Quyển 29 - Chương 8: Chuông Tang Trước Chung Kết
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Trong biệt thự, Lý Ẩn ngã bất tỉnh trên mặt đất . . trước mặt hắn đứng 2 người, 1 người chính là Lý Ung, một người khác là
nam nhân tóc húi cua.
"Tìm được hành tung của nàng chưa?" Lý Ung lắc lư chén rượu đỏ trên tay nói: "Nếu đã tìm được, động thủ đi."
"Vâng!" nam nhân tóc húi cua nhẹ gật đầu, nhanh nhẹn nói: "Còn có... Lý viện trưởng, lúc này sau khi xong việc, ta muốn ra nước ngoài. Ngươi cũng biết, sự tình tên kiểm sát trưởng lần trước rất nhanh đã tra ra, mà bây giờ, lại có nhiều người chết như vậy..."
Pháp viện La viện trưởng không nói, những người tham dự kế hoạch giết chóc gần như chết hết. Kể cả Nghiêm La thủ lĩnh hắc bang, không chỉ có hắn chết thảm trong phòng mình mà cả con đàn bà của hắn cũng chết không minh bạch.
"Tốt rồi, Lâm Tường, tóm lại..." Lý Ung lộ ra một ánh mắt ngoan lệ, nói: "Làm xong chuyện này, liền để ngươi rồi khỏi Trung Quốc. Trong hôm nay nhất định phải giết chết... Doanh Tử Dạ!"
"Minh bạch!"
Lâm Tường kế tiếp lại nhìn Lý Ẩn đang hôn mê trên mặt đất, vừa rồi chính là Lâm Tường đánh hắn bất tỉnh.
"Con của ngươi... Làm sao đây?"
"Hắn?" Lý Ung trầm ngâm một hồi: "Ta sẽ tự mình xử lý."
Lâm Tường gật đầu, vội vàng rời khỏi biệt thự. Ra khỏi biệt thự, hắn tiến vào trong xe, vừa khởi động xe vừa gọi điện cho thủ hạ.
"Này, Đường Thực, La Minh, nghe kỹ cho ta, lần này là người cuối cùng, làm sạch sẽ 1 chút!"
"Trước mắt nàng đang ở khu trung tâm, ra tay có chút không tiện..." một đầu khác điện thoại truyền tới thanh âm.
"Theo dõi nàng cho kỹ! Tới nơi nào yên lặng, lập tức động thủ giết người! Làm xong chuyến này chúng ta sẽ chạy tới Thailand! Mẹ, đầu năm nay, tiền thật đúng là không dễ kiếm!"
Lâm Tường nghĩ tới cái chết thảm của thủ lĩnh, nhưng đã lên thuyền chỉ có thể đi tới cuối. Dù sao Lý Ung sẽ cung cấp hộ chiếu giả và tài chính xuất ngoại cho bọn hắn. Lâm Tường cắn răng, cố nốt lần này.
Hiện tại...
Trong 1 quán cà phê tại khu trung tâm, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, thậm chí Thượng Quan Miên, năm người đang tụ tập lại với nhau. Cùng ngồi với bọn hắn còn có 1 người nữa, Bồ Liền Sinh.
"Lý Ẩn trước mắt còn chưa liên hệ được " Ngân Dạ lộ ra thần sắc lo lắng: "Vô luận như thế nào, trong khoảng thời gian này mấy người trọng điểm hiềm nghi chúng ta không nên tách nhau ra."
Người trọng điểm hiềm nghi, đương nhiên ám chỉ những người có khả năng là ác linh nhà kho. Những người ngồi đây đều là người bị hiềm nghi, như vậy phải tận lực ở chung 1 chỗ. Về phần Thượng Quan Miên thủy chung trầm mặc không nói, nhưng lại làm lòng người phát lạnh. Kỳ thật mọi người đều biết, Thượng Quan Miên nếu như động thủ, đủ để giết chết tất cả hộ gia đình, tới lúc ấy tự khắc biết được ai là ác linh nhà kho. Nhưng vấn đề là, lúc ấy biết được thì có ý nghĩa gì nữa? Ngược lại bị phát hiện, ác linh nhà kho sẽ là người đầu tiên ra tay giết chết Thượng Quan Miên.
Trước mắt mọi người tụ tập cùng 1 chỗ là chủ ý của Liền Sinh. Bởi vì Liền Sinh không phải người bị hiềm nghi, cho nên mọi người đều chấp nhận ý kiến của hắn. Đương nhiên, năm người 24 tiếng đồng hồ lúc nào cũng ở chung 1 chỗ là điều không thực tế, nhưng chỉ cần đa số thời gian ngồi cạnh nhau, như vậy ác linh nhà kho cũng không thể nào hành động thiếu suy nghĩ được. Từ đủ loại dấu hiệu trước mặt để phán đoán, ác linh nhà kho tạm thời đang chưa muốn lộ diện. Bởi vì lộ ra chân diện mục sẽ gặp phải nguy hiểm, hiện tại vẫn đang bị nhà trọ hạn chế.
Mọi người không ai biết, đối diện quán cà phê bên trong 1 chiếc ô tô màu đen, bốn nam nhân thông qua cửa sổ thủy tinh nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
"La ca." Một nam tử tóc nhuộm vàng không kiên nhẫn nói: "Chúng ta phải đợi tới khi nào?"
"Không nên gấp " nam nhân bên cạnh có gương mặt trầm ổn nói: "Hiện tại đang là ban ngày, không thể hành động thiếu suy nghĩ."
"Ta... Ta nghĩ hay là thôi đi!" Phía sau xe một nam tử gương mặt như em bé, có đôi má gầy gò lên tiếng: "Lần trước, mấy huynh đệ giết 3 người 1 nhà họ Từ và lão đại đều chết không minh bạch! Chúng ta..."
"Im ngay!" Tên nam tử hơi mập họ La phẫn nộ quát: "Sợ cái gì! Sợ thì chúng ta sao có thể làm được gì? Tường ca đã gọi điện qua thúc giục! Tốt rồi, đừng nên nóng vội, tổng sẽ có cơ hội giết được nữ nhân này!"
Thượng Quan Miên lúc này đột nhiên quay đầu nhìn về phía ô tô, sau đó liền thu người lại.
"Thật kỳ quái." Tên có gương mặt em bé cảm thấy có chút kỳ quặc, thiếu nữ nhỏ tuổi nhất kia thỉnh thoảng lại nhìn về phía xe của bọn hắn, dường như từ mới đầu đã biết bị bọn hắn theo dõi.
"Ta có chuyện, các ngươi cứ ngồi yên." Thượng Quan Miên đứng người lên, sau đó bước tới trước cửa sổ sát đất quán cà phê, bỗng nhiên thân hình nhá lên 1 cái, cửa sổ thủy tinh vỡ vụn, tiếp theo nam tử hơi mập trong xe chỉ cảm thấy 1 bàn tay bắt lấy đầu mình kéo cả người ra ngoài, lại sau đó, đầu lâu của hắn bay lơ lửng trên không trung!
"Này, nàng đang làm cái gì vậy?" bọn người Ngân Dạ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn hành động của Thượng Quan Miên.
"Chúng ta mau chạy đi!" Ngân Vũ vội vàng kéo tay Ngân Dạ, tiện tay lấy từ trong ví ra 200 đồng đặt trên mặt bàn, nói: "Tất cả mọi người đều đã nhìn thấy chúng ta ngồi cạnh nàng..."
Thời gian vài giây cũng không tới, tất cả người ngồi trong xe ô tô bị Thượng Quan Miên giết chết sạch sẽ. Vô số người qua đường nhìn 1 màn khủng bố này nhao nhao dùng điện thoại ghi hình lại. Nhưng mà, động tác của Thượng Quan Miên nhanh đến mức thường nhân khó mà nhìn được, điện thoại chỉ ghi lại được những hình ảnh mơ hồ.
Những người khác thì chạy vào bên trong 1 con hẻm nhỏ, không hiểu sao Thượng Quan Miên lại ra tay giết người, thậm chí hoài nghi nàng có phải không thể thừa nhận được sợ hãi trước tử vong mà ra tay giết người vô tội?
Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng với Liền Sinh không biết chạy đi bao xa mới dừng lại. Nhưng giờ phút này Tử Dạ vẫn bị tập trung vị trí. Dù sao, Lâm Tường là địa đầu xà chỗ này, nơi nào cũng có tiểu đệ của hắn quan sát, lúc này bên trong 1 cửa hàng giày, một nam tử mang kính mắt nhìn thấy Tử Dạ liền gọi cho Lâm Tường: "Tường ca! Ta đã nhìn thấy nữ nhân cần giết!"
"Ở chỗ của ngươi sao? Bọn người La Thực đâu?"
"Kỳ quái, La ca không có liên hệ với ta..."
"Theo dõi kỹ vào! Thông tri cho các huynh đệ gần đó, có cơ hội lập tức động thủ!" Lâm Tường lúc này cũng rất khẩn trương, dù sao làm xong vụ này Lý Ung mới cung cấp tiền. Lý Ung có thể hô phong hoán vũ cả 2 nhà hắc bạch, hôm nay lại càng là người có khả năng đạt được chức thị trưởng, hắn tuy là dân liều mạng, nhưng cũng không dám đơn giản đắc tội với nhân vật lớn như vậy.
Rời khỏi biệt thự hắn nhanh chóng chạy tới hiện trường. Mà rất nhanh, hắn lại nhận được cuộc gọi mới.
"Ngươi nói cái gì? Bọn người La Thực đã chết, người động thủ là ai?"
"Tường ca, không biết, huynh đệ 4 người đều chết hết! Tất cả đều bị phanh thây, máu nhiễm đầy cả 1 con đường!"
"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là hung thủ giết chết đại ca Nghiêm La?"
"Không, không rõ ràng lắm..."
Lúc này Lâm Tường có thể nói là vạn phần lo lắng. Hết lần này tới lần khác lại đúng lúc hết xăng, không có cách nào đành phải vào trạm xăng kế tiếp đổ nhiên liệu.
Vừa mới lái xe tới trạm xăng lại phát hiện, bên trong không 1 bóng người.
"Này!" Lâm Tường buồn bực, mở cửa xe nhìn kỹ một chút, đúng là không có người nào.
Lâm Tường lúc này phi thường bất an, liền quay trở lại xe, nhưng kế tiếp hắn giật bắn mình. Bởi vì, hắn phát hiện trong xe có 1 thi thể nữ toàn thân đầy máu tươi!
Thi thể trong xe kia rõ ràng là đàn bà của hắn! Hơn nữa, người này đang mang thai con của hắn, vốn lần này muốn xuất ngoại chạy trốn cũng là vì nguyên nhân này, Lâm Tường quyết định mang theo nàng đi cùng!
Giờ phút này sắc mặt Lâm Tường xám như tro, cơ hồ không thể tin vào hai mắt mình. Bỗng nhiên tim hắn thít lại, hắn nhìn thấy chỗ ngực thi thể động đậy, tiếp theo từ từ nứt ra, dường như có thứ gì đó bên trong muốn chui ra ngoài!
Lâm Tường toàn thân run lẩy bẩy, xoay người bỏ chạy!
Cùng một thời gian, Lý Ẩn nằm trong 1 căn phòng bên trong biệt thự, cửa phòng đã bị khóa lại. Lý Ẩn vẫn còn đang hôn mê, mà Lý Ung thì ở phòng khách bên ngoài.
Lý Ung rất yên tâm, bởi vì hắn sẽ không chết.
Nhưng hắn không chết không có nghĩa con của hắn không chết.
"Đông!"
"Đông!"
"Đông!"
Bên cạnh giường Lý ẩn đang nằm là 1 cái tủ treo quần áo . Căn biệt thự này lúc trước đã từng là nơi chấp hành huyết tự, nhưng những đồ dùng second-hand trong nhà vẫn còn rất mới. Lý Ung cũng mới mua lại biệt thự này không lâu, còn thuê người quét dọn 1 phen.
Tủ quần áo kia nguyên gốc vốn bị khóa. Nhưng giờ phút này, cánh cửa lại chậm dãi mở ra.
Trong phòng ánh sáng khá âm u vì rèm cửa đã kéo lại. Mà Lý Ẩn vẫn nhắm chặt 2 mắt như cũ. Còn Lý Ung bên ngoài đang nhàn nhã nhấm nháp rượu ngon, chờ đợi Lâm Tường liên lạc.
"Đông!"
Lại thêm 1 thanh âm, tiếp theo cửa tủ quần áo dần dần mở ra. Nhưng vì ánh sáng trong phòng u ám, cho nên Lý Ẩn có tỉnh lại cũng không thể nào nhìn thấy rõ ràng. Mà lúc này, trong bóng tối, tựa hồ có 1 vật gì đó đang bò ra khỏi tủ quần áo.
Lý Ung, đối với chuyện trong phòng hoàn toàn không biết gì cả.
Tủ quần áo kia cách đầu giường chỗ Lý Ẩn ngủ đại khái chừng 5~6 mét. Thanh âm bò sàn sạt trên mặt đất bị thảm nền che giấu. Trong bóng tối, một thân ảnh giống như hình người dưới nền nhà đang chầm chậm tiếp cận Lý Ẩn...
Bên kia, bọn người Tử Dạ vẫn đang bị thủ hạ của Lâm Tường giám thị. Mà giờ khắc này, Thượng Quan Miên đã biến mất.
Rốt cục, trong đường tắt, 5 người bị 1 đám ác nhân gương mặt hung ác bao vây.
Những người này, nguyên một đám bắt đầu rút ra dao găm, tiến tới gần năm người.
"Các ngươi muốn gì!" Ngân Dạ lập tức bảo vệ Ngân Vũ sau lưng, nói: "Muốn tiền mà nói, đưa cho các ngươi là được! Không nên thương tổn chúng ta!"
"Chính là nữ nhân này!" Trong đó 1 nam nhân trên miệng có ria mép, đang ngậm thuốc lá sau khi xác nhận gương mặt Tử Dạ đối chiếu với bức ảnh liền thốt lên.
"Động thủ. Mấy người khác, xử lý sạch là được!"
Trong bóng tối, bóng đen kia rốt cục bò tới bên giường của Lý Ẩn bên giường, còn tiếp tục muốn bò lên trên!
"Tìm được hành tung của nàng chưa?" Lý Ung lắc lư chén rượu đỏ trên tay nói: "Nếu đã tìm được, động thủ đi."
"Vâng!" nam nhân tóc húi cua nhẹ gật đầu, nhanh nhẹn nói: "Còn có... Lý viện trưởng, lúc này sau khi xong việc, ta muốn ra nước ngoài. Ngươi cũng biết, sự tình tên kiểm sát trưởng lần trước rất nhanh đã tra ra, mà bây giờ, lại có nhiều người chết như vậy..."
Pháp viện La viện trưởng không nói, những người tham dự kế hoạch giết chóc gần như chết hết. Kể cả Nghiêm La thủ lĩnh hắc bang, không chỉ có hắn chết thảm trong phòng mình mà cả con đàn bà của hắn cũng chết không minh bạch.
"Tốt rồi, Lâm Tường, tóm lại..." Lý Ung lộ ra một ánh mắt ngoan lệ, nói: "Làm xong chuyện này, liền để ngươi rồi khỏi Trung Quốc. Trong hôm nay nhất định phải giết chết... Doanh Tử Dạ!"
"Minh bạch!"
Lâm Tường kế tiếp lại nhìn Lý Ẩn đang hôn mê trên mặt đất, vừa rồi chính là Lâm Tường đánh hắn bất tỉnh.
"Con của ngươi... Làm sao đây?"
"Hắn?" Lý Ung trầm ngâm một hồi: "Ta sẽ tự mình xử lý."
Lâm Tường gật đầu, vội vàng rời khỏi biệt thự. Ra khỏi biệt thự, hắn tiến vào trong xe, vừa khởi động xe vừa gọi điện cho thủ hạ.
"Này, Đường Thực, La Minh, nghe kỹ cho ta, lần này là người cuối cùng, làm sạch sẽ 1 chút!"
"Trước mắt nàng đang ở khu trung tâm, ra tay có chút không tiện..." một đầu khác điện thoại truyền tới thanh âm.
"Theo dõi nàng cho kỹ! Tới nơi nào yên lặng, lập tức động thủ giết người! Làm xong chuyến này chúng ta sẽ chạy tới Thailand! Mẹ, đầu năm nay, tiền thật đúng là không dễ kiếm!"
Lâm Tường nghĩ tới cái chết thảm của thủ lĩnh, nhưng đã lên thuyền chỉ có thể đi tới cuối. Dù sao Lý Ung sẽ cung cấp hộ chiếu giả và tài chính xuất ngoại cho bọn hắn. Lâm Tường cắn răng, cố nốt lần này.
Hiện tại...
Trong 1 quán cà phê tại khu trung tâm, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, thậm chí Thượng Quan Miên, năm người đang tụ tập lại với nhau. Cùng ngồi với bọn hắn còn có 1 người nữa, Bồ Liền Sinh.
"Lý Ẩn trước mắt còn chưa liên hệ được " Ngân Dạ lộ ra thần sắc lo lắng: "Vô luận như thế nào, trong khoảng thời gian này mấy người trọng điểm hiềm nghi chúng ta không nên tách nhau ra."
Người trọng điểm hiềm nghi, đương nhiên ám chỉ những người có khả năng là ác linh nhà kho. Những người ngồi đây đều là người bị hiềm nghi, như vậy phải tận lực ở chung 1 chỗ. Về phần Thượng Quan Miên thủy chung trầm mặc không nói, nhưng lại làm lòng người phát lạnh. Kỳ thật mọi người đều biết, Thượng Quan Miên nếu như động thủ, đủ để giết chết tất cả hộ gia đình, tới lúc ấy tự khắc biết được ai là ác linh nhà kho. Nhưng vấn đề là, lúc ấy biết được thì có ý nghĩa gì nữa? Ngược lại bị phát hiện, ác linh nhà kho sẽ là người đầu tiên ra tay giết chết Thượng Quan Miên.
Trước mắt mọi người tụ tập cùng 1 chỗ là chủ ý của Liền Sinh. Bởi vì Liền Sinh không phải người bị hiềm nghi, cho nên mọi người đều chấp nhận ý kiến của hắn. Đương nhiên, năm người 24 tiếng đồng hồ lúc nào cũng ở chung 1 chỗ là điều không thực tế, nhưng chỉ cần đa số thời gian ngồi cạnh nhau, như vậy ác linh nhà kho cũng không thể nào hành động thiếu suy nghĩ được. Từ đủ loại dấu hiệu trước mặt để phán đoán, ác linh nhà kho tạm thời đang chưa muốn lộ diện. Bởi vì lộ ra chân diện mục sẽ gặp phải nguy hiểm, hiện tại vẫn đang bị nhà trọ hạn chế.
Mọi người không ai biết, đối diện quán cà phê bên trong 1 chiếc ô tô màu đen, bốn nam nhân thông qua cửa sổ thủy tinh nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
"La ca." Một nam tử tóc nhuộm vàng không kiên nhẫn nói: "Chúng ta phải đợi tới khi nào?"
"Không nên gấp " nam nhân bên cạnh có gương mặt trầm ổn nói: "Hiện tại đang là ban ngày, không thể hành động thiếu suy nghĩ."
"Ta... Ta nghĩ hay là thôi đi!" Phía sau xe một nam tử gương mặt như em bé, có đôi má gầy gò lên tiếng: "Lần trước, mấy huynh đệ giết 3 người 1 nhà họ Từ và lão đại đều chết không minh bạch! Chúng ta..."
"Im ngay!" Tên nam tử hơi mập họ La phẫn nộ quát: "Sợ cái gì! Sợ thì chúng ta sao có thể làm được gì? Tường ca đã gọi điện qua thúc giục! Tốt rồi, đừng nên nóng vội, tổng sẽ có cơ hội giết được nữ nhân này!"
Thượng Quan Miên lúc này đột nhiên quay đầu nhìn về phía ô tô, sau đó liền thu người lại.
"Thật kỳ quái." Tên có gương mặt em bé cảm thấy có chút kỳ quặc, thiếu nữ nhỏ tuổi nhất kia thỉnh thoảng lại nhìn về phía xe của bọn hắn, dường như từ mới đầu đã biết bị bọn hắn theo dõi.
"Ta có chuyện, các ngươi cứ ngồi yên." Thượng Quan Miên đứng người lên, sau đó bước tới trước cửa sổ sát đất quán cà phê, bỗng nhiên thân hình nhá lên 1 cái, cửa sổ thủy tinh vỡ vụn, tiếp theo nam tử hơi mập trong xe chỉ cảm thấy 1 bàn tay bắt lấy đầu mình kéo cả người ra ngoài, lại sau đó, đầu lâu của hắn bay lơ lửng trên không trung!
"Này, nàng đang làm cái gì vậy?" bọn người Ngân Dạ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn hành động của Thượng Quan Miên.
"Chúng ta mau chạy đi!" Ngân Vũ vội vàng kéo tay Ngân Dạ, tiện tay lấy từ trong ví ra 200 đồng đặt trên mặt bàn, nói: "Tất cả mọi người đều đã nhìn thấy chúng ta ngồi cạnh nàng..."
Thời gian vài giây cũng không tới, tất cả người ngồi trong xe ô tô bị Thượng Quan Miên giết chết sạch sẽ. Vô số người qua đường nhìn 1 màn khủng bố này nhao nhao dùng điện thoại ghi hình lại. Nhưng mà, động tác của Thượng Quan Miên nhanh đến mức thường nhân khó mà nhìn được, điện thoại chỉ ghi lại được những hình ảnh mơ hồ.
Những người khác thì chạy vào bên trong 1 con hẻm nhỏ, không hiểu sao Thượng Quan Miên lại ra tay giết người, thậm chí hoài nghi nàng có phải không thể thừa nhận được sợ hãi trước tử vong mà ra tay giết người vô tội?
Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng với Liền Sinh không biết chạy đi bao xa mới dừng lại. Nhưng giờ phút này Tử Dạ vẫn bị tập trung vị trí. Dù sao, Lâm Tường là địa đầu xà chỗ này, nơi nào cũng có tiểu đệ của hắn quan sát, lúc này bên trong 1 cửa hàng giày, một nam tử mang kính mắt nhìn thấy Tử Dạ liền gọi cho Lâm Tường: "Tường ca! Ta đã nhìn thấy nữ nhân cần giết!"
"Ở chỗ của ngươi sao? Bọn người La Thực đâu?"
"Kỳ quái, La ca không có liên hệ với ta..."
"Theo dõi kỹ vào! Thông tri cho các huynh đệ gần đó, có cơ hội lập tức động thủ!" Lâm Tường lúc này cũng rất khẩn trương, dù sao làm xong vụ này Lý Ung mới cung cấp tiền. Lý Ung có thể hô phong hoán vũ cả 2 nhà hắc bạch, hôm nay lại càng là người có khả năng đạt được chức thị trưởng, hắn tuy là dân liều mạng, nhưng cũng không dám đơn giản đắc tội với nhân vật lớn như vậy.
Rời khỏi biệt thự hắn nhanh chóng chạy tới hiện trường. Mà rất nhanh, hắn lại nhận được cuộc gọi mới.
"Ngươi nói cái gì? Bọn người La Thực đã chết, người động thủ là ai?"
"Tường ca, không biết, huynh đệ 4 người đều chết hết! Tất cả đều bị phanh thây, máu nhiễm đầy cả 1 con đường!"
"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là hung thủ giết chết đại ca Nghiêm La?"
"Không, không rõ ràng lắm..."
Lúc này Lâm Tường có thể nói là vạn phần lo lắng. Hết lần này tới lần khác lại đúng lúc hết xăng, không có cách nào đành phải vào trạm xăng kế tiếp đổ nhiên liệu.
Vừa mới lái xe tới trạm xăng lại phát hiện, bên trong không 1 bóng người.
"Này!" Lâm Tường buồn bực, mở cửa xe nhìn kỹ một chút, đúng là không có người nào.
Lâm Tường lúc này phi thường bất an, liền quay trở lại xe, nhưng kế tiếp hắn giật bắn mình. Bởi vì, hắn phát hiện trong xe có 1 thi thể nữ toàn thân đầy máu tươi!
Thi thể trong xe kia rõ ràng là đàn bà của hắn! Hơn nữa, người này đang mang thai con của hắn, vốn lần này muốn xuất ngoại chạy trốn cũng là vì nguyên nhân này, Lâm Tường quyết định mang theo nàng đi cùng!
Giờ phút này sắc mặt Lâm Tường xám như tro, cơ hồ không thể tin vào hai mắt mình. Bỗng nhiên tim hắn thít lại, hắn nhìn thấy chỗ ngực thi thể động đậy, tiếp theo từ từ nứt ra, dường như có thứ gì đó bên trong muốn chui ra ngoài!
Lâm Tường toàn thân run lẩy bẩy, xoay người bỏ chạy!
Cùng một thời gian, Lý Ẩn nằm trong 1 căn phòng bên trong biệt thự, cửa phòng đã bị khóa lại. Lý Ẩn vẫn còn đang hôn mê, mà Lý Ung thì ở phòng khách bên ngoài.
Lý Ung rất yên tâm, bởi vì hắn sẽ không chết.
Nhưng hắn không chết không có nghĩa con của hắn không chết.
"Đông!"
"Đông!"
"Đông!"
Bên cạnh giường Lý ẩn đang nằm là 1 cái tủ treo quần áo . Căn biệt thự này lúc trước đã từng là nơi chấp hành huyết tự, nhưng những đồ dùng second-hand trong nhà vẫn còn rất mới. Lý Ung cũng mới mua lại biệt thự này không lâu, còn thuê người quét dọn 1 phen.
Tủ quần áo kia nguyên gốc vốn bị khóa. Nhưng giờ phút này, cánh cửa lại chậm dãi mở ra.
Trong phòng ánh sáng khá âm u vì rèm cửa đã kéo lại. Mà Lý Ẩn vẫn nhắm chặt 2 mắt như cũ. Còn Lý Ung bên ngoài đang nhàn nhã nhấm nháp rượu ngon, chờ đợi Lâm Tường liên lạc.
"Đông!"
Lại thêm 1 thanh âm, tiếp theo cửa tủ quần áo dần dần mở ra. Nhưng vì ánh sáng trong phòng u ám, cho nên Lý Ẩn có tỉnh lại cũng không thể nào nhìn thấy rõ ràng. Mà lúc này, trong bóng tối, tựa hồ có 1 vật gì đó đang bò ra khỏi tủ quần áo.
Lý Ung, đối với chuyện trong phòng hoàn toàn không biết gì cả.
Tủ quần áo kia cách đầu giường chỗ Lý Ẩn ngủ đại khái chừng 5~6 mét. Thanh âm bò sàn sạt trên mặt đất bị thảm nền che giấu. Trong bóng tối, một thân ảnh giống như hình người dưới nền nhà đang chầm chậm tiếp cận Lý Ẩn...
Bên kia, bọn người Tử Dạ vẫn đang bị thủ hạ của Lâm Tường giám thị. Mà giờ khắc này, Thượng Quan Miên đã biến mất.
Rốt cục, trong đường tắt, 5 người bị 1 đám ác nhân gương mặt hung ác bao vây.
Những người này, nguyên một đám bắt đầu rút ra dao găm, tiến tới gần năm người.
"Các ngươi muốn gì!" Ngân Dạ lập tức bảo vệ Ngân Vũ sau lưng, nói: "Muốn tiền mà nói, đưa cho các ngươi là được! Không nên thương tổn chúng ta!"
"Chính là nữ nhân này!" Trong đó 1 nam nhân trên miệng có ria mép, đang ngậm thuốc lá sau khi xác nhận gương mặt Tử Dạ đối chiếu với bức ảnh liền thốt lên.
"Động thủ. Mấy người khác, xử lý sạch là được!"
Trong bóng tối, bóng đen kia rốt cục bò tới bên giường của Lý Ẩn bên giường, còn tiếp tục muốn bò lên trên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.