Quyển 25 - Chương 15: hung cơ ẩn hiện
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Khoảng thời gian này Thần cốc Tiểu Dạ Tử không ở
trong nhà trọ, những hộ gia đình thuộc Thần Cốc Minh hoặc nhiều hoặc ít
đều có tâm tình lo nghĩ. Vạn nhất Thượng Quan Miên giết nàng, như vậy
Thần Cốc Minh tự nhiên cũng sụp đổ.
Mà đối với người của Dạ Vũ minh cũng rất lo lắng về an nguy của Ngân Dạ.
Trong phòng Thâm Vũ, Tử Dạ và Ngân Vũ ngồi ở đầu giường. Thâm Vũ vẫn còn đang hôn mê. Suốt khoảng thời gian này đều phải dựa vào Tử Dạ chăm sóc nàng mới duy trì được.
"Nàng... Còn có thể tỉnh lại sao?" Ngân Vũ nhìn Thâm Vũ đang nhắm mắt, rồi lại nhìn về phía cửa sổ, nói: "Ta sợ... Nếu như, ta cũng gặp phải cảnh ngộ giống nàng thì làm sao bây giờ?"
"Vì hắn mà chúc phúc a." Tử Dạ đem khăn lông đặt lên trán Thâm Vũ, nói: "Ta và ngươi, chỉ có thể làm được như vậy. Hiện tại, điện thoại không gọi được, chúng ta lực bất tòng tâm."
"Tử Dạ..." Ngân Vũ bỗng nhiên nhìn về phía nàng, tựa hồ do dự một phen, cuối cùng mở miệng: "Thời điểm huyết tự trò chơi, ngươi đưa ra quyết định trí mạng kia, có phải là vì..."
"Phải."
Tử Dạ thế mà không chút do dự trả lời.
"Ta khi đó căn bản không suy nghĩ gì. Sống sót như vậy cũng không có ý nghĩa. Cho nên nếu có thể chết đi... vậy, chết ở đó cũng không sao. Vì thế, ta liền đưa ra lựa chọn đó. Chỉ là không nghĩ đến, ta không chết, ngược lại liên lụy nhiều hộ gia đình khác."
Ngân Vũ lâm vào trầm mặc.
Trong phòng, yên tĩnh như chết.
"Uống thuốc ngủ vào có lẽ nàng sẽ không tỉnh dậy trong 1 thời gian ngắn " Ngân Vũ yên lặng nói: "Ngươi nghỉ ngơi chút đi, để ta chiếu cố nàng. Với tư cách 1 trong 2 minh chủ Dạ Vũ minh, ta cũng nên có trách nhiệm này."
Tử Dạ nhìn Ngân Vũ, lại nhìn Thâm Vũ vẫn đang ngủ say.
"Ngươi cũng nhiều ngày chưa nghỉ nghơi " Ngân Vũ lúc này không nhìn mặt Tử Dạ: "Đi thôi, ngủ 1 giấc hoặc là ra ngoài tản bộ. Vô luận như thế nào... Ngươi hắn là rất mệt đi?"
"Như vậy... làm phiền ngươi."
Tử Dạ nói xong câu đó, nàng đứng lên đi tới cửa ra vào, nàng đi lại rất nhẹ, thân hình tương đối gầy gò, tựa hồ 1 cơn gió thổi qua cũng có thể xô đổ.
Vừa rời khỏi phòng, từ phía bên kia hành lang nàng nhìn thấy, Lý Ẩn đang đứng đó!
Một khắc ấy, gương mặt nàng vốn tiều tụy, đôi mắt vô hồn bỗng toát ra 1 chút sắc thái! Hào quang tỏa ra trong đôi mắt nàng, nhưng rồi lại chậm dãi nhạt dần đi.
"Em nói rồi..." Tử Dạ đè nén biểu lộ xao động trong nội tâm, dùng giọng điệu băng lãnh nói: "Em sẽ chờ anh."
Nhưng Lý Ẩn lại chậm rãi đi tới, trong ánh mắt của hắn, bao hàm rất nhiều, rất nhiều.
"Không cho phép, có lần sau nữa!"
Một câu ngắn ngủn, 7 chữ, người khác nghe thấy sẽ chẳng hiểu gì, nhưng Tử Dạ cảm giác trong đó có bao hàm 1 tia ôn nhu.
Lúc này chẳng thể thốt nên câu, chỉ mặc lệ tràn mi.
Thế mà lại chẳng hề có nước mắt. Có lẽ, nước mắt đã sớm chảy khô. Giờ khắc này nó cũng chẳng còn nhiều ý nghĩa.
"Đi thôi." Thanh âm của Lý Ẩn từ từ vang lên.
Tử Dạ còn chưa kịp nói gì, Lý Ẩn đã tiến lên, sau đó nắm thật chặt tay nàng kéo đi.
Ra khỏi nhà trọ tới khu không người bên ngoài, Lý Ẩn vẫn lôi kéo Tử Dạ: "Anh nói, sẽ không bao giờ hứa hẹn cũng không cấp cho em hy vọng nào nữa. Giờ phút này, cũng vẫn như vậy. Nhưng ít nhất, nếu 1 ngày chúng ta rời khỏi thế giới này, anh hy vọng sẽ nhớ kỹ giây phút này đây. Anh muốn cho em 1 ký ức hoàn hảo nhất."
Đang đi tới, Lý Ẩn đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn Tử Dạ: "Em quyết định xem, muốn tới nơi nào?"
Tử Dạ trầm mặc hồi lâu, ánh mắt nàng rời về hướng khác, trong mắt toát ra chút hồi ức.
"Em nghĩ... trở về phố Nhân Nguyệt đi. Em muốn… trở về nơi trước kia mụ mụ sinh sống."
Nhà trọ, trong phòng hộ gia đình Lâm Thiện - Dạ Vũ minh. Thời điểm hắn vừa mở cửa phòng liền sợ ngây người. Bởi vì, trong phòng đang ngồi 1 người. Mỹ nhân tóc vàng, Kate!
Là hộ gia đình ngoại quốc, Kate tự nhiên được nhiều người ấn tượng, nhất là dáng người ma quỷ của nàng. Khiến người ta kinh ngạc chính là lúc này nàng đang mặc 1 bộ áo ngủ khiêu gợi, lười biếng ngồi trên giường nhìn Lâm Thiện.
Đại não Lâm Thiện lúc này hoàn toàn không thể hiểu được. Rốt cục là chuyện gì đang diễn ra?
Kate nhìn thấy hắn liền nở 1 nụ cười mê hoặc: "Còn đứng ở đó làm cái gì?"
Tiếng trung của Kate cực kỳ trôi chảy! Lúc trước nàng nói những câu trung văn sứt sẹo toàn bộ đều là giả dối!
Lâm Thiện nâng lên vài phần cảnh giác, thế nhưng về sau lại chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Kate đem đai áo ngủ nới rộng ra, làm 2 ngọn núi cực đại hiện ra đầy sinh động, cổ áo chỉ cần rũ xuống vài phần, tuyệt đối có thể nhìn thấy 2 viên anh đào! Mà lúc này, ở dưới áo ngủ viền tơ vàng, đôi chân thon dài khẽ khuấy động.
Cái bộ vị kia của Lâm Thiện bắt đầu sung huyết căng cứng, nổi lên phản ứng sinh lý mãnh liệt. Sau khi tiến vào nhà trọ, người nào mà không phải luôn luôn sinh hoạt giữa sinh và tử? Cũng chính là vì tinh thần luôn luôn căng thẳng, cho nên mới cần chỗ phát tiết! Giống như đội quân cổ đại sau khi đánh sập thành trì thường để cho binh sĩ cướp bóc, cưỡng bức dân nữ. Mà đó chính là cách phát tiết tốt nhất!
Lâm Thiện trong Dạ Vũ minh cũng coi như người thuộc tầng lớp cao, nguyên nhân hắn được tín nhiệm là bởi vì nằm trong số những người sớm nhất gia nhập Dạ Vũ Minh, đồng thời cũng vì hắn mới tiến vào nhà trọ đã lựa chọn gia nhập Dạ Vũ minh, tương đối thu được tín nhiệm. Hơn nữa, trí nhớ cùng chỉ số thông minh của hắn cũng không tầm thường, cho nên bình thường thường xuyên đi bên cạnh La Thập Tam và Ngân Dạ.
Lâm Thiện khóa cửa lại, từng bước một chạy tới cơ hồ muốn bổ nhào vào Kate. Thời điểm hắn chạy tới trước mặt, Kate bỗng nhiên đem đai áo ngủ kéo lại, cười cười nói: "Đừng nóng vội, ta hỏi ngươi một vài vấn đề. Nếu như ngươi trả lời tốt, ta sẽ cho ngươi hưởng thụ hạnh phúc chân chính."
Một câu nói tức khắc làm Lâm Thiện triệt để thanh tỉnh!
Người trước mắt, là người của Thần Cốc minh! Hơn nữa, trong Thần Cốc Minh nàng cũng là người có tiếng nói. Mọi người đều nói ngực to không não, nhưng câu đó đối với nữ nhân ngoại quốc này lại không thích hợp.
Lâm Thiện tỉnh táo lại, nói: "Ngươi muốn ta phản bội Dạ Vũ minh?"
"Không cần nói khó nghe như vậy, ta chỉ cần tình báo mà thôi. Mọi người đáp ứng nhu cầu của nhau. Ta đối với người tên La Thập Tam rất hứng thú. Hy vọng ngươi có thể cho ta biết 1 chút tin tức. Ta dùng lập trường cá nhân mà tới, không đại biểu cho Thần Cốc minh."
Lâm Thiện nghiến răng nghiến lợi: " Im ngay cho ta! Ta không phải loại người như vậy!"
Tuy hắn nói như vậy, nhưng hai mắt vẫn không thể nào rời khỏi 2 ngọn núi cao ngất của Kate. Hơn nữa, Kate thật sự hiểu được làm như thế nào để trêu chọc ham muốn của nam nhân. Nàng đứng dậy, dùng hai tay ôm lấy cổ Lâm Thiện, cầm tay phải hắn chủ động đặt lên bộ ngực căng tròn của mình!
"Thế nào... Có phải sờ rất thoải mái hay không? Chỉ cần ngươi đáp ứng nói cho ta biết tin tức về La Thập Tam, về sau mỗi ngày ta đều đúng giờ đến phòng của ngươi. Ta biết rất nhiều kỹ xảo, tuyệt đối có thể làm ngươi cực kỳ sảng khoái..."
Lúc này, dục vọng trong người Lâm Thiện ngày càng thịnh, nhất thời hắn sinh ra ý nghĩ bá vương ngạnh thương cung (cưỡng ép)! Vì vậy, muốn đẩy nàng ngã xuống, nhưng không ngờ tay vừa động lại bị Kate phản đòn, chế trụ ngược lại Lâm Thiện!
Nàng còn là người luyện võ!
Đương nhiên, so với Thượng Quan Miên căn bản chỉ là tiểu hài tử. Nhưng để đối phó với những người giống Lâm Thiện là đủ rồi!
"Không được ah, ngươi muốn dùng sức mạnh là không thể đâu. Ngươi cũng không nghĩ, trong nhà trọ này người ngấp nghé muốn thân thể của ta số lượng không ít, nếu như ta không có bản lãnh gì chẳng phải mặc các ngươi trêu đùa rồi sao? Trước kia Roland thoạt nhìn rất khá, cho nên ta với hắn qua lại cho vui vẻ, nhưng hắn hiện tại chết rồi. Tự ngươi lựa chọn đi, có muốn giao dịch với ta hay không?"
"Ngươi..."
Tình dục lúc này đã làm cho tiểu đệ hắn hoàn toàn đứng dậy, Lâm Thiện khó có thể đè nén. Liên minh vốn chỉ là kết hợp vì lợi ích, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại thân thể của Kate, rốt cục quyết tâm gật đầu: "Tốt! Ta nói! Chuyện về La Thập Tam trong minh là tuyệt mật, ta cũng chỉ nghe Ngân Dạ nói mấy câu với hắn mà thôi. Chính là... có quan hệ tới “Cổ”. Ah, ngươi là người Mỹ có thể không biết cổ là gì, để ta giải thích 1 chút..."
Mấy phút đồng hồ sau, Kate nhận được đáp án thỏa mãn.
Mẹ nàng là vũ nữ múa thoát y, đồng thời còn nghiện cần xa nặng. Mà trong quá trình du lịch ở trung quốc nàng đột nhiên tiến vào nhà trọ khủng bố này. Kate tuyệt không cam lòng chết đi, quyết định lợi dụng thân thể mê người của mình để tìm kiếm sinh cơ. Trên thực tế, trong nhà trọ có rất nhiều người đều thần phục dưới váy của nàng. Dù sao, nàng đối với hộ gia đình mà nói, chẳng khác gì kỹ nữ dùng tình báo làm tiền trả.
Lúc này, trên người 2 người đều không còn mảnh vải. Lâm Thiện đặc biệt mang BCS, dù sao ai biết được thân thể nữ nhân này có sạch sẽ hay không, lỡ may sau này có bầu cũng rất không xong.
Thân thể Kate thật sự hoàn hảo không gì sánh kịp, vô luận là cặp “hung khí” trước ngực, vòng eo nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài trắng trẻo, hay vòng 3 đầy đặn mê ngươi đều tản mát ra sự hấp dẫn trêu chọc.
Mà ngay cả hiện tại, Kate vẫn không quên moi móc tình báo: "Như vậy... La Thập Tam, cùng cái “liên hoàn án giết người áo đỏ ” kia có quan hệ như thế nào? Ah, nhẹ một chút, nhẹ một chút nha..."
Lâm Thiện một bên vừa hung hăng, vừa nói: "Ta cũng không rõ ràng lắm tình hình cụ thể và tỉ mỉ, ah... Ah, chỉ là nghe nói hắn bạn gái cũng là người bị hại, bất quá, ta có thể xác định chính là..."
"Là cái gì?"
"Hắn 1 chút cũng không cảm thấy đau thương khi mất đi bạn gái... Ah, có thể làm xong nói sau hay không!"
Hai thân thể cứ như vậy dây dưa với nhau, kết hợp làm một... Mà Kate không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ, giãy dụa thân thể, nghênh hợp động tác với đối phương, đại não thì lại phi tốc suy nghĩ: cổ... La Thập Tam... Nhất định phải nghĩ biện pháp lợi dụng triệt để... Người nam nhân này, kỹ xảo quá kém, so ra thực sự không bằng Roland, được rồi, vì lâu dài về sau, thông qua được thì thông qua! Bất quá, nam nhân tên La Thập Tam thật đúng là du diêm bất tiến (đầu gỗ, không chịu nghe lời người khác), lần trước ta dụ dỗ hắn thế mà không chút phản ứng nào...
Kate tính toán âm mưu của mình, hơn nữa còn vạch sẵn kế hoạch. Rất khó tưởng tượng, nữ nhân này biểu hiện như đang chìm vào bể hoan lạc, nhưng trong đầu là 1 mảnh thâm trầm! Trên 1 trình độ nào đó, ngay cả Từ Thao cũng không bằng!
Cùng lúc đó, Lý Ẩn và Tử Dạ đi tới Nhân Nguyệt phố. Nơi này là chỗ sinh hoạt trước kia của Doanh Thanh Ly.
Lý Ẩn không khỏi nhớ lại, lần trước hắn gặp phụ thân cũng ở đây.
Quan hệ giữa ông ta và mẫu thân Tử Dạ, Lý Ẩn không muốn nghĩ nhiều nữa.
Trên đường Nhân Nguyệt, căn nhà Dạ gia vẫn bảo tồn như trước. Tuy có vẻ hơi cũ nát, nhưng Tử Dạ nhìn thấy vẫn nở nụ cười.
"Ta đã trở về... Mụ mụ."
Nhưng dáng tươi cười của Tử Dạ đông kết lại.
Ở phía trước căn nhà ngay bên cạnh, có 1 nữ nhân toàn thân mặc đồ tang.
"Tử... Tử Dạ..." Nữ nhân đó kinh ngạc mở miệng: "Đúng, đúng là ngươi?"
Tử Dạ nhìn thấy nàng liền lập tức bước tới.
"A Nghiên!"
Tử Dạ nhìn 1 thân tang phục của nàng, trên mặt còn đọng lại vệt nước mắt, vươn tay túm lấy 2 tay đang không ngừng run rẩy của nàng, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy? Là ai qua đời?"
"Là... Là chồng ta. Hắn... Hắn chết, một tháng trước..."
Nữ nhân kia nhìn thấy Tử Dạ, ngăn không được nức nở, ôm lấy nàng khóc òa: "Ta nên làm cái gì bây giờ? Hắn đi rồi, ta nên làm cái gì bây giờ ah!"
Tiếng gào thét tuyệt vọng, khiến người ta động dung.
10 phút sau, trong phòng khách thuần sắc trắng vì mới có người qua đời , Lý Ẩn cùng Tử Dạ đang ngồi trên ghế salon.
"Là bị giết chết." Nàng lau nước mắt nói: "Trên người bị đâm vài nhát dao, quá tàn nhẫn. Cảnh sát đến bây giờ còn chưa tra được hung thủ là ai..."
"A Nghiên..." Tử Dạ cầm chặt tay nàng nói: "Tố Tố đâu? Nữ nhi của các ngươi..."
"Tố Tố... Nàng khóc rất lợi hại, cả ngày chỉ muốn tìm ba ba. Thực không rõ vì cái gì chúng tôi lại gặp phải chuyện như vậy."
"Thỉnh nén bi thương." Lý Ẩn lập tức đưa cho nàng miếng khăn giấy: "Còn chưa tra được manh mối gì sao?"
"Tạm thời còn không có. Cảnh sát nói, nơi hắn bị giết là khu vực vắng vẻ, chỗ đó có rất nhiều người ngoại lai, quản lý hộ khẩu rất hỗn loạn, cho nên... Thế nhưng vì sao hắn lại tới chỗ đó! Hắn chết đi, trong nhà này chẳng khác nào trời sập. Ta 1 mình thật không biết chống đỡ như thế nào. Tử Dạ, nghe nói ngươi từ chức giáo sư rời khỏi thành phố K, 1 năm nay ngươi đi nơi nào vậy?"
"Ta chẳng đi nơi nào, vẫn 1 mực ở thành phố K."
"Vậy làm sao không có liên lạc? Vị này là bạn trai của ngươi?"
"Ân... Hắn gọi là Lý Ẩn."
"Chúc mừng ngươi... Tử Dạ. Ta một mực còn lo lắng, không biết ngươi sống như thế nào."
Trong phòng có bầy di ảnh của người chết, chồng nàng. A Nghiên tên đầy đủ là Lâm Nhược Nghiên, trượng phu của nàng tên là Chương Tử Sơn. Tên của A Nghiên là lúc trước được Doanh Thanh Ly đặt cho. Vài hộ gia đình quanh đây quan hệ với nhau tương đối tốt, có thể nói giống như người một nhà. Năm đó, sau khi phụ thân Tử Dạ qua đời, Doanh Thanh Ly liền mang nàng tới đây, Tử Dạ cùng Lâm Nhược Nghiên, Chương Tử Sơn quan hệ rất tốt, là bạn bè chơi từ bé.
Mà Lý Ẩn lúc này còn chưa ý thức được, sau lưng vụ án mưu sát tựa hồ không quan hệ tới hắn này, ẩn giấu hung cơ nhường nào
Mà đối với người của Dạ Vũ minh cũng rất lo lắng về an nguy của Ngân Dạ.
Trong phòng Thâm Vũ, Tử Dạ và Ngân Vũ ngồi ở đầu giường. Thâm Vũ vẫn còn đang hôn mê. Suốt khoảng thời gian này đều phải dựa vào Tử Dạ chăm sóc nàng mới duy trì được.
"Nàng... Còn có thể tỉnh lại sao?" Ngân Vũ nhìn Thâm Vũ đang nhắm mắt, rồi lại nhìn về phía cửa sổ, nói: "Ta sợ... Nếu như, ta cũng gặp phải cảnh ngộ giống nàng thì làm sao bây giờ?"
"Vì hắn mà chúc phúc a." Tử Dạ đem khăn lông đặt lên trán Thâm Vũ, nói: "Ta và ngươi, chỉ có thể làm được như vậy. Hiện tại, điện thoại không gọi được, chúng ta lực bất tòng tâm."
"Tử Dạ..." Ngân Vũ bỗng nhiên nhìn về phía nàng, tựa hồ do dự một phen, cuối cùng mở miệng: "Thời điểm huyết tự trò chơi, ngươi đưa ra quyết định trí mạng kia, có phải là vì..."
"Phải."
Tử Dạ thế mà không chút do dự trả lời.
"Ta khi đó căn bản không suy nghĩ gì. Sống sót như vậy cũng không có ý nghĩa. Cho nên nếu có thể chết đi... vậy, chết ở đó cũng không sao. Vì thế, ta liền đưa ra lựa chọn đó. Chỉ là không nghĩ đến, ta không chết, ngược lại liên lụy nhiều hộ gia đình khác."
Ngân Vũ lâm vào trầm mặc.
Trong phòng, yên tĩnh như chết.
"Uống thuốc ngủ vào có lẽ nàng sẽ không tỉnh dậy trong 1 thời gian ngắn " Ngân Vũ yên lặng nói: "Ngươi nghỉ ngơi chút đi, để ta chiếu cố nàng. Với tư cách 1 trong 2 minh chủ Dạ Vũ minh, ta cũng nên có trách nhiệm này."
Tử Dạ nhìn Ngân Vũ, lại nhìn Thâm Vũ vẫn đang ngủ say.
"Ngươi cũng nhiều ngày chưa nghỉ nghơi " Ngân Vũ lúc này không nhìn mặt Tử Dạ: "Đi thôi, ngủ 1 giấc hoặc là ra ngoài tản bộ. Vô luận như thế nào... Ngươi hắn là rất mệt đi?"
"Như vậy... làm phiền ngươi."
Tử Dạ nói xong câu đó, nàng đứng lên đi tới cửa ra vào, nàng đi lại rất nhẹ, thân hình tương đối gầy gò, tựa hồ 1 cơn gió thổi qua cũng có thể xô đổ.
Vừa rời khỏi phòng, từ phía bên kia hành lang nàng nhìn thấy, Lý Ẩn đang đứng đó!
Một khắc ấy, gương mặt nàng vốn tiều tụy, đôi mắt vô hồn bỗng toát ra 1 chút sắc thái! Hào quang tỏa ra trong đôi mắt nàng, nhưng rồi lại chậm dãi nhạt dần đi.
"Em nói rồi..." Tử Dạ đè nén biểu lộ xao động trong nội tâm, dùng giọng điệu băng lãnh nói: "Em sẽ chờ anh."
Nhưng Lý Ẩn lại chậm rãi đi tới, trong ánh mắt của hắn, bao hàm rất nhiều, rất nhiều.
"Không cho phép, có lần sau nữa!"
Một câu ngắn ngủn, 7 chữ, người khác nghe thấy sẽ chẳng hiểu gì, nhưng Tử Dạ cảm giác trong đó có bao hàm 1 tia ôn nhu.
Lúc này chẳng thể thốt nên câu, chỉ mặc lệ tràn mi.
Thế mà lại chẳng hề có nước mắt. Có lẽ, nước mắt đã sớm chảy khô. Giờ khắc này nó cũng chẳng còn nhiều ý nghĩa.
"Đi thôi." Thanh âm của Lý Ẩn từ từ vang lên.
Tử Dạ còn chưa kịp nói gì, Lý Ẩn đã tiến lên, sau đó nắm thật chặt tay nàng kéo đi.
Ra khỏi nhà trọ tới khu không người bên ngoài, Lý Ẩn vẫn lôi kéo Tử Dạ: "Anh nói, sẽ không bao giờ hứa hẹn cũng không cấp cho em hy vọng nào nữa. Giờ phút này, cũng vẫn như vậy. Nhưng ít nhất, nếu 1 ngày chúng ta rời khỏi thế giới này, anh hy vọng sẽ nhớ kỹ giây phút này đây. Anh muốn cho em 1 ký ức hoàn hảo nhất."
Đang đi tới, Lý Ẩn đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn Tử Dạ: "Em quyết định xem, muốn tới nơi nào?"
Tử Dạ trầm mặc hồi lâu, ánh mắt nàng rời về hướng khác, trong mắt toát ra chút hồi ức.
"Em nghĩ... trở về phố Nhân Nguyệt đi. Em muốn… trở về nơi trước kia mụ mụ sinh sống."
Nhà trọ, trong phòng hộ gia đình Lâm Thiện - Dạ Vũ minh. Thời điểm hắn vừa mở cửa phòng liền sợ ngây người. Bởi vì, trong phòng đang ngồi 1 người. Mỹ nhân tóc vàng, Kate!
Là hộ gia đình ngoại quốc, Kate tự nhiên được nhiều người ấn tượng, nhất là dáng người ma quỷ của nàng. Khiến người ta kinh ngạc chính là lúc này nàng đang mặc 1 bộ áo ngủ khiêu gợi, lười biếng ngồi trên giường nhìn Lâm Thiện.
Đại não Lâm Thiện lúc này hoàn toàn không thể hiểu được. Rốt cục là chuyện gì đang diễn ra?
Kate nhìn thấy hắn liền nở 1 nụ cười mê hoặc: "Còn đứng ở đó làm cái gì?"
Tiếng trung của Kate cực kỳ trôi chảy! Lúc trước nàng nói những câu trung văn sứt sẹo toàn bộ đều là giả dối!
Lâm Thiện nâng lên vài phần cảnh giác, thế nhưng về sau lại chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Kate đem đai áo ngủ nới rộng ra, làm 2 ngọn núi cực đại hiện ra đầy sinh động, cổ áo chỉ cần rũ xuống vài phần, tuyệt đối có thể nhìn thấy 2 viên anh đào! Mà lúc này, ở dưới áo ngủ viền tơ vàng, đôi chân thon dài khẽ khuấy động.
Cái bộ vị kia của Lâm Thiện bắt đầu sung huyết căng cứng, nổi lên phản ứng sinh lý mãnh liệt. Sau khi tiến vào nhà trọ, người nào mà không phải luôn luôn sinh hoạt giữa sinh và tử? Cũng chính là vì tinh thần luôn luôn căng thẳng, cho nên mới cần chỗ phát tiết! Giống như đội quân cổ đại sau khi đánh sập thành trì thường để cho binh sĩ cướp bóc, cưỡng bức dân nữ. Mà đó chính là cách phát tiết tốt nhất!
Lâm Thiện trong Dạ Vũ minh cũng coi như người thuộc tầng lớp cao, nguyên nhân hắn được tín nhiệm là bởi vì nằm trong số những người sớm nhất gia nhập Dạ Vũ Minh, đồng thời cũng vì hắn mới tiến vào nhà trọ đã lựa chọn gia nhập Dạ Vũ minh, tương đối thu được tín nhiệm. Hơn nữa, trí nhớ cùng chỉ số thông minh của hắn cũng không tầm thường, cho nên bình thường thường xuyên đi bên cạnh La Thập Tam và Ngân Dạ.
Lâm Thiện khóa cửa lại, từng bước một chạy tới cơ hồ muốn bổ nhào vào Kate. Thời điểm hắn chạy tới trước mặt, Kate bỗng nhiên đem đai áo ngủ kéo lại, cười cười nói: "Đừng nóng vội, ta hỏi ngươi một vài vấn đề. Nếu như ngươi trả lời tốt, ta sẽ cho ngươi hưởng thụ hạnh phúc chân chính."
Một câu nói tức khắc làm Lâm Thiện triệt để thanh tỉnh!
Người trước mắt, là người của Thần Cốc minh! Hơn nữa, trong Thần Cốc Minh nàng cũng là người có tiếng nói. Mọi người đều nói ngực to không não, nhưng câu đó đối với nữ nhân ngoại quốc này lại không thích hợp.
Lâm Thiện tỉnh táo lại, nói: "Ngươi muốn ta phản bội Dạ Vũ minh?"
"Không cần nói khó nghe như vậy, ta chỉ cần tình báo mà thôi. Mọi người đáp ứng nhu cầu của nhau. Ta đối với người tên La Thập Tam rất hứng thú. Hy vọng ngươi có thể cho ta biết 1 chút tin tức. Ta dùng lập trường cá nhân mà tới, không đại biểu cho Thần Cốc minh."
Lâm Thiện nghiến răng nghiến lợi: " Im ngay cho ta! Ta không phải loại người như vậy!"
Tuy hắn nói như vậy, nhưng hai mắt vẫn không thể nào rời khỏi 2 ngọn núi cao ngất của Kate. Hơn nữa, Kate thật sự hiểu được làm như thế nào để trêu chọc ham muốn của nam nhân. Nàng đứng dậy, dùng hai tay ôm lấy cổ Lâm Thiện, cầm tay phải hắn chủ động đặt lên bộ ngực căng tròn của mình!
"Thế nào... Có phải sờ rất thoải mái hay không? Chỉ cần ngươi đáp ứng nói cho ta biết tin tức về La Thập Tam, về sau mỗi ngày ta đều đúng giờ đến phòng của ngươi. Ta biết rất nhiều kỹ xảo, tuyệt đối có thể làm ngươi cực kỳ sảng khoái..."
Lúc này, dục vọng trong người Lâm Thiện ngày càng thịnh, nhất thời hắn sinh ra ý nghĩ bá vương ngạnh thương cung (cưỡng ép)! Vì vậy, muốn đẩy nàng ngã xuống, nhưng không ngờ tay vừa động lại bị Kate phản đòn, chế trụ ngược lại Lâm Thiện!
Nàng còn là người luyện võ!
Đương nhiên, so với Thượng Quan Miên căn bản chỉ là tiểu hài tử. Nhưng để đối phó với những người giống Lâm Thiện là đủ rồi!
"Không được ah, ngươi muốn dùng sức mạnh là không thể đâu. Ngươi cũng không nghĩ, trong nhà trọ này người ngấp nghé muốn thân thể của ta số lượng không ít, nếu như ta không có bản lãnh gì chẳng phải mặc các ngươi trêu đùa rồi sao? Trước kia Roland thoạt nhìn rất khá, cho nên ta với hắn qua lại cho vui vẻ, nhưng hắn hiện tại chết rồi. Tự ngươi lựa chọn đi, có muốn giao dịch với ta hay không?"
"Ngươi..."
Tình dục lúc này đã làm cho tiểu đệ hắn hoàn toàn đứng dậy, Lâm Thiện khó có thể đè nén. Liên minh vốn chỉ là kết hợp vì lợi ích, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại thân thể của Kate, rốt cục quyết tâm gật đầu: "Tốt! Ta nói! Chuyện về La Thập Tam trong minh là tuyệt mật, ta cũng chỉ nghe Ngân Dạ nói mấy câu với hắn mà thôi. Chính là... có quan hệ tới “Cổ”. Ah, ngươi là người Mỹ có thể không biết cổ là gì, để ta giải thích 1 chút..."
Mấy phút đồng hồ sau, Kate nhận được đáp án thỏa mãn.
Mẹ nàng là vũ nữ múa thoát y, đồng thời còn nghiện cần xa nặng. Mà trong quá trình du lịch ở trung quốc nàng đột nhiên tiến vào nhà trọ khủng bố này. Kate tuyệt không cam lòng chết đi, quyết định lợi dụng thân thể mê người của mình để tìm kiếm sinh cơ. Trên thực tế, trong nhà trọ có rất nhiều người đều thần phục dưới váy của nàng. Dù sao, nàng đối với hộ gia đình mà nói, chẳng khác gì kỹ nữ dùng tình báo làm tiền trả.
Lúc này, trên người 2 người đều không còn mảnh vải. Lâm Thiện đặc biệt mang BCS, dù sao ai biết được thân thể nữ nhân này có sạch sẽ hay không, lỡ may sau này có bầu cũng rất không xong.
Thân thể Kate thật sự hoàn hảo không gì sánh kịp, vô luận là cặp “hung khí” trước ngực, vòng eo nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài trắng trẻo, hay vòng 3 đầy đặn mê ngươi đều tản mát ra sự hấp dẫn trêu chọc.
Mà ngay cả hiện tại, Kate vẫn không quên moi móc tình báo: "Như vậy... La Thập Tam, cùng cái “liên hoàn án giết người áo đỏ ” kia có quan hệ như thế nào? Ah, nhẹ một chút, nhẹ một chút nha..."
Lâm Thiện một bên vừa hung hăng, vừa nói: "Ta cũng không rõ ràng lắm tình hình cụ thể và tỉ mỉ, ah... Ah, chỉ là nghe nói hắn bạn gái cũng là người bị hại, bất quá, ta có thể xác định chính là..."
"Là cái gì?"
"Hắn 1 chút cũng không cảm thấy đau thương khi mất đi bạn gái... Ah, có thể làm xong nói sau hay không!"
Hai thân thể cứ như vậy dây dưa với nhau, kết hợp làm một... Mà Kate không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ, giãy dụa thân thể, nghênh hợp động tác với đối phương, đại não thì lại phi tốc suy nghĩ: cổ... La Thập Tam... Nhất định phải nghĩ biện pháp lợi dụng triệt để... Người nam nhân này, kỹ xảo quá kém, so ra thực sự không bằng Roland, được rồi, vì lâu dài về sau, thông qua được thì thông qua! Bất quá, nam nhân tên La Thập Tam thật đúng là du diêm bất tiến (đầu gỗ, không chịu nghe lời người khác), lần trước ta dụ dỗ hắn thế mà không chút phản ứng nào...
Kate tính toán âm mưu của mình, hơn nữa còn vạch sẵn kế hoạch. Rất khó tưởng tượng, nữ nhân này biểu hiện như đang chìm vào bể hoan lạc, nhưng trong đầu là 1 mảnh thâm trầm! Trên 1 trình độ nào đó, ngay cả Từ Thao cũng không bằng!
Cùng lúc đó, Lý Ẩn và Tử Dạ đi tới Nhân Nguyệt phố. Nơi này là chỗ sinh hoạt trước kia của Doanh Thanh Ly.
Lý Ẩn không khỏi nhớ lại, lần trước hắn gặp phụ thân cũng ở đây.
Quan hệ giữa ông ta và mẫu thân Tử Dạ, Lý Ẩn không muốn nghĩ nhiều nữa.
Trên đường Nhân Nguyệt, căn nhà Dạ gia vẫn bảo tồn như trước. Tuy có vẻ hơi cũ nát, nhưng Tử Dạ nhìn thấy vẫn nở nụ cười.
"Ta đã trở về... Mụ mụ."
Nhưng dáng tươi cười của Tử Dạ đông kết lại.
Ở phía trước căn nhà ngay bên cạnh, có 1 nữ nhân toàn thân mặc đồ tang.
"Tử... Tử Dạ..." Nữ nhân đó kinh ngạc mở miệng: "Đúng, đúng là ngươi?"
Tử Dạ nhìn thấy nàng liền lập tức bước tới.
"A Nghiên!"
Tử Dạ nhìn 1 thân tang phục của nàng, trên mặt còn đọng lại vệt nước mắt, vươn tay túm lấy 2 tay đang không ngừng run rẩy của nàng, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy? Là ai qua đời?"
"Là... Là chồng ta. Hắn... Hắn chết, một tháng trước..."
Nữ nhân kia nhìn thấy Tử Dạ, ngăn không được nức nở, ôm lấy nàng khóc òa: "Ta nên làm cái gì bây giờ? Hắn đi rồi, ta nên làm cái gì bây giờ ah!"
Tiếng gào thét tuyệt vọng, khiến người ta động dung.
10 phút sau, trong phòng khách thuần sắc trắng vì mới có người qua đời , Lý Ẩn cùng Tử Dạ đang ngồi trên ghế salon.
"Là bị giết chết." Nàng lau nước mắt nói: "Trên người bị đâm vài nhát dao, quá tàn nhẫn. Cảnh sát đến bây giờ còn chưa tra được hung thủ là ai..."
"A Nghiên..." Tử Dạ cầm chặt tay nàng nói: "Tố Tố đâu? Nữ nhi của các ngươi..."
"Tố Tố... Nàng khóc rất lợi hại, cả ngày chỉ muốn tìm ba ba. Thực không rõ vì cái gì chúng tôi lại gặp phải chuyện như vậy."
"Thỉnh nén bi thương." Lý Ẩn lập tức đưa cho nàng miếng khăn giấy: "Còn chưa tra được manh mối gì sao?"
"Tạm thời còn không có. Cảnh sát nói, nơi hắn bị giết là khu vực vắng vẻ, chỗ đó có rất nhiều người ngoại lai, quản lý hộ khẩu rất hỗn loạn, cho nên... Thế nhưng vì sao hắn lại tới chỗ đó! Hắn chết đi, trong nhà này chẳng khác nào trời sập. Ta 1 mình thật không biết chống đỡ như thế nào. Tử Dạ, nghe nói ngươi từ chức giáo sư rời khỏi thành phố K, 1 năm nay ngươi đi nơi nào vậy?"
"Ta chẳng đi nơi nào, vẫn 1 mực ở thành phố K."
"Vậy làm sao không có liên lạc? Vị này là bạn trai của ngươi?"
"Ân... Hắn gọi là Lý Ẩn."
"Chúc mừng ngươi... Tử Dạ. Ta một mực còn lo lắng, không biết ngươi sống như thế nào."
Trong phòng có bầy di ảnh của người chết, chồng nàng. A Nghiên tên đầy đủ là Lâm Nhược Nghiên, trượng phu của nàng tên là Chương Tử Sơn. Tên của A Nghiên là lúc trước được Doanh Thanh Ly đặt cho. Vài hộ gia đình quanh đây quan hệ với nhau tương đối tốt, có thể nói giống như người một nhà. Năm đó, sau khi phụ thân Tử Dạ qua đời, Doanh Thanh Ly liền mang nàng tới đây, Tử Dạ cùng Lâm Nhược Nghiên, Chương Tử Sơn quan hệ rất tốt, là bạn bè chơi từ bé.
Mà Lý Ẩn lúc này còn chưa ý thức được, sau lưng vụ án mưu sát tựa hồ không quan hệ tới hắn này, ẩn giấu hung cơ nhường nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.