trương Hạo biết nàng muốn nói cái gì.
Cánh tay này, nhìn thế nào cũng thấy giống cánh tay thật!
Trương Hạo tràn ngập sợ hãi đi tới, vươn tay chạm vào cánh tay đó. Một cái chạm làm người hắn như bị điện giật, vội vàng lùi về sau!
Cảm xúc kia, đích thực là tay người thật!
Không chỉ như vậy, tiến sát vào còn ngửi thấy 1 mùi máu tanh nồng đậm, làm cho hắn biết cái này căn bản không phải đạo cụ! Hơn nữa, người của tổ đạo cụ còn chính miệng phủ nhận!
Trương Hạo nuốt nước bọt, ý định rời đi, nhưng Lục Kiều Vũ lại sợ tới mức té trên mặt đất, ngay cả đứng lên cũng không có sức! Dù sao, cái này quá mức khủng bố rồi!
Hơn nữa cánh tay kia còn giống như trong kịch bản, cầm 1 cây đinh thật dài!
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Trương Hạo nhìn Lục Kiều Vũ còn đang thất thần, lập tức bắt lấy tay nàng, tiếp tục kéo sâu vào bên trong rừng chạy đi! Hiện tại, căn bản không có thời gian ngây ngốc! Dừng lại mà nói..., chỉ có chờ chết!
Trương Hạo cảm giác rất không bình thường.
Cánh tay đứt kia, cùng với nữ nhân có gương mặt giống Diệp Nhữ Lan như đúc rốt cục có ý nghĩa gì? Muốn bọn hắn cảm giác thật khủng bố sao? Hay là nói, chính là mấy tên sát thủ biến thái trong tiểu thuyết?
Hồng Kông và nội địa không giống nhau, số lượng tiểu thuyết suy luận của nước ngoài rất lớn, cho nên cũng có rất nhiều độc giả yêu thích đọc thể loại này.
Trong đó, nhất là tiểu thuyết suy luận của Nhật lại càng nhiều. Tội phạm giết người thường sử dụng thể loại đồng dao giết người trong những cuốn tiểu thuyết như vậy, có thể thấy ở《 Nhân Sinh Không Còn 》của Agatha Kristy. Dựa theo nội dung những bài đồng dao, truyền thuyết, thậm chí tiểu thuyết và điện ảnh để giết người. Mà đa số trong tiểu thuyết suy luận, giết người bằng những cách như thế là còn vì che giấu một thứ nào đó, mà không chỉ đơn thuần dựng lên 1 biểu tượng khủng bố.
Trương Hạo bắt đầu hoài nghi, hẳn nữ nhân kia là 1 người tâm lý biến thái, muốn dựa theo nội dung kịch bản để giết người?
Nhưng loại suy luận này chính hắn cũng cảm thấy gượng ép. Từ cuộc tra hỏi giữa nàng và Dương Kha thì biết, nàng là người có mạch suy nghĩ rõ ràng trật tự, làm sao lại làm ra hành vi ngu xuẩn như vậy? Hơn nữa nhưng hung thủ biến thái trong tiểu thuyết làm sao có thể dễ dàng gặp được ngoài đời!
Đương nhiên, từ đầu tới đuôi, Trương Hạo không hề suy nghĩ qua trong chuyện này có điểm ma quái.
Dù sao, tình huống hiện tại xa xa vẫn chưa đủ làm người ta sinh ra suy nghĩ vượt quá logic thông thường.
Chạy không biết bao lâu Trương Hạo mới nhẹ thở ra, quay đầu lại nói: "Tốt rồi, Lục tiểu thư, hiện tại có lẽ đã đủ xa..."
Nhưng đập vào mắt hắn là 1 cảnh tượng cực kỳ kinh khủng.
Hắn túm lấy, cơ bản chỉ là 1 bàn tay! Cả người Lục Kiều Vũ đã biến mất không thấy! Từ bàn tay kia, máu tươi không ngừng rơi xuống, tạo thành 1 vệt dài đỏ thẫm trên đoạn đường hắn mới chạy qua!
Trương Hạo hoảng sợ vội vã buông bàn tay đứt rời kia ra!
Hắn nhớ tới kịch bản. Trên đoạn đường xung quanh cánh tay cầm đinh kia, tất nhiên sẽ xuất hiện nữ quỷ do Trương Phượng lâm sắm vai!
Lục Kiều Vũ bị người ta chém mất bàn tay mang đi, mà hắn từ đầu tới đuôi không hề hay biết? Cứ cho rằng hắn quá mức khẩn trương nhưng chuyện như vậy làm sao có thể xảy ra? Ngay cả chút động tĩnh, thanh âm cũng không có?
Lúc này Trương Hạo rốt cục mới ý thức được có chỗ không bình thường!
Một loạt hiện tượng quá mức khủng bố, từng bước đẩy hắn đến tình trạng vô vọng!
Hắn liều mạng chạy về phía trước!
Không biết trôi qua bao lâu, nhưng cuối cùng hắn nhìn thấy trước mặt có 1 vách đá!
Nơi vốn là cây cầu treo nay đã không còn nhìn thấy!
Cây cầu treo này phi thường chắc chắn, thế mà chỉ trong 1 đêm đã biến mất không thấy, loại chuyện này kết hợp với hết thảy sự việc đã phát sinh, Trương Hạo thậm chí hoài nghi có phải bản thân mình gặp ảo giác hay không.
Nhưng hắn chưa bao giờ cắn thuốc, sao có thể xuất hiện ảo giác? Nếu như không phải ảo giác, vậy mọi chuyện đến tột cùng là như thế nào? Vì cái gì Lục Kiều Vũ ở sau lưng mình bị chặt đứt tay mang đi mà mình không hề phát giác? Chuyện hoàn toàn xảy ra từ sau khi nhìn thấy cánh tay cầm đinh kia!
Nhìn vách đá dựng đứng trước mắt, hắn không khỏi lui về sau vài bước. Quay mặt lại liền đối diện với khu rừng hắc ám vô tận. Mà nhìn lên trời, mây đen vẫn vần vũ, cơ hồ không lọt chút tia sáng chiếu xuống nơi này. Điều này không giống với bản dự báo thời tiết!
Trương Hạo lúc này cảm thấy hối hận từ tận đáy lòng, không nên tranh thủ vai diễn này! Vốn hắn cho rằng, chỉ cần tham gia phim của đạo diễn Lâm Đông Hiền, nhất định 1 lần có thể thành danh, danh lợi song thu! Cho nên, hắn đặc biệt cố gắng, không dám thư giãn chút nào! Thế nhưng vì cái gì, lại phát sinh chuyện như vậy?
Hắn tiếp tục lui về phía sau, dọc theo 1 hướng khác nhảy vào rừng cây!
Trốn!
Nhất định phải trốn!
Trương Hạo lúc này đã hoảng sợ đến cực điểm, chạy trốn bừa bãi, lý trí đã sụp đổ!
Không biết chạy bao lâu, hắn đột nhiên cảm giác bản thân dẫm phải cái gì đó té ngã xuống! Lúc bò dậy, thình lình nhìn thấy, thứ làm hắn trượt chân chính là cánh tay cầm cây đinh 10 tấc!
Hắn trở về vị trí cũ!
Sợ hãi áp đảo, hắn run rẩy lùi về sau.
Căn cứ nội dung kịch bản, cánh tay kia là khi nữ quỷ còn sống bị chặt đứt! Đối với điểm này, Trương Hạo rất tinh tường! Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao nữ quỷ hay xuất hiện xung quanh cánh tay!
Nữ quỷ kia khi còn sống bị người ta phân thây. Tất cả bộ phận thi thể đều nằm trên Diệp Phượng Sơn! Nữ quỷ phải chịu khổ hình phân thây, cho nên cũng tàn nhẫn sát hại những người lên núi!
Đây chính là nội dung cốt truyện bộ phim 《Hiện Tượng Linh Dị Thứ Tư》!
Trương Hạo muốn chạy trốn, thế nhưng hắn mới đứng người lên đã cảm thấy đỉnh đầu đau buốt!
Tiếng kêu sắc nhọn thảm thiết vang vọng khắp rừng cây!
Hồi lâu sau, Trương Hạo ngã trên mặt đất.
Giờ phút này hắn đã biến thành 1 cỗ thi thể chết không nhắm mắt.
Trên đỉnh đầu hắn, cây đinh 10 phân đâm ngập sâu vào đầu!
Mà nhân vật hắn sắm vai, cũng bị chết bởi bị cây đinh đóng vào đầu! ! .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.