Quyển 19 - Chương 19
Hắc Sắc Hoả Chủng
13/06/2018
Chương 19 q19
Ngày mai.
Hôm nay, là hội nghị thảo luận và nghiên cứu huyết tự theo thông lệ của hộ gia đình. Hội nghị được tiến hành ở đại sảnh, lần này mọi người đã tụ tập đầy đủ, nhưng lại phát hiện, Lý ẩn lầu trưởng vẫn chưa tới.
Thời điểm Ngân Dạ, Ngân Vũ hai người tiến vào phòng 404, chỉ thấy Tử Dạ ngơ ngác ngồi trên sàn nhà. Trên tay nàng cầm một tờ giấy.
"Hắn đi rồi..."
Tử Dạ mấp máy bờ môi nói: "Hắn đi rồi, hắn..."
"Chuyện gì xảy ra?" Ngân Dạ lập tức xông lại, túm lấy tờ giấy kia, trên đó có viết: "Ta đi rồi. Đừng tìm ta, cũng không có khả năng tìm thấy ta đâu. Ta vĩnh viễn không trở về, vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở về cái nhà trọ này nữa."
"Nói đùa gì vậy?" bàn tay Ngân Dạ kịch liệt run rẩy, túm lấy cổ áo Tử Dạ hét lớn: "Ngươi không phải nên trông hắn thực kỹ càng sao? Lý Ẩn hiện tại, đến cùng có bao nhiêu thống khổ, bao nhiêu tuyệt vọng? Cho dù hắn rời khỏi nhà trọ, mẹ của hắn cũng không thể nào trở lại được đâu! Hắn..."
Nhưng Tử Dạ 1 câu cũng không nói, khóe mắt lặng yên rớt ra từng giọt nước mắt.
"Ngày hôm qua hắn nói với ta, hắn nói với ta... Muốn đi chết cùng ta. Hắn còn nói, hắn đánh đổi 3 lượt huyết tự để mang ta còn sống trở về, nếu không trong lần huyết tự đưa thư trước ta đã chết rồi. Lần huyết tự đó, ta vốn là đã chết rồi. Cho nên, hắn nói, hắn muốn chúng ta cùng đi chết."
"Ngươi, ngươi nói cái gì? Cái gì mà đánh đổi 3 lượt huyết tự? Đây là chuyện gì?" Ngân Dạ nghe được câu này tức khắc thay đổi sắc mặt, lập tức truy vấn: "Lần đó, ngươi trở về nhà trọ, quả thực là có nguyên nhân khác sao?"
"Ta không đáp ứng hắn. Ta nói với hắn, chúng ta còn có ma vương cấp huyết tự để hy vọng, coi như là hy vọng rất phiêu miểu, nhưng vẫn có cơ hội trở về thế giới quang minh.
Chúng ta... Có thể rời khỏi nhà trọ địa ngục này đó."
"Cho nên hắn quyết định bỏ ta lại, 1 mình đi chết."
"Hắn quyết định buông tha cho tánh mạng mình. Dùng phương thức này, thoát khỏi khống chế và nguyền rủa của nhà trọ. Cái này chính là phương thức duy nhất ..."
Phương thức duy nhất ...
Lý Ẩn lúc này, đang ngồi trên 1 chiếc xe bus.
Nên tới nơi nào đây? Nên lựa chọn nơi nào để chấm dứt tánh mạng mình đây? Trước khi chết, có thể làm chuyện gì đây? Đương nhiên, hắn còn có 48 tiếng thời gian để làm những điều hắn muốn.
Sau 48 tiếng đồng hồ, hắn sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết. Ít nhất, Lý Ẩn không muốn chết bởi bóng dáng của mình.
Rất nhiều chuyện bắt đầu trào vào đầu hắn.
Thời Đại học, khoảng thời gian tươi đẹp cùng bọn Di Chân, Tịch Nguyệt; sau khi tốt nghiệp bởi vì tử tưởng không hợp với phụ thân mà rời nhà ra đi, bắt đầu sáng tác tiểu thuyết quân sự internet ; tiến vào nhà trọ, quen biết bọn Liên Thành, Khả Hân, bác sĩ Đường. Rồi sau lần thứ tư chấp hành huyết tự, quen biết Tử Dạ.
Cùng Tử Dạ gặp gỡ có thể nói là chuyện tình tốt đẹp nhất trong cuộc đời hắn. Tuy ở trong nhà trọ, thời gian cùng với Tử Dạ ngắn ngủn chỉ có 1 năm. Nhưng, cùng nàng cộng đồng chấp hành huyết tự , lời thề yêu nàng trọn đời hắn không bao giờ quên.
Cho tới lúc này, hắn vẫn ngồi ngây ngốc không chớp mắt. Cũng không biết, nên xuống xe ở nơi nào. Ngồi trên xe bus này hắn sử dụng thẻ giao thông bình thường, hắn không hi vọng sẽ sử dụng các đồ vật thuộc về nhà trọ kia. Hắn chỉ hi vọng, thời điểm mình chết đi, có thể thoát ly tất cả quan hệ với nhà trọ.
Chỉ là như vậy mà thôi.
Hiện tại, hắn đã hoàn toàn xác định mẫu thân chết vì liên quan tới huyết tự. Giết chết nàng , hơn phân nửa là Quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt hoặc là bọn người Tiết Long. Đây là giải thích hợp lý nhất trước mắt.
Không biết trôi qua bao lâu thời gian, đã tới trạm cuối cùng.
Mọi người xung quanh đều nhao nhao đứng dậy, chỉ có Lý Ẩn còn ngồi lại một mình. Thẳng đến khi có người nhắc nhở, hắn mới đứng dậy xuống xe. Chỉ là, phảng phất như mất đi hồn phách, hắn cũng không biết bây giờ lên tới nơi nào.
Lý Ẩn xuống xe thuộc khu Thực Tùng thành phố k. Bất tri bất giác, hắn đã tới một nơi xa như vậy.
Chậm rãi bước đi. Bây giờ là cuối tháng 5, thời tiết đã có chút nóng bức. Dưới ánh mặt trời, Lý Ẩn có thể thấy rõ bóng dáng mình hiện trên mặt đất.
Cái bóng dáng kia so với bất luận quỷ hồn nào cũng đáng sợ hơn.
Vô luận như thế nào, đều không thể thoát khỏi nguyền rủa bóng dáng của nhà trọ.
Hắn đã đem điện thoại vứt bỏ, hắn không muốn để cho bất luận hộ gia đình nào tìm được mình. Bất kỳ chuyện gì liên quan tới nhà trọ hắn đều không muốn biết.
Cứ như vậy chấm dứt a.
Cứ như vậy đem hết thảy đều chấm dứt a.
Thời gian, từng phút từng giây trôi qua. Đảo mắt, đã đến giữa trưa. Lý Ẩn vẫn không hề có tung tích. Tử dạ đã gọi điện tới Lý Ung, nhưng Lý Ung hiển nhiên đối với chuyện này cũng không biết chút nào.
Vì vậy tất cả hộ gia đình lập tức lựa chọn báo cảnh sát. Hiện tại tình huống của Lý ẩn rất nguy hiểm, ai cũng không hi vọng Lý ẩn chết đi.. Dù sao, một khi Lý Ẩn chết rồi, như vậy mọi người sẽ mất đi một trý giả phi thường lợi hại.
Mọi người đều xuất phát từ tâm tính tư lợi cho mình, hi vọng Lý Ẩn không chết. Hơn nữa, với tư cách là trụ cột tinh thần, ai cũng không hi vọng hắn lại chết.
Đương nhiên, nếu như sau 48 tiếng đồng hồ hắn vẫn không trở về nhà trọ... như vậy, chẳng khác nào tự sát.
Là Lý Ẩn lựa chọn con đường này.
Thời gian, từng phút trôi qua...
Một giờ chiều, 2 giờ, 3 giờ, 4 giờ... Mãi cho đến buổi tối, Lý Ẩn vẫn chưa trở về. Ở đại sảnh vẫn luôn có từng nhóm người túc trực thay phiên nhau chờ đợi, thế nhưng không ai nhìn thấy Lý Ẩn trở lại.
"Lầu trưởng thật sự muốn chết phải không?"
"Coi như là mẫu thân chết rồi, cũng không nên tự sát chứ?"
"Ta nghe nói, dường như cái chết của mẫu thân lầu trưởng có liên quan tới nhà trọ?"
Mà bọn người Tử Dạ, Ngân Dạ, thì cùng nhau tìm kiếm tất cả những nơi Lý Ẩn có khả năng tới. Mà cũng chính vì thế, bọn hắn còn phát hiện một việc. Chính là, Di Chân cũng mất tích.
Lúc ấy sau khi liên lạc với Lâm Tâm Hồ được biết, Di Chân đã chuyển ra ngoài ở, ngay cái buổi tối chấp hành huyết tự Vương Thiệu Kiệt, nàng ấy gọi điện cho Lâm Tâm Hồ, sau đó liền mất tích. Đến bây giờ, vẫn chưa tìm thấy nàng. Mà khi nghe nói Lý Ẩn cũng mất tích, Tâm Hồ cho rằng, phải chăng có liên quan giữa sự mất tích của hai người này?
Tiếp đó...
Thời điểm bọn hắn tiếp xúc với vợ chồng Nghiêm Lang, lại biết thêm một tin tức càng đáng sợ.
"Lý Ẩn... Mất tích? Như thế nào lại cũng vừa vặn Di Chân mất tích!"
Trong phòng khách, Tịch Nguyệt rót trà cho bọn Ngân Dạ, rồi ngồi xuống hỏi: "Như vậy, là có liên quan tới cái nhà trọ kia sao?"
"Phải " lúc này gương mặt Tử Dạ vẫn tràn đầy dấu nước mắt: "Ta thật lo lắng cho hắn, hiện tại hắn ở nơi nào đây? Các ngươi có biết cái gì không? Dù sao lúc trước các ngươi cũng là bạn đồng học, có thể nghĩ ra hắn sẽ tới nơi nào không? Ta đã hỏi qua phụ thân hắn, nhưng phụ thân hắn không biết."
"Cái này..." Tịch Nguyệt nhìn nhìn Nghiêm Lang, sau đó, dường như quyết định mới nói ra: "Tuy không biết cái chết của mẫu thân Lý Ẩn là chuyện gì đã xảy ra, nhưng ta không biết, có liên quan tới Di Chân hay không!"
"Có ý tứ gì?" Ngân Vũ lập tức truy vấn: "Di Chân cùng cái chết của mẫu thân Lý Ẩn có quan hệ gì?"
"Không, ta cũng chỉ là suy đoán. Trên người Di Chân, cũng nhận được một cái nguyền rủa. Có lẽ các người không biết, Di Chân đã từng ở qua nhà trọ."
Những lời này vừa ra, trong phòng khách, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ ba người, đều lâm vào cực độ yên tĩnh. Nhất là Tử Dạ, nàng cơ hồ muốn hít vào một ngụm khí lạnh, hơn nửa ngày mới nói: "Các ngươi, các ngươi nói... nàng đã từng ở qua nhà trọ? Như vậy, nàng đã vượt qua lần huyết tự thứ 10 sao?"
"Ân, cũng không kém bao nhiêu... Chỉ là, lần thứ mười huyết tự, nàng vẫn chưa hoàn toàn vượt qua, chỉ là điều kiện phù hợp có thể ly khai nhà trọ. Mấy năm qua, nàng một mực thừa nhận nguyền rủa của huyết tự lần thứ 10, cho tới nay vẫn không thể tìm được sinh lộ. Nếu như nàng có tiếp xúc qua với mẫu thân của Lý ẩn, có khả năng mẫu thân của Lý Ẩn bị ảnh hưởng bởi nguyền rủa... kỳ thật, ta cũng chỉ là đoán mà thôi, có lẽ sự việc không hẳn là như thế."
"Nói kỹ càng một chút!" Ngân Dạ lúc này vọt tới trước mặt Tịch Nguyệt, thở hổn hển nói:
"Đem sự tình của Di Chân, toàn bộ nói cho ta biết! Dù là một chi tiết nhỏ cũng không được bỏ qua!"
Ngày thứ hai.
Lý Ẩn vẫn chưa trở về.
Mặc dù đã báo cảnh sát, Lý Ung cũng vận dụng quan hệ của hắn truy tìm tung tích Lý Ẩn, thế nhưng vẫn không ai biết Lý Ẩn hiện tại ở nơi nào. Chỉ cần bốn mươi tám tiếng đồng hồ vừa đến, Lý Ẩn liền triệt để xong đời. Đến lúc đó, cho dù hắn muốn sống cũng không còn cơ hội.
Trong nhà trọ.
Ngân Dạ cùng Ngân Vũ kéo theo thân thể mệt mỏi trở về phòng, tìm kiếm một thời gian dài như vậy mà không hề ngủ, thể lực tiêu hao rất lớn. Kế tiếp, đổi thành Tinh Thần và Thâm Vũ giúp Tử Dạ tìm kiếm Lý Ẩn.
Ngân Vũ bước vào phòng, ngồi trên ghế sa lông, dụi dụi con mắt, dùng giọng điệu cảm khái nói: "Ta có thể hiểu được thống khổ của Lý Ẩn. Cha mẹ ta, trước kia từng là một hộ gia đình, cũng chết bi thảm vì cái nhà trọ này. Cái nhà trọ này, thật sự quá tàn khốc, quá kinh khủng."
"Ngân Vũ, " Ngân Dạ vội vàng đi qua ôm lấy Ngân Vũ, hai tay choàng lấy thân thể nàng, nhẹ nói vào tai: "Ngươi không nên giống như Lý Ẩn, ta cho dù liều chết, cũng phải để ngươi rời khỏi nhà trọ. Ngươi đã chấp hành bảy lần huyết tự rồi, còn ba lượt là có thể rời khỏi nơi này."
Ngân Vũ cũng đồng dạng ôm chặt Ngân Dạ. Thật lâu, nàng bỗng nhiên dùng thanh âm nghẹn ngào nói: "Ngân Dạ... Ngươi không nên tiến vào nhà trọ này. Thật sự, ngươi thật sự không nên làm như vậy. Coi như là vì ta, ngươi cũng không nên làm như vậy."
"Bây giờ nói những này, còn có tác dụng gì đâu? Ta sẽ cùng ngươi rời khỏi nhà trọ, vô luận như thế nào, ta đều sẽ không buông tha. Nếu như Lý Ẩn thật sự làm như vậy, vậy thì chúng ta cũng nên có sách lược. Ngân Vũ, chúng ta ít nhất phải biết rõ, phải chăng mảnh vỡ khế ước địa ngục bị Lý Ẩn nắm giữ, vạn nhất hắn thật sự dấu một mảnh vỡ mà nói..., thì phiền toái..."
Lúc này, Lý Ẩn ngồi trước một cái hồ nước. Nơi này thuộc khu vực ngoại ô thành phố k, ở đây trong phiến rừng cây hít thở không khí mới mẻ, cảm thụ thiên nhiên trước hồ nước, Lý Ẩn cảm giác tâm tình khá hơn một chút.
Lý Ẩn lúc này đang cầm cần câu, tuy đã trôi qua vài giờ vẫn không có cá cắn câu. Bất quá, hắn một chút cũng không lo lắng.
"Chết ở 1 địa phương xinh đẹp như vậy, ta nghĩ, ta cũng có thể nhắm mắt a. Bất quá, ít nhất trước đó, thực sự không thể câu được 1 con cá sao?"
Ngày mai.
Hôm nay, là hội nghị thảo luận và nghiên cứu huyết tự theo thông lệ của hộ gia đình. Hội nghị được tiến hành ở đại sảnh, lần này mọi người đã tụ tập đầy đủ, nhưng lại phát hiện, Lý ẩn lầu trưởng vẫn chưa tới.
Thời điểm Ngân Dạ, Ngân Vũ hai người tiến vào phòng 404, chỉ thấy Tử Dạ ngơ ngác ngồi trên sàn nhà. Trên tay nàng cầm một tờ giấy.
"Hắn đi rồi..."
Tử Dạ mấp máy bờ môi nói: "Hắn đi rồi, hắn..."
"Chuyện gì xảy ra?" Ngân Dạ lập tức xông lại, túm lấy tờ giấy kia, trên đó có viết: "Ta đi rồi. Đừng tìm ta, cũng không có khả năng tìm thấy ta đâu. Ta vĩnh viễn không trở về, vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở về cái nhà trọ này nữa."
"Nói đùa gì vậy?" bàn tay Ngân Dạ kịch liệt run rẩy, túm lấy cổ áo Tử Dạ hét lớn: "Ngươi không phải nên trông hắn thực kỹ càng sao? Lý Ẩn hiện tại, đến cùng có bao nhiêu thống khổ, bao nhiêu tuyệt vọng? Cho dù hắn rời khỏi nhà trọ, mẹ của hắn cũng không thể nào trở lại được đâu! Hắn..."
Nhưng Tử Dạ 1 câu cũng không nói, khóe mắt lặng yên rớt ra từng giọt nước mắt.
"Ngày hôm qua hắn nói với ta, hắn nói với ta... Muốn đi chết cùng ta. Hắn còn nói, hắn đánh đổi 3 lượt huyết tự để mang ta còn sống trở về, nếu không trong lần huyết tự đưa thư trước ta đã chết rồi. Lần huyết tự đó, ta vốn là đã chết rồi. Cho nên, hắn nói, hắn muốn chúng ta cùng đi chết."
"Ngươi, ngươi nói cái gì? Cái gì mà đánh đổi 3 lượt huyết tự? Đây là chuyện gì?" Ngân Dạ nghe được câu này tức khắc thay đổi sắc mặt, lập tức truy vấn: "Lần đó, ngươi trở về nhà trọ, quả thực là có nguyên nhân khác sao?"
"Ta không đáp ứng hắn. Ta nói với hắn, chúng ta còn có ma vương cấp huyết tự để hy vọng, coi như là hy vọng rất phiêu miểu, nhưng vẫn có cơ hội trở về thế giới quang minh.
Chúng ta... Có thể rời khỏi nhà trọ địa ngục này đó."
"Cho nên hắn quyết định bỏ ta lại, 1 mình đi chết."
"Hắn quyết định buông tha cho tánh mạng mình. Dùng phương thức này, thoát khỏi khống chế và nguyền rủa của nhà trọ. Cái này chính là phương thức duy nhất ..."
Phương thức duy nhất ...
Lý Ẩn lúc này, đang ngồi trên 1 chiếc xe bus.
Nên tới nơi nào đây? Nên lựa chọn nơi nào để chấm dứt tánh mạng mình đây? Trước khi chết, có thể làm chuyện gì đây? Đương nhiên, hắn còn có 48 tiếng thời gian để làm những điều hắn muốn.
Sau 48 tiếng đồng hồ, hắn sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết. Ít nhất, Lý Ẩn không muốn chết bởi bóng dáng của mình.
Rất nhiều chuyện bắt đầu trào vào đầu hắn.
Thời Đại học, khoảng thời gian tươi đẹp cùng bọn Di Chân, Tịch Nguyệt; sau khi tốt nghiệp bởi vì tử tưởng không hợp với phụ thân mà rời nhà ra đi, bắt đầu sáng tác tiểu thuyết quân sự internet ; tiến vào nhà trọ, quen biết bọn Liên Thành, Khả Hân, bác sĩ Đường. Rồi sau lần thứ tư chấp hành huyết tự, quen biết Tử Dạ.
Cùng Tử Dạ gặp gỡ có thể nói là chuyện tình tốt đẹp nhất trong cuộc đời hắn. Tuy ở trong nhà trọ, thời gian cùng với Tử Dạ ngắn ngủn chỉ có 1 năm. Nhưng, cùng nàng cộng đồng chấp hành huyết tự , lời thề yêu nàng trọn đời hắn không bao giờ quên.
Cho tới lúc này, hắn vẫn ngồi ngây ngốc không chớp mắt. Cũng không biết, nên xuống xe ở nơi nào. Ngồi trên xe bus này hắn sử dụng thẻ giao thông bình thường, hắn không hi vọng sẽ sử dụng các đồ vật thuộc về nhà trọ kia. Hắn chỉ hi vọng, thời điểm mình chết đi, có thể thoát ly tất cả quan hệ với nhà trọ.
Chỉ là như vậy mà thôi.
Hiện tại, hắn đã hoàn toàn xác định mẫu thân chết vì liên quan tới huyết tự. Giết chết nàng , hơn phân nửa là Quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt hoặc là bọn người Tiết Long. Đây là giải thích hợp lý nhất trước mắt.
Không biết trôi qua bao lâu thời gian, đã tới trạm cuối cùng.
Mọi người xung quanh đều nhao nhao đứng dậy, chỉ có Lý Ẩn còn ngồi lại một mình. Thẳng đến khi có người nhắc nhở, hắn mới đứng dậy xuống xe. Chỉ là, phảng phất như mất đi hồn phách, hắn cũng không biết bây giờ lên tới nơi nào.
Lý Ẩn xuống xe thuộc khu Thực Tùng thành phố k. Bất tri bất giác, hắn đã tới một nơi xa như vậy.
Chậm rãi bước đi. Bây giờ là cuối tháng 5, thời tiết đã có chút nóng bức. Dưới ánh mặt trời, Lý Ẩn có thể thấy rõ bóng dáng mình hiện trên mặt đất.
Cái bóng dáng kia so với bất luận quỷ hồn nào cũng đáng sợ hơn.
Vô luận như thế nào, đều không thể thoát khỏi nguyền rủa bóng dáng của nhà trọ.
Hắn đã đem điện thoại vứt bỏ, hắn không muốn để cho bất luận hộ gia đình nào tìm được mình. Bất kỳ chuyện gì liên quan tới nhà trọ hắn đều không muốn biết.
Cứ như vậy chấm dứt a.
Cứ như vậy đem hết thảy đều chấm dứt a.
Thời gian, từng phút từng giây trôi qua. Đảo mắt, đã đến giữa trưa. Lý Ẩn vẫn không hề có tung tích. Tử dạ đã gọi điện tới Lý Ung, nhưng Lý Ung hiển nhiên đối với chuyện này cũng không biết chút nào.
Vì vậy tất cả hộ gia đình lập tức lựa chọn báo cảnh sát. Hiện tại tình huống của Lý ẩn rất nguy hiểm, ai cũng không hi vọng Lý ẩn chết đi.. Dù sao, một khi Lý Ẩn chết rồi, như vậy mọi người sẽ mất đi một trý giả phi thường lợi hại.
Mọi người đều xuất phát từ tâm tính tư lợi cho mình, hi vọng Lý Ẩn không chết. Hơn nữa, với tư cách là trụ cột tinh thần, ai cũng không hi vọng hắn lại chết.
Đương nhiên, nếu như sau 48 tiếng đồng hồ hắn vẫn không trở về nhà trọ... như vậy, chẳng khác nào tự sát.
Là Lý Ẩn lựa chọn con đường này.
Thời gian, từng phút trôi qua...
Một giờ chiều, 2 giờ, 3 giờ, 4 giờ... Mãi cho đến buổi tối, Lý Ẩn vẫn chưa trở về. Ở đại sảnh vẫn luôn có từng nhóm người túc trực thay phiên nhau chờ đợi, thế nhưng không ai nhìn thấy Lý Ẩn trở lại.
"Lầu trưởng thật sự muốn chết phải không?"
"Coi như là mẫu thân chết rồi, cũng không nên tự sát chứ?"
"Ta nghe nói, dường như cái chết của mẫu thân lầu trưởng có liên quan tới nhà trọ?"
Mà bọn người Tử Dạ, Ngân Dạ, thì cùng nhau tìm kiếm tất cả những nơi Lý Ẩn có khả năng tới. Mà cũng chính vì thế, bọn hắn còn phát hiện một việc. Chính là, Di Chân cũng mất tích.
Lúc ấy sau khi liên lạc với Lâm Tâm Hồ được biết, Di Chân đã chuyển ra ngoài ở, ngay cái buổi tối chấp hành huyết tự Vương Thiệu Kiệt, nàng ấy gọi điện cho Lâm Tâm Hồ, sau đó liền mất tích. Đến bây giờ, vẫn chưa tìm thấy nàng. Mà khi nghe nói Lý Ẩn cũng mất tích, Tâm Hồ cho rằng, phải chăng có liên quan giữa sự mất tích của hai người này?
Tiếp đó...
Thời điểm bọn hắn tiếp xúc với vợ chồng Nghiêm Lang, lại biết thêm một tin tức càng đáng sợ.
"Lý Ẩn... Mất tích? Như thế nào lại cũng vừa vặn Di Chân mất tích!"
Trong phòng khách, Tịch Nguyệt rót trà cho bọn Ngân Dạ, rồi ngồi xuống hỏi: "Như vậy, là có liên quan tới cái nhà trọ kia sao?"
"Phải " lúc này gương mặt Tử Dạ vẫn tràn đầy dấu nước mắt: "Ta thật lo lắng cho hắn, hiện tại hắn ở nơi nào đây? Các ngươi có biết cái gì không? Dù sao lúc trước các ngươi cũng là bạn đồng học, có thể nghĩ ra hắn sẽ tới nơi nào không? Ta đã hỏi qua phụ thân hắn, nhưng phụ thân hắn không biết."
"Cái này..." Tịch Nguyệt nhìn nhìn Nghiêm Lang, sau đó, dường như quyết định mới nói ra: "Tuy không biết cái chết của mẫu thân Lý Ẩn là chuyện gì đã xảy ra, nhưng ta không biết, có liên quan tới Di Chân hay không!"
"Có ý tứ gì?" Ngân Vũ lập tức truy vấn: "Di Chân cùng cái chết của mẫu thân Lý Ẩn có quan hệ gì?"
"Không, ta cũng chỉ là suy đoán. Trên người Di Chân, cũng nhận được một cái nguyền rủa. Có lẽ các người không biết, Di Chân đã từng ở qua nhà trọ."
Những lời này vừa ra, trong phòng khách, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ ba người, đều lâm vào cực độ yên tĩnh. Nhất là Tử Dạ, nàng cơ hồ muốn hít vào một ngụm khí lạnh, hơn nửa ngày mới nói: "Các ngươi, các ngươi nói... nàng đã từng ở qua nhà trọ? Như vậy, nàng đã vượt qua lần huyết tự thứ 10 sao?"
"Ân, cũng không kém bao nhiêu... Chỉ là, lần thứ mười huyết tự, nàng vẫn chưa hoàn toàn vượt qua, chỉ là điều kiện phù hợp có thể ly khai nhà trọ. Mấy năm qua, nàng một mực thừa nhận nguyền rủa của huyết tự lần thứ 10, cho tới nay vẫn không thể tìm được sinh lộ. Nếu như nàng có tiếp xúc qua với mẫu thân của Lý ẩn, có khả năng mẫu thân của Lý Ẩn bị ảnh hưởng bởi nguyền rủa... kỳ thật, ta cũng chỉ là đoán mà thôi, có lẽ sự việc không hẳn là như thế."
"Nói kỹ càng một chút!" Ngân Dạ lúc này vọt tới trước mặt Tịch Nguyệt, thở hổn hển nói:
"Đem sự tình của Di Chân, toàn bộ nói cho ta biết! Dù là một chi tiết nhỏ cũng không được bỏ qua!"
Ngày thứ hai.
Lý Ẩn vẫn chưa trở về.
Mặc dù đã báo cảnh sát, Lý Ung cũng vận dụng quan hệ của hắn truy tìm tung tích Lý Ẩn, thế nhưng vẫn không ai biết Lý Ẩn hiện tại ở nơi nào. Chỉ cần bốn mươi tám tiếng đồng hồ vừa đến, Lý Ẩn liền triệt để xong đời. Đến lúc đó, cho dù hắn muốn sống cũng không còn cơ hội.
Trong nhà trọ.
Ngân Dạ cùng Ngân Vũ kéo theo thân thể mệt mỏi trở về phòng, tìm kiếm một thời gian dài như vậy mà không hề ngủ, thể lực tiêu hao rất lớn. Kế tiếp, đổi thành Tinh Thần và Thâm Vũ giúp Tử Dạ tìm kiếm Lý Ẩn.
Ngân Vũ bước vào phòng, ngồi trên ghế sa lông, dụi dụi con mắt, dùng giọng điệu cảm khái nói: "Ta có thể hiểu được thống khổ của Lý Ẩn. Cha mẹ ta, trước kia từng là một hộ gia đình, cũng chết bi thảm vì cái nhà trọ này. Cái nhà trọ này, thật sự quá tàn khốc, quá kinh khủng."
"Ngân Vũ, " Ngân Dạ vội vàng đi qua ôm lấy Ngân Vũ, hai tay choàng lấy thân thể nàng, nhẹ nói vào tai: "Ngươi không nên giống như Lý Ẩn, ta cho dù liều chết, cũng phải để ngươi rời khỏi nhà trọ. Ngươi đã chấp hành bảy lần huyết tự rồi, còn ba lượt là có thể rời khỏi nơi này."
Ngân Vũ cũng đồng dạng ôm chặt Ngân Dạ. Thật lâu, nàng bỗng nhiên dùng thanh âm nghẹn ngào nói: "Ngân Dạ... Ngươi không nên tiến vào nhà trọ này. Thật sự, ngươi thật sự không nên làm như vậy. Coi như là vì ta, ngươi cũng không nên làm như vậy."
"Bây giờ nói những này, còn có tác dụng gì đâu? Ta sẽ cùng ngươi rời khỏi nhà trọ, vô luận như thế nào, ta đều sẽ không buông tha. Nếu như Lý Ẩn thật sự làm như vậy, vậy thì chúng ta cũng nên có sách lược. Ngân Vũ, chúng ta ít nhất phải biết rõ, phải chăng mảnh vỡ khế ước địa ngục bị Lý Ẩn nắm giữ, vạn nhất hắn thật sự dấu một mảnh vỡ mà nói..., thì phiền toái..."
Lúc này, Lý Ẩn ngồi trước một cái hồ nước. Nơi này thuộc khu vực ngoại ô thành phố k, ở đây trong phiến rừng cây hít thở không khí mới mẻ, cảm thụ thiên nhiên trước hồ nước, Lý Ẩn cảm giác tâm tình khá hơn một chút.
Lý Ẩn lúc này đang cầm cần câu, tuy đã trôi qua vài giờ vẫn không có cá cắn câu. Bất quá, hắn một chút cũng không lo lắng.
"Chết ở 1 địa phương xinh đẹp như vậy, ta nghĩ, ta cũng có thể nhắm mắt a. Bất quá, ít nhất trước đó, thực sự không thể câu được 1 con cá sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.